Chương 48. Phân cao thấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thật sự là không phải oan gia không gặp nhau, hiếm khi thấy hắn không một súng giết chết con"
________________________________________________

Tuy rằng đêm đó là Gin làm rõ không có nhiều thời gian ở cạnh Shinichi, nhưng quả báo lại đến nhanh hơn so với hắn nghĩ, hắn vừa kêu Vodka an bài ở lại Nhật Bản nhiều ngày hơn, đảo mắt một cái bóng dáng đứa bé hư hỏng kia đã không còn ở trong tầm mắt của hắn nữa.

Ví dụ như vào một sớm Gin tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng xú tiểu quỷ đâu, tra hỏi Vodka mới biết Kudo Yukiko lúc sáng gọi điện thoại kêu xú tiểu quỷ về nhà ăn sáng.

Gin cũng không quá để ý, sau khi ra ngoài một chuyến trở về vẫn không thấy xú tiểu quỷ đâu, vệ sĩ nói xú tiểu quỷ vừa trở về một lần, nhưng rất nhanh sau đó nhận điện thoại của cục cảnh sát mời đến nhà hát hỗ trợ phá án, mà để giải quyết xong một vụ án thì có thể đến tối mới trở về.

Lại giống như một ngày nào đó Gin cùng Vodka không có việc gì đi ra ngoài hóng gió, thuận tiện ám sát một kẻ phản bội Tổ chức, vì thế không tốt để mang theo bé con theo cùng, mà khi bọn họ trở về sau hai ngày rời đi, xú tiểu quỷ cư nhiên vẫn còn ở bên ngoài lắc lư, nghe nói đi Osaka phá án chưa thể trở về.

Vì thế Gin khó chịu, cướp người cướp được trên đầu hắn, hắn ngược lại muốn nhìn xem rốt cuộc là ai không có mắt như vậy.

Vodka tra xét không đến nửa ngày liền xám xịt trở về báo cáo, lá gan lớn không cần mạng người kia chuẩn xác chính là bố vợ của đại ca - quý ngài Kudo Yusaku.

Kudo Yusaku thông báo tin tức cho cục cảnh sát, con ông về Nhật Bản, ngày nghỉ lại không có việc gì làm, cục cảnh sát có án mạng gì không thể giải quyết được có thể đến tìm Shinichi.

Thanh tra Megure nhất thời cười ra hoa, Hattori Heiji nghe Shinichi trở về cũng có tâm tư ganh đua cao thấp, Shinichi thấy Gin cũng không có thời gian chơi với cậu, nên liền bắt đầu bận rộn lên hẳn.

Gin phá lệ gọi điện thoại cho Shinichi, ngữ khí rất không tốt hỏi: "Em ở đâu?"

"Em đang xử lí vụ án ở Osaka, rất nhanh sẽ trở về......" Nói xong Shinichi liền cúp điện thoại, đầu dây bên kia mơ hồ còn có thể nghe thấy âm thanh của thiếu niên nào đó gọi cậu.

Gin nguy hiểm nheo mắt lại, xem xét Vodka đang đứng ở một bên.

Vodka nhất thời như cà dính sương[1] vậy, cúi đầu nói: "Là bạn tốt của đại tẩu, tên nhóc thám tử Osaka."

[1] cà dính sương: ý chỉ mệt mỏi, bơ phờ

Gin không khỏi mắng một câu lá gan lớn, Vodka ở một bên yên lặng nghĩ đây mới là dáng vẻ thật sự của đại tẩu, những hành động lúc đầu với đại ca trên du thuyền tuyệt không bình thường, thấy thế nào cũng không vừa mắt, xem ra vì vãn hồi đại ca, đại tẩu cũng thật sự là hạ đến vốn gốc.

Gin hừ một tiếng, chỉnh âm điệu cao lên nói: "Mày đang che giấu cái gì?"

Vodka cau mày đầy mặt: "Tối hôm qua đại tẩu cùng tên nhóc Osaka dùng bữa tối tại nhà hàng tình nhân."

Gin nhất thời tối tăm, kêu Vermouth đến để cô tới Osaka trói xú tiểu quỷ về.

Ai ngờ Vermouth không nhận mệnh lệnh, trào phúng nói: "Gin, tôi với anh ở chung phòng khách sạn vô số lần, nói như vậy chúng ta cũng có quan hệ?"

Gin nháy mắt không còn hứng thú, ngược lại chưa kêu người bắt Shinichi về, kích thước lá gan của xú tiểu quỷ này không dám cắm sừng hắn.

Đến khi Shinichi từ Osaka về, còn chưa ngồi nóng mông, Kudo Yusaku đã gọi Shinichi đi hỗ trợ ông tổ chức buổi phát biểu về tiểu thuyết mới ở Nhật Bản, đến tận lúc này cuộc chiến tranh đoạt Shinichi của hai người chính thức mở màn. 

7 giờ sáng, đồng hồ báo thức điểm chính xác thời gian, đúng giờ vang lên, tối hôm qua bị giày vò đến hai chân vô lực nên dù bên tai Shinichi mơ hồ nghe thấy tiếng chuông, cũng không thể rời khỏi giấc mộng để xác nhận.

Gin nhíu mày, bởi vì bị quấy rầy mà tâm tình không vui, tùy tay ném đồng hồ báo thức sang một bên, đồng hồ đụng phải bức tường trắng vỡ ra vô số khối nhỏ.

Chờ Shinichi tỉnh dậy đã là giữa trưa 12 giờ, Gin nhàn nhã ngồi bên bàn ăn thưởng thức bữa sáng muộn cũng là bữa trưa, rất có hứng trí nhìn Shinichi vội vàng bận rộn chạy ngược chạy xuôi.

Kudo Yusaku đợi đứa con trai ngốc không có khí phách nhà mình một buổi sáng, cũng không gọi người đi làm việc, chờ tới lúc Shinichi đến muộn mới bắt đầu chậm rì rì làm việc, bởi vậy theo lý đương nhiên tăng ca đến nửa đêm, sau đó lại lấy lí do vì giờ đã muộn rồi nên bảo Shinichi ở nhà nghỉ ngơi, ngày hôm sau trực tiếp cùng Kudo Yusaku đi ra ngoài vì công việc.

Vào buổi chiều Vodka gọi điện thoại cho Shinichi khóc lóc kể lể, Gin ở trong sân luyện súng, gã khuyên can không được sợ sẽ đưa cảnh sát tới, bắn chết người dân vô tội, Shinichi sợ tới mức nhanh chóng trở về, lại bị Gin xoa nắn bắt luyện "súng" một đêm. 

6h30 sáng ngày hôm sau, nhà Kudo sát bên cạnh truyền đến một tiếng nổ lớn, Shinichi cả kinh phải uể oải bò dậy, chạy về nhà thì mới phát hiện mẹ mình làm nổ tung cái phòng bếp, khí độc nồng đậm làm người bị nghẹn, liên tục ho khan.

Shinichi gọi xe cứu hỏa tới, lại đi trấn an bố mẹ, bởi vì phòng bếp bị hủy một cách khó lường trước nên cậu đành đưa bố mẹ ra ngoài dùng cơm, một ngày lăn qua lộn lại nhiều lần cũng qua đi.

Bé Shinichi ngốc hồ hồ kéo thân thể uể oải nằm trên giường, rốt cuộc phát giác một manh mối nhỏ, chẳng lẽ bố cậu và Gin đang giận dỗi nhau?

Shinichi hàm súc hỏi Kudo Yukiko, Kudo Yukiko cảm khái con trai mình quả nhiên ngây thơ, đây chính là cuộc đọ sức một sống một chết để tranh đoạt con trai và vợ a, chồng mình ngay cả nhà bếp cũng có thể hủy!

Kudo Yukiko thở dài, thất vọng nói: "Bé Shin, ngoại trừ phá án, con hẳn là phải đặt phần lớn tâm tư lên người nam nhân của con chứ."

Shinichi thấy mẹ làm ra biểu tình "Thiệt thòi con cũng là đàn ông", đuối lý nói: "Mẹ, con cũng muốn mà, nhưng mẹ cũng biết cái tên Gin kia rồi đó...... Sâu không lường được."

"Con cũng biết Gin không dễ trêu chọc, thế mà năm đó bố con bảo con chia tay hắn, con lại đầy mặt không muốn?" Kudo Yukiko hung hăng nhéo lỗ tai Shinichi, thật sự là không ra gì!

"Khụ khụ, đó là do Gin không chịu buông tay nha." Shinichi vội vàng che lỗ tai bị thương của mình lại, đem trách nhiệm đẩy lên người Gin.

Kudo Yukiko buông lỗ tai Shinichi ra, tạm dừng một chút, đột nhiên nói: "Là Gin không buông tay hay là con không nguyện ý, mẹ còn không biết? Con cũng đừng cho rằng mẹ đóng kịch, mẹ tuy rằng không tán thành con cưới con dâu nam vào cửa, thế nhưng mẹ cũng không phản đối con ở bên cạnh Gin."

Shinichi cứng đờ, tuy rằng trong lòng sớm biết mẹ không phản đối chuyện của cậu và Gin, nhưng đây là lần đầu tiên mẹ ngả bài với cậu.

-"Con tuy rằng không ra gì, nhưng tốt xấu gì cũng là con trai của mẹ, con nghĩ rằng mẹ sẽ tùy tùy tiện tiện đưa con cho người khác?" Kudo Yukiko chậm rãi nói, "Hai năm trước trong tiệc mừng sinh nhật một vị Bá tước phu nhân mẹ từng gặp qua Gin, vốn muốn đánh hắn hai cái để thay con trút giận...... Chuyện của hai người hắn cũng nói với mẹ, thật sự là không phải oan gia không gặp nhau, hiếm khi thấy hắn không một súng giết chết con."

Shinichi trợn tròn mắt, mẹ cứ như vậy giúp người ngoài chèn ép con trai mình sao? Hơn nữa mẹ cư nhiên đơn độc gặp mặt Gin?

"Mẹ thấy hắn đối với con vẫn là có chút tình cảm, liền hỏi hắn vì sao không trở lại tìm con." Kudo Yukiko nói mà cảm tình cũng nổi lên, một người mặt lạnh tình lãnh thế nhưng cũng suy nghĩ vì người khác, khiến cô lúc ấy cũng phải lắp bắp kinh hãi.

Hô hấp của Shinichi vì chuyện này mà bị kìm hãm, lúc ấy Gin thật sự còn mong nhớ cậu?

"Hắn hỏi mẹ một vấn đề "cô cảm giác tôi có thể bảo hộ con trai cô sao?" Tuy rằng hắn chưa nói gì, thế nhưng rõ ràng là đang bận tâm an toàn của con, cho nên để con ở lại bên cạnh chúng ta." Kudo Yukiko không phải nói nguyên văn lời của Gin, Gin thực chất nói là "cô muốn con trai cô chết sớm sao?", nhưng vì không muốn kích thích Shinichi cô cũng không thể nói nguyên như vậy được, dù sao ý tứ xác thật là cái này.

"......" Shinichi không nghĩ tới một mặt khác của sự cách biệt ba năm lại là như vậy, Gin oán hận cậu đồng thời cũng bảo vệ cậu.

"Mẹ và bố con cảm thấy làm như vậy đối với hai người đều tốt, cho nên vẫn không nói chuyện này với con, thế nhưng con vẫn một mực lựa chọn lừa gạt bản thân, trốn tránh quá khứ, mẹ và bố con cũng không tốt để nói lại cái này. Đây là con đường con lựa chọn, chúng ta không thể giúp con được điều gì, chỉ có thể dựa vào chính con. Hai người muốn ở bên nhau thì phải có một người chủ động, Gin đại khái sẽ không chủ động nói với con cái gì mà tình tình yêu yêu, nếu con không muốn bị vứt bỏ, thì mau bỏ ra chút tâm tư mà giữ lấy hắn, đàn ông a khó chống cự nhất chính là thức ăn cùng tình dục hoan ái......" Kudo Yukiko đứng đắn nói một loạt, phía sau thì càng nói lại càng không đứng đắn, Shinichi xấu hổ đến mức hô một tiếng mẹ, ý đồ ngăn cản câu chuyện của Kudo Yukiko.

"Bé Shin, còn chưa cưới vợ liền ghét bỏ mẹ, nha...... Bố con tuy rằng không phản đối chuyện các con ở cạnh nhau, thế nhưng ông ấy không nhìn thuận mắt đứa con dâu mới này, mấy ngày tới mẹ sẽ giúp con dạy dỗ một chút, để cái lão đó không xen vào hai đứa." Tới đoạn cuối, Yukiko hào khí nói.

Shinichi bi đát nghĩ, chiếu theo tình huống mấy ngày nay mà xem, mặc kệ thế nào mà nói thì người chịu bi kịch chỉ có cậu!

Shinichi trở lại biệt thự của Gin, vừa vào cửa liền thấy Gin ngồi trên sofa trong phòng khách, hai phiến môi mỏng hơi mím chặt, xem tài chính kinh tế.

Shinichi nghĩ lại lời mẹ nói vừa rồi, sắc mặt ửng đỏ, nghĩ đến vài ngày qua chính mình xác thật gạt hắn sang một bên, ngay lúc này đi đến bên cạnh Gin, cúi lưng hôn một cái lên mặt hắn.

Đối mặt với nụ hôn đến thình lình, Gin sửng sốt một chút. Tuy rằng không biết nhiệt tình của tiểu quỷ từ nơi nào đến, thế nhưng phúc lợi dâng lên tận cửa hắn không có lí do cự tuyệt, vì thế đảo khách thành chủ, đè cái ót của Shinichi nồng nhiệt hôn lại.

Nụ hôn này cuối cùng phải để Shinichi cả người thoát lực mới kết thúc, Gin đang sờ loạn trên người Shinichi chuẩn bị chuyển sang giai đoạn kế tiếp, bỗng một âm thanh dễ nghe từ trong túi áo Shinichi truyền đến.

Gin thẳng tắp nhìn chằm chằm Shinichi, sắc mặt lạnh xuống.

Shinichi cuống quít lấy điện thoại ra, Kudo Yusaku ở bên kia đầu dây nói mình bị người ám sát, cái gì mà chén trà vỡ đầy đất, Shinichi sợ tới mức lập tức đứng dậy, quần áo không chỉnh chạy về nhà.

Sau khi Shinichi rời đi không lâu, Chianti cầm một khẩu súng tỉa đi vào trong phòng, Vodka nói với Gin: "Đại ca, Chianti theo lệnh của anh đã đi dọa Kudo Yusaku một chút."

"Ngay lúc tao cùng tiểu quỷ làm tình?" Gin cười, Kudo Yusaku không phải lần đầu tiên đánh gãy chuyện tốt của hắn, thật muốn giết người này.

"Đại ca......" Vodka ủy khuất co đầu lại, mỗi lần đại ca lộ ra kiểu mỉm cười này, sẽ có chuyện không tốt xảy ra!

"Điện thoại của tiểu quỷ sao lại thế này?" Gin lúc trước đã kêu Vodka tìm hacker trong Tổ chức Áo đen xâm nhập điện thoại của tiểu quỷ ngắt kết nối với Kudo Yusaku, theo lý mà nói Kudo Yusaku không thể gọi điện được cho tiểu quỷ mới đúng.

"Bọn em quả thật đã chặn tín hiệu của hai người họ...... Mới vừa rồi cho người điều tra một chút, điện thoại Kudo Yusaku dùng là một tín hiệu vô tuyến khác, khả năng là do tiến sĩ Agasa kia phát minh, người của chúng ta tạm thời chưa giải được." Vodka vừa rồi dùng kính viễn vọng thấy Shinichi cầm điện thoại đi ra ngoài, lúc ấy gã liền cảm giác đại nạn sắp ập lên đầu, lời nói dự đoán quả nhiên trở thành sự thật!

Gin quay đầu lại, dùng ánh mắt như tia X-quang xem xét Vodka: "Phế vật."

Vodka có loại xúc động đến mức muốn đào cái hố chui xuống, đại ca quá thô bạo, lòng tốt của gã toàn vô tội bị liên lụy.

"Kính coong kính coong......"

Chuông cửa trăm năm không vang lên đánh gãy im lặng, bởi vì khí tràng của Gin nên trong phạm vi một trăm dặm không người nào dám bước vào phạm vi của khu biệt thự, Vodka từng cho rằng chuông cửa gã tĩnh tâm thiết kể từ đó sẽ trở thành vật trang trí tinh xảo.

Đang giáo huấn người thì bị cắt ngang, nhiệt độ tản ra quanh người Gin so với mùa đông khắc nghiệt còn lạnh hơn.

Vodka thân là vệ sĩ kiêm bảo mẫu, ngay lúc này cũng là gã phải ra ngoài tiếp khách.

Người tìm đến tận cửa thế mà lại là mẹ của Shinichi - Kudo Yukiko, cô cầm một túi giấy bảo vệ môi trường trong tay, bên trong có một ít mảnh ly bị vỡ.

"Xin chào, cho hỏi Gin có ở đây không?" Kudo Yukiko đứng trước cửa ngó loạn xung quanh, tiếc nuối chỉ nhìn thấy mỗi tên to con.

"Mẹ vợ đại...... Khụ khụ, phu nhân Kudo, có chuyện gì sao?" Vodka nhất thời nói sai, thiếu chút nữa liền muốn hô thành mẹ vợ đại nhân, nếu để đại ca biết, gã liền gặp xui xẻo.

"Mạo muội tới chơi quả là quấy rầy mọi người, thật sự là bởi vì chồng tôi muốn tôi đưa cái này lại đây, anh ấy nói các người làm vỡ bộ trà cụ anh ấy yêu thích, muốn mấy người mua một bộ giống như đúc về bồi thường cho anh ấy." Kudo Yukiko đem nguyên lời Kudo Yusaku nói ra một lượt , vừa rồi có người tập kích chồng cô, cái lão đó quay đầu liền kêu cô đến nhà hàng xóm bên cạnh, cũng không lo lắng cô có thể sẽ bị người ta giết hay không, quả nhiên con trai là người yêu kiếp trước của chồng!

"Mẹ vợ...... phu nhân Kudo, chuyện này chỉ sợ cô có chút hiểu lầm, không phải chúng tôi......" Vodka vô lực nói, cũng không biết ý tứ của đại ca là gì, tóm lại không thể thừa nhận trước được.

Kudo Yukiko nâng tay lên, đánh gãy lời của Vodka: "Cậu vừa rồi nói cái gì?"

"Không phải chúng tôi làm." Vodka nghiêng đầu nghĩ lại một chút, do dự nói.

"Không phải, cậu có phải muốn kêu tôi là mẹ vợ đại nhân?" Kudo Yukiko thấy Vodka gỗ mục không thể điêu khắc được[2], đành phải tự mình mở miệng nói.

[2] gỗ mục không thể điêu khắc: những người vô dụng không thể dạy dỗ, uốn nắn

Vodka sửng sốt, tiện đà cười khổ nói: "Ách cái này, không phải, phu nhân cô nghe lầm."

"Cái gì mà mẹ vợ đại nhân chứ, phải gọi tôi là mẹ chồng đại nhân!" Kudo Yukiko tức giận gõ đầu Vodka, thật sự không biết nói chuyện, rõ ràng Gin theo đuổi Shinichi, tương lai nói thế nào đều là con trai cô cưới Gin về nhà a!

Vodka lúc này mới minh bạch Kudo Yukiko cư nhiên rối rắm chuyện này, nhất thời cảm giác đỉnh đầu mình có một đám quạ đen bay qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro