31-32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#31

  Kính koong...
– Gintoki, ta tới thăm ngươi đây...!!!
– ...
– Gintoki...GINTOKI!!!
Kính koong...kính koong...
– Này, Gintoki!!!
...Xoạch...
– ...
– A, xin chào, tôi là Katsura-bạn của Gintoki! Xin hỏi cậu ấy có nhà không?
– ...
– Ra là cậu ấy không có ở nhà... Thật xin lỗi vì đã làm phiền...
– ..
– Xin phép cậu một chút!!!
– ...?
– Oa~ nhìn này nhìn này, bộ lông này thật mềm mại. Nếu nó không xoăn như như cái đầu của Gintoki thì thật tuyệt
– ...><
– A ~ coi này, thân hình cậu vừa to vừa mềm... Ngồi lên thật thoải mái...
– ...
– Xúc cảm thật tuyệt... Haiz... Tôi xin phép có việc phải đi trước... Nhắn Gintoki giúp tôi rằng Katsura lần thứ 142 đến mời cậu ta gia nhập Nhươnh Di... Vậy hẹn gặp lại!!!
.
.
.
Kính koong...
– (Ồn ào quá, ai vậy chứ?)
– ...
– (Zura à? Mặc kệ đi! Chắc lại tới khuyên mình gia nhập Nhương di chứ gì!)
– ...
(Tên khốn! Ngươi dừng lại cho ta!!!)
...Xoạch...
– (Ơ! Sao thằng não phẳng này trở về dạng người rồi?)
– ...
– (Ngươi im đi! Ta đây chứ đâu! Đừng nói là chưa tới1 tuần mà ngươi quên mất ta rồi đấy? Thật không công bằng mà!!!)
– ...
– (Đã nói là ta ở đây mà đồ ngốc này!)
– ...
– (Hả? Là ý gì?)
– ...
– (KA~TSU~RA, THẰNG KHỐN? BUÔNG ÔNG MÀY RA!!!! ><)
– ...
– ... (Tên ngốc này...)
– ...
– (Đi đi, thật sự quá kinh khủng mà!!!)
.
.
.
(Đến bao giờ ta mới thoát kiếp mèo đây?????)

#32  

  – Này, Katsura...
– Sensei?
– Gintoki và Shinsuke, ta giao bọn nó cho con nhé!
– Con? Vì sao ạ?
– Vì chỉ có con mới làm được điều đó, con sẽ là sợi dây nối kết hai đứa đó lại với nhau...
– Con vẫn chưa hiểu, nhưng con sẽ làm ạ! Con sẽ cố gắng... Con hứa đấy...
– Ngoan lắm, Katsura... Nhờ con nhé!
– Vâng! Sensei!
.
.
.
– Con xin lỗi, sensei...
...
– Con không làm được rồi... Con không hoàn thành lời hứa với người rồi...
...
– Sợi dây liên kết hai người đó lại với nhau chỉ có thể là người thôi, sensei!
...
– Con từ bỏ...
...
– Xin lỗi...
.
.
.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro