OkiGin - Không làm nhưng giống như đã làm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: freemanjh

Link: https://archiveofourown.org/works/40184910?view_adult=true

.

.

Thời gian bị kéo dài, từ khi tóc Sakata Gintoki còn ngắn cho đến khi tóc đã dài đến thắt lưng, không khí lành lạnh nhưng nhiệt độ cơ thể Gintoki vẫn nóng. Làn da trần trụi trong không khí, anh như đang sưởi ấm không khí xung quanh. Bị giam cầm ở đây, bị đoạt đi thị lực, anh hiện tại đang làm một tư thế quỳ kỳ quái trên mặt đất, mà người đang nhìn xuống anh chính là Okita Sougo.

"Tư thế rất đẹp, danna." Okita Sougo bình thản giống như là không có một chút hào hứng, cậu lấy ra một tờ giấy, "Trước khi bắt đầu, trước tiên xác định rõ phạm vi chịu đựng đi, dù sao ưu tú S cũng rất có nguyên tắc."

Gintoki ngẩng đầu lên, "Con mắt của anh đang bị cậu che lại, Okita-kun, có phải là có chút khi dễ anh đây không?"

"Không có chuyện đó đâu danna" Okita cười cười thả mấy tờ giấy, trên tờ giấy kia kỳ thật một chữ cũng không có, đáng tiếc Gintoki lại không nhìn thấy. Anh không có hảo ý chậm rãi xích lại đó nhưng lại cảm nhận được thanh âm cùng nguồn nhiệt đang tới gần, Gintoki giật cả mình, "Ấy ấy...... Không phải đâu nhỉ?"

Bọn họ chính là hiểu rõ lẫn nhau, nhưng cũng có bí mật của riêng mình, trời xui đất khiến lại ăn nhịp với nhau, ăn ý ngay tại lúc này nhất lại bắt đầu giận dỗi.

"Danna." Tay của cậu xuyên qua từng sợi tóc dùng sức kéo một cái, sau đó Gintoki nghe thấy được, thanh âm vang lên bên tai Okita. Tay Okita hướng xuống phía dưới chậm rãi dùng sức bóp chặt cổ Gintoki, sau đó ghé vào lỗ tai anh nói "Tôi sẽ bóp cổ anh."

Hầu kết Gintoki bỗng nhúc nhích một cái, mồ hôi trượt vào xương quai xanh của anh.

Okita Sougo tựa hồ chơi không chán, cậu tiếp tục dùng sức bóp chặt, không quen nhìn Gintoki há to miệng hô hấp, cậu đang tranh đoạt dưỡng khí của anh. Gintoki không thấy được là Okita không hề giống như những gì anh nghe được, hoàn toàn thành thạo điêu luyện. Đôi mắt màu đỏ bây giờ viết đầy lên những thứ như muốn đem nuốt vào bụng và ngấu nghiến dục vọng của anh.

Cậu nheo mắt lại đánh giá phản ứng của Gintoki, có lẽ đang thiếu dưỡng đến sắp chết? Cho nên cậu buông tay. Anh cần dưỡng khí để cùng cậu tồn tại, nhất định phải để lại, muốn để cho Sakata Gintoki cần dưỡng khí giống như cần Okita Sougo.

Một lượng lớn không khí tràn vào trong phổi phản ứng đầu tiên là không thích ứng dẫn đến ho khan, Gintoki xem ra vẫn còn vận may dùng sức hít thở, tiếp đến lại bị đánh úp bởi một nụ hôn, cùng lần trước cướp đoạt không khí hoàn toàn khác biệt, lần này là một nụ hôn ban thưởng ngọt ngào, cậu giống như rất hiểu phải làm thế nào để thỏa mãn Gintoki.

Gintoki nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi Okita một cái, hai người lúc này mới tách ra, vẫn bị bịt mắt, Okita cũng đọc lên được ý tứ của anh.

"Đừng lề mề." Gintoki nhếch miệng, "Có làm cũng nhanh làm đi."

"Nói cái gì đó?" Okita nhíu mày, "Đây không phải là lời cún ngoan nên nói đâu." Cậu vây quanh sau lưng Gintoki, dùng sức vỗ tay một cái, thân thể Gintoki theo mỗi lúc mà run lên. Là như vậy, trước sau thị giác đều bị tước đoạt, người tư duy theo quán tính sẽ có phản ứng.

"?" Gintoki nghiêng đầu, lại không nghĩ lúc này dưới mông khó chịu một chút, "Ah!"

"Làm gì đó ●●-kun! Mỗi ngày đều ngủ ở cùng một chỗ quan hệ cũng không nên như vậy!" mông Gintoki không còn đau, Okita lại không mặn không nhạt mở miệng, "Không có gì, roi bình thường mà thôi."

"Vấn đề không ở đó! Vấn đề là phương pháp xử lý của cậu! Đem Gin-san biến thành con nít sao?" Tuy nói anh bây giờ bộ dạng không hề giống đại nhân cao cao tại thượng, trên mông mang theo một vết ấn sưng đỏ, thấy thế nào đều không giống đại nhân.

"Danna mới là con nít đó, thấy tôi thế thôi nhưng đã là người trưởng thành." Cậu đứng dậy, sau đó vây quanh trước mặt chổ Gintoki không xa ngồi xuống, hướng phía Gintoki giang hai tay ra, "Danna, mau tới ôm một cái."

"Ha ha? Gin-san bây giờ không nhìn thấy." Gintoki nhấn mạnh tình trạng hiện tại, nhưng vẫn là chậm rãi cố gắng đứng dậy, anh không muốn bị Okita một cước quét ngang nằm trên đất. Đương nhiên, tư thế không có mấy đẹp đẽ.

"......" Tên ranh con chết tiệt! Gintoki trong lòng thầm mắng.

"Ờ, Cún ngoan bên này bên này ——" Okita đụng đụng tay của anh, xem như nhắc nhở.

Gintoki bắt lấy ngón tay cậu đưa đến bên miệng, động tác nhu thuận liếm láp lấy. Sau đó hài lòng nghe Okita-kun yên tĩnh hít thở, anh nhếch miệng, "Okita-kun, Gin-san cũng có chút ngọt ngào đó."

"Xem ra danna cần càng nhiều roi nghiền ép sẽ xuất hiện càng nhiều ngọt ngào phải không?" ngón tay Okita ở trên người anh sờ soạng đủ chổ, Gintoki run rẩy, anh cảm nhận được kim loại trên đầu ngón tay Okita.

"Souichirou-kun.....?!" Chưa nói hết đã hét lên, cơ thể như bị đâm xuyên qua nhưng sự đau đớn rất nhỏ, Okita làm rất nhanh, nhưng cảm giác một chút đau đớn vẫn là ý thức được vết thương từ lúc này bắt đầu lan tràn, anh dần dần ý thức được vừa rồi mấy câu kia cũng không phải là nói đùa, Okita thật sự đã nghĩ quất lên trên người anh càng nhiều roi càng tốt.

Có đúng không? Roi, nghe không tệ.

Gintoki thưởng thức sự thống khổ này, là từ tên nhóc con Okita ban phát cho, ranh con cũng không biết quá khứ của mình, ranh con kia quá khứ cùng mình không có chút liên quan. Nhưng hai người lại rất giống nhau, có lẽ bọn họ trời sinh đều là kẻ cướp đoạt, cướp đoạt lấy hạnh phúc cá nhân của nhau.

Anh nghe thấy thanh âm Okita ở bên tai vang lên, lười nhác nhưng tràn ngập dục vọng. "Danna, bước kế tiếp là dùng lưỡi dao khắc chữ, muốn biết tôi khắc cái gì không——"

Đau nhức. Rất đau, đau sắp chết mất, giống như lưỡi dao tẩm độc, anh lại bị yêu cầu đoán xem Okita khắc chữ gì.

"O——KI——TA SOU——GO"

Là như vậy sao, khắc ở bắp đùi của anh, Gintoki có thể cảm nhận được mũi dao mở ra xúc cảm ở da của anh, vì muốn biết rõ chữ anh thậm chí phải biết rõ hướng lưỡi dao di chuyển.

"Đây cũng là đường đi, danna." Okita Sougo nhìn bắp đùi đẫm máu, Gintoki đã bắt đầu thoi thóp.

"Máu me khắp người dáng vẻ tốt quá ha, danna." Cậu cúi người mút lấy vào vết thương khiến nó tràn máu ra, răng cắn thật sâu vào trong thịt vết thương, "Danna, trước khi mê man thì cho tôi một nụ hôn đi"

Nụ hôn mềm mại giống như Gintoki bây giờ, Okita hai tay vây quanh sau đầu anh, chậm rãi buông lỏng bịt mắt để dễ dàng hôn xuống.

"Ah ha.. danna ngọt lắm, lần sau sẽ ăn tiếp."

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro