Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngón tay trắng xanh lật giở những trang sách còn thơm mùi giấy mới. Trên bậc tam cấp trước thư viện, cô gái nhỏ chăm chú đọc sách để giết nốt mười phút còn lại của giờ nghỉ.

Sau khi đã nắm rõ vị trí của phòng thể dục, phòng thí nghiệm, hồ bơi... HaeSoo đã không còn lang thang khắp học viện như đứa trẻ bị bỏ rơi nữa. Cô đến thư viện, tìm những cuốn sách nổi tiếng để đắm mình vào... như thế, sẽ tạm thời quên đi những khắc khoải đang đeo bám.

Tâm trí cô tạm thời rời khỏi những câu chữ mượt mà của cuốn tiểu thuyết lãng mạn, suy nghĩ bắt đầu đeo đuổi chuỗi hình ảnh của ngày hôm ấy... Trong khoang xe sang trọng chàng trai mảnh khảnh hiện ra với tư thế ngủ ngồi, sự khó chịu đượm rõ trong mệnh lệnh một mét hay khi nhắc cô xuống xe.

Thật lạ... đáng lẽ ra, cùng với những bộn bề thì những nét hấp dẫn trên gương mặt ấy phải nhạt dần chứ càng hiện ra thật rõ theo từng ngày và đôi khi lại làm cô ngẩn ngơ đến thế...

Tương tư ư? HaeSoo giật bắn mình với ý nghĩ vừa lóe lên. Là do người ta chịu giúp cô, dù thái độ không thiện cảm gì nhưng cũng không đến nỗi xóa bỏ cô khỏi tầm mắt... nên, cô chỉ là đang cảm kích... cũng có thể là rung động... Điều này thì chẳng có gì là lạ khi cô đang ở lứa tuổi 17, dễ để lạc mất lý trí và khi tìm lại thì chỉ còn thấy những thẫn thờ, ưu tư...

"Cơn say nắng sẽ qua mau thôi!: - Cô gái nhỏ khẽ lầm bầm, tự xếp mớ rối rắm ấy vào ngăn kéo gồm những thứ cần quên của trí nhớ.

Nhưng vẫn luôn có một thứ cảm xúc điên đảo choán lấy cô... Dù đã đi quanh trường rất nhiều lần nhưng cô chưa hề gặp lại chàng trai ấy - người có đôi mắt xám tro cuốn hút tới lạ lùng...

Thật phát điên khi biết tới sự tồn tại của ai đó nhưng không sao chạm tới được!

Còn thêm một người mang cho cô cơn điên kia...

Đã nhòe đi theo dòng chảy của thời gian nhưng cô tin chắc, mình sẽ nhận ra người ấy ngay trong ánh nhìn đầu tiên... nhưng... vẫn là chưa thấy nam sinh nào có mái tóc dài, phần đuôi mắt hơi chếch lên thái dương, môi mỏng tựa cánh đào và lời nói ra rất nhẹ.

Bay thật êm cùng gió trong yên lặng là mùi cây cỏ mới nhú lên khỏi mặt đất chưa bao lâu. Những chùm hoa bé xinh khẽ đung đưa những bông nhỏ xíu. Hàng cây cổ thụ vươn cành chắc nịch, tỏa một vùng bóng râm thật lớn. Có vài sợi nắng thoát ra khỏi vòm lá rậm rạp ấy, vờn lên trang sách còn bất động trong đôi bàn tay gầy gò.

Cô nữ sinh nhỏ khép mi mắt như tận hưởng làn không khí tươi mát nhưng sự đau xót vẫn đọng lại nơi khóe môi... Chợt lăn dài trên bờ má là một giọt nước trong suốt...

Một bước chân khựng lại, chàng trai mảnh khảnh tháo chiếc tai phone khỏi tai, mắt nhìn sâu vào thứ nước tinh khiết ấy.

#8/4/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro