Chap 7: Aimée- thân yêu của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimmy chắc không thể đếm xuể số lần cô ghé đến phố Rue des Rosiers. Sở của cô cách đó không xa, đi bộ một chút là đến, thi thoảng cô cố qua mặt giám sát để lượn vòng quanh khu giải tỏa căng thẳng. Mỗi lần ghé đến là đi bằng hết, đi tận cuối phố, rồi cứ đứng lặng nhìn "tàn tích" của cửa hàng tím đã phai màu áo. Đúng vậy, dù đã thử nhiều cách cô vẫn không quên được em, và giờ đành chấp nhận và tập làm quen thôi.

Không biết chuyện gì đã xảy ra lúc cô không ở Paris, mọi dấu vết về em như biến mất hoàn toàn, Jimmy đã từng đi hỏi thăm tin tức từ các cửa hàng quanh đó nhưng nhận lại chỉ là cái lắc đầu.

Có lẽ điều còn sót lại trong cô là tên em và bức thư của cô gửi ngày trước. Jimmy ngẩn người mở hòm thư, lá thư đã ở trong đó mãi hơn một năm rồi. Cô mở đọc lại lá thư của mình viết trong nghẹn ngào.

"...Đối với tôi mùa nào ở Paris cũng đẹp.
Bởi trong lòng tôi, Paris đã là một mối tình.

Thân ái
Thiếu tá Jimmy"

Bây giờ ở Paris đang là mùa thu, lá vàng rơi đầy đường, khảm xuống cả mặt sông Seine một màu cam ngà quyến rũ lúc xế chiều. Lòng trùng xuống, tự nhiên cô thấy nhớ mùa thu nước Ý ngày trước. Ngày đó được về thăm quê mẹ, do mấy chiều liền trốn đi nghịch nước ngoài bờ hồ thành ra bị cảm lạnh làm mẹ lo lắng mất ăn mất ngủ, bây giờ có ốm tương tư đi nữa cũng chẳng một ai san sẻ.

Jimmy gấp tờ thư bỏ vào chỗ cũ, cô ngước nhìn qua cửa hàng lần cuối rồi đội mũ quay lại sở.

Cùng lúc đó có người vội bước ra từ cửa hàng tím với hai tay ôm xấp ảnh Paris, đưa mắt mơ hồ nhìn bóng lưng vừa rời khỏi.

Ngoài cổng sở, giám sát thấy cô nghênh ngang bước vào nên sợ quá đâm ra giận. Anh ta chặn đứng trước mặt cô, dùng ưu thế chiều cao nhìn xuống cô cằn nhằn: "Đã nói là đi 30 phút thôi mà giờ gần một tiếng mới vác mặt về. Cấp trên vừa điều người xuống khảo sát, tự lo thân mình đi bạn."

Nghe nói vậy, Jimmy cười khẩy tự an ủi : "Cùng lắm là trừ vài đồng lương, không đáng là bao haha."

Câu vừa rồi nghe có vẻ cợt nhả nhưng Jimmy dám nói thế cũng là có lí do, tất nhiên cô luôn tự lo cho mình được, có điều xét về tình hình thuận lợi hiện tại được ăn ngủ thoải mái như này do có ông bố lo hết cả. Mà kể cũng lạ, từ đợt hè năm ngoái bố không gợi nhắc gì đến chuyện đính hôn nữa, vậy cũng tốt thôi.

Nói xong lời trấn an bản thân, cô vội trốn trở lại phòng làm việc của mình, còn nhanh trí dùng việc đi kiểm tra khu vực để bao biện chuyện vừa rồi. Các sếp xem xét một hồi cũng một mực tin tưởng rồi để Jimmy tiễn ra về.

Chiều Chủ Nhật này mát mẻ, phòng ban Jimmy được nghỉ, cô nhắm sẽ đến thăm quan ở Cung điện Versailles nhưng đã sớm bị tên Trung úy Vencei kéo ra quán trà gần sông Seine "đàm đạo" bản báo cáo tháng này.

Vencei đặc biệt chọn nơi này vì anh rất thích thú khi nhìn mặt sông Seine mùa thu lóng lánh ánh kim, rạng rỡ và nhiệm màu. Ánh mắt Jimmy vì màu cam sông mà bừng toả lấp lánh, những lúc thế này hồn cô như bị sự mê muội này hút lấy. Bởi cô là một người hết lòng yêu cái đẹp, ngỡ ngàng thay điều đầu tiên ở Paris khiến Jimmy xúc động mạnh mẽ là một người con gái. Lúc này cảm xúc khó tả, nhìn thấy cái đẹp cô lại nhớ về cuộc tình nhỏ của mình. Ilys rất đẹp, ngũ quan sáng sủa mềm mại rất thu hút, kì lạ là nếu chỉ gặp một lần sẽ dễ dàng quên mất từng chi tiết gương mặt ban đầu, cô thầm nghĩ chắc nam nhân nào cũng hi vọng em ấy là của riêng. Cho đến giờ cũng không trách được sự thật là Jimmy đã yêu em. Nếu đã là yêu, vấn đề giới tính hay tuổi tác chỉ là vỏ bọc bên ngoài để ta lẩn trốn và không dám đối mặt với bản ngã của mình. Cô yêu người đó là vì bản thân người đó, không phải vì giới tính người ta. Và Ilys vốn là thiên đường bất tận của cô.

Vencei thấy cô ngồi thất thần liền đẩy tách café đến: "Này café noir của cậu này!"

"Tôi đâu nhớ mình gọi café?" - Jimmy bưng lên nhâm nhi hương vị quen thuộc kì lạ.

"À nãy tôi thấy cô bồi bàn nào đó xinh cực bảo chuyển cho cậu, thế nên tôi không gọi trà hồng nữa."

Cô nhếch mày nghi vấn: "Xinh lắm à?"

"Thật đó đồng chí, vừa xinh vừa hot."

"Hot? Hot cái gì?" Jimmy có chột dạ giật nảy mình, suýt chút nữa phun tất cả café trong miệng vào người đối diện.

Anh chàng Vencei thể hiện ánh nhìn thâm sâu rồi chép chép miệng uống ly trà hồng: "Giờ đang tháng chín mặc áo croptop và quần shorts có phải hot không nhỉ?"

Ngẫm một chút, cô dứt khoát cầm áo khoác nhanh luẩn mất: "Tôi có việc về trước, good luck bro!"

"Ủa, ủa, f*cking up?!"

Bước ra ngoài, Jimmy ngây ngốc nhìn bóng dáng sau lưng của cô gái tóc vàng để gió tự do cuốn vài lọn cũng thấy thật mỹ miều, cô gái đó vậy mà đang chụp ảnh cảnh sông Seine rất chuyên chú.

Dáng lưng này Jimmy hoàn toàn nhận ra, nhìn em đứng đó chỉ biết âm thầm bật cười, tại khoé mắt sắp trào trực đến nơi rồi. "Trước mỹ nhân phải bình tĩnh không mất giá."

Jimmy chầm chậm đến gần, cô dùng tất thảy sự ôn nhu của 30 năm cuộc đời để khoác tấm áo lên cho em. "Lần sau đừng mặc thế này."

Em quay sang nhìn nhoẻn miệng cười:  "Em tưởng ngài thích gu nóng bỏng chứ?"

Nghe xong câu này, Jimmy đen mặt liếc xéo: "Tôi không có gu mình thích."

Gương mặt xinh đẹp kia chốc chốc đã xụ xuống phụng phịu, lâu ngày không gặp chính vẻ mặt này làm cô sợ dễ động tâm nhất, nhưng no!

Cô hắng giọng nghiêm túc hỏi: "Một năm qua em đã đi đâu vậy?"

"À, công ty của nhà em gặp phải vấn đề, phải thương lượng vài cửa hàng để duy trì. Thế nên..."

"Đến mức em làm bồi bàn ở đây?"- Jimmy càng nghiêm giọng hơn.

"Dạ hong, hong phải, đây là quán của em mà."

Cơn tức tối giảm xuống, Jimmy chỉ biết nhẹ nhàng xoa đầu em, với điệu bộ dễ thương đó thật không cầm lòng người được mà đặt xuống nàng một nụ hôn lớt phớt dịu dàng, một khởi đầu mới. Dời nụ hôn thơm ngọt, Jimmy vẫn chưa thể thoát nổi em. Cô im lặng đứng đó, nhìn em chuyển động bối rối có chút hoang mang nhẹ.

"Lần sau đừng làm tất cả việc này, cũng đừng ăn mặc như này. Tôi ghennn!"

"Dạ? Sao lại..."

Thấy Ilys cứng đờ người, cô xoa lưng em dịu giọng: "Đến mức này rồi mà em vẫn chưa hiểu thành ý của tôi à?"

"Ngài có nghĩ rằng mối quan hệ của chúng ta nhanh quá không? Em thì em chắc chắn rồi, chỉ là... Tất nhiên là em thấy rất hạnh phúc, nhưng em không muốn mình là cảm xúc nhất thời của người khác mà ngộ nhận chuyện yêu đương đâu."- Nói xong một mạch, em dứt khoát chui vào lòng cô ôm chặt, cảm giác như chỉ cần nói một câu tổn thương em sẽ oà khóc mất.

Jimmy: "Điên mất thôi... Tôi suýt tưởng mình bị từ chối đến nơi rồi."

Em khẽ dụi dụi vào hõm cổ, Jimmy lại càng tiếp lời: "Thật là không biết phải chứng minh sao cho em hiểu nữa. Chẳng lẽ để tôi "thao" em thì em mới chịu tin tôi?"

Trong vòng tay Jimmy, em vẫn không phản ứng gì, cô cảm nhận được rõ mồn một tiếng tim người kia đập bên ngực phải mình nên lấy làm thích thú, đã vậy còn cố tình ghé sát tai em khàn khàn nói:

"Ilys, mỗi lần gọi tên em như là một lời tỏ tình của tôi, tôi yêu em."(*)

Jimmy vừa cảm giác em khẽ run lên trong lòng cô. Sao lại có thể dễ thương thế được nhỉ, chừi ưi cô yêu em chết mất.

Đừng lo lắng! Em ở trong lồng ngực tôi tựa ngàn sao tinh tú, tựa con sóng êm đềm ngoài vũ trụ xa xôi. Em hay thế giới này đều lộng lẫy vô bờ đến thế.
Yêu em.

-----------------------------
(*): Tên I-L-Y-S nghĩa là "I Love You" (So much?)

TÊN CHƯƠNG 8: HẸN HÒ MÙA TUYẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro