[𝓟𝓱ầ𝓷 1]- Chap 1: Paris của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PHẦN 1: Đến phố Paris nghe điệu nhạc thiên sứ.

-QUÂN NHÂN  x  NHIẾP ẢNH GIA-



Paris sầm uất là bông hoa hồng trân quý của nước Pháp. Trái tim Paris nồng nhiệt tựa nơi bắt đầu câu chuyện của những mối tình. Yêu em hay Paris này, đều mãnh liệt đắm say như thế.

Bởi sao Paris lãng mạn như người lính quân nhân ở vùng biên giới, vì giữa lớp sương mù ảm đạm họ luôn ngày đêm thổn thức về những câu chuyện tình xứ lạ. Liệu người có còn hi vọng về tấm lòng này không? Người ở phương này luôn gửi chút lẽ tình đến Paris xa xôi.

Xuân đang tới, hoa đào bắt đầu chớm nở trên khắp thủ đô, Đại uý Jimmy bồi hồi khoác bộ quân phục in hằn dấu vết thời gian để trở về Paris nhậm chức và công tác. Tiểu quốc này đã đẹp đẽ đến nhường nào, cũng đã hơn 6 năm rồi, chưa ngày nào cô được đặt chân về thiên đường lý tưởng của mình. Paris vẫn ở đây, vẫn như một vùng đất riêng biệt, mà những người thống trị nó là kẻ dám ôm mộng đuổi theo ánh hào quang.

Người Paris tốt nhất nên chỉ phục vụ cho mình Paris thôi. Jimmy yêu tổ quốc mình, nhưng rốt cuộc cô lại dành thật nhiều tình cảm cho thủ đô Paris, bởi lẽ Paris chỉ thấu hiểu cô qua những thước ảnh hấp dẫn và bản nhạc tình thu hút trên các con phố nhộn nhịp.

Nó cứ quyến rũ như nàng Ilys, một nhiếp ảnh gia "phong tình" - có vẻ chỉ Jimmy nhìn thấy điều đó. Thật không thể hiểu, ngay lúc gặp em, Jimmy liền nảy sinh một cảm giác lồng lộng trong lồng ngực. Chỉ việc em theo bản năng nhấc chiếc camera chụp Jimmy đang trong vô thức ngắm nhìn tháp Eiffel đã rất thành công gói trọn em và cả Paris trong tim cô rồi.

Khung cảnh rộng lớn của thủ đô xung quanh thoáng chốc thu lại phía sau người con gái mặc váy len trắng đang mỉm cười ngượng ngùng vì lo sợ đã chụp ảnh mà chưa có sự cho phép. Lo sợ thật, nhưng em cũng dịu dàng lắm, em cố giữ vẻ bình tĩnh đến gần nhân vật chính trong bức ảnh vừa rồi của em. Thề với Chúa, trái tim Jimmy đã hẫng một nhịp sau đó, tâm trí nàng quân nhân bỗng lơ đễnh một hồi cũng bởi vì em xinh đẹp quá mà. Với cách mà em di chuyển nhẹ tới, từng bước đều nhịp điệu và đẹp tuyệt vời giống hệt loài mèo Bristish Shorthair cao quý. Hồn cô như bị hút vào đó.

Nói một cách thật lòng, Ilys trông rất "phong tình" cùng với chiếc máy ảnh đen hiện đại khoác trên chiếc cổ thuôn trắng nõn. Cơ thể em nhỏ con, là người Pháp mà trông rất bé, nếu không nhờ đôi mắt xanh lam và màu tóc vàng đồng đặc thù thì Jimmy đã nghĩ em là du khách người châu Á nào đó.

Em lại gần híp mắt cười: "Thật thất lễ vì vừa làm phiền quý cô."

"...Ừm, nghe cách gọi có chút không quen, tôi là quân nhân."

"À, quý quân nhân kính mến, thật lòng xin lỗi."

Có vẻ như sau câu nói của Jimmy đã làm Ilys càng thêm lúng túng hơn, em rụt rè tháo chiếc máy ảnh xuống đưa cô xem các bức hình. "Tôi là Ilys, nhiếp ảnh gia tự do, nhiếp ảnh gia của riêng thủ đô Paris."

Kết thúc câu giới thiệu đôi lời, em lén nhìn phản ứng của Jimmy, thất vọng thay, đập vào mắt lại là gương mặt lạnh tanh nhìn bức hình khiến em sững sờ, liền sau đó là sự nhói lên đau lòng. Những bức ảnh em tạo ra ở chính mảnh đất này lại không đủ làm rung động người phụ nữ này sao.

"Em chụp đẹp lắm!"

"Dạ? Tôi tưởng..." - Em bị bất ngờ.

"Tôi có thể xem những bức hình khác không?"

"Được, ngài cứ tự nhiên."

Jimmy mỉm cười có chút hứng thú, cô bắt đầu thả hồn mình trong các bức ảnh. Paris qua ống kính này như là nơi em đang đắm mình trong nó để lôi tất thảy sự đẹp đẽ của nó ra, cho cả thế giới thấy được từng bước chân em đi qua đều chứa đựng vẻ kiều diễm chỉ thấy được ở thành phố của em. Có lẽ, sự tập trung của cô chỉ dành cho điều đó thôi, Ilys biết không, thành phố này tự bao giờ đã trở thành nơi của em mất rồi.

Tựa thuở nào, Paris đã luôn cho tôi niềm rung động kì lạ đến thế, như cách em ngọt ngào bước cuộc sống của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro