Cho một Sài Gòn bất trị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh không thích chạm tay vào Sài Gòn nóng bỏng rát. Anh cũng không thích chạm tay vào một Sài Gòn quá lạnh. Anh thích một Sài Gòn ôn hòa. Nhưng nếu ôn hòa nó đã chẳng còn là Sài Gòn.

Anh không thích khắp nơi là những giai điệu buồn. Anh không thích nhưng thỉnh thoảng vẫn bất chợt khựng lại khi nghe It's not goodbye, Love to be loved by you, Here I am... Đâu thể cấm cả thế giới này ngừng phát chúng.

Anh không thích thời tiết cứ mưa bất chợt giữa cái nóng khô cằn và bầu trời trong xanh. Vì chỉ trong một phút anh có thể trở thành đứa dở hơi ướt lướt thướt giữa đường.

Anh không thích tự làm bản thân mình buồn. Nhưng biết làm sao được khi nỗi buồn nó đã trở thành một món trang sức bám chặt lấy bản thể con người.

Anh không thích một nơi quá ồn ào. Vì càng ồn ào anh lại càng cảm thấy mình bé nhỏ.

Anh không thích viết ra những điều khốn cùng. Nhưng nếu không viết ra thì anh sẽ sớm bị nó đè nặng cho đến khi tắt thở.

Anh không muốn thế giới này xuất hiện em. Bởi vì em là ngọn nguồn của mọi thứ cảm xúc vơ vẩn mà anh viết ra mỗi ngày.

Không thích cũng vậy. Cảm xúc là vô thường còn lẽ đời thì vẫn cứ ngang dọc nặng lòng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#saigon