KHỐN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh thường dùng từ "khốn" mỗi khi viết.

Đối với anh nó nói về hai dạng người, một dạng "khốn" bẩm sinh còn một dạng tổn thương quá nặng rồi trở nên "khốn". Suy cho cùng dạng người thứ hai là đáng thương nhất. Còn loại "khốn" bẩm sinh chính là cặn bã của xã hội.

Trên đời em có thể có bất kỳ sai lầm nào nhưng chọn người yêu là một kẻ "khốn" bẩm sinh sẽ là sai lầm em hứng chịu nhiều nỗi đau nhất. Vì những kẻ đó chỉ xứng đáng được nhận một quả đấm, một cái tát chứ không phải là một tình yêu.

Những kẻ "khốn" bẩm sinh chúng không có lương tâm đâu em ạ. Mặc cho em tự dằn vặt, khóc lóc, đau khổ đến mức đất trời nứt toang ra thì bọn chúng cũng chỉ biết giương mắt nhìn em chết dần chết mòn trong cái huyệt mà bọn chúng sẽ là người ném nắm đất đầu tiên xuống để nhằm chôn lấp em vĩnh viễn.

Sau đó thì sao à? Chúng sẽ đi tìm con mồi khác, một con mồi cũng ngây ngô tin vào tình yêu như em.

Rồi sau cơn đau em sẽ tỉnh táo và dần biến thành kẻ "khốn" loại hai đáng thương. Em sẽ chỉ biết chăm chăm vào vết thương cũ bỏ mặc hết mọi tình thương và cả tổn thương của người khác. Khi đó em sẽ vô tâm.

Khi nào còn những kẻ "khốn" bẩm sinh thì khi đó cuộc đời này vẫn còn nhiều vết loang lổ không gì lấp nổi.

Bọn khốn thì luôn xuất hiện trong từng nơi chốn yêu thương trong lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#saigon