Chương 3 : Cuộc gặp gỡ định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bước chân lên chiếc xe Bentley sang trọng, Giyuu mặt mày tối sầm khoanh tay rồi bắt chéo chân ngồi im thin thít. Hơi lạnh cùng sát khí đen tuyền lan tỏa khắp cả gian xe, đến nỗi mà thư kí và tài xế cx phải đổ mồ hôi hột. Đột nhiên, trong một góc khuất ko ánh sáng nơi cửa sổ, một cô gái với khuôn mặt không thể nhìn rõ đang ung dung ngồi đung đưa đầy nhí nhảnh. Cảm tưởng rằng: dường như cô gái đó đang cố ý thu hút sự chú ý của chủ nhân chiếc xe này. Giyuu ko thèm liếc mắt, vẫn bình chân như vại, tay bấm bấm điện thoại cất lời:

-Chị về từ khi nào vậy ? Nee-san ?

-Oh ! Bị phát hiện rồi hả ? Tưởng em không để ý gì đến bà chị này chứ ~

Người con gái xinh đẹp ló đầu ra. Gương mặt thanh tú dịu dàng của cô thật đẹp, nhẹ nhàng thanh thoát nhưng cx thật thuần khiết. Đôi mắt màu trời tuyệt đẹp, trái ngược hoàn toàn với Giyuu, nó ko vô cảm và lạnh tanh giống như cậu mà thay vào đó, là sự ấm áp và sáng ngời hiện lên trong cặp mắt ấy. Cô gái được gọi là "nee-san" nở nụ cười đầy tinh nghịch, mong ngóng biểu cảm của thằng em trời đánh kia.

Nhưng đáng tiếc thay, Giyuu lại chẳng buồn để tâm. Bởi chẳng cần nghĩ cx biết, người con gái đang đứng trước mặt mình này là ai. Vì dù sao cô cx là một thiên kim nổi tiếng người người nhà nhà biết đến, với cái tên đã chẳng còn xa lạ gì : Tomioka Tsutako. Thấy đứa em trai của mình vẫn chứng nào tật nấy, Tsutako nở một nụ cười đầy ẩn ý :

-Nè, Giyuu-chan ~ Cô nhóc vừa nãy ý, tên là Kanao nhỉ ? Có vẻ hai đứa chẳng thân thích gì cả ~ - Tsutako

-Chị thấy rồi ? - Giyuu

-Dĩ nhiên là thấy rồi ! Hơn nữa, nhìn có chút ấn tượng ! - Tsutako

-Ấn tượng ? - Giyuu

-Ừm ! Thì tại...cô nhóc đó...trông có hơi giống Kochou-chan nhỉ ? - Tsutako

Crắc

Giyuu giật mình, tay vô thức nắm chặt điện thoại. Ánh nhìn liền rời khỏi vị trí đang nhìn hiện giờ. Anh ngờ vực, đưa đôi mắt xanh đục ngầu dán lên người Tsutako. Trong đầu anh ko ngừng đặt ra câu hỏi : Sao chị ấy lại biết con nhỏ Tsuyuri đó ? Hơn nữa, chị ấy còn biết mối quan hệ giữa con nhỏ ấy và "người đó" ư ? Hàng loạt câu hỏi liên quan đến hai chữ "Kochou-chan" đều được hiện lên trong tâm trí của Giyuu. Như nhìn thấy được điều đó, Tsutako chỉ lâng lâng cười :

-Đâu phải chx từng quen biết ? Chỉ là nhìn họ hơi giống nhau thôi ! Dù sao đi nữa thì Kochou-chan vẫn dễ thương hơn rất nhiều~ (híp mắt) - Tsutako

CHOANG

-Hì !

Tsutako mỉm cười, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại sớm đã vỡ nát ở trong tay Giyuu. Cô lắc lắc nhẹ đầu, quay người trầm tư rơi vào suy nghĩ của riêng mình. Về phần Giyuu, anh giờ đây đang tức tối bội phần. Sao chị anh lại nhắc đến "người đó" chứ ? Đúng là phiền phức mà.
____________________________________

Tại biệt thự Tsuyuri, Gino và Tanjiro đã ra ngoài chơi với nhau từ trước, giờ trong nhà chỉ còn mỗi hai chị em nhà Kanao và Shinobu ngồi tâm sự. Kanao nhấp một ngụm trà, nhìn người chị gái đã phải quanh năm suốt tháng lo toan đủ mọi thứ kia :

-Chị Shinobu,chị vẫn ổn đấy chứ ? - Kana

-Hả ? Sao em lại hỏi vậy ? Hiện giờ chị đang sống vô cùng hạnh phúc luôn đó (cười tươi) - Shi

-Vậy à ? Vậy...Gino thằng bé...đã bao giờ hỏi chị về bố nó chưa ? Ý...ý em là...ko biết liệu nó có tò mò rằng bố ruột mình là ai hay ko ? - Kana

-Ừm...không ! Gino thằng bé vốn rất hiểu chuyện nên từ trước tới nay, nó chx từng hỏi chị bất cứ điều gì về bố nó, chị cx ko có ý định để anh ta biết về sự tồn tại của thằng bé ! Vì có thể...nó sẽ lại bị bắt đi ! (cười buồn) - Shi

-Haizzzz ! Ko có đâu chị ! Anh ta thậm chí còn ko biết việc chị đã sinh con cho anh ta nữa cơ mà ! Nên chị ko cần phải lo lắng vì điều đó đâu ! - Kana

-Ừm...cx phải ! - Shi

-Chị...vẫn còn tình cảm với anh ta sao ? Sau những gì anh ta đã làm với chị ? - Kana

Shinobu ngẩng đầu. Tròn xoe mắt nghi hoặc trước câu hỏi của Kanao. Tình cảm ? Với anh ta sao ? Nực cười ! Kanao à, đây có lẽ là chuyện khiến chị cười muốn phát điên lên được đấy ! Đã từ rất lâu rồi, chị thậm chí còn chẳng thèm nhớ hay nói đúng hơn là đã quên mất tình cảm mình dành cho anh ta. Giờ mạng sống của chị...chỉ có Gino mà thôi !

Shinobu ko trả lời, cô chỉ lẳng lặng nhìn ra phía cửa sổ,nơi có ánh trăng sáng trên bầu trời đêm đen,miệng lẩm bẩm :

-Trăng hôm nay...thật đẹp !
____________________________________

<<Sáng hôm sau>>

-GIỀỀỀỀỀỀ !

Mới sáng sớm tinh mơ, chim chóc chx kịp hót, hoa chx kịp hát, trời cx chx kịp ngân ca thì giọng nói thánh thót của một con bướm đã xé toạc bầu trời.

Shinobu trố mắt, như chx thể tin vào những gì mình vừa nghe, cô lắp bắp hỏi lại :

-E...e...em bảo sao cơ ? Nee...nee-san có BẠN TRAI rồi á ? - Shi

-Ừm ! (gật gù) - Kana

-Thằng đấy là thằng nào ? Sao chị ấy ko nói gì với chị hết vậy hả ? (hét lên) - Shi

-Bình tĩnh lại đi chị à ! Em biết ngay chị sẽ thế này mà ! Chị Kanae đã yêu anh ấy được 5 năm rồi ! Tình cảm cx đã xác định được,giờ chị ấy bảo tối nay cả nhà chúng ta sẽ tới để ra mắt bạn bè anh ấy ! (bịt tai) - Kana

-Ra mắt ? Thế thì chỉ cần vài người đi là được mà ? Kéo cả lũ đến đấy để làm loạn hả ? - Shi

-Em mà biết được thì nói với chị làm gì ? :)))) Nói chung chị cứ biết vậy đi, để em và Gino đi chuẩn bị ! - Kana

-Oke ! Dù sao thì nhân đây chị cx muốn biết chàng trai bạch lãng nào có thể chiếm lấy trái tim mỏng manh của nee-san vậy đó ! Chắc chắn đó sẽ là một chàng trai tốt cho mà xem (phấn khích) - Shi

-Ui chà ! (lắc đầu) - Kana

CẠCH

Cánh cửa khép lại. Nụ cười trên môi cx theo đó mà hạ dần. Gương mặt tươi cười và dịu dàng của thường ngày đã biến mất, thay vào đó là sự mờ nhạt và u buồn đến lạ. Shinobu nhìn bản thân mình trong gương. So với 6 năm trước thì trông cô đỡ thảm hơn hẳn. Cởi chiếc áo ngủ của mình ra, toàn thân cô phô bày ra trước tấm gương trong suốt, phản chiếu hình ảnh thân thể ngọc ngà như pha lê của cô. Shinobu xoay người. Bờ vai trắng nõn bên phải in dấu hình xăm hoa tử đằng vô cùng tinh tế. Từ những nhành hoa đến cánh lá đều gợi lên sự mạnh mẽ ẩn sâu trong màu tím mộng mơ ấy. Shinobu xoa nhẹ. Đây chính là bí mật cô cất giữ suốt mấy chục năm qua,nó là bằng chứng điển hình...cho sự hoan ái nồng hậu đêm năm ấy. Giờ có muốn xóa đi, cx chẳng tài nào biến mất được nữa.....
____________________________________

KÉTTTTTT

Tiếng xe Porsche dừng hẳn. Kanao bước xuống. Hào quang của một thiên kim tiểu thư bừng sáng lên. Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô, tất cả đều trao cho cô cái nhìn đầy ngưỡng mộ.

Kanao hất nhẹ mái tóc của mình. Cái váy xẻ tà đơn giản tôn lên đôi chân dài mà thon gọn của cô. Hai bên tai, là cặp khuyên lục bảo "étoile" kiêu sa đầy đắt đỏ, trị giá đến tận mấy triệu yên. Tanjiro-đại thiếu gia của gia tộc Kamado-đứng thứ 3 thế giới về nghành bất động sản lặng lẽ bước ra. Bao nhiêu ánh đèn, bao nhiêu tiếng "tách tách" của máy ảnh, đều là để thu hết vẻ đẹp của đôi trai tài gái sắc nằm trọn trong một khung hình. Tanjiro xòe tay ra trước mặt Kanao, mỉm cười trước cô "vợ tương lai" mãn nhi của mình.

Mọi người ai cx trố mắt đầy ghen tị và tự hào, họ cx ước giá mà bản thân cx có gia thế khủng như vậy thì tốt biết mấy. Vậy nhưng, mặc dù hai nhân vật huyền thoại của sàn đấu tinh anh thế giới đã bước xuống nhưng cánh cửa vẫn chx đóng lại, chứng tỏ.....

-Oa, khách sạn này khủng quá đi !

Shinobu cảm thán, bước ra dưới bao ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Mái tóc đặc biệt ngắn ngang hai vai, lơi lơi vài cọng sóng sánh như gió biển mùa hạ. Đôi môi hồng đào căng mọng như cherry, trông cô giờ như một cô gái nhí nhảnh đang khoác lên mình bộ cánh của một vị tiểu thư gia môn đài các.

-Oa ~ Cô gái đó là ai vậy ? Lần đầu biết luôn đấy ! Tiểu thư Tsuyuri có chị họ sao ?

-Ai biết ? Nhưng trông xinh thật. Có khi phải nhỉnh hơn Tsuyuri đấy ~

-Cái gì ? Tôi là tôi fan chị Tsuyuri đó nha !

-Kệ cô ! Nhưng mà ko biết cô gái đó đã có....

-MAMI ~

Gino nhảy tót từ trên xe xuống, thành công thu hút mọi ánh nhìn của người qua đường.

-Ôi cha mạ ơi, who is this ?

-Hình như tao chết rồi hay sao ý mậy ? :)))

-Bố tiên sư thằng điên. (khinh bỉ)

-Thì đúng mà ! Tao lên thiên đường rồi nên mới thấy thiên thần đó ~

-Đẹp trai quá à ~ Còn hảo soái nữa ~ Trông cute gì đâu á ~

Gino quay đầu khó hiểu nhìn mọi người. Trông thằng nhóc hôm nay đúng đẹp điên luôn. Mái tóc được vuốt keo ngược sang một bên, áo vest nhí cùng màu với Tanjiro, phong thái quý sờ tộc sộc mùi tư bản.

Bốn người họ bất lực cười trừ, ko nhanh ko chậm liền bước lên căn phòng sớm đã được sắp đặt từ trước. Vừa mới mở cửa ra, họ đã nhìn thấy Kanae và một chàng trai tóc trắng vô cùng lịch lãm đang ngồi trò chuyện rôm rả ở phía đối diện.

-A ! Tới rồi hả ? Lại đây ngồi đi nè ! - Kane

-Được rồi mà chị ! Ko cần phải làm thế đâu ! Hửm ? Người này là..... -Shi

-Ara, quên chx giới thiệu mất ! Đây là Sanemi, chồng tương lai iu quý của chị đó~ - Kane

-Rất hân hạnh được gặp mọi người ! (mỉm cười) - Sane

-Rất hân hạnh ! - Shi

-Cháu chào chú Sanemi ! - Gino

-Ừm ! Chào con ! - Sane

-Trời ạ ,nee-san ! Chị cx thật là bí mật quá đi ! Vậy mà lại chẳng nói cho em biết gì hết ! - Shi

-Ara, chị xin lỗi ! Tại chị quên béng mất ! Hì hì ! - Kane

-Thật là ! - Kana

Cứ như vậy, họ trò truyện với nhau được một lúc khá lâu, đủ để đôi bên dần hiểu và biết về nhau nhiều hơn.

CẠCH

Cánh cửa chợt mở ra. Mọi người ko hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn. Kanao và Shinobu đứng hình, đôi đồng tử như thu nhỏ hết cỡ, sự bất ngờ không thể giấu nổi. Sao hắn lại ở đây ? Tomioka Giyuu ! Vừa nhìn thấy đồng hương của mình, Sanemi đã vui vẻ gọi lại chỗ bàn ăn. Shinobu ngồi lặng thinh, ko dám ngẩng đầu hay hó hé nửa lời, chỉ sợ "người đó" sẽ nhìn thấy cô. Nhưng đời nó vốn sống chó mà chị :)))) nên Giyuu đã nhanh chóng để mắt tới thân hình nhỏ bé kia :

-Chà, lâu rồi ko gặp ! Cx khá lâu rồi nhỉ, SHINOBU ?

-(THỊCH) - Shi

-Tomioka ? (lẩm bẩm) - Kanao

-Cậu là.....-Kanae

-Ah ! Mami ơi, là cái ông chú xấu xa mà con kể với mami nè ! Cái ông chú mà già già khú đế á ? Dùng từ này đúng ko ta ?

Phụt

Cả hội trường liền nén cười, giờ mà phá lên một phát lại khổ nhục người ta. Kanao run run lén dơ ngón cái, biểu thị phản ứng thật quá tốt đi ! Giyuu tối sầm mặt. Buổi họp hôm nay đúng là vừa oan gia vừa nhục nhã. Nhận thấy sắc mặt bạn mình ko ổn, Sanemi chỉ đành liền lên tiếng giải vây :

-Khụ khụ ! Được rồi mọi người ! Giờ chúng ta bắt đầu luôn thôi ! Đồ ăn sắp nguội hết rồi ! Hơn nữa có vẻ mọi người cx biết cậu ấy nên có lẽ chúng ta ko cần giới thiệu đâu ha ! - Sane

Giyuu ko mấy để tâm. Lập tức kéo ghế ngồi cạnh Shinobu.

-Xin phép ngồi chỗ này ! - Giyuu

-(giật mình) - Shi

-Ơ này ! Chỗ đó.... - Kana

-(lắc đầu) "Em cứ kệ chị" - Shi

-Chậc ! - Kana

Biết chẳng thể nói lại chị mình, Kanao chỉ có thể ngồi im chịu trận. Shinobu bấu chặt thân ghế, cả buổi ko dám nói câu nào, Gino thì được cô chuyển sang ngồi với Kanao và chị Kanae. Trái ngược với thái độ mất bình tĩnh ấy, Giyuu lại rất bình thản. Ánh mắt anh va phải trên người của Gino. Thằng nhóc này...trừ đôi mắt màu tím giống của Shinobu ra...thì từ đầu tới chân cái gì cx giống anh y như đúc. Mà hơn nữa, nó đang lườm anh đấy à ?

Chính xác là vậy rồi ! Có vẻ như Gino đang nhầm tưởng anh đang bắt nạt mẹ của nó. Một thiên thần nhỏ thật đáng yêu ! Chỉ tiếc lại chẳng dễ thương như ai đó !

Shinobu đổ mồ hôi lạnh. Ngồi với người đàn ông này thật sự quá đáng sợ. Cô đứng dậy, lấy lí do muốn đi vệ sinh nên rời khỏi chỗ ngồi. Giyuu nhếch môi. Nói cx muốn ra ngoài nghe điện thoại và hút điếu thuốc, sợ làm ảnh hưởng tới mọi người xung quanh. Cánh cửa đóng lại. Kanao trầm ngâm nhìn về phía nó, lòng đầy toan tính.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro