Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tweek có một cách để tỏ ra tức giận vô cùng khác biệt mà Craig đã phải đối mặt trong suốt nhiều năm chung sống với người bạn trai này. Đầu tiên nó bắt đầu dễ thương và hơi gắt gỏng. Nếu không được chăm sóc hoặc nếu Craig không thể xoa dịu cơn giận của em càng sớm càng tốt, em sẽ bắt đầu gầm gừ và trở nên bồn chồn. Đôi khi nó sẽ leo thang đến mức phát điên. Em sẽ nhìn khắp nơi xung quanh với đôi mắt co giật khi em giận dữ, thách thức người khác khiêu khích em để em có lý do để đánh họ nếu không thể đỡ được đòn của em. Trong sự nghi ngờ của bản thân Craig sau lần đầu tiên nghe tên Tweek được gọi trong lớp hồi đó, nếu ba mẹ em mà chơi đá vào ngày em sinh ra thì Bạo lực sẽ là tên đệm của em.

Vì vậy, khi Craig bước vào cửa, người ướt đẫm mồ hôi vì đuổi theo Tweek với những vết bầm tím trên mặt, hắn biết mình sẽ không được nghỉ ngơi sớm đâu. Hắn có thể quay lại và nhìn một trong những người hàng xóm say xỉn của họ bị bắt nếu hắn muốn, nhưng hắn chọn cách thận trọng bước vào trong, cố gắng không gây ra âm thanh hay tiếng cọt kẹt trên sàn gỗ khi hắn đi vào cửa phòng ngủ của họ. Hắn biết Tweek sẽ ở đó dựa vào việc tất cả đèn được bật như thế nào. Ngoài ra, có một cái lỗ lớn trên bức tường cạnh cánh cửa trước mặt hắn. Hắn hít một hơi thật sâu. Sau đó luồn ngón tay vào tóc.

"Chết tiệt..." hắn thở dài sau khi nhận ra mình đã để quên cái mũ chullo bên trong.

Tay nắm cửa có cảm giác lạnh lẽo dưới đầu ngón tay khi hắn nhìn qua khe cửa. Ngay trong khoảng trống nhỏ theo chiều dọc của khe cửa, có bóng dáng đang ngồi trong bóng tối trên chiếc giường chưa dọn dẹp của họ, chỉ có những ánh sáng xanh đỏ nhấp nháy từ cửa sổ chiếu vào hình bóng của người ấy. Các màu sắc qua lại trên đỉnh đầu người ấy, nhưng khi người ấy co giật và rùng mình, mái tóc ấy sẽ lắc lư và biến quầng sáng của anh ta thành một cặp sừng.

Hắn có thể nghe thấy tiếng càu nhàu và tiếng nấc cùng với tiếng giấy bị xé. Hắn tự hỏi liệu hôm nay Tweek đã ăn gì chưa. Craig chắc chắn rằng bản thân hắn thì chưa rồi, nhưng cơn đau bụng do bị đấm trước đó đã mách bảo hắn rằng dù sao thì cũng không còn chỗ để ăn. Hắn rón rén bước vào trong rồi dùng lưng đẩy cửa đóng lại. Tiếng đóng cửa đã thu hút sự chú ý của con quỷ nhỏ khi em quay lại. Craig không thể nhìn thấy khuôn mặt của em do ánh sáng chiếu phía sau em, nhưng hắn biết đôi mắt màu xanh đó sẽ khóa chặt  vào hắn, chờ hắn thực hiện một hành động sai lầm.

"Tweek.." hắn lẩm bẩm qua hơi thở run rẩy. "Em yêu, chúng ta có thể nói chuyện này..."

Khoảnh khắc hắn nói tên gọi thân mật của em, bóng người đó lao về phía hắn rồi vung nắm đấm vào đầu anh một cách nguy hiểm. Âm thanh của những mảnh gỗ vụn kêu lạo xạo bên tai phải của Craig. Đối với những người khác, đây có thể là dấu hiệu để bỏ chạy lấy mạng, nhưng đối với Craig thì đó là một dấu hiệu tốt. Điều đó có nghĩa là Tweek vẫn đang quyết định xem em có muốn giết Craig hay không. 

"Anh xin lỗi..." hắn khẽ lên tiếng. Hắn dám đặt tay lên hông Tweek và hành động ấy chỉ khiến hắn nhận được thêm một cú đấm vào cái bụng vốn đã đau nhức của mình. Hắn ngay lập tức lao vào người em, nhưng vẫn giữ tay mình ở đúng vị trí của chúng. Đầu tựa vào vai Tweek khi hắn rên rỉ vì đau. Con mắt trái sưng tấy của hắn đau nhức khi hắn rúc vào hơi ấm của Tweek. Hắn không chắc liệu Tweek có nhìn thấy nó sớm hơn qua ánh đèn mập mờ hay không, nhưng hắn không quan tâm miễn là có được em.

"Em yêu.. Em biết anh sẽ không bao giờ làm thế với em mà. Tên đó chỉ muốn uống cà phê thôi." Hắn lẩm bẩm những lời đó khi rúc vào cổ Tweek. Nó có vị mặn có lẽ là do nước mắt không ngừng chảy xuống da Tweek nhưng hắn vẫn tiếp tục hôn. Em kia rùng mình khi bị chạm vào, nhưng vẫn gầm gừ như thể em không muốn nó. Craig biết em không có ý như vậy. Họ vẫn luôn yếu lòng khi chạm vào nhau.

"Anh chỉ muốn em thôi, em yêu... Dù sao thì bạn gặp của anh và anh cũng không ưa nhau." Hắn hít vào mùi cà phê nồng nặc trong khi tiếp tục cắn mút da thịt em. "Em khiến anh hạnh phúc vô cùng."

Hắn cảm thấy Tweek lắc đầu trước những gì hắn nói và khiến cơn đau bụng của hắn càng trở nên tồi hơn. "Em đã đủ hoàn hảo với anh rồi... anh chỉ.."

Hắn muốn nói gì? Rằng hắn đã thấy bị dồn nén khi Tweek nói với hắn rằng em yêu hắn? Rằng hắn không biết phải đáp lại em ra sao, bởi vì hắn chưa bao giờ được dạy cách nói điều đó với chính gia đình mình? Rằng tất cả đều là cảm giác mới mẻ đối với hắn và hắn không biết phải làm gì? Craig không biết làm cách nào để truyền đạt cho Tweek biết rằng hắn hèn nhát đến mức nào.

“Đáng lẽ chúng ta không nên đến bên nhau, Craig…” Lời nói của Tweek vang vọng bên tai hắn. Những mạch máu trong ngực hắn nhói lên khi cái lạnh truyền qua cổ tay hắn khi lắng nghe từng lời một. “Đáng lẽ anh không nên ở bên em suốt ngần ấy năm.”

“Em không có ý đó đâu, em yêu…” Cơn đau nơi cổ họng hắn lại xuất hiện. Cảm giác tương tự mà hắn cảm thấy vào ngày hắn hỏi Tweek về sự cho phét một mối quan hệ mở của họ. Hắn xoa lòng bàn tay lên xuống trên eo Tweek để bình tĩnh lại. "Em chưa bao giờ ép anh ở bên em... là anh đã đưa ra lựa chọn..."

“Đáng lẽ anh nên theo đuổi giấc mơ du hành vũ trụ thay vì bị mắc kẹt ở đây với em, với cái nơi chết tiệt này.” Tweek nói tiếp. Cả hai tay em đặt lên đôi vai run rẩy của Craig khi Craig cố gắng không khóc, vì lời nói của hắn không lọt vào tai Tweek. Đúng là trước đây hắn từng muốn làm việc cho NASA, nhưng với tất cả những căng thẳng trong cuộc sống và biết rằng mình sẽ phải xa Tweek, hắn đã từ chối thực hiện ước mơ ấy.

"Anh không cần phải... Anh hạnh phúc với mọi thứ hiện tại của mình..." hắn vòng tay ôm lấy Tweek, kéo Tweek vào lòng.

“Trong một căn phòng ngủ bừa bộn với gã bạn trai khốn kiếp của anh à?” Craig lắc đầu trước câu hỏi của Tweek. Em không hề điên rồ. Em hoàn hảo theo cách của em. Giá như Tweek có thể tin hắn.

"Em yêu, em hoàn hảo theo cách của em..." hắn nghẹn ngào nức nở. Thật đau lòng khi hắn đã khiến Tweek nghi ngờ bản thân chỉ trong khoảng thời gian hai tuần một ngày. Chỉ vài tuần trước, họ còn hạnh phúc, ôm nhau, hôn nhau, nhưng Craig đã phải phá hỏng tất cả bởi sự ngu ngốc của mình. "Em mạnh mẽ, tài năng và xinh đẹp... Anh không thể đòi hỏi gì hơn nữa..."

Tweek liên tục lắc đầu và điều đó bắt đầu làm Craig tổn thương rất nhiều. Hắn có thể cảm thấy lòng bàn tay của Tweek đang đẩy hắn ra chỉ để Craig cố gắng kéo em lại gần ngực mình hơn. Hắn nhớ lại cách những người khác ôm Tweek ngay trước mắt hắn và điều đó khiến hắn chỉ muốn tóm lấy em, nhốt em trong phòng của họ và giữ em mãi mãi. Nó có thể toxic và mang tính chiếm hữu, nhưng trong sâu thẳm hắn biết mình không thể sống thiếu Tweek. Em giống như một loại ma túy mà Craig có thể cố gắng cai nghiện để rồi chỉ có thể quay lại mua thêm. Tweek có nhận thức được ảnh hưởng của em đối với hắn không?

"Craig... em... em nghĩ em nên để anh đi... em đã kìm hãm anh lại quá nhiều rồi.." em thở hổn hển khi Craig cắn vào vai em để rút lại lời nói. Cơ thể Craig cứng đờ khi họ tiếp tục ôm nhau. Lúc đó Tweek đã ngừng cố gắng đẩy hắn ra. Có điều gì đó về sự đụng chạm của Craig giống như một liều thuốc an thần trong khi Tweek lại đóng vai trò như serotonin đối với Craig. Bất cứ khi nào hắn dành cho Tweek sự hỗ trợ mà em cần, hắn có thể nhìn thấy sự biết ơn trong mắt Tweek, điều đó khiến Craig cười nhiều hơn. Một kiểu phụ thuộc nào đó vì họ đã trở thành một đôi quá lâu. Nó sẽ gây nghiện.

"Em yêu... tin anh đi.." hắn cố gắng nói ra lời khi cố gắng giữ cho mình không khóc. Những người đàn ông nhà Tucker sẽ không khóc. Họ phải mạnh mẽ và kiên cường nếu muốn sống sót ở thị trấn này, nhưng hắn đã tỏ ra kiên cường trong những ngày qua sau khi chứng kiến ​​​​những người khác cố gắng cướp Tweek khỏi hắn. Hắn ôm chặt lấy em khi nghĩ đến việc có người khác đang ở cùng Tweek mà không phải hắn. Hắn không thể cho phép điều đó. Không bao giờ. "Em chính là sự hiện diện tuyệt vời nhất trong cuộc đời anh..."

Hắn cảm thấy hơi thở của Tweek xuyên qua tai xuống cổ và vai. Em lại bắt đầu co giật như lúc trước, hắn không muốn buông em nhưng Tweek lại ấn tay đẩy hắn ra. Hắn có thể nhìn thấy một chút trong bóng tối, nhưng hắn không cần thị giác cũng biết rằng Tweek vẫn còn buồn. Sự tức giận của em khiến Craig biết đến sự hiện diện của nó nhiều hơn khi em hoàn toàn đẩy mình tách ra khỏi Craig.

"Ừ- vậy hả? Đó có phải lý do khiến anh không thể rời mắt khỏi điện thoại và nhắn tin cho người khác suốt cả tuần không?" Tweek hét lên. "Và tôi chỉ là người bị dồn ép để cho phép anh tiếp tục, phải không? Đó có phải là lý do tại sao tôi là người giỏi nhất không?!"

"Không, em yêu..." Craig cố gắng với lấy Tweek, nhưng Tweek lại đẩy hắn ra.

"Chúng ta hãy kết thúc chuyện này ngay bây giờ! Anh có thể tán tỉnh và chú ý đến người khác nếu muốn!" Tweek hét lên nhiều hơn khi Craig cố gắng kéo em lại.

"Chẳng có gì ngạc nhiên khi anh rất háo hức được gặp anh chàng Thomas kia. Anh ta ôm tôi như một nàng công chúa và tôi lại rất thích vậy đấy!"

Đột nhiên, Tweek bị nhấc lên và đẩy vào cửa sổ phía sau em trong khi Craig nghiến hông vào giữa hai đùi em khi miệng họ chạm nhau. Nghe tên người khác thốt ra từ miệng em khiến máu Craig sôi lên hơn bất cứ điều gì hắn đã trải qua trong vài tuần qua. Bàn tay phải của hắn vòng ra sau, nắm chặt một lọn tóc vàng lớn qua những ngón tay run rẩy trong khi hắn dùng cánh tay còn lại để giữ em không chạm sàn. Bàn tay của Tweek cũng đặt khắp người Craig, túm và kéo mái tóc đen tuyền của hắn trong khi em khóa chân quanh eo Craig.

Họ hôn nhau giữa sự hỗn loạn đang diễn ra bên ngoài. Craig có thể nghe thấy tiếng la hét và mọi người tranh cãi, nhưng hắn không quan tâm, vì lúc này chỉ có hắn và Tweek trong căn phòng ngủ bừa bộn của họ với chăn và giấy vương vãi khắp sàn. Những khung tranh và những lời hứa được nói ra quanh họ khi họ tiếp tục tranh giành quyền áp đảo lẫn nhau. Tweek đuổi theo nụ hôn của mình sau khi em  lùi ra để lấy lại hơi thở.

"Thử nói dối với anh lần nữa xem. Anh thách em đấy..." hắn nghiến răng mặc cho quai hàm đang đau nhức vì bị đánh nhiều giờ trước. Tweek thở dài thích thú khi Craig vén tóc ra sau để nhìn thẳng vào mắt em. Tweek nhìn hắn như thể hắn có thể ăn tươi nuốt sống em bất cứ lúc nào. Miệng em há hốc khi Craig tiếp tục nghiến răng nhìn thẳng vào em. Thứ trong quần hắn nhói lên và đau nhức khi hắn chờ đợi sự cho phép của em.

"Tôi ghét anh..."

"Thằng nhãi." Craig lao vào em, ngấu nghiến vòm miệng em lần nữa.

Em nắm tóc Craig chặt hơn khiến hắn lại rên rỉ. Em mút môi dưới của Craig rồi cắn xuống. Craig ôm chặt lấy em trong cơn đau đớn khi hắn buông đầu Tweek ra để kéo áo em ra. Vài chiếc cúc áo bật vào ngực hắn rồi rơi xuống sàn. Khi Tweek buông đôi môi đang chảy máu của mình ra, hắn kéo những nụ hôn từ khóe miệng, xuống cằm rồi xuống cổ, mút thật mạnh vào làn da mềm mại của em. Hắn cảm nhận được đôi môi mềm mại của Tweek áp vào thái dương mình khi em hít vào. Biết Tweek sẽ không rơi ra do hai chân em đang quấn chặt lấy hắn trong khi em bị đè mạnh vào tường, Craig cởi quần rồi kéo hông em về phía hắn hơi mạnh khiến Tweek suýt trượt xuống tường nếu Craig không đỡ em kịp. Phần gáy của Tweek lại tựa vào kính khi Craig lấy lại thăng bằng. Hắn thở phào nhẹ nhõm khi trút bỏ được tất cả đồ đạc ở phía dưới và lớp vải trượt xuống chân hắn.

"Tôi ghét anh.. Tôi ghét anh đồ chết tiệt..." Tweek lại nói dối và điều đó thúc giục Craig bắt đầu cắn vào cổ em mà không thèm quan tâm liệu ngày mai nó có để lộ vết bầm tím hay không. Em chống tay xuống vai hắn để nâng mình lên cao hơn, chỉ dẫn Craig cho đến khi miệng hắn chạm vào ngực em, tôn thờ một phần cơ thể em. Bàn tay trái của Craig tìm đến khuôn miệng đang rảnh rỗi của Tweek và thả lỏng để hai ngón tay của hắn tiến vào. Sau đó đến ba. Lưỡi của em vòng quanh chúng cho đến khi chúng bị kéo ra ngoài.

Những ngón tay ướt át của hắn kéo chiếc quần lót của Tweek sang một bên khi em đang thở hổn hển và cảm thấy một ngón tay chọc vào cửa huyệt của mình. Craig kéo em xuống ngang tầm mắt để thấy cách em vặn vẹo khi hắn đẩy ngón tay vào bên trong vách huyệt đang run rẩy của em. Hắn ngọ nguậy ngón tay cho đến khi tìm thấy tuyến tiền liệt của em. Em liền kêu lên khi hai ngón tay của Craig lúc này đang ra vào trong em, chạm vào em. Em rên rỉ, nhưng Craig chỉ tiếp tục trêu chọc tuyến tiền liệt cho đến khi hắn đưa vào ngón tay thứ ba, bên trong em như muốn nghiền nát ba ngón tay của hắn. Đôi chân của Tweek lắc lư quanh hắn khi hắn thưởng thức giọng của em trong khi hắn nhổ nước bọt vào bàn tay còn lại của mình để vuốt ve cự vật cứng cáp của em bên dưới.

"Mẹ kiếp! C-Craig!" Em rên rỉ nhiều hơn. Hông em giật lên mỗi khi Craig đẩy ngón tay mình vào mạnh hơn.

Tweek chỉ có vài giây để thở và thư giãn khi Craig cuối cùng cũng trượt ngón tay ra, nhưng nhanh chóng bị thay thế bởi phần đầu của cự vật to lớn kia của hắn được đặt trước cửa huyệt của em. Miệng hắn lại chạm vào miệng Tweek khi em cúi xuống, hắn đẩy cự vật dày dặn của mình vào trong. Hắn có thể cảm thấy bên trong em đang co thắt quanh dương vật hắn, nhưng hắn vẫn tiếp tục đẩy cho đến khi nút cán. Tweek vòng tay quanh người hắn, những ngón tay em ghinvào lưng hắn khi hắn kéo ra được nửa chừng chỉ để đẩy nó vào trong. Hắn biết rằng em sẽ thấy rất đau khi hắn chỉ sử dụng nước bọt của mình làm chất bôi trơn, nhưng hắn không quan tâm và Tweek cũng không có ý kiến gì dựa vào cách em ôm lấy hắn một cách háo hức như vậy. Họ cũng không quan tâm khi Craig bắt đầu ra vào, khiến Tweek phải bật nảy lên trục của hắn khi cả hai đều biết mọi người bên ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy họ. Chết tiệt. Hãy cứ để họ xem đi. Hắn cắn vào cổ Tweek trong khi dành thời gian di chuyển hông với tốc độ chậm để Tweek làm quen cho đến khi hắn mất kiên nhẫn và thẳng tay trừng phạt cái cửa huyệt của em. Tweek kêu lên khi hắn bắt đầu di chuyển với nhịp độ nhanh, không phải tốc độ thông thường mà hắn sẽ làm với Tweek, và điều đó khiến em như muốn phát điên. Đầu em đập vào cửa sổ, nhưng Craig sẽ không dừng lại cho đến khi em nhớ rằng em thuộc về ai.

Hắn kéo Tweek về phía mình khiến em phải hét lên và nhanh chóng kéo tay lại để giữ chặt vào kẽ hở của cửa sổ. Cơ thể em bị ép vào một góc không thoải mái như thể em đang nằm trên không nhưng có thể rơi ra bất cứ lúc nào nếu cánh tay hắn buông em ra. Craig trượt cánh tay còn lại xuống dưới giữ lấy em để đề phòng, nhưng điều đó không làm dịu đi nỗi sợ hãi trong Tweek. Vách huyệt em thắt chặt xung quanh hắn.

"Chỉ có anh mới được phép làm tình với em." Craig rít lên khi hắn liên tục đâm cụ vật của mình vào bên trong em. Tweek đáp lại bằng những tiếng rên rỉ và thút thít cắt xén, bị cơn thèm khát chiếm lấy. Em trông xinh đẹp và yếu đuối dưới thân hắn, khóc vì sự giải thoát ngọt ngào đó. 

"Chỉ Có Tôi. Mới. Có. Thể. Có. Được. Em. " hắn nhắm cự vật của mình vào tuyến tiền liệt của em sau mỗi lời nói. Tweek hét to hơn khi hắn đưa tay cầm lấy cự vật em, cánh tay em run rẩy khi chúng yếu dần và chuẩn bị buông ra. Craig bế em lên rồi đặt em nằm xuống giường. Hắn nuốt chọn những tiếng rên rỉ vào miệng mình khi đang ra vào bên trong em đồng thời giật trêu chọc em. Tay của Tweek nắm chặt tóc hắn, nhưng điều đó chỉ khiến hắn thêm hứng tình. Ngón tay cái của hắn đã ướt đẫm tinh dịch. Hắn có thể thấy rằng Tweek sắp đạt đến giới hạn của mình và hắn cũng vậy.

"Em có thể giận anh, em yêu...Nhưng làm ơn hãy để anh bù đắp cho em.." hắn thở dốc.

Tweek giật tóc hắn ra khi hắn tiếp tục đẩy. Cả hai đều nhìn vào mắt nhau một cách thèm khát cho đến khi em lên tiếng, "Con mẹ anh..."

Cả hai đều lên đỉnh cùng một lúc sau đó khi Craig hôn em đắm đuối và Tweek cắn vào vai hắn mạnh nhất có thể.

Craig biết em sẽ hành động như vậy và đó chỉ là giai đoạn đầu trong cơn giận của em. Giai đoạn hai thậm chí còn tệ hơn và hắn không chắc mình có thể sống sót được hay không, đó là lý do tại sao hắn kiên quyết làm cho em cảm thấy tốt hơn càng sớm càng tốt. Một Tweek bạo lực không thể so sánh với việc em ngồi cạnh Craig khi họ ăn món ăn yêu thích của Tweek mà Craig đã gói sẵn vài ngày trước. Thật kỳ lạ khi ăn mì spaghetti vào sáng sớm, nhưng Craig quá mệt để nấu bữa sáng cho mình vì hắn sợ mình sẽ phải đối mặt với những gì tiếp theo. Thật không may, hắn đã phạm sai lầm lớn và hắn có thể nghĩ rằng Tweek lúc này đã có thể cho hắn một đòn đi luôn. Đúng đời, Craig ước gì em cứ đập hắn cho xong chuyện để họ có thể cùng nhau hàn gắn lại mối quan hệ. Không. Khi Tweek vẫn tiếp tục tức giận, em không còn tỏ ra cáu kỉnh và hung hăng nữa. Em trở lên xa cách, lạnh lùng và tàn nhẫn.

"Em yêu, em có thích nó không..?" Hắn hỏi khi tiếp tục kéo đến ngồi gần Tweek hơn, trượt tay vào lưng em trong quá trình này. Tweek chỉ nhai đồ ăn mà không có chút cảm xúc nào trên khuôn mặt. Craig ậm ừ hài lòng; hạnh phúc vì ít nhất em cũng đã ăn được món hắn nấu cho em. Sau đó Tweek cuối cùng cũng lên tiếng.

"Tôi không cần anh. Cút ra khỏi nhà tôi." Em ra lệnh một cách thờ ơ mà không làm gì khác mà tiếp tục ăn phần ăn của mình. Lời nói của em sâu lắng, nhưng Craig vẫn giữ bình tĩnh khi tiếp tục âu yếm em. Hắn không khỏi bám víu khi Tweek cứ như thế này. Em như một con người khác và điều đó khiến hắn sợ hãi, nhưng hắn không bỏ đi như những gì Tweek bảo hắn làm.

"Em còn chút nước sốt dính trên môi, em yêu. Để anh lau cho em..." hắn nói trước khi hôn lên môi en, tận hưởng hương vị của nó và Tweek vẫn ngồi yên khi em để Craig chiếm lấy miệng mình một lần nữa. Xin Chúa hãy để anh sống sót vượt qua chuyện này...

_____________________

Tôi còn chả nhớ những chap trước mình viết cái gì luôn rồi 🥲🥲🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro