7. hi vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

càng hi vọng nhiều, tôi càng thất vọng nhiều.

tôi đu bám vào tia hi vọng cuối cùng vụt ngang qua bầu trời tăm tối của mình, để rồi khi hi vọng đứt, tôi cũng ngã thật đau. đầu gối có trầy xát, không sao, tôi có bông băng thuốc đỏ.

nhưng cái đau tinh thần thì chẳng làm được gì, tôi lại tự hỏi sao con người không thể đưa tay vào lấy trái tim còn đập đều nhịp và nóng hổi ấy ra ngoài. ôm ấp và vuốt ve nó, rồi lại đưa nó về chỗ cũ.

tới từng này tuổi, tôi cũng đâu còn nhỏ bé gì. nên khi tôi khóc có nghĩa là tôi đau lắm. tôi khóc cho nỗi buồn của mình và cho tuổi thanh xuân của ai kia nơi phương xa.

hi vọng nhiều, thất vọng nhiều. nhưng tôi đâu thể làm khác, con người sống là bám víu vào hi vọng mà.

mỗi mai tôi thức dậy, đều thấy mặt trời ở đó, hắt nắng rơi trên mái nhà. và tôi lại vươn tay chờ đợi nắng đến cứu rỗi tâm hồn tôi, xua tan đốm xám.

180617
từ đời nào giờ mới đăng lên, thấy mình sến lụa ghê..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro