❌❌🫖🍓❌❌

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên thần Lolita

Tác giả: zheyizhizhezhi

Link: https://archiveofourown.org/works/48197872


Bản edit dựa trên các công cụ dịch như QT... nên không đảm bảo 100% sát bản gốc, mong các tềnh êu thông cảm 👉👈


Lưu ý: Fic như tên, đen thùi lùi, gaslight, ấm dâu, bắn sưng bụng, darkGojo, ai nhạy cảm nên cân nhắc trước khi đọc, thấy cấn xin cứ lặng lẽ thoát ra thui 💦💦💦




※※※※※






Gojo Satoru cởi khuy cổ áo, muốn để một chút gió đêm lạnh lẽo lùa vào làm dịu cơ thể, nhưng vẫn vô dụng.

"Một, hai, ba—a, ở đây có ba. Bốn, năm, tận sáu cơ à?" Hắn hờ hững chỉ vào mấy cái hố trên mặt đất, tất cả đều nhuốm màu đỏ sậm, nhưng bên trong không còn sót lại gì, chỉ rặt những máu, ngay cả một mẩu thịt to bằng móng tay cũng chẳng còn.

"Ài, chẳng nhớ nữa." Gojo Satoru xoa tóc và đeo kính râm lên mặt.

Hắn không nhỡ rõ mình đã giết bao nhiêu nguyền sư và chú linh, tóm lại trong vòng bán kính một trăm mét, hắn là người duy nhất còn đứng vững trên một khoảnh đất chưa bị tàn phá. Gió đêm không có một chút tác dụng nào, hơi nóng như thiêu như đốt trong lòng cũng không có cách nào xua tan, hắn bèn giật phăng áo khoác xuống, cởi vài cúc áo sơ mi, sau đó bực bội rút điện thoại ra, nhìn thấy trên màn hình là một tin nhắn. Người gửi là Fushiguro Megumi, hình đại diện là chú chó đen, bên cạnh chỉ có một dòng chữ ngắn gọn: Hôm nay là sinh nhật của Tsumiki.

Gojo Satoru sờ gáy, tự nhủ phải trở về thôi.

Tình huống có chút bất đắc dĩ, nhưng Gojo Satoru - làm tròn chức trách của một người giám hộ hoàn hảo - quyết định về nhà để chúc mừng sinh nhật Tsumiki trước, rồi mới ra ngoài để giải quyết vấn đề dục vọng cá nhân sau khi bọn trẻ đi ngủ.

Đáng tiếc, hắn quên mất rằng hiện giờ là ba giờ sáng. Vậy nên, khi hắn háo hức mở cửa thì chỉ thấy một mảnh tối om, không có ánh đèn náo nhiệt, cũng không có khuôn mặt tươi cười dễ thương của Tsumiki. Trên mặt bàn chỉ còn nửa cái bánh gato đè lên một tấm thiệp sinh nhật.

Có tiếng cửa cọt kẹt, người đi ra là Fushiguro Megumi, đứa bé dụi mắt rồi dựa vào khung cửa, cất giọng đặc sệt và nghèn nghẹt.

"Anh Gojo đã trở lại rồi đấy ạ..." Nói xong, bé con đánh một cái ngáp rõ to đến nỗi chảy cả nước mắt.

Gojo Satoru bèn ôm em vào lòng và xoa đầu em như xoa đầu cún con. Đứa trẻ chưa tỉnh hẳn rất ngoan ngoãn, ngồi yên giữa hai chân hắn, nửa tỉnh nửa mê cúi đầu xuống. Từ góc độ của Gojo Satoru, chỉ có thể thấy mái tóc đen nhánh rối bù của bé con, bả vai non nớt và hai chân mảnh dẻ trắng sữa.

Đôi chân của một đứa trẻ, cho dù Fushiguro Megumi được coi là cao hơn đa số các bạn trong lớp, nhờ sự hỗ trợ từ Gojo trong thời gian qua, dinh dưỡng đã theo kịp cơ thể và đôi chân càng ngày càng trổ dài, nhưng chúng vẫn luôn thon gầy.

Gojo Satoru thử một chút, dễ dàng nắm gọn hai bàn chân bằng một tay, xương mắt cá chân nhỏ nhắn của một đứa trẻ non nớt lại có nét hấp dẫn đặc biệt hơn cả phụ nữ.

Không kiềm chế nổi, Gojo Satoru chợt nghĩ đến một việc tồi tệ, quai hàm nghiến chặt, hắn lo lắng nuốt khan và buông tay.

"Tsumiki đâu? Anh mang quà đến cho chị em nè." Hắn cố gắng chuyển chủ đề, tìm cách thoát khỏi bầu không khí kì quái này.

"Đến nhà một người bạn rồi ạ." Fushiguro Megumi dường như không cảm nhận được sự căng thẳng của người đàn ông lớn tuổi hơn, thậm chí, em còn thả lỏng cơ thể và dựa hẳn vào ngực hắn. Lồng ngực của Satoru vốn đang lạnh ngắt vì gió đêm, khi được bé con dựa vào liền trở nên ấm áp, tựa như băng tan khi xuân về.

Thật đúng là không ổn.

Gojo Satoru day day thái dương, mặc dù hắn biết mình không hẳn là một người cha nuôi hoàn hảo, nhưng đối mặt với lòng tin tuyệt đối của Fushiguro Megumi, hắn cũng không muốn làm cầm thú. Thế là hắn nhẹ nhàng đẩy đứa trẻ ra, trong lòng tính toán sẽ đi tắm rửa cho tĩnh tâm, nếu không đến khi mặc quần vào sẽ rất khó chịu.

Fushiguro Megumi đứng dậy và nhìn thẳng vào hắn, đôi mắt xanh lục ngấn nước và hàng mi dài khẽ rung rinh, cứ thế nhìn hắn chằm chằm một lúc rồi mới bảo: "Anh Gojo hôm nay có gì đó là lạ."

Đây rõ ràng là một câu khẳng định.

Tệ thật. Gojo Satoru trong lòng kêu gào, không ngờ lại bị một đứa trẻ nhìn thấu.

Hắn quan sát đôi tròng mắt xanh lục trong vắt đó, khi nhìn xuống thì thấy bé con mặc một cái áo ngủ quá cỡ, đó là vào lần đầu tiên Gojo mua quần áo cho em, tùy tiện chọn bừa một cái nên lấy nhầm kích cỡ, Megumi mặc suốt một năm rồi mà vẫn còn quá rộng. Kiểu áo không tay để lộ cánh tay mảnh khảnh, bởi vì bất cẩn nên Gojo chỉ mua áo chứ không mua quần, Megumi mặc độc một chiếc quần lót in hình ếch xanh ở dưới.

Quần lót với họa tiết dễ thương ôm khít bờ mông tròn trịa và đặc biệt mềm mại của trẻ con.

Gojo Satoru cảm thấy bản thân y như phường biến thái, cứ sững sờ nhìn chòng chọc vào mông của một đứa trẻ.

"Anh đi tắm trước." Nói xong câu này thì hắn gần như chạy trối chết, hai ba bước đã vọt thẳng vào phòng tắm.

Trước tiên phải tẩy sạch mùi máu tanh hôi trên người, tắm rửa sạch sẽ rồi lại nói chuyện, nếu không nhịn được thì tự xử vậy.

Gojo Satoru - người đã quyết định làm theo kế hoạch ấy - vào lúc đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ và thoa sữa tắm thì chợt nghe thấy một giọng nói vang lên sau lưng.

"Anh Gojo, anh có cần em kì lưng giúp anh không?"

"Hả!?"

Hiếm khi, người mạnh nhất sở hữu lục nhãn cùng vô hạ hạn mới bị giật mình như vậy, hắn quay phắt đầu lại, bọt từ tóc bắn thẳng vào mặt Megumi, những giọt trắng trượt từ khuôn mặt nhỏ nhắn xuống ngực em.

"Xin lỗi anh, em làm anh giật mình ạ? Em tưởng anh biết em đang vào." Megumi hờ hững lau bọt nước trên mặt.

Gojo Satoru không lí giải được sự mất tập trung của mình, chỉ có thể miễn cưỡng đáp lời: "Không cần đâu, Megumi đi ngủ trước đi."

Megumi khẽ lắc đầu, không những không rời đi mà còn cởi quần áo đang mặc trên người ra, ngay khi bàn tay nhỏ bé của em đặt lên mép quần lót, Gojo Satoru vội vã ngăn em lại: "Chờ chút Megumi, em đang làm gì vậy?"

"Dạ? Em cũng bị anh Gojo làm bẩn rồi, em cần tắm lại."

Bàn tay nhỏ bé nhanh nhẹn cởi chiếc quần lót màu trắng in hình ếch xanh ra, sau đó đặt nó ngay ngắn trên giá treo cạnh cửa. Gojo Satoru lấy tay che mặt, bị tôi vấy bẩn là có ý gì, trẻ con trẻ cái học đâu ra cái kiểu ăn nói kì quặc như vậy.

Thế nhưng, dù trong lòng có phàn nàn bao nhiêu đi chăng nữa, cũng chẳng thể ngăn đôi mắt của Gojo Satoru nhìn chằm chằm vào cơ thể không mảnh vải che thân của đứa trẻ. Cây gậy dưới háng không ngừng sung huyết sưng tấy, hắn chỉ biết dồn lớp bọt trắng vào giữa hai chân, miễn cưỡng che nó lại.

Fushiguro Megumi đứng dưới vòi hoa sen, ngay trước mặt Gojo Satoru. Đôi mắt xanh biển trời của Satoru né trái né phải, sau cùng vẫn dừng lại trên người bé con.

Dòng nước - ôi, dòng nước vừa tinh khiết vừa dơ bẩn - bốc lên hơi nóng nghi ngút, từng chút một chảy xuống cơ thể mơn mởn của đứa trẻ, giống như đôi bàn tay dịu dàng, mơn trớn khắp người Fushiguro Megumi, khiến làn da trắng sữa ửng sắc đỏ nhàn nhạt.

Mông của bé con tròn trịa mọng mềm, không giống cặp mông của một người trưởng thành phải chăm chỉ luyện tập mới có, mà tự nhiên đã vậy, trời sinh đã là một trái đào thơm ngon mọng nước.

Một trái đào mật.

Bị mê hoặc, Gojo Satoru vô thức véo mông Megumi. Lần này, hắn không kiềm chế được lực tay, thực sự không kiềm chế nổi. Ai bảo quả xanh luôn khô cứng chua chát, nhìn mà xem, đứa trẻ của hắn ngon lành đến độ nào, ấn nhẹ một cái thôi cũng có thể rỉ ra dòng mật ngọt ngào thơm lừng khiến người ta ứa nước miếng.

Megumi bị hắn véo liền nhảy dựng lên, phần lớn vì giật mình hoảng sợ, một phần khác là vì thực sự đau. Cặp ngọc lục bảo ngấn nước, chắc chắn bé con không biết ánh mắt vừa ngây thơ vừa tủi thân của mình có thể khiến người ta mất lí trí đến mức nào nên mới dám quay lại nhìn Gojo Satoru như vậy.

"Xin lỗi nhé." Gojo theo quán tính rút tay lại, nhưng không giải thích gì thêm.

"Anh Gojo... Anh, cái đó, cương cứng rồi." Những ngón tay mảnh khảnh của Megumi tựa như muốn chạm vào gậy thịt của Satoru. Đến lúc này, Satoru mới nhận ra mình bị mông đào lấp não, không để ý đám bọt đã bị nước cuốn trôi, bây giờ giữa hai chân hắn lộ ra gậy thịt thô to dựng đứng.

Gojo Satoru mặt dày lần đầu tiên cảm thấy xấu hổ.

"Megumi còn bé như vậy mà đã biết điều này sao?"

"Vâng, lớp sinh lý học có dạy qua ạ." Megumi vẫn không nhận thức được có vấn đề gì nghiêm trọng. Trong mắt đứa trẻ, em và Gojo Satoru đều là nam. Kể cả có khỏa thân trước mặt nhau cũng không sao. Một ngày nào đó em cũng sẽ giống như Gojo Satoru, còn bây giờ... em liếc xuống con chim non của mình ở phía dưới.

Nó thực sự là chim non bé bỏng, rủ xuống mềm rũ.

"Phụt—Hahaha! Megumi có muốn lớn lên sẽ giống như anh không nào? Ở phương diện này anh cũng siêu mạnh đấy nhé."

Nói xong câu đấy, Gojo Satoru tự mình cảm thấy bản thân không còn một chút liêm sỉ nào.

"Vâng, muốn ạ." Megumi gật đầu, khuôn mặt vẫn không chút gợn sóng, mái tóc mun bị nước nóng tưới ướt, rủ xuống bám dính vào mặt em, trong giây lát khiến Gojo Satoru suýt chút nữa tưởng rằng đứng trước mặt mình là người khác.

"Cười lên cái nào."

Megumi không cười như lời Satoru bảo, mà lại chỉ tay vào hạ bộ của hắn. "Thứ này, anh không xử lí nó à?"

Cái vẻ ông cụ non của đứa trẻ thật sự khiến người khác sinh ra ý muốn bắt nạt. Gojo Satoru nghĩ vậy, vuốt tóc ra sau. Trong thâm tâm hắn biết mình chỉ đang kiếm cớ thôi, thực chất con quỷ trong lòng đang thè lưỡi rắn dụ dỗ hắn, bày thứ trái cấm mà hắn không cưỡng lại được ra trước mặt hắn.

"Xử lí như thế nào? Ở lớp Megumi có được dạy không? Sao không tới đây giúp anh xử lí." Hắn kéo đứa trẻ lại gần, hắn có thể cảm nhận được mình đang phun ra từng hơi thở nóng rực, mỗi một lần hô hấp đều như thể muốn thiêu đốt da thịt non mềm của bé con.

"Được rồi, anh đùa chút thôi, Megumi có thể đi ra ngoài sau khi tắm xong." Hắn nói, buông tay Megumi.

"Không, hãy để em giúp anh." Bé con nói với khuôn mặt không đổi sắc, tựa hồ đang nói còn một miếng bánh ngọt để dành cho anh nè, mau ăn đi.

"Megumi, em có thực sự hiểu mình đang nói gì không!?" Gojo Satoru mở to mắt, nghĩ rằng mình đang bị ảo giác.

"Em biết điều này, nếu không lấy ra sẽ rất khó chịu." Vẫn là vẻ mặt nghiêm túc như đang nghiên cứu học thuật.

"Megumi chắc chứ?" Gojo Satoru đưa tay ra, chỉ thiếu một chút xíu nữa là chạm đến ngực đứa trẻ, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại.

Lí trí và bản năng là hai con thú, cắn xé trái tim con người. Bất kể bạn chọn con nào, con còn lại cũng sẽ không buông tha bạn.

"Chắc ạ. Em không muốn anh Gojo khó chịu đâu, em vẫn luôn biết ơn anh, nếu em có thể làm gì đó để báo đáp, anh đừng ngần ngại nói cho em biết."

Fushiguro Megumi chủ động xích lại gần, khẽ ôm lấy đầu Gojo Satoru, như thể muốn bảo vệ và chăm sóc hắn.

Hành động này chẳng khác gì đang tuyên bố: Em là món tráng miệng ngon lành cho bữa ăn khuya của anh, xin hãy ăn em đi. Nhanh lên, đừng để kem tan chảy trong tay anh.

Nếu Gojo Satoru còn nhẫn nhịn được, chứng tỏ hắn bị bất lực.

Hắn quơ vội Megumi, dùng khăn tắm lau khô cả hai người, sau đó ôm em về giường. Phòng ngủ không bật đèn, hắn cũng không rõ mình chột dạ cái gì, bèn khóa cả cửa lại.

Bằng cách này, căn phòng nho nhỏ chỉ có bọn họ, như thể thế giới ngoài kia đã sụp đổ, và họ là những người duy nhất còn sót lại đang ẩn mình trong vùng đất thanh tịnh, mặc kệ hoặc chìm hoặc nổi, hoặc sống hoặc chết.





Ánh trăng mát lạnh từ ngoài cửa sổ chiếu vào, phủ xuống thân thể trần truồng của Fushiguro Megumi một dải sáng trắng lụa là, tựa như lớp đường óng ánh. Gojo Satoru nuốt nước miếng, mơ mơ hồ hồ ngửi thấy hương vị thanh mát và ngọt ngào của đứa trẻ.

Thèm ăn nhỏ dãi, hay ham muốn, phàm là cái nào, tất cả đều quy về dục vọng.

"Thật sự có thể à, Megumi?" Gojo Satoru muốn nghe lại lời xác nhận, lần này không giống bất kì lần nào khác, Megumi là đặc biệt nhất, đây là đứa trẻ mà hắn vốn muốn trông nom suốt đời.

"Vâng, anh Gojo." Fushiguro Megumi gật đầu không chút do dự, sau đó lại nghiêng đầu hỏi: "Nhưng anh muốn em giúp thế nào? Giáo viên dạy tụi em rằng việc này được thực hiện bằng tay."

Megumi nhìn xuống dương vật sung huyết nổi đầy gân guốc của người đàn ông trước mặt, trong lòng hoài nghi, tự hỏi liệu tay mình có thể hoàn toàn bao trọn một thứ khổng lồ như vậy được hay không.

Gojo Satoru cúi người, hơi nóng từ cơ thể đói khát cũng ập xuống theo, bàn tay to lớn của hắn vuốt ve lồng ngực của Fushiguro Megumi. Tay hắn quá to, hoặc Megumi còn quá nhỏ, hắn chỉ cần một tay là có thể bao trùm toàn bộ lồng ngực của bé con.

Cơ thể non nớt có hai màu sắc nổi bật: Da trắng, nõn nà như thể đậu phụ non sóng sánh. Núm vú hồng hạt, nhô lên như một viên kẹo trái cây mọng nước.

Bất kể là loại nào, Gojo Satoru đều yêu, hắn ấn đứa trẻ xuống chăn đệm, trong đầu liên tục nhắc nhở bản thân phải hết sức nhẹ nhàng, không được giày vò bé con.

Song, khi hắn cúi người và hoàn toàn bao phủ Fushiguro Megumi bằng cái bóng của mình, trong lòng hắn chỉ còn một ý nghĩ.

Chiếm hữu em, tổn thương em, nghiền nát em.

Tựa như trước mặt hắn là nguyệt hạ mỹ nhân chỉ nở một lần duy nhất trong đêm, nếu không nhanh tay chiếm đoạt, thì sẽ bị kẻ khác cướp mất, hoặc mau chóng héo tàn.

(*Nguyệt hạ mỹ nhân: Một loài hoa cùng họ với hoa Quỳnh, chỉ nở đúng một lần vào đêm và phai tàn khi bình minh đến.)

Thay vì để điều ấy xảy ra, tốt hơn hết là để nó héo tàn trong vòng tay hắn.

Từ rực rỡ hóa mục nát.

Đẹp đẽ làm sao.

"Anh Gojo?" Fushiguro Megumi hoang mang hỏi.

"Em không cần làm cái gì, cứ để anh làm."

"Dạ?" Rõ ràng, chuyện trước mắt nằm ngoài phạm vi bài giảng của giáo viên dạy sinh lí học.

"Đây, anh sẽ đi vào trong đây. Đến lúc đó, Megumi có khóc lóc cầu xin anh dừng lại thế nào, anh cũng sẽ không nghe đâu." Ngón tay to dài của người trưởng thành xuôi theo lồng ngực vuốt xuống dưới, lướt qua vùng bụng phẳng lì cho đến khi dừng lại ở lỗ huyệt non mềm, ấn nhẹ một cái.

Đứa trẻ nhạy cảm bất giác siết chặt cơ thể, nét mặt lộ ra vẻ hoài nghi và sợ hãi, em chưa bao giờ nhìn thấy đôi mắt tuyệt đẹp của Gojo bùng cháy dữ dội đến vậy.

"Ha, phản ứng thật đáng yêu. Bé có sợ không? Nếu Megumi yêu cầu anh dừng lại ngay bây giờ, vẫn còn kịp đấy." Gojo Satoru tự phỉ nhổ bản thân vì để đạt được mục đích đen tối mà không biết xấu hổ đi lừa gạt trẻ con.

Nhưng đứa trẻ ngoan ngoãn đã cắn câu.

"Không, em đã hứa với anh Gojo rồi." Bàn tay bé nhỏ siết chặt lấy ngón áp út và ngón út của Gojo Satoru, bàn tay của em quá nhỏ nên chỉ có thể nắm được từng ấy ngón của người đối diện.

"Megumi, dang hai chân ra nào."

Megumi sững sờ trong giây lát, run rẩy cắn môi rồi tự mình giữ lấy đùi, từ từ mở rộng hai chân, để lộ ra bộ phận sinh dục nho nhỏ ở giữa, làn da trắng hồng tinh mịn, không có lấy một sợi lông tơ.

Một chiếc ô tô lướt ngang qua ô cửa sổ, đèn hậu của chiếc xe vụt sáng, phản chiếu một vết ửng đỏ nơi khóe mắt Megumi. Hoa hồng nhục dục, nở rộ bên trong gian phòng nhơ nhớp.

"Ngoan. Thưởng cho em một thứ, há mồm ra."

Megumi ngoan ngoãn há miệng, hàm răng trắng nhỏ đều đặn, chiếc lưỡi đo đỏ mọng mềm nằm yên bên trong, tựa như vỏ sò bị cưỡng ép tách mở, lộ ra lớp thịt không có khả năng tự vệ.

Gojo Satoru cúi gập người, đè ép đứa trẻ bên dưới, bóp nắn bộ ngực mỏng manh, làn da mát lạnh của em nhanh chóng được hắn sưởi ấm, tỏa ra mùi thơm ngọt lịm của sữa tắm.

Đây đích thực là một nụ hôn của người trưởng thành. Không phải nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước xuất phát từ tình yêu thương thuần khiết và lòng mến mộ đơn thuần trong quá khứ, nụ hôn này chất chứa đầy ham muốn chiếm hữu, khát khao cháy bỏng, nước bọt nhơ nhớp.

Lưỡi của Gojo Satoru to gấp nhiều lần lưỡi của đứa trẻ, bề mặt lưỡi thô ráp khuấy đảo giống như một con rắn tàn bạo đang tung hoành trong miệng em. Chẳng bao lâu, Megumi đã bắt đầu cảm thấy không thở nổi, em nghẹn ngào há miệng một cách khó nhọc, nước bọt không thể nuốt xuống theo khóe miệng chảy đầy ra cằm.

Mãi cho đến khi Megumi sắp ngất xỉu, Gojo Satoru hôn đã rồi mới dừng lại, chỉ một nụ hôn thôi cũng có thể giày vò đứa trẻ đến vậy, nước miếng thấm ướt cả gối, đôi mắt xanh lục gần như mất đi tiêu cự, em há miệng thở dốc, càng nhìn em thì Satoru càng muốn bắt nạt đứa trẻ tàn nhẫn hơn.

Trong nhà không có dịch bôi trơn đúng chuẩn, Gojo Satoru đành lấy sáp dưỡng môi của mình ra và trét hết toàn bộ vào tay, các loại dầu sáp như thế này đều sẽ tan chảy khi gặp nhiệt độ cao. Hắn lợi dụng lúc Megumi đang thở hổn hển, không rảnh để ý đến xung quanh, bèn đút một ngón tay thấm đẫm sáp dưỡng vào lỗ nhỏ non nớt, chỉ một đốt ngón tay thôi cũng đủ để khiến Megumi hoàn hồn. Đứa trẻ giật nảy như cá bật khỏi nước, kinh ngạc nhìn động tác của Gojo Satoru, theo bản năng lắc eo né tránh.

"Có đau không?" Gojo Satoru nhìn vòng eo mảnh dẻ mà trong lòng bốc hỏa, hắn ước gì có thể đâm lút cán và bẻ gãy chiếc eo ấy.

"Cũng-cũng không hẳn là đau, chỉ cảm thấy kì lạ." Megumi ngừng giãy giụa sau khi nói xong, Gojo Satoru biết bé con đang chủ động thả lỏng người, cố gắng thích nghi với sự xâm nhập của các ngón tay.

"Megumi đáng yêu quá đi."

Miệng hắn nói như vậy, nhưng ngón tay hắn lại đâm phập vào trong. Khi ngón giữa đã hoàn toàn chui lọt, Satoru ướt đẫm mồ hôi, từng giọt nóng hổi chảy từ cơ bụng xuống da của Megumi khiến em rùng mình.

"Anh cần tăng thêm một ngón nữa, được không? Megumi phải cố gắng nhiều hơn, nếu không sẽ không chứa nổi đồ của anh đâu."

"Em có thể làm được, anh Gojo." Megumi sụt sịt.

"Bé ngoan."

Gojo Satoru nhéo núm vú trên ngực đứa trẻ, nụ hoa chúm chím, còn chẳng bằng một phần ba đốt ngón tay út của hắn, dần dần sưng cứng dưới động tác nhào nặn điêu luyện.

"Ồ, còn chưa hoàn toàn hiểu rõ về tình dục, đầu vú đã vô cùng nhạy cảm. Thật là một cơ thể dâm đãng, Megumi."

"Ưmmm..." Megumi không biết phải đáp lại lời khen kì lạ của Satoru ra sao, em cảm thấy lồng ngực của mình chộn rộn không thôi, có thứ gì đó cứ chực thoát ra khỏi cổ họng nên chỉ biết cắn môi chịu đựng.

"Đừng cắn môi, nói anh nghe, anh muốn biết cảm nhận của em." Gojo Satoru dừng động tác trên ngực đứa trẻ, chuyển sang cạy miệng em ra, ngón trỏ và ngón giữa ngoáy một vòng trong đấy rồi quay trở lại với núm vú.

Hai nụ hoa vốn dĩ nhỏ xíu hồng nhạt giờ đã sưng tấy đỏ sậm, ướt át lóng lánh, mà lợi dụng lúc này, ngón tay thứ hai liền xông phá lỗ hậu chật hẹp, cạy mở từng nếp thịt non mềm, hướng thẳng đến nơi sâu nhất có thể.

"Ư, nóng quá... Ha... Ngứa..." Megumi thành thật trả lời, nhẫn nhịn chịu đựng cảm giác quái lạ bay vọt lên đầu, rồi lại bắn thẳng xuống hạ bộ.

Theo logic mà nói, còn nhỏ như vậy thì đứa trẻ sẽ không thể cương lên được, nhưng hiện tại con chim non của em lại hơi hơi ngóc đầu dậy, chỉ chút xíu thôi, trông vừa đáng yêu vừa đáng thương.

Gojo Satoru nhéo chim non một cái, bé con sợ run cả người, uốn eo và cố gắng khép hai chân mình lại để trốn. Satoru sẽ không để em thành công, hắn dùng một tay đè chân đứa trẻ, các ngón tay tăng tốc chọc ngoáy trong lỗ thịt, trong lúc em không để ý, cái lỗ nhỏ khít ấy đã có thể chứa được tận ba ngón.

Nhưng thế vẫn chưa đủ, Megumi chắc chắn sẽ bị thương nếu hắn đi vào trong. Hắn nhịn đến đỏ cả mắt, vẫn muốn đợi bé con hoàn toàn chấp nhận được bốn ngón.

Một bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng khều khều cánh tay cường tráng của Satoru, tựa như có một chiếc lông vũ quét qua trái tim, quét đến dương vật, khiến cả người hắn tê dại.

"Được rồi, anh Gojo." Fushiguro Megumi khẽ nói, hai gò má đỏ lựng.

Chân chính khêu gợi và phó thác lòng tin tuyệt đối.

Gojo Satoru tự nhận hắn không phải thần phật, còn nhịn thêm nữa chắc hắn sẽ nổ tung. Gậy thịt nóng rực, thô dày cứng ngắc vội vã ấn vào miệng lỗ nhỏ, nơi đấy chưa kịp khép lại sau khi được mấy ngón tay chăm sóc, nó mấp máy theo nhịp thở của đứa trẻ, chờ đợi thứ gì đó lấp đầy.

Nhịn chút nào.

Cuối cùng, Gojo Satoru nuốt xuống lời an ủi tắc nghẹn trong họng, không thể đợi thêm một giây nào nữa mà đâm vào trong. Quy đầu vừa chèn vào được một chút, Megumi đã ưỡn lưng, run rẩy như một con thú nhỏ tội nghiệp. Nhưng càng như vậy, khoái cảm bạo dâm của Gojo Satoru càng sôi sục, gần như không chút do dự, hắn đẩy đến lút cán.

"Aaaa... A ha...!" Lỗ nhỏ bị lấp kín, những nếp nhăn ngoài miệng lỗ căng ra hết cỡ, không thừa lại một khe hở nào, quấn chặt lấy con quái vật. Mắt em vốn ầng ậc nước, bây giờ chúng tuôn rơi lã chã.

Lỗ dâm của bé con không biết sâu bao nhiêu mà có thể hoàn toàn dung nạp thứ khổng lồ của Satoru. Bụng của em bị hắn chèn đến nỗi có một khối nho nhỏ nhô lên.

"A, tuyệt quá, Megumi! Nhìn này, anh đang ở trong em." Hắn hung ác kéo bàn tay nhỏ bé của Megumi rồi để nó chạm vào chỗ phình lên trên cái bụng non nớt.

"Aa... Thật kì lạ, anh Gojo... Em không muốn nữa..." Megumi lắc đầu, cảm thấy thứ này gần như vượt quá sức chịu đựng của em.

"Không. Megumi đã hứa với anh rồi."

Gojo Satoru bắt đầu di chuyển eo hông một cách chậm rãi, kìm nén bản năng dã thú, lần nào cũng chỉ rút ra một chút rồi từ từ đút vào. Dù hắn dịu dàng như thế, Megumi vẫn run rẩy lắc đầu.

"A, bé hư, cứ như vậy thì anh sẽ trừng phạt Megumi đấy."

Hắn nhếch khóe miệng mang theo vài phần ác ý, về phần đứa trẻ có nghe lời hắn nói hay không, hắn căn bản không thèm để ý. Hắn dùng một tay ôm eo đứa trẻ, cái eo mảnh khảnh đến nỗi chỉ cần dùng sức bẻ một cái là sẽ gãy. Như thể hắn có thể bóp chết đứa trẻ chỉ bằng một lực nhỏ, nhưng tất nhiên, hắn không làm thế. Giả như bé con muốn chết, thì để hắn chơi đến chết còn hơn.

Thế là hắn bắt đầu nhấp không chút do dự, mỗi một lần đâm mạnh vào trong, liền nhìn thấy cái khối ở bụng phồng lên xẹp xuống. Mồ hôi bao phủ cơ thể Fushiguro Megumi tựa như một tầng da thứ hai, một lớp vảy cá tinh mịn dát vàng, phát ra ánh sáng óng ánh.

Dục tình thuần túy.

Đứa trẻ bị ép nếm trải trận hoan ái điên loạn của người trưởng thành, không ngừng rên rỉ nghẹn ngào, âm thanh phát ra mềm ngọt lại quyến rũ đến tận xương tủy.

Cũng chẳng rõ đó là do đau đớn hay vui sướng khôn tả.

Cảm giác thật tuyệt khi ép buộc những bông hoa xinh đẹp phải nở sớm, tỏa hương thơm nồng nàn và đắm say lòng người. Khi Gojo Satoru điên cuồng thúc hông, một ý tưởng bất ngờ nảy ra trong đầu hắn.

"Không... A... Ư hư... Ưmmm..."

Tất cả những gì muốn nói đều bị chuyển động như đóng cọc kìm lại, Gojo Satoru sung sướng nhìn xuống dưới, thưởng thức hình ảnh đứa trẻ lãnh đạm và trưởng thành sớm kia hoàn toàn tan nát vì hắn, trở nên nhơ nhớp và rối loạn, chỉ có thể mặc hắn điều khiển.

"Chậm... Chậm thôi... Ha..." Đứa trẻ bóp mạnh tay hắn, cuối cùng cũng khiến Satoru giảm tốc lực, hắn chậm rãi đè nghiến khoang thịt ẩm khít và đàn hồi bằng quy đầu căng mọng.

"Khó chịu... Hưm..." Chẳng được bao lâu, Megumi lại bật khóc nức nở, nước mắt và mồ hôi hòa quyện vào nhau thấm ướt khuôn mặt nhỏ nhắn, Gojo Satoru cúi đầu âu yếm liếm láp, vị mằn mặn đọng lại nơi đầu lưỡi hắn.

"Khó chịu ở đâu?" Hắn còn không biết xấu hổ hỏi một câu.

"Bên trong... Bên trong..." Fushiguro Megumi thút thít, dùng ngón tay gãi gãi mu bàn tay của người trưởng thành đang ôm eo mình như một con mèo nhỏ.

"Dừng lại sẽ khó chịu, Gojo-san, di chuyển một chút đi... ưm..."

"Ha... Em đã có thể cảm nhận được khoái cảm của tình dục sớm như vậy rồi sao? Megumi quả thật rất phù hợp với anh." Lần này, Gojo Satoru không đóng cọc liên hồi nữa, ngược lại lúc mạnh lúc nhẹ mà đâm.

"Ha... Anh Gojo..."

Fushiguro Megumi nhìn chăm chăm Gojo Satoru bằng đôi mắt ướt át, vẻ như muốn nói cái gì đấy nhưng lại thẹn thùng.

"Muốn nhanh hơn hả?"

Megumi khẽ gật đầu.

"Được rồi, anh đã nuôi Megumi được hơn một năm rồi nhưng chưa bao giờ nghe thấy Megumi gọi anh là bố. Nếu bé yêu cầu xin daddy, daddy sẽ làm nhanh hơn, được không nào?" Gojo Satoru nhẹ nhàng day cắn núm vú của đứa trẻ bằng răng nanh của mình.

"Hừm..." Fushiguro Megumi quằn quại, em chưa bao giờ trải qua cảm giác khác lạ và mãnh liệt như vậy, đương nhiên không thể cưỡng lại được. Bản năng cuối cùng cũng chiến thắng nỗi xấu hổ.

"Daddy, làm ơn nhanh lên... Ứm!"

Đứa trẻ chưa kịp nói hết câu đã bị Gojo Satoru thúc mạnh một cái, suýt chút nữa rơi khỏi giường, nhưng bị người đàn ông nắm lấy mắt cá chân giữ lại.

"Gọi lần nữa, muốn gì anh cũng cho, Megumi của anh đáng yêu nhất trần đời, gọi thêm hai lần nữa."

"Daddy, con, con vẫn muốn..." Megumi ngập ngừng nói, vừa dứt lời, Gojo Satoru đã không chịu nổi nữa, rút ra toàn bộ gậy thịt, ôm đứa trẻ vào lòng rồi ngồi dậy, đồng thời ấn em ngồi xuống lút cán.

Một luồng điện bắn thẳng từ lỗ dâm lên đến đỉnh đầu, cuối cùng hội tụ ở hạ bộ non nớt của Megumi. Đứa trẻ run sợ trước khoái cảm xa lạ này, hoàn toàn không chịu đựng nổi cuộc tấn công của Gojo Satoru. Không lâu sau, em rùng mình ôm cổ hắn và hét lên, toàn thân kéo căng hết cỡ, lần đầu tiên trong đời đạt cực khoái, nhưng em không có tinh dịch để bắn, chỉ có một dòng chất lỏng trong suốt chảy ra từ lỗ niệu đạo, dẫu vậy, cảm giác sung sướng cực điểm này vẫn trí mạng, lên đỉnh xong, Megumi gần như kiệt sức và suýt bất tỉnh.

"Megumi của anh giỏi quá. Lần cao trào đầu tiên trong đời là do bị anh đụ, xem ra sau này anh là người duy nhất có thể thỏa mãn em trong tương lai." Gojo Satoru vừa hôn lên đỉnh đầu đứa trẻ, vừa không chút do dự chèn ép khoang thịt mềm rục.

Hắn giữ mông đứa trẻ, để em ngồi trên gậy thịt hung tợn của mình sâu đến lút cán, trong thâm tâm còn muốn chèn cả tinh hoàn vào trong lỗ nhỏ mê người, cứ thế nâng lên hạ xuống. Theo đừng nhịp nhấp, dường như có thể nhìn thấy hình dạng dương vật gồ lên trên bụng đứa trẻ.

"Daddy, chậm lại, chậm lại... Ahaa... To quá... Daddy... Ư ư..." Bé con vừa mới trải qua lần cực khoái đầu tiên nên không thể chịu nổi sự công kích kịch liệt đến vậy, em khóc nấc lên cầu xin tha thứ.

"Bé ngoan, cục cưng của daddy thật đáng yêu, lại giúp bé sung sướng hơn nữa nhé?"

Megumi gật đầu loạn xạ, nửa hiểu nửa không. Em chỉ biết rên la đến khàn cả giọng và hòa theo chuyển động ác liệt của Gojo Satoru, "Daddy..."

Lỗ dâm bị dập giã thành một đống hỗn độn, nước nhờn tích tụ ở miệng huyệt, mỗi lần bị gậy thịt đâm vào sẽ phát ra tiếng nước dâm mỹ, hai đùi bầy hầy nhớp nháp. Bờ mông mềm mọng của bé con đã đỏ rực sưng tấy, ngay đến chim non bé nhỏ phía trước cũng bị đám lông rậm rạp của người đàn ông cọ đến đỏ bừng.

Đứa trẻ nhũn người dựa vào vai Satoru, bất lực chống chịu từng đợt va chạm điên cuồng, cuối cùng, sau khi đâm liên hồi với tốc độ chóng mặt hàng chục lần, hắn bắn thẳng vào nơi sâu nhất trong bụng Megumi, tinh dịch nóng đến mức khiến Megumi phải gào thét, thậm chí em có ảo giác bụng mình đang sôi sùng sục, hình dạng dương vật thô to khác thường gồ lên trên da bụng mỏng manh, thứ đó còn giật giật, khiến đứa trẻ hoảng sợ muốn giãy giụa chạy trốn, đáng tiếc Satoru ghì mạnh người em xuống và ép em phải nuốt trọn hết thảy không sót một giọt.

"Hưm... mệt quá..." Bé con tủi thân than vãn với người lớn một câu.

Gojo Satoru chỉ nhéo chóp mũi của em.

"Em sẽ mang thai ư, sẽ mang thai con của anh Gojo sao? Trong sách có nói như vậy." Bàn tay nhỏ bé xoa bụng, giọng điệu có chút lo lắng.

"Hahaha... Megumi sao lại dễ thương như vậy! Nhưng không phải vừa nãy bé gọi anh là daddy sao, quay đi quay lại đã đổi cách xưng hô rồi, bé khiến anh buồn quá đi..." Gojo Satoru liếm môi đứa trẻ, nuốt vào miệng tất cả mồ hôi, nước mắt và nước bọt dính xung quanh.

"Vậy... Daddy ơi, con muốn đi tắm, có được không ạ?"

Gojo Satoru chỉ cười, và khi Megumi còn chưa kịp hiểu được nụ cười đó có ý nghĩa gì, hắn đã chọc ngón tay vào lỗ thịt còn chưa kịp khép miệng kia và móc tinh dịch bên trong ra, chất lỏng đặc sệt trắng đục lập tức vấy bẩn ga giường.

"Không đủ, daddy làm một lần là không đủ, Megumi cố gắng thêm chút nữa, daddy muốn làm ba lần." Gojo Satoru xoa ngắt núm vú sưng đỏ của đứa trẻ, vẫn thèm muốn nhiều hơn. Hắn chưa bao giờ trải qua cảm giác sung sướng đến chết đi sống lại cùng Megumi như vậy, nếm thử một lần liền thành con nghiện không cách nào cứu vãn.

Có khi bốn năm lần nữa cũng không đủ thỏa mãn.

"Con không chịu nổi đâu, con buồn ngủ, con muốn ngủ." Megumi dụi mắt, may mắn rằng ngày mai là cuối tuần nên em không phải đến lớp.

Gojo Satoru không quan tâm đến lời em nói, lại chọc dương vật vẫn còn nửa cương cứng của mình vào lỗ dâm, nơi ấy đã ướt mèm vì sáp dưỡng môi và tinh dịch nóng hổi, hắn đâm toàn bộ quái thú của mình vào trong một cách trơn tru, đâm cho đến khi chạm đến điểm tận cùng chín rục mới tùy ý nhấp hông, lỗ dâm của Fushiguro Megumi y như cái miệng đói khát, phối hợp với động tác của hắn ngậm chặt gậy thịt, nhờ vậy hắn hoàn toàn cương cứng trở lại, quái thú thô to rong ruổi trong khoang thịt mềm ướt sâu hút, tựa như được đắm mình trong chốn Thiên Đường.

"Tuyệt quá, cái miệng bên dưới của Megumi cứ mút chặt lấy anh."

Lần này, lỗ dâm non mềm đã bị đụ đến quen hơi, mỗi lần gậy thịt rút ra, nó lại tự giác co rút và níu kéo, khi bị đâm đến điểm sâu nhất lại gấp rút bóp chặt, ôm dính lấy gậy thịt nổi đầy gân xanh đến không chừa một kẽ hở.

Trận hoan ái hoàn hảo đến mức dường như cái mông này được sinh ra để dành cho dương vật của Gojo Satoru. Hắn chẳng màng kiềm chế bản thân, cứ dập giã theo bản năng như con thú hoang động dục, thở ra từng hơi nặng nề, sướng đến nỗi hông co giật dữ dội.

"A! Daddy! Con... Con không thể... Ư...!"

Đứa trẻ không biết rằng xưng hô daddy chính là liều thuốc kích dục mạnh nhất, kết quả là dẫu cho có khóc lóc van xin bao nhiêu đi chăng nữa, em vẫn bị chơi đùa cả đêm, đến tận rạng sáng, sau khi Gojo Satoru bắn đến lần thứ năm thì mới dừng lại. Mà lúc này, Megumi đã từ la hét chuyển sang rên rỉ, về sau thậm chí không ngâm nga nổi nữa, chỉ có thể vừa nấc nghẹn vừa thở hổn hển ngắt quãng theo động tác của Satoru, cuối cùng, bụng đứa trẻ sưng lên vì bị rót vào quá nhiều tinh dịch, khoang thịt không chứa nổi toàn bộ nên hỗn hợp dịch nhờn trắng đục liên tục ứa trào ra từ miệng lỗ.

Thật ngon miệng, cũng thật đáng thương. Lỗ nhỏ sưng đỏ tấy, nhưng may mắn Gojo Satoru có thể dùng thuật thức phản chuyển để chữa trị, giải quyết di chứng có thể xảy ra như bị nhiễm trùng hoặc tiêu chảy.

Hắn nhìn đứa trẻ đã bị đụ đến ngất đi hai lần, trên cơ thể nhỏ nhắn in đầy dấu tay và dấu hôn mút, làn da vốn trắng sữa giờ đây đan xen chồng chất sắc xanh đỏ tím, xương mắt cá chân còn có vết cắn rõ ràng, dường như còn rướm máu.

Gojo Satoru kéo đứa trẻ vào lòng, lúc này mới cảm thấy mình hơi có lỗi. Hắn vỗ nhẹ lưng Megumi, dỗ dành đứa trẻ.

"Xin lỗi, anh quá trớn rồi." Đây là lần đầu tiên trong đời hắn cẩn thận xin lỗi như vậy, thói quen mỗi khi giết chóc đến đỏ mắt xong lại dùng tình dục để giải tỏa thật sự quá tệ hại.

"Không phải lỗi của anh Gojo, là em tự nguyện." Fushiguro Megumi bình thản tha thứ cho con quái thú điên rồ, còn rướn người lên rồi hôn nhẹ vào môi hắn, trước khi ngủ thiếp đi.

Đây là một nụ hôn vượt lên trên tình cảm gia đình, nhưng vẫn chưa đạt đến ngưỡng thân mật hơn.

Trong nhất thời, Gojo Satoru không thể nhìn thấu nụ hôn ấy có nghĩa là gì, nhưng sớm hay muộn hắn cũng sẽ hiểu ra.

Nhìn Fushiguro Megumi nằm trong lòng, ánh ban mai vàng nhạt phủ lên đứa trẻ một tầng hào quang lấp lánh thuần khiết, khiến em trông như một bức tượng thiên thần nhỏ chắp tay mỉm cười trong nhà thờ.

Thiên thần của anh, chỉ của anh thôi.

Đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt yên bình say ngủ của Megumi. Lần sau, hãy khiến đứa trẻ bị vấy bẩn nhiều hơn nữa.

Gojo Satoru đã nghĩ như vậy.


END.





Quẩy: 💀💀💀💀💀💀 Ai đọc đến đây nhớ quay ra sau lưng xem có bao nhiêu con quỷ đang nhìn mình nhé 💀💀💀💀💀💀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro