Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ăn xong chúng tôi về lớp nghỉ trưa và chuẩn bị cho lớp học chiều. Tôi gác chân lên bàn , bấm điện thoại thư giãn thì Tịnh Hải phi đến giật cái điện thoại trên tay tôi.

- Gì đấy? Trả cho tớ.

- Đang nhắn tin với Từ Mạc à?

- Điên. Tớ đang săn sale trên taobao. ( tôi lấy lại cái điện thoại ) À mà này, lúc nãy cậu bị sao đó?

- Sao là sao?

- Cậu nói chuyện với cậu học sinh mới. Ô lạ chưa này, Hải Hải nhà ta lại đi nói chuyện với người lạ cơ đấy.

- Bé cái mồm đi! ( nhỏ bịt miệng tôi ) Tớ cũng không biết tại sao.. Nhìn Tử Lâm lúc đó rất thân thiện...

- Cậu thấy thân thiện á? Tớ lại thấy đểu.

- Tại mắt cậu bị quáng gà. ( nhỏ bỏ đi )

- Con hâm này. Dở người à? ( tôi quay ra sau chửi nhỏ )

Kể cũng lạ, Dương Tử Lâm này có gì mà lại khiến Tịnh Hải nói chuyện ngay lần đầu gặp mặt? Chắc chắn không phải vì nhan sắc, cậu ta không thuộc loại quá anh tuấn, chỉ thuộc loại ưa nhìn thôi, cũng không quá cao, nếu nói cao thì Đổng Trác còn cao hơn. Vậy thì chắc là vì cậu ta là thủ khoa môn Toán rồi – môn mà Tịnh Hải rất thích. Mà nói về môn Toán thì Từ Mạc cũng giỏi Toán lắm, lúc trước còn kèm cho tôi vài bài. Nghĩ đến cảnh này tôi lại bất giác cười.

Ngày hôm sau tôi đến sân bóng rổ coi Từ Mạc thi đấu, vẫn là phong độ như thường ngày. Được nghỉ giữa hiệp cậu đi lại phía tôi mặc cho những người hâm mộ khác đang hướng mắt về cậu.

- Cậu uống nước lọc không? Tớ mua cho.

- Làm phiền Mạn Ngọc rồi.

- Cậu đợi tớ xíu nha, tớ chạy ra kia mua.

Tôi chạy vội ra máy bán nước tự động để mua hai chai nước suối, khi tôi quay người ra , đụng phải tôi là một người cao hơn mình gần một cái đầu. Tôi ngước lên nhìn thì mắt chạm mắt, đó là cậu học sinh mới hôm qua tôi thấy ở canteen cùng Tịnh Hải, Dương Tử Lâm.

Tôi và cậu nhìn nhau trong vài giây. Tôi như đắm chìm vào đôi mắt ấy, mắt cậu ta rất đẹp nhưng mà vẫn...đểu. Tôi lắc đầu rồi đảo mắt sang chỗ khác trong giây lát rồi bỏ đi. Trong lòng thấy có gì đó hơi ngượng ngùng khi nhìn vào mắt cậu ấy.

- Nước của cậu đây. ^^

- Cảm ơn Mạn Ngọc. ( Từ Mạc xoa đầu tôi )

- Tớ phải vào lớp rồi, Từ Mạc cố lên!

- Ừ.. Ừm. ( Từ Mạc có vẻ ngạc nhiên )

Tôi nhanh chân chạy vào lớp, khi đi ngang qua dãy hành lang khá vắng ở cuối dãy tầng một, đập vào mắt tôi là cảnh tượng Tử Lâm đang gần gũi quá mức thân thiết với một nữ sinh khác. Mặt tôi hiện rõ hai chữ " NANI ", đơ mặt nhìn bọn họ. Họ thì ngừng hành động đó lại cùng quay sang nhìn tôi. Tử Lâm thì nở một nụ cười, đểu cáng thật! Cái tên này mới đến mà đã sát gái như vậy rồi, đúng là đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, mắt hắn đẹp và đểu bao nhiêu thì con người hắn cũng đẹp và sát gái bấy nhiêu. Ngại chết mất, 36 kế, chuồn là thượng sách. Nghĩ rồi tôi bỏ của chạy lấy người để về lớp. Tôi không biết rằng hắn vẫn nhìn về phía tôi với cái mặt đểu cáng đấy.

Sau khi ngồi vào bàn và ổn định tinh thần, tôi lên facebook tìm info của Dương Tử Lâm. Đúng là có facebook hắn thật, avatar cũng là cái mặt dâm đãng của hắn. Lướt xuống phía dưới toàn là ảnh chụp chung với gái. Đúng là tên thiếu gia nhà giàu sát gái.

Tầm một tuần sau tôi gặp tiền bối Tiểu Hy ở máy bán nước tự động tầng 2, chúng tôi có tâm tình vài phút chóng vánh.

- À mà Mạn Ngọc, cậu...có biết cậu hotboy vừa chuyển đến lớp 11B1 không?

- Hotboy? Gì chứ? Dương Tử Lâm gì đó?

- Phải rồi, là cậu ta.

- Không đến mức gọi là hotboy đâu. Chỉ là chút nhan sắc... ( tôi chép miệng)

- À ừm... Nghe nói cậu Tử Lâm đó khen cậu dễ thương đấy...

- Phụtttttttttt. ( tôi phun hết nước trong miệng ra, to mắt nhìn Tiểu Hy ) Cậu ta khen tớ dễ thương á?

- Thật mà! Cậu ta hòa đồng rất nhanh, rất hay trò chuyện với những bạn nam trong lớp . Hình như bọn họ ngày càng trở nên thân thiết rồi.

- Tử Lâm đó khen tớ như thế nào? Cậu nói rõ ra xem. ( tôi thắc mắc gặng hỏi Tiểu Hy )

- Tớ.. Tớ chỉ nghe loáng thoáng cuộc trò chuyện của họ trước hành lang. Tử Lâm hỏi một bạn nam trong lớp là " con nhỏ hay đi chung với Từ Mạc lớp 12C1 là ai? Tao thấy nó cũng dễ thương nhưng mà hơi lép haha. Mày biết con đó không? " Tớ nghe Tử Lâm hỏi vậy đó..

Nghe tới đây tôi sôi cả máu, hắn chê tôi lép ư? Trên đầu tôi như bùng cháy một ngọn lửa, Tiểu Hy tiếp tục :

- Ban đầu tớ hơi phân vân không biết người mà Tử Lâm muốn nói đến là ai, vì rất nhiều fangirl xung quanh Từ Mạc mà nhỉ? Nên... lúc đó Tử Lâm lấy điện thoại của cậu ta ra và mở hình cậu đứng chung với Từ Mạc ở sân bóng rổ.. Và, và đưa cho cậu học sinh kia xem.

- Hình tớ với Từ Mạc? Sân bóng rổ?

- Phải, lúc ấy Từ Mạc đứng trong sân cầm chai nước nhìn cậu qua tấm lưới, cậu thì cũng đang nói chuyện với Từ Mạc hay sao ấy... Tớ chỉ nhìn được mỗi thế thôi..

À phải rồi.. Là hôm đó. Lúc mình vừa mua hai chai nước suối quay ra thì đụng trúng hắn ta. Vậy là lúc mình chạy lại chỗ Từ Mạc hắn đã chụp lén. Cái tên này thật là!

- Rồi sao nữa? ( tôi hỏi Tiểu Hy)

- Ừm.. Cậu học sinh kia bảo là không biết cậu tên gì vì không để ý lắm nên cậu ta mới hỏi một người khác trong lớp tớ...

- Người khác?

- Là Hứa Vĩ Lặc, người cùng đội bóng rổ với Từ Mạc..

À phải rồi, là người mang áo số 9, có một hình xăm nhỏ ở bắp chân. Mấy lần mình ra sân cổ vũ Từ Mạc cũng có thấy cậu ta, không ngờ cậu ta học lớp Tiểu Hy.

- Vĩ Lặc nhận ra cậu nên bảo là " Là Trương Mạn Ngọc, lớp 10A1 đó. " Tử Lâm nghe xong chỉ cười rồi nói qua chuyện khác. Tớ...Tớ chỉ nghe vậy thôi..

- Không sao. Cảm ơn cậu nhiều nha, tiền bối. ( tôi ôm Tiểu Hy một cái rồi cúi đầu cảm ơn )

Tôi quay về lớp với tâm trạng bực bội khôn tả. Cái tên Tử Lâm đó, dám bảo mình lép? Mới gặp có 1-2 lần mà đã biến thái vậy rồi, không hiểu sao Tịnh Hải nói chuyện được với tên này. Đúng là tên sát gái, gặp ai cũng khen được. Mà...hắn biết Từ Mạc à? Hay hai người họ đã gặp nhau? Chắc chắn là không , sao Từ Mạc có thể quen hắn ta được cơ chứ. Chắc tại Từ Mạc nổi quá nên ai cũng biết thôi.

Tôi về nhà vào lúc hoàng hôn bắt đầu buông, sau khi tắm rửa tôi ăn cơm cùng bố mẹ rồi nhanh chóng lên phòng làm bài tập. Khuya ấy tôi và Từ Mạc có nhắn tin cho nhau, vui quá, hạnh phúc thật. >< Không phải lần đầu tiên nhưng vẫn cứ hồi hộp và hạnh phúc mỗi lần trò chuyện qua điện thoại cùng cậu. Khi thích vào rồi tự nhiên yêu đời hơn hẳn. Hihi.

Mấy ngày sau tên Tử Lâm đó có đi ngang lớp tôi rồi nhìn vào, hắn làm như vô ý nhưng tôi biết đó là cố tình. Còn cười nữa chứ, bực thật! Tôi thì giả bộ như không nhìn thấy hắn ta, còn Tịnh Hải hình như có vẻ rất hứng thú khi thấy hắn, nhỏ cứ cười vu vơ mãi.

- Này, cậu thích tên Tử Lâm đó à? ( tôi nhăn mặt với Tịnh Hải )

- Đâu, đâu có. Tào lao.

- Thế sao cậu cứ cười mỗi khi tên đó xuất hiện vậy?

- Có ấn tượng đầu tốt.

- Chậc.. cái tên đó.. dâm tặc.

- Dâm tặc? Cậu ta làm gì cậu hả? ( Tịnh Hải có vẻ ngạc nhiên lắm )

- Hừm... Gặp đứa con gái nào cũng nhìn ngực với mông đầu tiên. Tán hết con này đến con khác.

- Cậu biết rõ thế?!

- Trên facebook hắn ta đầy, toàn bạn học cũ của cậu ta nói thôi nên chẳng sai được đâu.

Nghe tôi nói xong mặt nhỏ có hơi đổi sắc, chắc là khá thất vọng. Nhưng nhỏ có Đổng Trác rồi thì hơi đâu mà để ý thêm Tử Lâm. Nếu so về chiều cao thì Đổng Trác hơn hẳn, học vấn thì .. hừm.. khó có thể so được vì Đổng Trác học 12, Tử Lâm học 11.... Aaa, rối hết cả đầu, mặc kệ nhỏ đi!

Hôm sau tôi ra sân cổ vũ cho Từ Mạc, quay qua quay lại một hồi thì lại thấy tên Tử Lâm đó đứng từ xa nhìn về phía tôi. Aaaarrrggghhhh, cái tên này rốt cuộc đang muốn làm gì vậy?? Một ngày tôi chạm mặt hắn chắc cũng 5 lần, nhiều đến nỗi tôi thuộc luôn khuôn mặt hắn ta.

Tối nay tôi cùng Tịnh Hải, Đổng Trác và Từ Mạc có hẹn ở quán trà sữa. Lâu rồi 4 đứa chúng tôi chưa tụ họp nên lần này khá hào hứng.

- Để tớ kể cho các cậu nghe chuyện này, lúc sáng thi đấu tớ bla bla..

Vẫn như mọi khi, Đổng Trác luôn là người làm cho buổi đi chơi trở nên vui vẻ hơn, cậu ấy luôn tìm chuyện để kể cho mọi người cùng nghe và chúng tôi cũng rất hứng thú với những điều cậu ấy kể. Tôi nhanh chóng thả hồn vào buổi nói chuyện...

Tin tin.. là thông báo từ điện thoại

Gì đây..? Có người gửi lời mời kết bạn....

Khi tôi nhấn vào thì đó là.. Dương Tử Lâm??

- Sặc!

Tôi phun hết đống nước trong miệng ra, mở to mắt nhìn vào màn hình điện thoại, Tử Lâm biết facebook tôi sao? Là ai, ai đã cho hắn, mặt tôi hoang mang tột độ.

- Cậu sao đấy? ( Từ Mạc hỏi tôi, vẻ mặt cậu hơi lo lắng )

- À.. Không có gì đâu, hehe...

Tôi khá ngạc nhiên vì được một người con trai addfriend, bởi trước giờ tôi không ăn điểm trong mắt bọn con trai cho lắm. Bây giờ lại được một tên chuyên tán gái để ý và kết bạn facebook, hơi hoang mang nhẹ. Cảm giác này là sao nhỉ... Khá là, tôi không biết nữa, nhưng tôi không muốn qua lại với người con trai nào khác ngoài Từ Mạc, nếu Từ Mạc có như vậy thì tôi hẳn sẽ khó chịu lắm nên là tôi đã block Dương Tử Lâm và vờ như chưa có chuyện gì xảy ra và quay lại cuộc trò chuyện vui vẻ với mọi người.

----------------------------------END CHƯƠNG 13----------------------------

P/s: ảnh bìa chương này là Dương Tử Lâm. ( hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro