My Universe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Will?"

"Sao vậy, Shooting Star?"

"Em có đáng ghét không?"

"Vũ trụ này không có nửa điểm đáng yêu của em."

"Will?"

"Vâng, Shooting Star?"

"Nếu em nói em ghét sao Hỏa?"

"Anh sẽ phá hủy nó."

"Tại sao?"

"Thứ em ghét không nên tồn tại ở thế giới này."

"Will?"

"Anh ở đây, Shooting Star."

"Anh có thấy lãng phí không?"

"Lãng phí gì?"

"Sức mạnh này."

"Sức mạnh này trong tay anh chẳng có nghĩa lí gì hết. Cho đến khi được gặp em."

"Anh ở đây để làm em hạnh phúc, Shooting Star."

"Lỡ như... em biến mất thì sao?"

"Will?"

"Chỉ cần em có tồn tại. Anh sẽ tìm được em. Dù ở bất kỳ thế giới nào, không gian nào, vũ trụ nào."

"Không, ý em là, biến mất mãi mãi ấy."

"Không em, thế giới này đâu cần tồn tại nữa."

"..."

"Will."

"Sao vậy, Shooting Star?"

"Nếu em nói, em ghét anh, thì sao?"

"..."

"Em ghét anh?"

"Chỉ là 'nếu' thôi."

"Vậy thì anh sẽ biến mất. Nếu em ghét anh, sự tồn tại của anh có nghĩa lý gì?"

"Anh cam chịu sao? Sao lại vì em? Anh là một con quỷ, có thể làm mọi thứ mà."

"Vì em, em là mục đích sống của anh."

"Vậy nếu, em, ghét chính bản thân em?"

"Không, Shooting Star, có anh yêu em."

"Will."

"Shooting Star. Xin em. Hãy ngủ đi. Em đang hành hạ chính bản thân mình đấy."

"Will."

"Sao vậy, Shooting Star?"

"Em muốn Waddles."

"Sáng mai tỉnh dậy, em sẽ có Waddles."

"Will?"

"Blue Dorito?"

"Anh sẽ nằm cạnh em chứ?"

"Cho đến khi em thức dậy."

"Ngủ đi, vũ trụ nhỏ của anh."

"Anh yêu em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro