Chap 7: Sự trả thù ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người yêu ơi còn chi hỡi anh?

Tình tan vỡ ly biệt cũng đành

Thôi khóc thầm từ nay sẽ bớt đau

Hẹn mai sau

Mình sẽ bước qua nhau vội vàng

...............

Hôm nay Lucy đi học trở lại. Trên đường từ cổng trường vào đến lớp, cô đã nghe không ít lời bàn tán xôn xao. Cô thản nhiên đi qua bọn họ, và về chỗ ngồi. Natsu vừa thấy Lucy thì lập tức chạy đến:

-Nè! Cậu khoẻ chưa?

-Tớ ổn! - Lucy cười

-Bọn tớ lo lắm, cúp học tới thăm cậu, cả 3 học sinh gương mẫu Erza, Freed, Levy cũng cúp luôn, thế là hôm qua cả bọn bị cô Cana giữ lại mắng gần 1 tiếng! Ấy vậy mà khi bọn tớ tới thì cậu vẫn chưa tỉnh lại!

-Uh! Nhưng giờ tớ ổn rồi! Phải đãi các cậu một chầu xem như quà cảm ơn mới được!! Hahaha~

-Thật không? Tuyệt! - Natsu phấn khích

Lucy cười. Cô cảm thấy bạn của cô đáng quý biết bao. Đang suy nghĩ miên man, chợt Gray xuất hiện.

-Đi học rồi à?

-Đâu thể trốn hoài được!

Gray im lặng ngồi xuống và ném cho Lucy một chiếc vòng tay.

-Gì đây!?

-Vòng tay cặp!

-Làm gì?

-Phải làm cho giống chứ!

-Cậu nhiệt tình quá nhỉ?

Gray quay ngoắt trước lời trêu chọc của Lucy. Cô lắc đầu cười trừ rồi đeo vòng tay vào. Cô bỗng liếc thấy trên tay Gray cũng có. Xem ra tên này đang rất nôn nóng muốn làm Juvia mất mặt! Cô cũng vậy! Có lẽ chuyện lần  này là lần đầu trong đời cô biết thế nào là chơi xấu. Cô bỗng cảm thấy muốn trả thù cho vết thương của mình ghê gớm!

........

Tan học

-Nè! Cô không được đi chung với bọn kia nữa! Từ nay cho đến cuối tháng cô phải đi với tôi như một bạn gái!

-Mặc xác cậu! Tôi thích đi với bạn của tôi!

-Cô dám?

-Tại sao không?

Gray thu nắm đấm. Cách nói chuyện của cô không lọt lỗ tai anh chút nào. Lucy liếc nhìn anh chống đối, tay cũng đã thu lại sẵn sàng đánh trả.

-Hừ! Rắc rối! Tý xíu nữa Juvia sẽ đi qua đây với đám đàn em của cô ta! Tôi cần cô diễn!

-Chỉ có vậy mà bắt tôi không đi với bạn sao?

-Được rồi! Cô muốn đi với ai thì mặc xác cô! Nhưng mà trước mặt....um~

Gray chưa kịp nói dứt câu thì Lucy đã nắm lấy cà vạt đồng phục của anh, kéo xuống mà hôn. Anh giật mình.

-Em hứa đi ăn với bạn rồi! Anh chịu khó về một mình nhé? Em xin lỗi! Ngày mai sẽ đền bù cho anh!

Lucy nũng nịu và nhìn Gray, tươi cười. Trong khi Gray còn đơ ra chẳng hiểu chuyện gì thì Lucy nhón chân, hôn lên má anh một cái thật kêu rồi chạy đi. Trước khi đi, Lucy đã kịp thì thầm vào tai Gray:

-Tôi diễn xong hôm nay rồi đó! Cô ta đang đứng gần chúng ta và đã nhìn thấy rồi! Phần còn lại của cậu! Good luck~

Gray quay lại nhìn thì quả nhiên nhìn thấy Juvia đang đứng gần đó thật. Tay cô ta siết lại, mặt đỏ lên vì giận. Cô ta lắp bắp:

-Gray.....Gray-sama....anh...con nhỏ đó.....nó vừa hôn anh....sao lại....?..

-Cô không biết sao? Tôi và Lucy đang quen nhau! Cô đừng làm phiền chúng tôi nữa!

Gray bỏ đi, để lại Juvia đang khóc oà lên.

......

-Lucy!! Nhanh lên nào!! - Lisanna gọi

-Tớ biết rồi! - Lucy chạy tới

-Sao cậu bắt Lucy chạy nhanh lên chứ? Cậu ấy vừa bị thương mà?! - Erza lên tiếng

-A, tớ quên mất! Xin lỗi Lucy! - Lisanna ôm Lucy xin lỗi

-Hahaha, không sao! Không sao! - Lucy vừa thở hồng hộc vừa cười xuề xoà

-Vẫn cái tính hấp tấp không bỏ! Sau này khó lấy chồng! - Gajeel cười trêu chọc

-Có tao nè! Tao sẽ lấy Lisanna! - Natsu vỗ ngực tuyên bố làm cả đám bật cười

-Tới rồi kìa mọi người! Quán kem Honey!

Lucy chỉ tay vào quán kem khá lớn bên kia đường. Đây là một trong những nơi cô làm việc. Cô vừa đẩy cửa bước vào thì một bóng người lao ra, ôm chầm lấy Lucy

-Công chúa!!! Lâu quá không gặp cậu!!!

-Ặc! Lyra, tớ chết mất!! - Lucy cười

-Chuẩn bị giúp tớ một bàn nhé! Hôm nay tớ khao bạn cùng lớp!

-Vậy cậu không làm à?

-Có chứ! Tớ nghỉ ngày hôm kia rồi, hôm nay nhất định phải làm mà! Không thì bị trừ lương mất!

Lucy cười, rồi bảo cả nhóm ngồi vào một chỗ được ghép hai bàn vào, cạnh cửa sổ.

Lucy chạy vào thay đồ nhanh lẹ rồi đi ra với bộ đồ hầu gái màu hồng nhạt và cuốn menu cầm trên tay.

-Xin mời chủ nhân chọn món!

-Cô hầu này xinh đẹp quá ta! Tụi mình phải ủng hộ thật nhiều nha! - Gajeel cười lớn

-Đúng vậy! Đúng vậy! - Levy cũng vỗ tay tán thành

-Chậc chậc, như thế này thì ăn uống bao nhiêu cũng không thành vấn đề, cưng à! - Freed cũng góp giọng, và dĩ nhiên là sau khi bỏ kính ra.

-Nhưng em có chắc là phục vụ nổi toàn bộ không? - Lisanna làm ra vẻ cho giống một soái ca, mắt đưa tình cùng nụ cười gian manh

-Em chắc chắn a! Mong chủ nhân ủng hộ! Myeo~ - Lucy làm động tác mèo khiến cả bọn cười rộn lên

Đột nhiên, cánh cửa kẹt mở, và một người vừa lạ vừa quen bước vào.

-Laxus?!!? - Natsu bất ngờ

Freed chợt túa mồ hôi lạnh. Cậu hốt hoảng lấy quyển menu che mặt lại, nhưng không may là Freed đã nhìn thấy. Hắn bình thản đi đến bàn, và lạnh lùng buông một câu:

-Về!

-Vâ...vâng!!

Freed vội vàng đeo cặp và đi ra ngoài.

-Tớ...tớ sẽ mang bánh cho các cậu ngày mai nhé!

Freed đi theo Laxus. Cả bọn trông theo mà bất ngờ. Rốt cuộc hai người này là gì với nhau? Tại sao Freed chỉ cần nghe Laxus nói một tiếng là lập tức nghe lời?

-Thôi các cậu chọn món đi! - Lucy lên tiếng phá tan bầu không khí ảm đạm

...............

-Em đi với tụi nó à?

-Vâng...

-Tại sao không nói?

-Sợ...cậu chủ không...cho

-Còn biết đến cậu chủ?

Freed im lặng. Laxus chính là cậu chủ của Freed, và Freed là người hầu của hắn. Laxus là con trai trưởng của tập đoàn Thunder nổi tiếng, ngày xưa từng cưu mang Freed nên cậu phải ở lại để phục vụ cho Laxus.

-Lần sau nếu không xin phép thì tôi bẽ gãy chân!

-Đã nhớ ạ!

Freed run run. Khi đi đến một gần một con hẻm nhỏ, Laxus chợt túm lấy cổ áo của Freed và ấn cậu vào tường, rồi bất ngờ hôn cậu thật thô bạo.

-Um~

Cậu vùng vẫy nhưng vẫn không thoát được. Hắn hôn cậu, ngấu nghiến và cuồng loạn. Hắn trượt xuống chiếc cổ thon thả xinh đẹp của cậu, và để lại trên đó những dấu hôn

-Cậu...cậu chủ!! Về...nhà...có được không?Um~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro