For damei 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thức ăn không được ăn lung tung, vì sẽ đau bụng. Lời nói càng không được nói bừa bãi, bởi tim sẽ đau.

( Tình yêu đau dạ dày )

————————–

Có một số người ở chung vài chục năm cũng không vì đối phương rời đi mà rơi một giọt nước mắt. Mà cũng có một số người chỉ cần gặp một lần, sẽ thấy nóng ruột nóng gan, tâm tâm niệm niệm.

( Mị bất khả đáng )

————————–

Thích, chính là có một người để ngươi trong lòng, cho dù mình bị thương cũng muốn ngươi hạnh phúc...

( Quỷ linh tinh quái chi đào linh )

————————–

Ngươi không hiểu, hay là không muốn hiểu. Ai nói ngươi vong quốc, ta chính là quốc gia của ngươi, là người dân duy nhất của quốc gia ngươi, ta là vua của một quốc gia chỉ thuộc về ngươi, ngươi muốn ta làm một quốc quân không có con dân ?
Thiên hạ to lớn, quốc gia của hắn, có một mình y là đủ !

( Chất tử )

————————–

Thiên hạ giang sơn, ta cùng ngươi chung hưởng. Thế gian khoái sự, ta cùng ngươi phân thường. Duy chỉ có tai ương, chỉ mình ta cáng đáng.

( Phượng vu cửu thiên )

————————–

Cho dù biết rằng, mối tình này sẽ không được thiên hạ chúc phúc. Cho dù biết rằng, hỉ đường này chỉ có mình ta và ngươi. Cho dù biết rằng, đây là bất luân chi luyến. Nhưng mà...ta yêu ngươi.

( Khuynh tẫn thiên hạ – Loạn thế phồn hoa )

————————–

Yêu nhau cần phải tin tưởng, cũng không đồng nghĩa với yêu nhau sẽ tin tưởng. Ngươi phải biết, ôn nhu cùng quan ái của ngươi làm cho ta trầm luân đến địa ngục rồi.

( Hảo nhân nan vi )

————————–

Một kiếp phù sinh một kịch trường
Đồng sàn dị mộng kịch thê lương
Say sưa mộng cảnh ai người tỉnh
Tỉnh giấc nồng say mộng kịch tàn.

( Phù sinh mộng )

————————–

Bởi vì có ngươi, trái tim ta mới còn nơi quay về...

( Nịch thần )

————————–

Nếu ta thích ngươi, ngươi cũng nên thích ta, mặc kệ trời có sập, đất có nứt, thần phật không dung, chúng tiên không nhận, tất cả đều không cần để ý. Trời đất bao la, duy ngã độc tôn. Nếu không chiếm được, vậy, chi bằng hủy diệt.

( Hàng ma tháp )

————————–

Mấy đời phúc trạch, một đời ràng buộc, cho dù bội đức nghịch luân, kiếp này không oán không hối.

( Manh quân )

————————–

Cái gọi là yêu hận, cầu không được, bỏ không nỡ, yêu không được, hận không đành.

( Diễm quỷ )

————————–

Chỉ cần ngươi vì ta rơi một giọt lệ. Ta sẽ có thể vì ngươi mà tiếp tục sống.

( Dữ thống hữu quan )

————————–

Tùy tiện tin, rất dễ bị tổn thương. Tùy tiện hứa, cũng dễ làm đau người.

( Nhược thụ )

————————–

Hoa rụng cả rồi, hóa ra mùa xuân lại nhanh chóng trôi qua như vậy. Nhưng hoa rơi còn có thể nở, người đã thay đổi còn có thể trở lại như trước hay sao ?

( Đế đài xuân )

————————–

Ta thích ngươi a . Thích một người, tự nhiên sẽ toàn tâm toàn ý đối tốt với hắn. Cho dù bản lĩnh của ngươi là đệ nhất thiên hạ, vào thời điểm gặp nguy hiểm, ta cũng sẽ giống như khi nãy che ở trước mặt ngươi.

( Bàng môn tà đạo )

————————–

Ta nguyện dùng suốt đời này đổi lấy hạnh phúc của ngươi. Thế nhưng kiếp sau, kiếp sau nữa cũng không nguyện tái kiến ngươi. Nguyện hồn phi phách tán, từ nay về sau không bao giờ...làm người !

( Lưỡng trọng thiên )

————————–

Sống trên đời, có thứ gì đáng để vui ? Chết xuống đất, có thứ gì đáng để sợ ? Vạn vật trên thế gian vốn không thể vĩnh tồn, vấn đề chỉ là tồn tại được lâu hay mau.

( Phượng hoàng đồ đằng )

————————–

Ta không hối hận. Vì đây là lần đầu tiên ta theo tâm ý mình...chọn một người. Ta không hối hận khi lựa chọn ngươi, ta chỉ hận vì không có cách khiến ngươi yêu ta.

( Phù sinh mộng chi bích lạc )

————————–

Ngày nào còn có nhau, chỉ mong đừng quá vội. Mê luyến cả đời này không biết còn có thể nhìn được bao lâu.

( Đăng hoa bất kham tiễn )

————————–

Con người bởi quá nặng tình, cho nên mới càng tuyệt tình. Dồn tất thảy tình cảm cho một người, vốn sẽ không có đường lui.

( Ngủ ngon, Paris )

————————–

Tang Mạch, ta đã từng nói, ta sẽ đặt hết mọi thứ của ta, cược lấy yêu hận của ngươi.

( Diễm quỷ )

————————–

Đối với một người tịch mịch mà nói, một chút ôn nhu, dù cho biết rõ không phải thật tâm, cũng sẽ nổi lên tâm tư tham luyến.

( Hoàn khố )

Hoàng Tuyền lạc bước cô sầu quỷ
Bích Lạc tang thương khóc duyên đình
Lá xanh rơi rụng hoa bừng nở
Vĩnh viễn phân ly...ái-duyên-tình...

Duyên kiếp tam sinh bao lần níu giữ
Vài bước đi qua đứt đoạn hồng trần
Tình...ta không thể nhớ
Duyên...há có lai sinh ?

Khi nhân thế đã bao lần chia cắt, chốn U Minh e vĩnh bất tương phùng...

Có hay chăng là huyết hoa như máu ?
Vốn là hoa hay là huyết của nhân gian ?
Tuy yêu sâu nhưng đời đời bất kiến
Tình tuy nồng nhưng mãi mãi phân ly
Khi ước hẹn là thiên trường địa cửu
Nại Hà kiều đành nói vĩnh biệt nhau...

Bỉ Ngạn hoa...
Không có khởi đầu mà chỉ có kết thúc
Chia xa...
Cách trở...
Nếu có lai sinh, hẹn ngươi kiếp sau...ta và ngươi sẽ lại tương phùng...

(Bỉ Ngạn hoa – Hoàng Tuyền lộ)

————————————–

Không sợ lạnh giá, không sợ gian khổ, vượt qua hết thảy bi thương, chỉ nguyện cùng ngươi nắm tay, ngược gió mà đi.

(Nghịch phong nhi hành)

————————————–

Chúng ta chỉ nhớ được bóng lưng lạnh lùng của nhau, mà đã quên mất khi xưa đã từng yêu nhau sâu đậm đến đâu.

(Bóng lưng)

————————————–

Ta chung quy chỉ là một thế thân, thế thân vẫn là vĩnh viễn không chiếm được ái, bởi vì thế thân không xứng đáng, sẽ ô nhiễm đi mất ý nghĩa của ái tình...

(Vô ái song tử)

————————————–

Vì nam nhân này, hắn nguyện ý đối địch cùng thiên hạ

————————————–

Sớm nên biết, kết cục của si tình là gì, nhưng mà đã yêu, liệu có biện pháp hay sao ? Đã là như thế, Đoạt Hồng ta yêu ngươi, hãy để ta dùng tính mạng giúp ngươi hạnh phúc suốt đời. ngươi có thể hận ta, nhưng cầu ngươi...ngàn vạn lần đừng quên ta !

(Ngã hoa khai hậu bách hoa sát)

————————————–

Ta yêu nhất tuyệt đối không phải ngươi...Nhưng mà ngươi như vậy nhãn thần căm phẫn, làm cho trên đời chỉ còn ta là người yêu ngươi nhất.

(Phong lưu quyển)

————————————–

Tiểu Quế Tử, ngươi nói xem nếu như ngươi chết rồi trẫm phảu làm sao ? Trẫm sẽ đi học Trụ Vương tửu trì nhục lâm, học Chu U Vương phong hỏa hí chư hầu, khiến cho dân chúng lầm than, nhượng người trong thiên hạ thương tâm cùng trẫm...

(Thiên nhược hữu tình)

————————————–

Đã từ rát lâu, chính là như vậy, yêu mến liền yêu mến, không vì điều gì, cũng không nghĩ còn có điều tốt hơn hay không. Bởi vì, yêu mến trên tất cả những thứ đó chính là tốt nhất, vĩnh viễn đều như vậy.

(Tư Phàm)

————————————–

Bởi vì ta yêu ngươi, mặc kệ đường xá xa xôi, mặc kệ bao nhiêu gian khổ, vì ngươi, cho dù có thiên tân vạn cổ, ta nhất định cũng sẽ trở về, cho nên...xin ngươi chờ ta.

(Thanh ngọc án)

————————————–

Bích Lạc Hoàng Tuyền chính là khoảng cách xa xôi diệu vợi nhất thế gian. Một tại đỉnh trời, một nơi đáy đất, tựa nỗi bi kịch Sâm Thương, vĩnh viễn không bao giờ gặp được nhau trên bầu trời đên vô vàn tinh tú.

Đào chi hẹn ước
Hồng cân định tình
Tơ hồng kết tóc...
Tình này thượng cùng Bích Lạc
Hạ Hoàng Tuyền.

(Khuynh tẫn thiên hạ – Loạn thế phồn hoa)

————————————–

Yêu, không hề chỉ là một chữ, lại càng là hứa hẹn cả đời, thủ hộ cùng trách nhiệm. Mà khi có người nói yêu với ngươi, cũng xin nhớ kĩ, hỏi tâm của mình một chút, có nguyện ý cùng hắn thừa nhận ngọt bùi cùng cay đắng hay không.

(Nguyệt lạc khuynh thế)

————————————–

Ái cũng tốt, hận cũng tốt, thậm chí cái khác cũng được, chỉ cần trong lòng ngươi có ta là được rồi.

(Hủy tâm chú)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro