Gửi em, cô gái tôi thương!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đã 28 tuổi còn em vẫn chỉ là một cô gái 26 tuổi, mãi mãi độ thanh xuân tươi đẹp, cô gái tôi thương thậm chí còn chẳng có cơ hội để dự đám cưới của chính mình. Chiếc xe mất lái đâm thẳng vào em trên đường em đi dạy thêm buổi tối về, em cứ thế mà đi, lúc nào cũng là đột ngột rời đi, chẳng để cho tôi có cơ hội níu lại. Màu hoa loa kèn tháng 4 vẫn tinh khôi lại làm tôi lóa măt, màu trắng như xoáy sâu vào khoảng trống trong trái tim, nhức nhối. Tôi không biết liệu em lấy chồng, lấy một người không phải tôi thì lòng tôi có đau đớn hơn lúc đó. Không, chắc tôi sẽ không đau bằng đâu vì chí ít chúng tôi còn được sống cùng một thành phố, ở dưới một bầu trời, và biết đâu, tôi có thể tình cờ gặp em trên phố.

Tôi đến thăm em một buổi chiều mùa đông xám xịt, cơn mưa lất phất làm cho cái rét căm căm cứa thêm vào da thịt, bó hoa hướng dương nhỏ chẳng làm cho đám cỏ ướt thêm tươi sáng. Chắc phải rất lâu tôi mới đến thăm em lần nữa, công ty mở thêm chi nhánh ở Paris, đề nghị xin chuyển công tác vừa được phê duyệt sáng nay. Sau này, khi gặp lại em tôi sẽ mỉm cười mà kể với em thật nhiều về vùng đất ấy. Đưa tay khẽ chạm vào nụ cười xinh trên tấm ảnh, bất giác tôi khẽ mỉm cười, cô gái bướng bỉnh của tôi ở nơi xa không biết có hạnh phúc?

Tôi lại thấy có giọt nước mưa nóng ấm, rơi xuống cánh hoa, tan ra...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro