Chương 29: Năm mới vui vẻ (Phá Thân-H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian một cuộc điện thoại không ngăn được ngọn lửa dục vọng của hai người.

Trên người vẫn duy trì độ ấm cực nóng vừa rồi, Trang Úy xốc chăn che Chu Duệ lên, chui vào.

Mùi thơm của Chu Duệ ập vào mặt, độ ấm trong chăn khiến anh càng nóng hơn.

Anh đột nhiên xoay người nằm lên trên người cô gái, hai chân để ở hai bên người cô, anh quỳ trên người cô, cúi đầu nhìn.

Tóc mái không che giấu được dục vọng mãnh liệt của anh, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm cô gái dưới thân, nhìn kỹ lại thấy bên trong còn chứa sự dịu dàng và yêu thương.

Chu Duệ không khỏi nghiêm túc đánh giá anh như vậy, xấu hổ quay đầu đi chỗ khác.

Cái cổ thon dài trắng nõn và làn da mịn màng lộ ra trước mắt Trang Úy, anh cúi người hôn xuống.

Đôi môi ướt nóng lưu luyến trên người cô, hôn cổ, rồi lại hôn xương quai xanh, sau đó lại ngậm lấy nhũ thịt đầy đặn, mềm mại của cô, đầu lưỡi không ngừng liếm láp nhũ hoa cho đến khi nó cương cứng mới đi sủng hạnh bên kia.

Chu Duệ không nhịn được mà rên rỉ, bàn tay nhỏ không tự chủ mà cho vào miệng, vô thức cắn ngón tay mình để ngăn âm thanh yêu kiều tràn ra từ cổ họng.

Trang Úy vuốt ve làn da cô, nghe tiếng rên rỉ giống như thúc giục của cô bên tai, anh vừa thỏa mãn lại hưng phấn.

Dục vọng của thiếu niên càng lúc càng lớn.

Bàn tay thon dài đi xuống phía dưới tìm kiếm từng chút một, cô bị âu yếm đến mức chảy nước, dâm thủy lan tràn.

Hai chân Chu Duệ đã sớm không còn sức lực, Trang Úy nhẹ nhàng tách chúng ra.

Ngón tay ngày thường cầm bút và ống nghiệm cố ý chạm vào giữa hai chân, như ý nguyện chạm vào hoa huyệt ướt dầm dề.

Mặc dù có một mảnh vải ngăn cách cánh đồng hoa, nhưng bị dâm thủy thấm vào nên đầu ngón tay của anh có thể phác họa hình dạng nơi đó một cách chính xác.

Âm đạo đầy đặn, khe nhỏ lõm vào...

Đại não gần như sung huyết, tim Trang Úy đập loạn xạ, tất cả những gì bây giờ đều là thứ anh tha thiết mơ ước, anh gấp không chờ nổi muốn xé mảnh vải vướng bận này, sau đó cắm dương vật của mình vào, làm cô gái đến mức khóc lóc van xin.

"Trang Úy..." Đôi mắt nai động tình của Chu Duệ ngập nước, cô không biết Trang Úy đang nghĩ gì, cô chỉ biết anh đột nhiên dừng lại, nhưng tay anh lại đang sờ soạng bộ phận sinh dục của mình.

Cô muốn anh di chuyển, nhưng lại không quá muốn.

"Ừ." Trang Úy cắn miệng cô, mút lưỡi cô.

"Ưm... Hừ..." Chu Duệ ngoan ngoãn mở miệng, để anh cướp đi hơi thở trong miệng mình, cô không kìm lòng được mà phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.

"Anh... Có thể... với tay sờ vào không?" Trang Úy liếm môi cô như muốn xin một phần thưởng.

"Có thể." Chu Duệ nhăn cái mũi, cười xấu hổ.

Trang Úy mừng như điên, không ngờ cô lại đồng ý sảng khoái như vậy.

Ngón tay dài cuối cùng cũng đẩy lớp vải ướt đẫm ra, nhân tiện toàn bộ bàn tay cũng đi vào trong quần lót của cô.

Thứ đầu tiên anh chạm vào là hai cánh hoa ẩm ướt và ấm áp của cô, xúc cảm non mịn. Anh nhịn xuống, dùng hai ngón tay nhẹ nhàng mở hai cánh hoa ướt đẫm kia. Tiếp theo anh chạm vào một hạt đậu nhỏ, anh vừa đụng đến nơi đó, cô gái lập tức run rẩy, dáng vẻ như bị kích thích.

Trang Úy cong môi, hôn cô, an ủi cô.

Ngón trỏ nhẹ nhàng câu lấy hạt đậu đỏ của cô khiến cơ thể cô điên cuồng run rẩy.

"Thoải mái?" Trang Úy trêu chọc.

"Đừng nói... A..." Chu Duệ cắn môi, căm giận nhìn anh.

Trong lúc cô không để ý, ngón giữa của anh lần mò đến lối vào của lỗ nhỏ, ma xui quỷ khiến anh dò xét nhét nửa ngón tay vào trong, xúc cảm ẩm ướt, chặt chẽ bên trong làm hạ thể anh càng đứng thẳng.

Chu Duệ nhíu mày ậm ừ tỏ vẻ khó chịu, vách thịt dưới thân không ngừng xô đẩy ngón tay ngoại lai.

"Rất thoải mái... Hả?" Trang Úy tiếp tục hôn cô.

Ngón tay nhẹ nhàng thọc vào rút ra, nhịp điệu chậm rãi.

Không lâu sau, Chu Duệ nếm được thứ "thoải mái" anh nói, là có chút thoải mái, cảm giác tê dại từ dưới cơ thể truyền đến toàn thân.

Nhưng tâm trí Chu Duệ kêu gào vẫn chưa đủ.

Ngón tay không đủ nhanh, không đủ thô, không đủ để lấp đầy sự trống trải của cô.

Dâm thủy không ngừng tiết ra, hạ thể bị anh thọc vào rút ra, phát ra tiếng nước òm ọp, Chu Duệ cũng rên rỉ theo đó, cẳng chân không ngừng cọ lên ga giường.

Chu Duệ mở đôi mắt mê ly, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đang kìm nén đến khó chịu của anh, nhưng anh vẫn quan tâm đến cảm nhận của cô, dịu dàng yêu thương cô.

Vấn đề rối rắm lúc trước cô do dự cuối cùng trong lòng đã có đáp án.

Cô vươn tay ôm lấy cổ Trang Úy, nâng cơ thể hôn lên môi anh.

"Khó chịu..."

"Sao lại khó chịu? Không phải rất thoải mái sao...?"Trang Úy nghi hoặc.

"Anh khó chịu sao?"

"Không sao... Đợi lát nữa em dùng tay giúp anh là được." Trang Úy cong môi.

"Không cần..." Cằm Chu Duệ dựa vào vai anh, rầu rĩ từ chối.

"Không được sao?" Trang Úy dùng tay bóp nhũ hoa của cô, giống như trừng phạt.

"Mấy giờ rồi?" Chu Duệ lại hỏi anh.

Trang Úy duỗi tay lấy điện thoại, đã 10 rưỡi.

Chu Duệ lại nói ở bên tai anh: "Năm mới sắp đến rồi."

"Thật tốt."

"Tốt cái gì nha?" Chu Duệ biết anh muốn nói gì, nhưng cô lại không nhịn được mà hỏi.

"Em ở bên cạnh anh." Trang Úy lẩm bẩm nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại chứa đầy nhu tình.

"Trang Úy..."

"Anh đây."

"Em có quà năm mới muốn cho anh." Chu Duệ gần như vùi vào cổ anh.

"Hả? Ở đâu?" Trang Úy nghi hoặc.

"Đây." Chu Duệ nắm lấy tay anh, sờ dưới thân mình, nơi anh vừa dùng ngón tay đâm vào.

Cô muốn chân chính trở thành người của anh.

Cô muốn trao thân cho anh.

Trong nháy mắt Trang Úy hiểu ý cô, ngây ngốc một giây, sau đó não bộ như pháo hoa nổ tung, tiếng tim đập chói tai.

Anh không ngờ Chu Duệ sẽ nói những lời như vậy, đưa ra quyết định này.

Anh có thể khẳng định cô là người bạn đồng hành cả đời của mình, cho nên anh đương nhiên sẽ tình nguyện đợi cô, đợi cho đến khi cô sẵn sàng trao tất cả bản thân cho anh.

Chỉ là anh không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.

Không ngờ, Chu Duệ lại tin tưởng anh nhiều như vậy.

Không ngờ, cô cũng nhận định là anh.

Giữa hai người im lặng một lúc, Chu Duệ lập tức cảm thấy xấu hổ và ấm ức, cô đã nói như vậy, sao anh lại không phản ứng.

Trang Úy mở miệng nói, tình cảnh không còn yên tĩnh nữa.

"Anh sẽ cưới em." Giọng điệu kiên định.

Thiếu niên đưa ra lời hứa nặng trĩu, hốc mắt Chu Duệ dần dần tràn đầy nước mắt.

Một giọt lệ nóng bỏng rơi trên vai Trang Úy.

Trang Úy nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, liếm má cô, hôn đi nước mắt của cô.

Một lúc sau.

Chuyển động chậm chạp của Trang Úy lộ rõ ​​sự mất kiên nhẫn.

Anh rất thích thú, anh muốn cho cô lần đầu tiên tuyệt vời nhất.

Trong đầu nhớ lại những hành động trong phim khiêu dâm Nhật Bản.

Sau khi cởi sạch quần áo của cô và mình xong, anh lại hôn khắp người cô, hôn toàn bộ cơ thể của cô. Khi cô ướt đến rối tinh rối mù, đôi mắt mê mang xin anh làm cô thoải mái, anh mở hai chân cô ra, nắm lấy côn thịt của mình, chậm rãi thọc vào.

Anh cực kỳ kích động, lại muốn cho cô lần đầu tiên tốt đẹp nhất.

Trong đầu nhớ lại động tác trong phim cấm của Nhật.

Quả nhiên ngay khi anh đi vào, Chu Duệ lập tức khóc lóc kêu đau bảo anh ra ngoài.

Trang Úy cũng rất khó chịu nhưng anh không chịu đi ra ngoài, bên trong vừa ấm áp lại ướt át, mặc dù bị kẹp rất đau nhưng Trang Úy vẫn đĩnh eo chôn ở trong cơ thể cô.

Anh kìm nén ý định muốn bắn ra, cắn vú cô lần nữa, chờ đến khi cô phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, anh mới chậm rãi di chuyển vào bên trong.

Chu Duệ dần dần thích ứng với tiết tấu của anh, từ trong đó tìm được một chút khoái cảm, lập tức không khóc nữa, bắt đầu nhẹ nhàng rên rỉ.

Tốc độ của chàng trai dần dần nhanh hơn, cuối cùng gần như hung hăng đánh vào cô, túi trứng dái dưới thân bạch bạch bạch vỗ mạnh vào mông cô, Chu Duệ lại khóc, rầm rì bảo anh chậm một chút, hai mắt ửng đỏ.

Đây là lần đầu tiên của Trang Úy, anh không muốn bắn quá nhanh, cố nén ý định muốn bắn, sau khi làm Chu Duệ trăm lần, anh và cô cùng lên đỉnh.

Anh đột nhiên rút côn thịt của mình ra, dùng tay loát nó, bắn lên cơ thể trắng nõn, đầy mồ hôi của Chu Duệ...

Chu Duệ mới vừa cao trào, chỉ lo thở hổn hển, tùy anh bắn tinh lên người cô, hơn nữa... lúc trước còn bị bắn vào mặt, cô cũng không ngại.

...

Khi Trang Úy ôm Chu Duệ vào phòng tắm giúp cô rửa bộ phận sinh dục, anh lại không nhịn được mà đè cô lên tường làm thêm lần nữa.

Chu Duệ bị anh làm đến kiệt sức, cô được anh ôm vào trong lòng, trên người bọc một chiếc chăn bông dày, chăn bông anh vừa lấy từ trong tủ ra, khô ráo thoải mái.

Chu Duệ cắn cánh tay anh, oán giận nói: "Người xấu."

"Sao vậy bảo bối." Trang Úy để cô cắn, cũng không phản kháng.

"Tinh trùng lên não. Sao xin anh đều không dừng..." Hai má nóng bỏng, Chu Duệ gần như dính chặt vào người anh.

"Anh xin lỗi... anh không nhịn được." Trang Úy thẳng thắn xin lỗi.

"Hừ."

"Vậy anh lại xin lỗi thêm lần nữa, lần sau anh sẽ xin lỗi trước?" Trang Úy cười trêu chọc.

"Anh...!" Chu Duệ tức giận, lại cắn anh một cái.

Trang Úy không kêu đau ngược lại anh còn cười lớn.

Bên ngoài đột nhiên truyền đến những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, trên bầu trời cũng xuất hiện những chùm pháo hoa diễm lệ, đủ màu sắc.

Chu Duệ không náo loạn nữa, cô ngoan ngoãn nép vào lòng anh nhìn cảnh đẹp ngoài cửa sổ.

"Chúc mừng năm mới."

"Chúc mừng năm mới."

Hai người đồng thời nói với đối phương, sau đó nhìn nhau cười.

Hai người hôn nhau một lúc sau đó mới tách ra.

"Mỗi năm về sau, em sẽ là người đầu tiên nói với anh lời chúc mừng năm mới." Chu Duệ nắm tay anh, nhẹ nhàng nói.

Cô cũng đang cho anh lời hứa hẹn.

Trang Úy nắm tay cô, nắm thật chặt rồi nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

"Anh yêu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro