Gửi yêu thương theo gió về nơi xa thẳm - WiWi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhắm mắt …

Những mảnh ký ức xưa ùa về. Tôi nghe lòng mình tràn trề những yêu thương ngọt ngào mà anh đã trao. Rồi anh ra đi không một lời nào làm trái tim tôi tan vỡ. Tôi đã ngỡ đó chỉ là giấc mơ nhưng rồi tôi thẫn thờ khi nhận ra giấc mơ là sự thực. Đặt bàn tay run rẩy lên trước ngực, tôi đớn đau cùng cực hồi tưởng về anh về tôi về kỷ niệm đã trôi vào dĩ vãng.

Đáng lẽ ngày ấy tôi nên mang ánh sáng đến để giải thoát cho tình yêu mù lòa thay vì lựa chọn việc đợi chờ không chút nghi ngờ có ngày tình yêu đó cũng như gió thoảng bay. Ngay lúc này, tôi thấy mình thật yếu đuối. Thời gian ba năm như dòng suối trôi không ngừng. Không biết chừng chính tôi là kẻ ngốc sống cô độc với nỗi nhớ giông dài.

Nước mắt …

Tôi loay hoay trong mông lung những xúc cảm của thời áo trắng. Con đường nắng nay vắng bóng anh rồi! Chỉ còn mình tôi vẫn lang thang giữa mênh mông gió mây quay cuồng cùng trời đất. Vì với tôi tình yêu kia là thật! Nên tháng ngày chờ đợi có xá chi! Nhưng tôi sai vì duyên số phân ly hững hờ mang anh đi khi tôi không ngờ nhất.

Gió thoáng qua làm lòng tôi lạnh ngắt

Mắt nhắm chặt mà sao lệ cứ rơi ?

Phải chi tình đầu là tình cuối người ơi!

Thì tôi đã không chơi vơi trong biển đợi.

Đau khổ không phải tôi khờ cũng chẳng phải tôi ngu ngơ. Chỉ vì tôi quá tôn thờ một tình yêu đẹp đẽ. Thiếu vắng anh tôi là kẻ đơn lẻ giữa biển người bao la, sống xót xa hơn tất cả tâm hồn mềm yếu khác. Đừng kinh ngạc khi có những lúc tôi tưởng đời là địa ngục rồi nhận ra địa ngục ở tâm mình.

Bình minh có thể xua tan sương mù lạnh giá nhưng liệu có làm tan đá tâm hồn đã đóng băng? Bạn bè tôi tội nghiệp khuyên rằng: đừng khăng khăng yêu một người đã mất và hãy nhớ cần sống vì sự thật, đừng mơ hồ về mật ngọt ngày xưa.

Tôi bước đi trên con đường lá rụng

Gió lướt qua mà tình cũng lướt qua

Tôi bồi hồi chùm mình trong cảm xúc

Ngục mặt u sầu nước mắt hóa dòng sông

Có lẽ tôi với anh hữu duyên vô phận nên tình yêu lận đận chia đôi. Xa … xa … anh và tôi đã xa thật rồi! …Xa mãi mãi … mãi mãi … Tôi từng rất sợ hãi khi tưởng tượng hai phương trời - một nơi có anh – một nơi có tôi – nhưng hai nơi là hai thế giới. Ba năm đợi anh xa vời vợi, ở nơi xa anh sẽ trở về. Thật ê trề khi tôi u mê qua ba mùa lá rụng nay mới hay anh đã là làn khói trắng bay.

Nơi xa thẳm …

Ngẩng mặt nhìn trời tôi mong những yêu thương nơi đây sẽ theo anh về nơi xa thẳm ấy. Tôi sẽ buồn, sẽ vẫn đau thương nhưng tôi sẽ không khóc nữa. Tôi thừa nhận mình là kẻ yếu đuối nhưng phần ý trí cuối cùng trong tôi vẫn chưa nguội.

Tạm biệt nhé tình yêu đầu đời

Từ hôm nay sẽ không còn mong đợi

Cuộc sống ơi cho ta niềm tin mới

Yêu thương kia xin gửi gió về trời

Sẽ chẳng còn nữa những yêu thương mơ mộng tuổi học trò. Chẳng còn nữa những vấn vương lưu luyến vì tình yêu đã cho. Tôi sẽ lại sống, lại yêu thương như tôi đã từng. Nhưng có lẽ những mảnh ký ức mật ngọt cùng anh sẽ vẫn theo tôi cho tới khi tôi chỉ còn là cát bụi.

1.5.2012

Viết cho một nửa trái tim đã chết của Dora

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bus#wiwi