25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung tự nói với bản thân rằng cậu cần phải tập trung vào kế hoạch diễn xuất của mình 100%. Cậu không thể mắc bất kì sai lầm. Jeongguk đã sắp xếp đến căn hộ từ thứ Hai đến thứ Năm. Alpha đã tặng cậu một số áo hoodie của anh ấy trong trường hợp omega quá nhớ anh. Taehyung vùi mình ngủ trong chúng mỗi ngày và đánh hơi nó cho đến khi cậu chìm vào giấc ngủ đầy mãn nguyện. Cậu cố gắng không khóc quá nhiều, ngay cả khi cơn hứng tình đang làm tổn thương cậu. Cơn đau đôi khi dữ dội đến mức khiến Taehyung ngã quỵ xuống sàn và ngất nửa ngày trước khi mở mắt.

Jeongguk bước vào và thấy Taehyung bất tỉnh trên sàn. Anh bế người bạn đời của mình lên khỏi mặt đất và đặt trên chiếc ghế dài. "Taehyung" Anh vỗ nhẹ vào má của omega và đó là lúc cậu bé nhỏ hơn khôi phục ý thức. Một sự nhẹ nhõm lớn bao trùm lên người Jeongguk. "Chó con. Có chuyện gì vậy?"

Omega đã trốn tránh Jeongguk khá lâu, cậu không muốn alpha biết tình trạng mệt mỏi của bản thân "K-không có gì đâu, em chỉ bị trượt chân thôi."

Cậu cố gắng ngồi thẳng lưng, nhưng bị Jeongguk đẩy ngã. "Nói thật đi."

"Em... Bụng của em rất đau và em đã trượt chân khi bất cẩn." Taehyung cắn môi, lo lắng rằng nếu Jeongguk biết, anh ấy có thể nghĩ rằng mình là gánh nặng cho kế hoạch của họ.

Đó là lý do mà Taehyung đã tự nghĩ ra.

"Hãy cẩn thận, em đang khiến cho anh lo lắng đấy." Jeongguk ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn trong lòng bàn tay.

Taehyung có thể nhìn thấy sự quan tâm thực sự trong ánh nhìn của người kia. "Em không sao mà, Gukie."

"Taehyung. Nếu có vấn đề gì em phải nói cho anh biết nhé?"

Omega gật đầu.

Jeongguk kéo cậu vào lòng và hôn lên má cậu. "Anh rất thương em, vì vậy nếu em khó chịu chỗ nào thì phải nói cho anh biết nhé. Không phải lúc nào anh cũng có khả năng đoán được tâm tư của em đâu. Anh chỉ có khả năng yêu em hết lòng thôi."

“Em xin lỗi Gukie…” Cậu cảm động đến lảm nhảm và ôm lấy chiếc gối gần mình nhất, giấu mặt ra sau.

Jeongguk nâng mắt cá chân của Taehyung lên và bắt đầu xoa bóp những ngón chân nhỏ của cậu. "Đây là lần đầu tiên hửm?"

Taehyung không thể nói không. Hoặc nếu không thì Jeongguk cũng sẽ biết.

"Vâng. Lần đầu tiên."

Alpha không tọc mạch thêm nữa. Anh nâng niu giữ mắt cá chân của Taehyung như thể nó được làm bằng sứ và xoa bóp nó.

"Anh không cần phải làm vậy đâu Gukie." Taehyung cố gắng thu chân lại , nhưng sự níu kéo của Jeongguk rất mạnh. "Không sao. Ngoan nào, chó con." Omega cảm thấy có lỗi, cậu không muốn Jeongguk nghĩ rằng cậu là một đứa trẻ không ngoan.

Cậu xem alpha xoa bóp cho mình, trong khi anh ấy ngồi xổm trên đệm. "Anh nói cha anh về rồi. Vậy ông ấy sẽ đến chứ?"

"Có thể. Nhưng ông ta sẽ không đến biệt thự. Ông ta có thể đã đến ở một nơi nào đó." Alpha nhìn nghiêm túc cậu một cách nghiêm túc. "Anh không chắc cha anh đang ở đâu vào lúc này. Nhưng ông ta sẽ sớm xuất hiện thôi."

"Cha anh luôn bí ẩn như vậy hả?"

Người cao hơn nhìn xuống, ngâm nga khi xoa bóp ngón chân cái, Taehyung có một đôi chân thực sự đẹp. "Cũng đôi khi, lý do luôn luôn là công việc. Vì vậy, anh hiếm khi gặp ông ta."

"Có vẻ như ông ấy không giống với hình mẫu của một người cha tốt cho lắm."

"Ông ta chưa bao giờ."

"Ông ấy có phải là người quấy rối ... Xin lỗi, em không biết phải nói như thế nào..."

"Quấy rối? Anh không nghĩ ông ta sẽ làm vậy, ít nhất là không phải cho đến bây giờ. Ông ta đã thay đổi. Nhưng ai mà biết được?"

Căn phòng im lặng.

Taehyung muốn nói điều gì đó, nhưng cậu không biết.

"Hoseok có đến không?"

Taehyung gật đầu. "Nhưng không thường xuyên. Anh ấy chỉ đến đôi ba lần đưa thêm thuốc cho em."

"Anh hiểu rồi."

Lại im lặng.

Việc tạm dừng mang thai khiến Taehyung ngột ngạt.

Cậu ngọ nguậy ngón chân để thu hút sự chú ý của Jeongguk. "Gukie, ôm em được không?" Alpha dừng việc mình đang làm và mở rộng vòng tay, Taehyung bò ngay đến và ngồi lên đùi Jeongguk, đầu nép vào hõm cổ anh.

"Anh ấm quá. Anh có thể vỗ mông em được không?"

"Vỗ mông? Anh có nghe lầm không vậy?" Người cao hơn cười lớn.

Taehyung vặn người, đẩy mông mình vào bụng Jeongguk. "Em nghiêm túc đấy Gukie. Khi anh vỗ vào mông em, em cảm thấy an toàn vì anh có đôi bàn tay rất to và ấm áp."

Alpha đặt lòng bàn tay lên bờ mông nhỏ của Taehyung và vuốt ve nó trước khi vỗ về.

Taehyung đã rất vui. Bất cứ khi nào Jeongguk ở đây, omega đều cảm thấy được cưng chiều. "Jeongguk." Taehyung  gọi tên alpha vẫn đang vỗ mông mình. Người đàn ông ậm ừ đáp lại.

"Em có phải là mẫu người lý tưởng của anh không?" Taehyung hỏi một câu rất kỳ quặc. Cậu không biết tại sao lại cảm thấy cần phải hỏi điều đó.
"Ý em là... Trong mắt anh, em rất đẹp trai và ngầu phải không...?"

"Đương nhiên. Nếu anh nói không phải thì em sẽ làm gì?"

Omega đã không nghĩ đến điều đó. "Em sẽ cảm thấy anh đang nói dối. Em đoán vậy."

Jeongguk bỏ tay ra và nâng cằm người kia lên. "Nếu anh hôn ai đó chỉ để làm cho em tổn thương. Em có còn chọn ở bên một người như anh không?"

"Không! Không được hôn ai cả!!" Omega hét lên. Sự hoảng sợ dâng lên trên người nhanh đến mức cậu ôm chặt lấy vai của Jeongguk.

Người đàn ông cười khúc khích. "Em không thực sự tin tưởng anh lắm nhỉ. Em đã giấu anh mọi chuyện. Phải không?"

"Không phải vậy."

"Vậy tại sao em không nói sự thật cho anh?"

Người nhỏ hơn gục đầu xuống. "Em sợ anh lại bỏ đi."

"Anh sẽ không rời xa em nữa."

Những lời nói đó, Taehyung đôi khi sợ chúng.

"Tại sao anh không kể với với chuyện anh từng yêu Janna?"

"Cô ta- " Jeongguk dừng lại để nghĩ xem nên nói gì trước khi tiếp tục. "Lý do tại sao anh không nói với em là vì cô ta đã phản bội anh. Anh đã từng cố chấp bỏ qua sự thật rằng cô ta đã cắm cho anh một cái sừng với chính người cha ruột thịt của mình "

Taehyung khó tin rằng có người sẽ lừa dối được Jeon Jeongguk.

"Tại sao tới tận bây giờ Janna còn đeo bám anh?"

Jeongguk nhún vai. "Anh chịu. Cũng có thể là do cô ta cảm thấy bị bỏ bê, muốn anh chú ý nên đã làm như vậy".

"Ồ." Đó là tất cả những gì Taehyung đã nói.

Cuộc nói chuyện trở nên hơi nặng nề nên Jeongguk quyết định chuyển hướng.

"Cùng nấu ăn đi."

"Nấu ăn? Chúng ta cùng nhau nấu á?"

Anh đứng dậy đưa tay ra cho Taehyung nắm lấy. "Đúng vậy."

Người nhỏ nhìn chằm chằm vào nó rồi nhanh chóng nắm lấy. Hai người cùng bước vào bếp, Jeongguk đã mua một số nguyên liệu và xắn tay áo lên, để lộ hình xăm của mình. Taehyung để ý rằng hôm nay Jeongguk không mặc áo len hay đồ vest thường ngày của anh ấy. Lần này anh đội mũ lưỡi trai và mặc một chiếc áo khoác đen giản dị* . Các ngón tay của Jeongguk luôn có một chiếc nhẫn bạc ở ngón cái và đôi khi ở giữa và trỏ. Taehyung cũng nhận ra rằng người bạn đời của mình không có nhẫn đính hôn. Có lẽ cậu nên lấy cho anh một cái thay thế.

"Em lấy kim chi ở bên đó giúp anh được không?" Jeongguk chỉ sang một bên, omega cầm lấy hộp kim chi và đưa cho anh. Đây là lần đầu tiên Taehyung nhìn thấy Jeongguk nấu ăn. Cậu nghĩ như vậy bởi vì xét theo địa vị của alpha hiện tại thì những công việc này đã có người giúp việc làm.

"Anh học nấu ăn khi nào vậy?"

"Từ khi anh 5 tuổi." Jeongguk vừa trả lời vừa cắt rau, sau đó tiếp tục đảo chảo mì ống của mình.

"Còn bé như vậy á? Không phải đã có người giúp việc sao? Hay là đây là sở thích của anh?"

Còn điều gì mà Jeongguk không biết làm nữa không?

"Anh đã từng làm việc tại một nhà hàng tồi tàn, rửa bát và đôi khi phải nấu ăn nếu đầu bếp không có ở đó."

"Gì cơ?" Taehyung cảm thấy nghi hoặc "Tại sao anh phải làm việc đó?"

"Anh từng sống vất vưởng ngoài đường cho đến khi lên 8 tuổi."

"Ôi chúa ơi." Taehyung che miệng, không kìm được sự bàng hoàng.

Jeongguk dường như không thấy phiền vì điều đó, anh tiếp tục cắt xúc xích và quay lại chỉ để đưa một miếng vào miệng omega. "Em ngạc nhiên vậy sao? Alpha của em không phải sinh ra đã ngậm thìa vàng đâu nhé"

Taehyung chớp mắt rồi cho miếng xúc xích vào miệng nhai. Jeongguk gần như đã hoàn thành xong món mì kim chi.

"Vậy anh có phải là con nuôi không? Tại sao anh lại sống trên đường phố?"

"Anh đương nhiên có huyết thống họ Jeon.Và còn một chuyện nữa em chưa biết, người mẹ mà em thấy hiện tại không phải là mẹ ruột của anh. Đó là một người phụ nữ khác."

Xúc xích nghẹn ngay cổ họng Taehyung, chú cún nhỏ tội nghiệp đang vỗ vỗ ngực để có thể thở được. Nếu không có ly nước trái cây alpha đưa cho cậu thì cậu có thể đã chết ngạt ( dù không có vẻ gì là kịch tính.)

"Có thực sự đáng ngạc nhiên như vậy không?" Jeongguk đang cười toe toét.

Làm sao cậu có thể sống được khi alpha vừa thả quả bom lớn nhất xuống đầu cậu?

"Chờ đã. Hãy để em tóm tắt lại. Vậy Jeon phu nhân không phải là mẹ của anh?!"

"Đúng vậy."

"Vậy thì... Mẹ của anh là ai?"

"Anh không biết. Anh chưa bao giờ gặp bà ấy."

"Tại sao thế ?? Tại sao bà ấy không ở cùng anh?"

Tắt bếp và Jeongguk nhấc chảo ra một cách khéo léo. Alpha tỉ mỉ ngay cả cái cách anh ấy vặn nĩa và trang trí đĩa ăn.

"Bà ấy đã bỏ rơi anh, sau đó qua đời. Phần còn lại anh không biết".

Ý nghĩ đó khiến Taehyung tức điên lên. Làm sao ai đó lại có thể bỏ rơi đứa con của mình rồi bỏ đi? Đối với một người chỉ mới năm tuổi, làm việc để kiếm sống, Taehyung vẫn không thể hiểu được. Làm thế nào anh ấy có thể sống được thế? Tuy cha mẹ của Taehyung không yêu thương gì cậu cho lắm, nhưng ít ra cậu vẫn được đối xử như một cậu ấm trong nhà.

Taehyung cố gắng không khóc, không phải là thời điểm này. Vì Jeongguk chưa một lần khóc, alpha luôn nói rằng những điều đó không bao giờ là chuyện đáng để bận tâm vì anh ấy không bao giờ để nó đến với anh ấy một lần nào nữa.

Cậu ôm lấy Jeongguk từ phía sau và siết chặt eo anh. "Em không quan tâm những gì người khác nói về anh hoặc liệu anh có làm tổn thương em hay không. Em yêu anh và em sẽ không bao giờ rời bỏ anh đâu, Gukie."

Người cao hơn từ từ đặt đĩa lên quầy và quay lại ôm người bạn đời của mình từ phía trước. "Chó con, nó thực sự không nghiêm trọng như vậy mà."

Taehyung lắc đầu. "Không phải em thương hại anh. Mà là em tự hào về anh. Em muốn được như anh vậy, là người tốt nhất trên thế giới này." Cậu vừa nói vừa siết chặt hơn.

Jeongguk véo yêu vào mũi omega. "Mì sắp nguội rồi, ăn đi thôi."

Họ mang mọi thứ lên bàn và ăn cùng nhau.

Món mì kim chi của Jeongguk thật tuyệt vời, làm Taehyung không thể ngừng ăn khi đã bắt đầu.

"Ăn chậm thôi, không ai dám dành của em đâu." Ly nước trái cây được đẩy về phía cậu. Taehyung liếm môi và nở một nụ cười rất trẻ con. "Thật sự rất ngon luôn Gukie."

Người đàn ông nhìn người trẻ hơn với nụ cười sủng nịnh. "Thấy chưa. Anh đã nói em sẽ không phải lo lắng về việc chết đói nếu ngày tận thế tới rồi mà, vì em đã có anh rồi."

Taehyung không thể đồng ý hơn. "Đúng! Em có một alpha tốt nhất."

"Em còn muốn hỏi anh điều gì nữa không?"

“Ồ. Ừm…” Taehyung suy nghĩ trong một giây “Vậy làm thế nào họ tìm thấy anh? Như, làm thế nào anh được phát hiện là huyết thống của Jeon gia ý? "

"Lúc anh 8 tuổi. Anh nhớ lúc đó trời đang đổ tuyết, mẹ anh đã đến ngày hôm đó. Anh đang ngủ trong đường hầm để sưởi ấm. Bà ấy đã tìm thấy anh và quấn một chiếc khăn quanh cổ. Khi anh hỏi bà là ai, bà ấy nói là mẹ của anh. Đó là cách câu chuyện bắt đầu. "

"Tại sao bà ấy lại tìm anh? Nếu bà ấy biết anh cũng là con riêng của chồng mình thì tại sao không tìm cách giết anh như cái cách bà đã giết con của Janna?"

Jeongguk từ từ xoay mì trên nĩa và thìa. Vẻ mặt của anh thật không thể giải thích được. "Bà ta đang trốn tránh điều gì đó. Anh sẽ cho em biết sau."

Ý nghĩ đó khiến Taehyung căng thẳng. Cậu không thích trò chơi chờ đợi đó. "Em không ..." Omega nhìn xung quanh cảnh giác rằng có máy quay khi cậu nói.

"Đừng lo lắng, chắc chắn không có camera. Anh đã kiểm tra rồi, không có gì được cài đặt ở đây cả."

Dù vậy, điều đó cũng không thể xoa dịu thần kinh của Taehyung. Cậu không tin tưởng bất cứ điều gì. "Làm sao mà anh bình tĩnh được vậy Jeongguk? Chúng ta đang đứng trước bờ vực của cái chết đó."

"Anh chưa bao giờ nói là anh đang bình tĩnh cả."

"Em thấy khó tin quá."

Jeongguk cắn một miếng lớn thức ăn của mình, anh tiếp tục nhai. Có lẽ là do Taehyung bị nghiện alpha mất rồi, cậu thấy Jeongguk thật đáng yêu ngay cả khi anh ấy ăn.

"Có cái gì trên mặt của anh hửm?" Người đàn ông đã hỏi. Taehyung bị bắt quả tang, vội nhìn đi chỗ khác. "K-không." Cậu nghe thấy alpha cười khúc khích và từ từ nhìn trộm.

"Chó con. Toàn bộ chuyện quá khứ không có gì kịch tính hay đặc biệt vì đây là thực tế, đây là điều anh luôn biết. Vì vậy, anh không thấy điều này có gì buồn bã cả. Mối quan tâm duy nhất của anh bây giờ chính là em."

"Em hả?"

"Ừm. Cuộc sống của em khác với anh. Em đã được bảo vệ trong một cái vỏ trước khi gặp Seojoon. Và mọi thứ lúc này có lẽ rất nguy hiểm và đáng sợ, nhưng đây là điều anh luôn phải đối phó hằng ngày."

Jeongguk đã chỉ ra sự thật lạnh lùng ấy, sự khác biệt giữa họ rất lớn. Không chỉ tuổi tác, môi trường sống và cả tư duy của họ. Taehyung bẩm sinh đã rất ngây thơ. Trong khi Jeongguk sinh ra ở nhuốm đầy bụi trần.

"Em xin lỗi ..." Taehyung lầm bầm, cậu cắn nĩa một cách hối lỗi. Cậu cảm thấy mình được ưu ái và non nớt hơn nhiều so với Jeongguk. Alpha có thể lớn hơn cậu sáu tuổi, nhưng so với anh ấy, cậu cảm thấy như mình mới sinh vào ngày hôm qua.

"Thôi đừng xin lỗi nữa, anh không muốn nghe từ đó." Alpha lại nhéo mũi cậu.

Taehyung vặn vẹo và rên rỉ. "Gukie-"

Jeongguk buông tay ngay sau đó. "Anh mới nên là người phải xin lỗi."

"Không. Anh đâu có làm gì phải xin lỗi, Jeongguk."

"Anh đã làm rất nhiều thứ khiến em không tin tưởng ở anh. Anh đã để em gặp nguy hiểm, thất bại trong việc bảo vệ em. Anh biết em luôn có hình ảnh tuyệt vời về anh trong đầu. Nhưng đôi khi anh thực sự không phải là giấc mơ của em... Anh không phải là một alpha tốt, em chỉ đau khổ khi ở bên anh... "

"Không. Không. Không. Jeongguk của em rất hoàn hảo." hai tay cầm dao nĩa đều bị rơi ra và Taehyung chạy lại gần ôm lấy cánh tay của Jeongguk. "Anh luôn ở bên khi em cần. Ngay cả khi chúng ta chưa là gì của nhau. Anh luôn nghĩ cho em. Anh không nói nhiều nhưng em có thể thấy điều đó. Gukie hi sinh rất nhiều cho em một cách âm thầm."

"Em thật là ngốc nghếch, chó con. Em không thấy hậu quả mà anh mang lại cho em hửm, em yêu anh đến vậy sao?"

"Đương nhiên là em yêu anh rất nhiều. Nhưng em có một yêu cầu."

"Nó là gì?"

"Em cũng muốn anh thành thật hơn với em. Anh phải nói cho em biết mọi thứ. Giống như Kyungsoo và bản hợp đồng ... Anh đã nói Seojoon mới là người yêu cầu điều đó. Tại sao anh lại nói dối?"

Jeongguk ngoảnh mặt đi và nhìn chằm chằm lên trần nhà. "Anh không thích nhìn em khóc vì hắn."

"Lúc đó em chỉ là một đứa trẻ trâu hay khóc nhè, nhưng bây giờ đã khác rồi mà." Taehyung cố gắng biện luận. Tuy nhiên, cậu biết trong sâu thẳm mình vẫn là người như vậy.

"Không phải như em nghĩ đâu." Jeongguk nói.

"Vậy thì tại sao?"

"Đi được nửa chặng đường, anh lại càng không thể hiểu nổi nữa. Tại sao em lại khóc vì một người không yêu mình? Hắn ta đã lừa dối và biết điều đó sẽ làm tổn thương em. Vậy mà em vẫn yêu hắn ta."

"Cái đó..."

"Anh chỉ không hiểu. Tại sao em vẫn tiếp tục nghĩ về Seojoon? Ngay cả khi chúng ta làm tình, em cũng hình dung anh là hắn. Lúc đó anh nghĩ rằng có phải là do mùi hương của cả hai giống nhau không? Em bị thu hút vì anh khiến em nhớ đến hắn sao?"

Jeongguk đã không nói gì sai cả. Họ gặp nhau vì Seojoon, họ ở bên nhau vì Seojoon. Mọi thứ đều bắt đầu từ Seojoon. Taehyung không muốn thừa nhận điều đó, nhưng cậu cũng không thể phủ nhận nó.

"Anh chỉ không biết tại sao, Taehyung. Tại sao em lại có thể yêu Seojoon đến vậy? Tại sao em lại mơ về hắn mỗi đêm, cho đến khi tỉnh dậy vì khóc quá nhiều?" Anh liếc về phía Taehyung đang gục đầu xuống. "Anh đã ở ngay bên cạnh em. Tại sao em lại nghĩ về hắn nhiều như vậy khi anh ở ngay đó? Anh không tốt hơn hắn sao? Những suy nghĩ như vậy đã lướt qua tâm trí anh suốt một thời gian. Anh biết, em muốn trả thù, nhưng tại sao lúc đó em không thể chọn anh? "

"Em không nghĩ rằng anh sẽ quan tâm đến em, một cách thật lòng..." Giọng cậu nhỏ dần, Taehyung chưa một lần nghĩ rằng một người như Jeongguk sẽ thích một đứa trẻ như cậu.

"Tuổi tác của chúng ta có bao giờ làm em cảm thấy buồn phiền không?" Jeongguk hỏi, omega không phải là còn quá nhỏ, nhưng cậu cũng chỉ là một thanh niên ở tuổi đôi mươi nhút nhát.

"Không. Chắc chắn là không. Tuổi tác không bao giờ là điều khiến em bận tâm cả. Em thậm chí còn không quan tâm nếu anh có lớn hơn em tận 10 tuổi. Em chỉ lo rằng anh có thể không thích một người như em vì em quá ngốc nghếch và ngây thơ... Có rất nhiều omega ưu tú tự nguyện dâng hiến để làm bạn đời của bạn. Em chỉ hoang mang không biết tại sao anh lại chọn em. "

"Bởi vì em rất hợp với anh, em chính xác là người mà anh cần tìm kiếm. Anh có thể không phải là những gì em mong muốn, nhưng anh đã thay đổi tiêu chuẩn của em." Alpha nói điều đó một cách tự mãn đến mức khiến Taehyung rung động.

"Anh là một người nói chuyện rất thô lỗ và cọc cằn khi lần đầu gặp nhau ... Anh lại tiếp tục trêu chọc em vì một lần em say rượu và buồn bã. Anh chỉ quyết định lấy đi lần đầu tiên của em-"

"Em không thích?"

"Không- Ý em là có.... và có lẽ không nữa. Vì Gukie là người đầu tiên của em ... Và không vì em muốn lần đầu của mình diễn ra đặc biệt hơn."

"Đặc biệt như thế nào?"

Người nhỏ hơn nói lắp, không thể tin được là Jeongguk lại hỏi cậu như vậy. "Em muốn anh nắm tay em, l-làm thật chậm và ân cần với em trong khi chúng ta đang làm điều đó." Chúa ơi, omega muốn đào một cái hố chui xuống.

Jeongguk đẩy ghế ra sau và bế Taehyung khỏi ghế theo kiểu công chúa. Taehyung sửng sốt, cậu nắm chặt tay anh khi họ đi lên lầu. "Đ-đợi đã, Jeongguk." Cánh cửa phòng ngủ bị đẩy ra và Taehyung trở nên bối rối đến mức giấu mặt vào ngực alpha. Ngay cả sự lún xuống của chiếc giường cũng không thể khiến cậu nhìn thẳng được. Cánh cửa đóng lại ngay phía sau. Hai người yêu nhau đang tận hưởng giây phút bình yên như một cặp tình nhân.

***

Trong khi đó, Janna đã được đưa đến một nơi an toàn. Jeongguk chắc chắn rằng luôn có những người bảo vệ ở gần với cô. Cô ta đang giữ chặt áo sơ mi của con trai, nước mắt không ngừng trào ra.

Trái tim Janna trở nên lạnh lẽo.

Cô liếc trộm về phía chai nước hoa giống hệt của Taehyung.

Cô ấy đã được ai đó tặng nó.

Dòng ghi chú trên thân chai rất đơn giản. 'cậu ta đã sử dụng tội ác này để quyến rũ người yêu cũ của cô.'

Janna được hướng dẫn chỉ thoa một ít, liều lượng đó đủ để khiến Jeongguk yêu cô ấy thêm một lần nữa. Janna đang suy nghĩ gì đó, cũng không chắc. Tất cả những gì beta biết là cô muốn Taehyung phải trả giá cho những gì cậu ta đã làm, những gì cậu ta đã gây ra.

Sự tin tưởng của người yêu và sự quyến rũ của mùi hương. Cái nào sẽ chiến thắng?

_______________________________________

*Outfit của JK làm tôi liên tưởng đến tấm ảnh này :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro