26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Seojoon chỉ có một điều hối tiếc, đó là hắn không thể thành thật với Taehyung.

Họ là bạn thời thơ ấu, alpha luôn biết người bạn omega của mình đã yêu hắn. Seojoon cũng yêu cậu, nhưng chúng không giống nhau. Tình yêu của hắn dành cho Taehyung rất thuần khiết.

Khi Seojoon mười bảy tuổi. Hắn được chỉ định kết hôn với Kim Taehyung. Hắn không phản đối điều đó. Hắn cũng yêu Taehyung, nhưng hắn cũng không thích ý tưởng này. Park Seojoon lúc đó thật ngây thơ và khờ khạo. Khuyết điểm lớn nhất của hắn là quá hèn nhát. Hắn đã luôn làm tổn thương người bạn thân nhất của mình.

Vào một ngày, Taehyung đã vui vẻ giới thiệu với hắn người em họ của cậu ấy, Do Kyungsoo, và đó cũng là lần đầu tiên Seojoon gặp Kyungsoo.

Mặc dù là sai trái, tuy nhiên, có điều gì đó ở Kyungsoo đã khiến hắn tạm thời quên đi Taehyung ở bên cạnh. Thứ mà Seojoon không bao giờ có thể chỉ ra được, nụ cười sáng ngời, đôi mắt trăng lưỡi liềm tròn xoe, đôi môi hình trái tim, mùi hương của cậu ấy.

Mọi thứ thật hấp dẫn... Khiến người như bị nghiện.

Seojoon không thể cưỡng lại, và hắn đã lên giường với Kyungsoo sau lần thứ mười họ gặp nhau.

Taehyung đang đợi hắn ở nhà trong khi hắn vẫn đang tìm thấy sự ấm áp và ngọt ngào trong cơ thể của Kyungsoo. Hắn biết hắn đang phạm một tội ác khủng khiếp những bản thân không thể kìm lại được.

Seojoon đã muốn nói với Taehyung về những sai lầm của mình. Nhưng chính Kyungsoo đã nói với hắn rằng đừng nên làm vậy. Taehyung sẽ rất đau nếu cậu ấy biết chuyện này. Omega bảo rằng họ sẽ sớm chia tay, chấm dứt hành động sai trái này, nhưng mỗi lần Seojoon đề cập đến thì Kyungsoo sẽ khóc. Seojoon không chắc ban đầu hắn có yêu Kyungsoo không. Hắn chỉ biết rằng mình không thể bỏ rơi cậu ấy.

Cứ thế, mối quan hệ bị ngăn cấm của họ tiếp tục kéo dài gần trọn một năm. Nhưng cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, họ đã bị phát hiện.

Hôm đó là sinh nhật của Taehyung. Seojoon muốn tổ chức sinh nhật cho cậu, họ luôn kỷ niệm cùng nhau. Seojoon đã mua một chiếc vòng tay pha lê phù hợp với đôi mắt xinh đẹp của Taehyung và gói nó cẩn thận trong một chiếc hộp rất đẹp, sẵn sàng đưa nó cho cậu. Hắn đã sắp xếp mọi thứ thật hoàn hảo. Tuy nhiên, Kyungsoo đã đến vào đêm hôm đó, Seojoon đã nghĩ đó là Taehyung.

"Soo? Em làm gì ở đây?" Kyungsoo có đôi mắt đỏ ngầu như đang khóc. Hắn không còn cách nào khác là kéo Kyungsoo vào. Omega rất mong manh, nhưng hắn sợ Taehyung sẽ về nhà ngay lúc đó. Hắn không muốn người bạn thời thơ ấu của mình nhìn thấy điều này.

"Joonie ... Hãy nói hết bí mật cho anh họ đi. Em không thể làm điều này nữa."

Suy nghĩ đầu tiên của Seojoon là Taehyung. Hôm đó là sinh nhật của cậu và hắn không thể làm những chuyện tổn thương cậu được.

"Soo. Ngày mai được chứ? Chúng ta hãy tìm một thời điểm tốt hơn. Taehyung vẫn là bạn của anh. Anh không thể hôm nay-"

"Vậy thì em sẽ bỏ đi, để anh không phải khó xử nữa."

"Không-Soo. Làm ơn đi. Không phải bây giờ. Để anh sắp xếp trước."

"Anh luôn quan tâm đến Taehyung nhiều hơn. Chúng ta không nên tiếp tục chuyện này nữa. Em xin lỗi vì mọi thứ."

Kyungsoo quay lại. Seojoon không biết tại sao hắn cảm thấy cần phải giữ omega lại và không biết cả hai đã lên giường với nhau bằng cách nào. Môi hắn dọc theo cổ của Kyungsoo. Mùi hương đó, nó rất ngọt ngào, nó đã đưa hắn đến chín tầng mây. Tâm trí Seojoon gào thét đòi hắn dừng lại, rằng hắn là một thằng khốn nạn. Tội lỗi của hắn đã quá sâu, chắc chắn sẽ bị đày xuống địa ngục vì hành vi ngoại tình của mình.

Đã quá nửa đêm. Taehyung về nhà rất muộn. Cậu nhìn thấy chiếc bánh trên bàn và mỉm cười một mình khi lên phòng ngủ. Omega nghĩ rằng có lẽ Seojoon đã quá mệt mỏi vì đợi cậu nên đã ngủ quên mất. Trong tất cả mọi người trên thế giới này, Taehyung sẽ không bao giờ nghĩ rằng Seojoon sẽ là người làm tổn thương mình nhiều nhất.

***


Má trái của Seojoon đau rát, nhưng hắn biết mình xứng đáng bị như vậy. Taehyung đã tát vào mặt hắn và khóc trước khi chạy ra ngoài. Seojoon cố gắng đuổi theo nhưng không tìm thấy cậu ở đâu cả. Hắn cũng không nghe nói về tin tức của cậu lần nào nữa trong nhiều tháng. Seojoon đã tìm kiếm cậu ấy. Tuy nhiên, mỗi lần như vậy, Kyungsoo sẽ khóc.

Cuối cùng thì Seojoon cũng dừng lại, hắn chỉ nhận ra rằng mình đã yêu Kyungsoo cho đến khi đi được nửa chặng đường. Họ dọn đến ở cùng nhau. Cha mẹ hắn lúc đầu đã rất tức giận, họ không thích dính vào tai tiếng. Khi Seojoon thừa nhận chưa bao giờ chạm vào Taehyung, điều đó đã rõ ràng. Seojoon phải chịu hoàn toàn trách nhiệm với Kyungsoo, không có cách nào khác.

Cả đời Seojoon chưa bao giờ tự đưa ra quyết định thực sự. Hắn hiểu rằng mình thật ngây thơ và khờ dại. Đấy là lý do tại sao hắn luôn là trung tâm được mọi người, kể cả gia đình lợi dụng. Taehyung là người duy nhất không làm vậy với hắn.

Seojoon cũng biết rõ về Kyungsoo, hắn đang cố gắng giữ cậu lại. Nhưng Seojoon chưa bao giờ nhúng tay vào nó, bởi vì hắn cảm thấy mình nợ Taehyung quá nhiều. Hắn phải nhận lỗi của mình.

Đừng hiểu lầm Seojoon, hắn cũng rất yêu Kyungsoo. Nhưng mối quan hệ của họ lúc nào cũng dễ bị lung lay. Kyungsoo rất hay khóc và trở nên ghen tuông. Đã có những ngày tốt đẹp khi Kyungsoo với hắn sống cùng nhau. Những ngày đó đầy ắp những nụ hôn, những cái ôm và làm tình. Nhưng Seojoon chưa một lần quên Taehyung, nhưng thời gian không thể quay lại, những tổn thương đều đã xảy ra.

Vào những ngày tồi tệ, chủ yếu là do Kyungsoo giận dỗi hắn. Seojoon đã nghĩ về Taehyung. Làm thế nào mà người bạn thời thơ ấu của hắn luôn tươi cười mỗi khi hắn trở về nhà. Cậu ấy là một người bạn đời tuyệt vời. Nhưng hắn không yêu cậu như cách bản thân yêu Kyungsoo.

Khi gặp lại Taehyung, alpha vừa vui vừa buồn. Hắn đã sai rồi, hắn muốn làm lành với Taehyung. Nhưng mỗi lần nhìn thấy omega, hắn đều không thể thốt nên lời. Điều duy nhất mà Seojoon có thể nói là về công việc và giấy tờ chuyển khỏi thành phố. Kyungsoo muốn rời đi, Seojoon cũng muốn thế, hắn muốn chạy trốn khỏi những sai lầm của mình.

Ý nghĩ đó chỉ bùng lên khi hắn nhìn thấy Taehyung ở khách sạn, hắn đã cưỡng hôn cậu. Tất cả những gì hắn biết là Taehyung có một mùi thơm vô cùng hấp dẫn khiến bản thân không thể cưỡng lại được. Nó khiến hắn nhớ lại lần đầu tiên gặp Kyungsoo.

Như vậy, Seojoon đã làm tổn thương Taehyung thêm một lần nữa.

***

Mỗi lần Seojoon trở lại sau khi gặp Taehyung, alpha thực sự biết cậu đã thay đổi. Cách cậu nhìn hắn, sự dịu dàng mềm mại ấy đã không còn nữa.

Kyungsoo cũng đã nhận ra sự thay đổi của Seojoon. Park Seojoon bây giờ đã không còn là một kẻ ngốc nữa, nhưng hắn mãi chỉ là một kẻ hèn nhát.

"Taehyung là tất cả những gì anh nghĩ đến." Kyungsoo đã nói với hắn vào một ngày nào đó.

Seojoon phủ nhận điều đó. "Soo, làm ơn đừng nói nữa."

"Sao anh gặp anh họ mà không nói cho em biết?"

Seojoon im lặng. Tại sao lại không nói? Chà, vì Seojoon biết, Taehyung đang lợi dụng hắn.

Ngày Seojoon tỉnh dậy, xung quanh là những xác chết, hắn đã tin vào Taehyung. Câu chuyện của omega rất đáng tin. Hắn đã nghĩ mình thực sự đã phát điên và ra tay gây ra tất cả những điều đó. Hắn đã chân thành tin tưởng vào nó.

Hắn cũng không thể tin được rằng Jeon Jeongguk đang làm hại Taehyung. Những vết sẹo trên mặt cậu, tất cả là do hắn. Đó là hậu quả của những sai lầm hắn gây ra. Hắn đã tạo nên vết sẹo trên khuôn mặt xinh đẹp của Taehyung. Đó là lần thứ ba Seojoon làm tổn thương Taehyung và cũng là lần cuối cùng mà Seojoon quyết định hắn sẽ tiếp tục là kẻ ngốc.

Gặp Jeongguk mới được mở rộng tầm mắt. Hắn sẽ không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ nhìn thấy người bạn đời cũ đang quỳ gối, với đôi môi mọng phun ra nuốt vào cự vật của tên alpha mà hắn ghét cay ghét đắng. Seojoon không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc đó.

Nổi cơn thịnh nộ? Sự thương xót? Nỗi hối hận?

Không, không phải vậy.

"Nếu muốn rời đi, anh có thể đi ngay bây giờ. Đừng cố gắng hành động như một người hùng nữa."

Vậy cảm giác của hắn lúc đó là gì? Seojoon nhìn chằm chằm vào cuốn băng suýt làm tan vỡ mối quan hệ của hắn và Kyungsoo. Những gì hắn đã cảm thấy là xấu hổ và ghen tị.

Seojoon có yêu Kyungsoo không? Vâng, chắc chắn là có.

Seojoon có yêu Taehyung không? Có, nhưng không phải giống cái cách anh yêu Kyungsoo.

Kyungsoo là người yêu, là người bạn tâm giao của hắn. Trong khi Taehyung là hơi ấm và niềm an ủi của hắn.

Seojoon luôn chậm hơn rất nhiều so với những Alpha khác. Hắn đấu tranh để đưa ra các quyết định của riêng mình. Park Seojoon là một alpha mạnh mẽ, đẹp trai, có giáo dục tốt. Nhưng thì đã làm sao? Đó chỉ là cái vỏ ngoài bao bọc một cậu bé luôn bất an, lo lắng, người không thể tự quyết định cuộc sống của mình.

Tất cả lỗi lầm bắt đầu từ gia đình của Seojoon. Họ ra lệnh cho những gì hắn có thể làm, người hắn có thể gặp. Họ quyết định hắn sẽ kết hôn với Kim Taehyung làm bản thân hắn không thở được. Chỉ khi ở bên Kyungsoo, Seojoon mới có cảm giác như mình đã làm một việc không theo lệnh của người khác. Nhưng Seojoon đã nhầm. Hắn chưa bao giờ có thể trốn tránh nó. Hắn vẫn còn sơ hở đó, và không những thế còn không thể thoát ra.

Ngày biết tin Kyungsoo có thai, hắn rất vui. Hắn nghĩ rằng cuối cùng cũng có thể ở bên một người xứng đáng. Seojoon sẽ cố gắng trở thành một người cha tuyệt vời.

Sau đó Seojoon quay qua vai mình và nhìn thấy Kyungsoo và Taehyung đang đứng trước mặt.

Hai con đường đã được nhìn thấy.

Họ bảo hắn phải lựa chọn.

Seojoon lại một lần nữa thấy mình chui xuống hố thỏ, trở lại góc tối đó. Đôi khi Seojoon không chắc liệu Kyungsoo có yêu mình chân thành hay không. Có lần hắn tình cờ nghe được chuyện omega nói về hắn với mẹ vợ.

"Seojoon thế nào? Mọi thứ đều tốt chứ?"

Omega hé môi nói: "Không hẳn, thưa mẹ."

"Tại sao?"

"Anh ấy không thực sự quan tâm đến gia đình của mình cho lắm. Anh ấy luôn lơ đễnh. Ngay cả sau khi con sinh con. Con không cảm thấy được sự quan tâm."

Kyungsoo thất vọng vì hắn, nhưng Seojoon không bao giờ nhận ra, tất nhiên là vậy. Seojoon là một alpha mất trí. Hắn đã hứa với Kyungsoo rằng họ sẽ rời khỏi thành phố này. Rằng họ sẽ tìm thấy một nơi nào đó hẻo lánh và bắt đầu cuộc sống của họ. Hành lí đã được đóng gói và mọi thứ đã sẵn sàng, ngay khi chuẩn bị bước ra khỏi biên giới, yêu cầu của họ lại bị từ chối. Họ buộc phải ở lại, tất cả vì vai trò và nghĩa vụ của hắn. Họ không được phép rời đi. Seojoon cảm thấy nhiều cảm xúc lẫn lộn, sự lúng túng, xấu hổ, sự thất vọng.

Nhưng không gì có thể so sánh được với cách Kyungsoo nhìn hắn ngày hôm đó, hắn đã không thể thực hiện lời hứa của họ. Seojoon đã có lúc muốn bỏ cuộc, đôi khi hắn vô cùng hối hận vì đã rời xa Taehyung.

Đám cưới của hắn đáng lẽ phải là một ngày vui. Thật không may cho, hắn đã cảm thấy thật khó khăn. Hắn không nói chuyện với Kyungsoo nhiều, chủ yếu nói chuyện với bạn bè và những người khác. Khi nhìn thấy Taehyung, đầu óc hắn trống rỗng. Taehyung đã đến dù hắn không muốn cậu làm vậy. Seojoon đã nói với Kyungsoo đừng làm phiền Taehyung.

Tuy nhiên, người bạn đời của hắn lại chống đối với hắn.

"Tại sao lại không? Hay anh lại không kiềm chế được mà hôn anh ta?"

"Thôi đi."

"Anh ấy là anh họ của em. Không có gì lạ khi gửi lời mời cho anh ấy, nếu không thì chứng tỏ rằng chúng ta đang chột dạ."

Seojoon muốn tranh luận thêm, nhưng hắn sắp là đàn ông có gia đình nên đành ngậm miệng lại.

***

Nhìn thấy Taehyung vì lý do nào đó khiến hắn vui hơn một chút so với gặp Kyungsoo. Có lẽ là do suy nghĩ Taehyung là người bạn đời cũ luôn đeo bám tâm trí hắn. Omega luôn là người sẽ luôn ôm hắn khi hắn quá căng thẳng. Tất nhiên, chỉ một mình hắn ích kỷ hy vọng vào nó. Taehyung của ngày xưa đã không còn nữa. Người đứng trước mặt hắn tựa như một người lạ từng quen.

Taehyung đã lợi dụng hắn. Khi lắng nghe tất cả mọi chuyện, tâm trí Seojoon trống rỗng như trái tim hắn vậy. Seojoon không ngờ rằng Taehyung lại nói dối mình nếu điều đó không phải do Jeongguk.

Hắn đã thấy họ khiêu vũ. Kyungsoo vừa mới rời đi, Seojoon muốn đi theo, nhưng một lần nữa, Kyungsoo lại từ chối hắn. Vì vậy khi quay lại, mắt hắn chạm vào ánh mắt lạnh như băng của Jeongguk khi anh ta hôn môi của Taehyung, người đang quay lưng lại với hắn.

Mọi thứ xung quanh Seojoon đều trống rỗng. Tiệc cưới đẹp mê hồn đã không còn nữa. Tất cả chỉ có Seojoon và những suy nghĩ chìm đắm của hắn. Hắn tự lừa dối rằng mình đã nhìn lầm. Nhưng một lần nữa hắn lại nhìn thấy cái cách mà omega xinh đẹp mỉm cười với Jeongguk. Làm thế nào mà đó có thể là nụ cười của một omega đang bị xâm hại?

Không, Taehyung đã nói dối, có tình yêu ánh lên trong mắt cậu ấy. Làm sao Seojoon không nhận ra được? Bởi vì Taehyung đã từng dùng ánh mắt đó nhìn hắn, omega đó đã từng xem hắn giống như toàn bộ thế giới của mình.

Seojoon mím môi lại và lặng lẽ quay đi khỏi cảnh tượng. Hắn không có quyền nói bất cứ điều gì cả. Vì vậy, hắn đã không vạch trần Taehyung. Hắn chỉ lặng người, cuối cùng thì đó là điều tốt duy nhất mà hắn có thể làm cho Kim Taehyung, người đã từng là của Park Seojoon.

***

Bầu trời mấy ngày nay đặc biệt xám xịt, mây âm u và có vẻ như trời lại sắp mưa. Bác sĩ Jung đến từ lúc sáng để đưa cho omega một số đồ ăn trước khi rời đi. Hoseok chỉ mang cho cậu trái cây và rau. Taehyung không nghĩ anh ấy sẽ hạ độc mình nên yên tâm ăn nó.

Hôm nay là thứ Hai. Taehyung sẽ đến nhưng hơi muộn hơn bình thường. Alpha đã đến vài ngày trước, và như mọi khi, họ không hề rời khỏi giường. Jeongguk đã dần trở nên lãng mạn hơn. Chà, anh ấy đã luôn như vậy. Nhưng đôi khi Jeongguk không thường xuyên thể hiện ra. Họ cũng không cãi nhau như trước nữa. Có lẽ bởi vì lúc đó Taehyung thực sự đã yêu và tin tưởng Jeongguk.

Jeongguk chắc chắn đã khác rất nhiều trước khi trở thành bạn đời của cậu. Trước đây Jeongguk rất tự phụ và đôi khi nói toàn lời cay độc chỉ để làm cậu khó chịu. Điều đó không khiến Taehyung yêu alpha ít đi. Dù trước đây Jeongguk rất bạo lực và nóng tính, nhưng bây giờ anh đã dịu dàng hơn nhiều kể từ đó. Ngay cả trong chuyện tình dục của họ cũng cảm thấy thân mật và đam mê hơn. Có phải đó là tình yêu chân thành đã làm thay đổi tất cả không?

Một điều mà Taehyung nhận ra là tâm trí cậu luôn bị mang đi bất cứ khi nào Jeongguk ở đó. Giống như mọi thứ xung quanh cậu không còn quan trọng nữa, omega chỉ nhìn thấy Jeongguk của mình chứ không ai khác.

Và tại thời điểm này nó thực sự rất nguy hiểm. Sau những lần lén lút gặp nhau cùng những cuộc hoan ái, nếu không phải do Jeongguk cẩn thận dọn dẹp ngay sau đó thì kẻ thù của họ đã sớm phát hiện ra.

Tới tận bây giờ vẫn không có gì bất thường xảy ra. Taehyung có nhiều thời gian rảnh vì không làm việc vặt cho Jeongguk nữa. Vì vậy, cậu đã quan tâm đến việc học nấu ăn. Nhưng trình độ của cậu thì vẫn... ừm... .

Omega nhớ có lần Jeongguk đã nếm súp của mình và ho dữ dội. Taehyung hoảng sợ đến mức muốn khóc, cậu không biết rằng mình đã cho cả hủ muối vào đó thay vì đường. Nhưng Taehyung cũng chỉ muốn trở nên tốt hơn, vì vậy, cậu đã thử một lần nữa.

Taehyung không bao giờ bỏ cuộc, bởi vì cậu biết, bất kể khi nào cậu không ngừng cố gắng, Jeongguk sẽ tự hào về cậu hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro