46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeongguk đã không tỉnh dậy trong hai ngày. Alpha vẫn sốt li bì, Taehyung không thể ngồi yên, cậu phải tiến hành kế hoạch một mình.

“Taehyung hyung? Bây giờ đi gặp trưởng lão sao? ” Yoongi nhíu mày nhìn omega mặc áo khoác vào.

"Anh không thể chờ đợi được nữa. Việc khởi tố Seojoon sẽ diễn ra trong vài ngày tới. Anh cần phải thu xếp." Taehyung luồn tay qua mái tóc đen rối bù, chải cho chúng được gọn gàng.

Ngay cả khi Taehyung không có biểu hiện gì, Yoongi biết rằng omega đang rất căng thẳng và sợ hãi. "Em đi với hyung." Yoongi tỏ ra quả quyết trong giọng điệu của mình, alpha cũng tìm thấy áo khoác và sẵn sàng đi cùng Taehyung.

"Đợi đã." omega ngăn cậu lại, "Em có chắc không..."

"Tất nhiên rồi, Taehyung hyung. Coi như em đi thay Jeongguk hyung để bảo vệ cho anh."

Taehyung liếm môi, cậu cảm thấy khó xử, nhưng đi một mình cũng không an toàn. Vì vậy cậu đành miễn cưỡng đồng ý.

***

Cả hai cùng đến hội trường. Taehyung đã mang theo tất cả tài liệu cần thiết.

Các trưởng lão lão có mặt tại chính điện. Tay Taehyung ướt đẫm mồ hôi. Cậu tự nhủ rằng bản thân không thể làm mọi chuyện rối tung lên, cậu cần phải giữ bình tĩnh.

Những ngón tay của Yoongi quấn lấy cổ tay omega, siết chặt chúng, cố gắng hết sức để trấn an người lớn hơn. "Jeongguk hyung sẽ ổn thôi. Chúng ta cũng sẽ ổn thôi. Anh có thể làm được."

Taehyung rất biết ơn vì Yoongi đã ở đây với cậu.

Thư ký đi đến.

'Quào, cô ấy nóng bỏng quá. ' Taehyung nghĩ.

"Mời anh Jeon Taehyung vào, cả anh Min Yoongi nữa."

Họ từ từ đi theo người phụ nữ vào bên trong đại sảnh. Nơi đây là một tòa nhà di sản, một cung điện cũ từng thuộc sở hữu của một chế độ quân chủ, trước khi nó bị lật đổ và sau đó được xây dựng lại làm hội trường. Mặc dù hầu hết kiến ​​trúc ban đầu của nó được bảo tồn, Taehyung cảm thấy như cậu đang bước vào để diện kiến nhà vua.

Khi đi về phía sảnh chính, Taehyung chỉ có thể nghĩ về Jeongguk. Cậu nắm chặt tay, chiếc nhẫn cưới cứa vào lòng bàn tay.

'Xin hãy tiếp thêm sức mạnh cho em, Jeongguk.'

Đôi giày da của họ dừng lại ngay tại đó.

Các trưởng lão đều ngồi quanh bàn hội thảo trước mặt.

Taehyung và Yoongi lần lượt cúi đầu.

Đại trưởng lão chán ghét nhìn bọn họ. "Điều gì đưa cả hai người đến đây?"

Taehyung đứng thẳng người. "Tôi đến đây thay mặt cho alpha của tôi. Chúng tôi muốn đưa ra một đề xuất."

Vẻ mặt của các trưởng lão rất dữ tợn.

Ngón tay của omega run lên, vì vậy cậu siết chặt chiếc cặp và rút tay ra khỏi cổ tay của Yoongi. "Chúng tôi sẽ tự giải quyết về chuyện của Seojoon."

Vị trưởng lão thứ hai khá thích thú trước yêu cầu đó. Ông ta đứng dậy và tiến về phía Taehyung. Yoongi căng thẳng rõ rệt. Vị trưởng lão thứ hai dừng lại ngay trước mặt omega, nâng cằm cậu lên bởi những ngón tay ghê tởm. Taehyung cố gắng giữ thái độ chừng mực khi các trưởng lão khác vẫn đang theo dõi cậu.

"Dựa vào cơ sở nào mà cậu có quyền thay mặt alpha của mình?" Nhị trưởng lão nhếch mép hỏi.

Taehyung nghiến răng. "Chính Jeongguk đã giao phó chuyện này cho tôi, ngoài ra còn có một việc chắc chắn sẽ làm hài lòng các ngài." Taehyung hất cằm về phía sau. Cậu lôi tài liệu trong cặp ra và cho họ xem. "Đây là những thỏa thuận về việc Do Kyungsoo từ bỏ sở hữu tài sản của Park gia. Jeongguk hoàn toàn nhận thức được mong muốn nắm giữ một phần đất nhà họ Park của các ngài. Hiện giờ 10% số tài sản đó đứng tên của tôi, tôi có thể suy xét bán lại cho các ngài với một mức giá thỏa thuận."

Các trưởng lão đều cười thầm trong lòng.

Taehyung nhíu mày. Bọn họ đang chế giễu cậu, cậu thể cảm thấy nó. Một cảm giác bất an đang đè nặng trong lòng omega.

"Cậu nói đúng. Chúng tôi muốn mảnh đất đó. Nhưng chúng tôi phải nhắc nhở cậu rằng cậu là một omega. Cậu không có quyền gì cả, trừ khi ..." Trưởng lão thứ hai lướt từ trên xuống dưới cơ thể của Taehyung.

Khoảng lặng im lặng khiến cậu cảm thấy muốn nổi loạn.

Yoongi nhảy ngay trước mặt cậu và gầm gừ với alpha lớn tuổi hơn. "Đừng hòng chạm vào anh ấy!"

"Hỗn láo. Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám lên tiếng với chúng ta như vậy?" Vị trưởng lão thứ tư đập bàn tức giận.

"Bảo vệ đâu!" Một trong số họ hét lên.

"Chờ đã!" Taehyung ngắt lời họ. "Tôi có một đề nghị thứ hai."

Alpha trưởng lão thứ tư nâng cằm, "Nói."

Taehyung cảm thấy ghê tởm. Nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác. Cậu đã từng nói với Jeongguk, alpha hoàn toàn coi thường ý tưởng này, nhưng họ cũng không loại trừ lựa chọn. Họ chỉ hy vọng ... rằng họ sẽ không dùng đến nó.

"Nếu các trưởng lão sẵn lòng trao toàn quyền về luật pháp cho chúng tôi. Tôi sẽ tặng toàn bộ 10% cổ phần cho các ngài."

Im lặng.

Yoongi hất đầu và nhìn Taehyung với vẻ kinh hoàng. Những người lớn tuổi vô cùng hài lòng với lời đề nghị này. Tuy nhiên, họ không thể lập tức đồng ý.

"Điều gì khiến cậu nghĩ rằng chúng tôi sẽ đồng ý?"

Trong giọng điệu của trưởng lão có sự giễu cợt. Taehyung phải làm điều đó. "Tôi là bạn đời của Jeongguk. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cho anh ấy. Nhưng ngoài chuyện đó ra, tôi biết các ngài cũng sẽ đồng ý." cậu hếch cằm lên cao. "Vì tôi từng là bạn đời của Park Seojoon."

Các trưởng lão không biết chuyện quá khứ của Taehyung. Vì nếu họ biết, tất nhiên cậu và Jeongguk đã không vượt qua kỳ thi đầu tiên của họ.

"Vì vậy, tôi hoàn toàn biết rõ về các mối liên hệ của Park gia. Tôi biết từng đường dây nội bộ chống lưng cho họ bên ngoài thành phố này. Đó không phải là điều mà các ngài đã mong muốn trong nhiều năm qua sao? "

Có một khoảng lặng, những cảm xúc mâu thuẫn và thậm chí là sự ngập ngừng trong tất cả các biểu hiện của lão đại.

Taehyung chớp lấy cơ hội của mình và đánh rơi chiếc cặp xuống đất. Cậu lột áo khoác, chiếc áo sơ mi được cởi ba hàng nút đầu, đủ để làn da trắng sữa được lộ ra.

Yoongi sững sờ, nhưng cậu cắn chặt môi không ngừng nhìn omega. Các trưởng lão đều đang quan sát Taehyung. Thứ đầu tiên đập vào mũi họ là chất pheromone ngọt ngào. Tất cả đều liếm môi, yết hầu nhấp nhô khi nuốt nước miếng.

"Trời ạ ... Nhìn làn da kia xem." Một trong những trưởng lão nhận xét. Họ đã hoàn toàn nhìn chằm chằm vào Taehyung, miệng họ ứa nước miếng khi họ muốn đưa miệng của mình xung quanh núm vú hồng hào đang thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp vải mỏng đó.

"Vậy thỏa thuận của chúng ta như thế nào?" Taehyung hỏi.

"Tốt lắm, cậu có thể nhờ các cơ quan có thẩm quyền về luật pháp." Các trưởng lão đồng ý.

'Chết tiệt. ' Cậu chửi rủa, vắt áo khoác blazer đen lên vai. Omega chìa tay ra cho Yoongi và cậu em ngay lập tức lấy tài liệu ra khỏi cặp. Taehyung đưa tài liệu ra, cô thư ký bước vào từ các góc và nhận chúng.

Cô đưa chúng đến tay trưởng lão. Ông ta nhìn chằm chằm vào nó với vẻ thắc mắc, rồi lướt mắt xuống các điều kiện.

"Vui lòng ký những điều này làm xác nhận chính thức." Taehyung nói với giọng chuyên nghiệp. Ngón tay đeo nhẫn của cậu xuyên qua mái tóc đen bóng mượt. Cậu có thể cảm nhận được ánh mắt dò hỏi nhìn mình. "Không phải tôi không tin tưởng các ngài, chỉ là với tư cách người nhà họ Jeon, tôi muốn chắc chắn về các hợp đồng trao đổi để giữ lại lợi ích cho Jeon gia."

Omega chỉ nói sự thật mà thôi, với lại Jeon gia cũng có phép tắc như vậy, Taehyung phải làm chủ tình hình và làm cho các trưởng lão hiểu rằng Jeongguk không hề chiến đấu đơn độc.

Lão đại gật đầu và ký vào cuối trang và đưa thư ký chuyển lại cho cậu. Taehyung cầm lấy tài liệu và nói, "Tôi rất vui vì chúng ta hợp tác thuận lợi. Tôi hứa, các ngài sẽ không thất vọng." cậu cúi đầu cung kính.

Omega bước ra khỏi sảnh, Yoongi chạy nhanh theo sau cậu. Taehyung bước đi rất, rất nhanh. Nếu không phải vì sở hữu đôi chân dài, alpha có lẽ phải chạy đuổi theo omega.

Họ đã ra khỏi sảnh và Taehyung rẽ nhanh vào một góc. Yoongi nắm lấy cẳng tay của cậu. “Hyung — áo sơ mi của anh—” Omega chưa kịp mặc lại chỉnh tề, Yoongi cố gắng xoay người Taehyung lại, cậu thấy bóng tối đọng lại trong tròng mắt của omega. Nó làm cho lưng của Yoongi trở nên lạnh ngắt - những ánh mắt dịu dàng khi nào đã trở nên vô hồn và trống rỗng làm sao. Như thể người trước mặt đã bán thể xác và linh hồn của mình cho quỷ dữ.

Yoongi lập tức thả tay Taehyung ra. Cậu quay lưng lại với omega và hắng giọng. "Hyung... Áo của anh chưa cài nút lại và chúng ta đang ở nơi công cộng nên ..."

Taehyung quên mất. Cậu nhìn xuống dưới để phát hiện ra rằng bộ ngực của mình đã lộ ra hoàn toàn. Những ngón tay của di chuyển đến cài nút vào. "Yoongi, em có biết chuyện gì đã xảy ra với cô hầu gái bị Jeongguk tra hỏi không?"

Môi của Yoongi hé mở. "À. Nana sao?Guk hyung đã đưa cô ấy đến quán bar."

Taehyung cài chiếc cúc cuối cùng vào cổ áo. "Quán bar đó có thuộc địa bàn của Jeon gia không?"

"Ừm, không. Nó thuộc sở hữu của bà chủ Kang. Anh có định gặp Nana không?"

"Có." Omega đứng thẳng vai. "Anh cần làm rõ một số điều với cô ấy."

"Em có thể chỉ cho anh chỗ đó ở đâu. Chỉ có điều, nếu anh muốn gặp Nana, anh có thể phải đút lót tiền mặt cho bà ấy."

"Tại sao chúng ta phải cho bà ta nhiều tiền hơn?" mắt Taehyung tối sâu hơn.

"Chà, đó là quy tắc. Em đề nghị anh nên làm theo, hyung, em chắc chắn anh sẽ không thích chuyện phiền toái nào có thể xảy ra đâu. Không sao đâu, Jeongguk hyung giàu lắm, cứ thoải mái đi."

"Xin lỗi nhưng anh từ chối lãng phí tiền bạc từ mồ hôi xương máu của Jeongguk cho những người không xứng đáng."

"Nhưng hyung—"

"Yoongi. Đủ rồi. Anh đã đưa ra quyết định của mình. Anh cũng đã nói với Jeongguk điều này rồi." omega cảm thấy phải giúp Jeongguk dùng tiền một cách khôn ngoan "Anh cần em giúp đỡ một việc, Yoongi." Taehyung hất cằm lên và nhìn chằm chằm vào người trẻ hơn, "Anh cần em giúp anh bán tất cả tài sản của Park gia, phải làm điều đó một cách kín đáo."

"Được rồi. Để đó cho em, em có thể xử lý những chuyện đó. Nhưng các trưởng lão thì sao, không phải anh có 10% và hứa sẽ cho họ hết sao?"

"Không, anh đã nói dối. Anh có 100% cổ phần lận"

Đôi mắt của Yoongi mở to "Làm sao mà-?"

Taehyung cười cười. "Anh có cách của mình."

Yoongi liếm đôi môi khô khốc và gật đầu. Cậu đi theo ngay sau omega, ngón tay chỉ về một hướng nhất định. Yoongi hỏi, "Vậy làm thế nào anh lấy được 100% cổ phần đó?"

Taehyung chùng xuống. "Em còn nhớ khi cha Seojoon cố gắng tấn công anh không? Trước đó, anh đã đến gặp Seojoon. Anh đã đưa cho hắn khẩu súng của Seokjin hyung. Anh yêu cầu Seojoon đưa cho anh phần của hắn để sau này có ích cho kế hoạch hơn."

"Và anh ấy đồng ý?" Yoongi thở hổn hển.

"Đúng vậy. Anh và hắn đã thỏa thuận. Tất nhiên, anh chưa nói rõ hay tiết lộ điều kiện. Hắn quá tin tưởng anh và hắn cũng không còn lựa chọn nào khác. Bà Park thực sự muốn giết Seojoon", Taehyung quay đầu lại, "Em biết mẹ của Seojoon là ả điên rồ, phải không? Anh nên chính tay giết bà ta trước khi bà ta bị bắn chết. "

Yoongi nuốt nước bọt. Cậu không nghĩ rằng omega yếu đuối lần đầu tiên cậu gặp bây giờ lại tàn bạo hơn cả Jeongguk.

“Dù sao thì,” đầu của Taehyung lại hướng thẳng. "Seojoon sẵn sàng chia sẻ tất cả cho anh vì bà Park đang âm mưu loại bỏ hắn và cả Jeongguk nữa. Bà Sooyeon cũng là mục tiêu, nếu cả ba người này đều biến mất thì việc kết hôn với Jeon Yong có thể xảy ra. Nhưng chuyện đó bây giờ không còn quan trọng nữa. Anh cần phải tìm ra điều gì đó khác. "

"Tại sao?"

Taehyung nhíu mày. "Vấn đề là, ai đã hạ độc trà của anh?"

Yoongi nghĩ rằng họ đã rút ra kết luận rằng đó là cha của Jeongguk. Nhưng có lẽ cậu đã không chú ý đầy đủ. "À. Em có một ý tưởng... Không biết có đúng không."

"Ý của em chuyện này có liên quan đến các trưởng lão sao?"

Câu trả lời của Taehyung hoàn toàn chính xác. Yoongi hơi ngạc nhiên và thích thú vì Taehyung đã nhanh chóng hiểu được. "Ừm, Jimin hyung đã đề cập đến chuyện đó. Có lẽ họ đã để mắt đến anh từ lần kiểm tra đầu tiên. Em nghĩ rằng cha của Jeongguk hyung đã phần nào biết được. Ông Jeon có thể quay về vì vị trí của ông ấy bị đe dọa bởi Jeongguk hyung. Chà ... Ít nhất đó là những gì Janna đã nói. "

"Nếu anh hy sinh hiến thân cho các trưởng lão, vị trí của Jeongguk sẽ cành phất lên như diều gặp gió. Cha của Jeongguk đã nhận thức được điều này. Ai biết được, có lẽ Sooyeon và Jihan đã chịu chung số phận." Taehyung gật đầu.

"Anh nói thật sao?" Yoongi thở hổn hển.

Họ đã đến nơi. Con phố này nổi tiếng với những cuộc giao dịch ma túy côn đồ và gái điếm. Vì vậy, nhìn thấy hai người ăn mặc đẹp đẽ đi đến, tiền bạc là thứ đập vào mắt họ. Có những kẻ ẩn nấp trong bóng tối theo bước họ.

"Để trả lời câu hỏi của em, Yoongi, anh không tin rằng đó hoàn toàn là việc của các trưởng lão. Tại sao lại nhắm vào anh? Ai đó đứng đằng sau việc này. "

"Vậy đó là mục tiêu của anh khi gặp Nana sao?"

"Đúng. Nana phải biết ai là người đã sai khiến cô ấy. Thực ra, anh có một linh cảm, nhưng dù sao anh cũng cần làm rõ." Cả hai đều đột ngột dừng lại.

“Hyung—”

Taehyung làm cậu đỏ mặt.

'Taehyung—'

Ai đó đang gọi omega. Taehyung nghĩ rằng có lẽ đó là Yoongi. Nhưng nãy giờ alpha hoàn toàn im lặng.

'Taehyung— '

Giọng nói thì thào. Nghe quen quá. Taehyung cố gắng nhớ lại. Tuy nhiên, giọng nói đã biến mất. Cậu không thể nghe thấy nó nữa.

Yoongi lo lắng nhìn cậu. "Hyung, anh ổn chứ?"

Taehyung đưa tay lên, động tác muốn nói rằng cậu cảm thấy hơi choáng, cậu nhắm chặt mắt lại. "Anh không sao... Anh gặp chuyện này thường xuyên rồi. Nếu không phải vì ai đó đã đầu độc anh, anh sẽ không phải đối phó với thứ ảo giác chết tiệt này."

Họ tiếp tục đi. Quán bar chỉ cách đó một ngã tư. Đó có lẽ là nơi đáng chú ý nhất trong khu phố đen tối này. Những tấm bảng hiệu chớp đèn đỏ liên tục làm cậu hoa cả mắt.

[MỜI VÀO]

Có một lượng khách ra vào. Một số thậm chí còn đi ra ngoài với phụ nữ. Tiếng chèo kéo khách giả tạo của họ, những người đàn ông hôi hám nồng nặc mùi thuốc lá và rượu, những ả đào với chiếc váy thiếu vải và những nụ cười che mặt.

"Là chỗ này." Yoongi thông báo.

Sảnh chính là nơi bà chủ đứng chào khách. Khi nhìn thấy hai người đàn ông ăn mặc như người có tiền, bà đã bị thu hút. "Xin chào các quý ông, nếu các vị muốn vui vẻ thì đã tìm đúng chỗ rồi đấy! Lại đây, lại đây, có rất nhiều người cho các vị chọn lựa" Bà đặt tay lên cổ tay Taehyung, thúc giục cậu vào.

Taehyung chỉ cong môi và nói, "Có người mới không, xinh đẹp càng tốt."

"Ồ vâng, có chứ. Tôi có một alpha mới. Thế nào?" Bà Kang nói vậy vì biết chắc rằng Taehyung là omega. Vì vậy cậu cũng không hề giấu giếm, nụ cười càng thêm sâu, dù có alpha nào được đưa đến trước mặt cũng không lọt vào mắt. "Làm ơn đưa đến cho tôi một omega đi, phụ nữ càng tốt. Tôi có sở thích khá đặc biệt."

"À được, xin mời theo tôi." Người phụ nữ niềm nở. Màu son đỏ chẳng ăn nhập gì với chiếc váy họa tiết da báo và bộ lông giả màu trắng phủ quanh thân hình nhỏ nhắn của của bà ấy.

Taehyung có thể nhìn thoáng qua những bóng người ở những ô cửa sổ màu đỏ nặng nề đó. Cậu thậm chí có thể nghe thấy những tiếng la hét và rên rỉ. Mùi pheromone hỗn hợp dày đặc phả vào mũi cậu, làm omega choáng váng và buồn nôn kinh khủng.

Họ được dẫn lên tầng hai. Yoongi có thể nhìn thấy những vị khách mặc trang phục chỉnh tề và đeo mặt nạ hóa trang, không như những người thô lỗ và lếch thếch như ở dưới tầng. Có lẽ một cuộc đấu giá được tổ chức ở đây? Họ đi qua các hành lang, mỗi phòng đều có một cánh cửa. Alpha lờ mờ nhìn thấy những bóng người đằng sau — Có những tiếng reo hò ồn ào và tiếng huyên thuyên sôi nổi. Có vẻ như có một vụ cá cược.

"Tôi có một omega nữ mà cậu chắc chắn sẽ thích." Người phụ nữ lớn tuổi thốt lên với giọng điệu cao vút.

Yoongi quay đầu lại và đi đến bên Taehyung.

Ngay đó, trong một cái lồng, có một người phụ nữ. Taehyung đã từng nhìn thấy cô ấy một hoặc hai lần. Mái tóc đen dài, khuôn mặt nhỏ nhắn và đôi mắt tròn xoe, cậu nhớ rằng omega rất đẹp. Không giống như sau đó, vết bầm tím trên đùi và dấu tay thô ráp trên cánh tay. Cô ấy đã bị lạm dụng nhiều lần, ai cũng có thể nhận ra. Jeongguk không hề thương xót khi đã gửi cô ấy đến đây.

"Bao nhiêu?" - Taehyung hỏi. Đôi mắt của cậu nhìn chằm chằm vào Nana đang run rẩy.

"100.000 won cho 1 giờ. Cô ta đáng lẽ còn đắt hơn, nhưng vị khách cuối cùng có lẽ hưng phấn quá, nên cô ta bị trầy trật một số chỗ. Nhưng không sao, còn xài rất tốt." Người phụ nữ giải thích. Đôi môi đỏ mọng của bà ta căng lên khi Taehyung đưa cho ả một tấm séc.

Số tiền đó khả thi với Taehyung. Cô ấy rẻ hơn rất nhiều so với dự tính của cậu.

"Đây là chìa khóa." Bà chủ đưa chiếc chìa khóa màu đỏ trên tay Taehyung và sau đó bước ra khỏi phòng.

Cánh cửa đóng lại, âm thanh truyền đến ớn lạnh sống lưng của Nana. Cô biết âm thanh đó, đó là khi một người đàn ông bước vào để có những hành vi xấu xa với cô. Tâm trí và cơ thể của cô ngay lập tức dồn vào chân tường , vai rung lên khi lấy hai tay che ngực. Người khác nhìn vào sẽ thương hại omega. Tuy nhiên, không có sự đồng cảm nào trong ánh mắt lạnh lùng của Taehyung. Cậu cúi xuống ngang với tầm mắt cô. Các thanh sắt là rào cản duy nhất giữa họ.

"Nana phải không?" Người đàn ông hỏi.

Nana chưa bao giờ nghe ai nói tên mình, kể từ khi cô đến đây. Cô buông tay, định hình được những đường nét mềm mại trên khuôn mặt của người trước mắt. "Anh... Tại sao... Anh là..." Cô lắp bắp nói.

"Trước tiên, tôi cần hỏi cô một số chuyện."

Nana cắn cắn lưỡi, không chịu nói gì cả.

Taehyung biết trước cô ta sẽ có thái độ này, cậu ra hiệu cho Yoongi lấy giấy tờ trong túi, đưa nó cho Omega "Cô thấy không, Nana? Đây là hóa đơn nợ nần của gia đình cô, một khoản tiền khá lớn đấy." Omega nói dối, nhưng giấy tờ này là do Jeongguk đã làm giả để sử dụng trong trường hợp này. "Chủ nợ là Jeongguk, cô biết anh ấy tàn nhẫn đến cỡ nào không? Nếu alpha đã đưa cô đến đây được, thì có thể em gái, em trai của cô cũng có thể bị đưa đến đây để trả nợ. Tuy nhiên, tôi là phu nhân của anh ấy, nếu tôi nói anh ấy một tiếng, thì món nợ này coi như xóa bỏ, gia đình cô sẽ an toàn. Vì vậy hãy trả lời thành thật bất cứ câu hỏi nào của tôi." Nụ cười nhếch mép của cậu thật quỷ dị.

Trong tích tắc, Nana liền khúm núm khi nghe nhắc đến Jeongguk.

"Anh muốn gì" Cuối cùng cô ấy cũng nói, hai bàn tay nắm chặt, móng tay đâm vào rách cả da thịt.

Taehyung ngân nga. "Tôi muốn biết về Hoseok." Omega thẳng lưng và đứng dậy trở lại. "Anh ta chắc chắn có liên quan đến việc này. Nói cho tôi biết, anh ta có phải là người đã sai khiến cô giết mẹ con Janna không?"

Có sự do dự trong mắt Nana. Taehyung cười khúc khích "Nếu cô không hợp tác, tôi đành phải gọi điện báo cho Jeongguk-."

"Tôi nói, tôi nói, làm ơn để gia đình của tôi yên." Cô cắn môi mình, làm nó bật máu "Đ-đúng. Bác sĩ Jung đã ra lệnh cho tôi."

Đúng như Taehyung đã nghĩ, vậy thì chắc chắn Hoseok cũng có dính líu đến mẹ của Jeongguk. "Anh ta đã cho cô cái gì? Cấm sói sao?"

Giọng Nana vỡ vụn. "Đ-Đó là một viên đá sapphire."

Taehyung nhướn mày. "Gì cơ?"

Yoongi cũng sửng sốt vì điều đó. Một viên đá sapphire? Giống như cái mà mẹ của Jeongguk từng có? Không phải mẹ của Seojoon là người đã nghĩ ra phương pháp đó sao?

Taehyung có một cảm giác bất an. "Có phải chất độc bên trong viên đá sapphire không? Làm thế quái nào mà anh ta có nó? Tại sao anh ta không đưa cho cô thứ khác? Trả lời tôi."

Bàn tay nắm chặt thanh sắt rung mạnh khi cậu gằn từng chữ. "Jung Hoseok đã làm gì. Nói đi."

Nana trở nên quá sợ hãi và hét lên.

Yoongi nắm lấy vai Taehyung để giữ cậu bình tĩnh. "Hyung."

Omega hất tay alpha ra. Cậu cũng nhận ra mình đã hơi quá. Vì vậy, cậu đã cố gắng làm dịu giọng nói của mình và bắt đầu lại. "Nana," Taehyung gọi cô bằng giọng quỷ dị.

Nana như rơi vào câu thần chú của Taehyung. Lời thì thầm của ác quỷ. Đó chỉ là một kỹ năng mà Jeon Jeongguk đã dạy lại cho cậu.

Taehyung đang bắt chước alpha của mình. Cậu làm điều đó quá hoàn hảo, Yoongi cảm thấy người trước mắt không phải là Taehyung nữa…

"Hoseok đã làm gì? Cô có thể nói cho tôi biết được không?" Giọng của Taehyung trầm hơn Jeongguk rất nhiều.

Nana trả lời trong trạng thái ngắt quãng. "Bác sĩ Jung đã sai tôi bỏ số thuốc được giấu trong chiếc nhẫn đó thêm vào sữa của đứa bé ... Mỗi ngày, từng chút một… Cho đến khi đứa bé chết ”.

"Được rồi, còn trà của tôi thì sao?" Khuôn mặt của Taehyung áp vào giữa những khe hở của song sắt, nụ cười của cậu ngọt ngào đến đáng sợ. "Ai đã đầu độc tôi, Nana? Có phải cũng là anh ta không?"

Một cơn rùng mình lạnh lẽo trên lưng Yoongi.

"Đúng... Tôi đã bỏ nó vào trà của anh ... Nhưng đó không phải là bác sĩ Hoseok..."

"Ai?" Taehyung hỏi lại.

Nana lẩm bẩm một cách vô nghĩa. Giống như cô ấy đang nhớ điều gì đó. "Có ai đó trên kia…." Cô thì thầm vào không khí. "Hắn đang nhìn chằm chằm vào chúng ta."

Taehyung và Yoongi đều ngóc đầu dậy.

Omega nheo mắt lại và không tìm thấy gì. Không có ai ở đây. Sau đó, trong tích tắc tiếp theo, cậu nhìn thấy người phụ nữ trong trạng thái quẫn trí đang lao về phía cậu. Những ngón tay bẩn thỉu của cô ta chìa ra, cố gắng nắm lấy cổ họng Taehyung khi hét lên một cách quỷ dị.

"TẤT CẢ LÀ LỖI CỦA MÀY."

"Cẩn thận." Yoongi đã nhanh chóng kéo Taehyung lại. Nếu không phải vì sợi dây xích móc vào mắt cá chân của Nana và cánh cửa khóa lồng, ả điên đó có lẽ đã lao vào Taehyung thật rồi.

"VÌ MÀY MÀ TẤT CẢ ĐỀU XẢY RA!" Cô ấy hét lên.

Bà Kang xông vào phòng cùng với hai vệ sĩ. Họ nhanh chóng lôi cô gái xuống và đâm một mũi thuốc mê vào cổ.

Bà chủ mỉm cười ngượng nghịu với hai vị khách của mình. "Xin lỗi các vị. Đó là tác dụng phụ của thuốc. Tôi nghĩ rằng cô ta đã quen với nó, nhưng có vẻ là chưa. Tôi có thể giới thiệu cho cậu một cô gái tốt hơn— "

"Không cần." Taehyung cắt nhanh. "Tôi thậm chí còn không thể làm ăn được gì và cô ta lại muốn giết tôi. Tôi muốn được hoàn lại tiền cọc."

Bà Kang cố gắng lý luận với cậu. "Ồ, thôi nào ~ Tôi sẽ đền bù cho cậu mà? Có một cuộc đấu giá sắp được tổ chức và tôi đảm bảo với cậu rằng những cô em ở đó đều xinh tươi và ngoan ngoãn."

"Không. Tôi muốn hoàn lại tiền." Cậu thở dài thườn thượt. Taehyung đang thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình. "Mấy người tiêm cái gì vào người cô ta vậy? Tại sao cô ta lại hành động như vậy?" Cậu hỏi điều này chỉ vì tò mò.

"Ồ, đó là hương liệu. Cửa hàng của chúng tôi nổi tiếng với việc sử dụng các loại nước hoa để xông hơi và sử dụng nước hoa để mang lại những cảm giác sảng khoái nhất cho khách hàng của chúng tôi."

"Nước hoa?" Omega đặt câu hỏi. Cậu có những ký ức mơ hồ, cảm thấy quán bar này gợi cho cậu một điều gì đó. Tấm biển lớn màu đỏ bên ngoài có dán nhãn; mời vào.

Dấu hiệu màu đỏ mà cậu nhìn thấy trong giấc mơ của Jihan, cậu nhớ mình đã nhìn thấy những dòng chữ nhấp nháy trước mắt khi bị mắc kẹt trong không gian tối tăm đó.

"Ồ, thú vị thật. Thực ra, tôi cũng khá là quan tâm đến việc này. Tôi có thể xem qua loại nước hoa đó được không?" Taehyung mỉm cười.

Bà chủ Kang rất vui mừng, miễn là không bị mất tiền thì khách yêu cầu gì bà cũng chiều. Yoongi muốn cản cậu lại, nhưng Taehyung vẫn kiên quyết đi trước. Alpha muốn nói với omega điều gì đó, nhưng cậu không thể nói ra trước mặt người ngoài nên đành kiềm lại.

Khi họ bước ra khỏi cửa, Yoongi liếc nhìn Nana, cô ta vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm lên trần nhà, lầm bầm như đang nói chuyện với ai đó. Yoongi hếch mũi.

Khi các vị khách đã rời đi thì các lính canh đã đè Nana lên giường để tiêm thêm thuốc, omega đã chống cự kịch liệt. Bóng đen từ trong góc lộ ra. Hắn đặt bàn tay được đeo găng đen của mình lên môi và nhẹ nhàng ngăn cản cô lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro