Tiêu đề phần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tư Thăng lúc nào cũng như thế, lạnh lẽo và lầm lỳ, y có thói quen hút thuốc là nhai đầu điếu thuốc nát nhừ, vì thế nhiều khi cả bọn còn một điếu thuốc truyền tay nhau, đến khi điếu thuốc qua tay Tư Thăng là Bảy Bụng chửi um lên "cái thằng này nó hiếp dâm điếu thuốc nát bét rồi". Cũng như Út Thứ, y là tay đào chủ lực, không so đo, không tính toán thiệt hơn, lúc nào cũng làm việc như là để quên đi chính cái cuộc đời này. Gương mặt của y mới thật là kỳ lạ với những đường ngang dọc, hóc hẻm trên đó e còn nhiều hơn cả kinh rạch ở Miền Tây. Đôi mắt thì tròng trắng nhiều hơn tròng đen, tròng đen thì lại không đen mà lại vàng vàng. Y lại có cái tật tự nhiên lắc lắc cái đầu, biểu hiện của một kẻ thần kinh không bình thường. Cách đây khoảng hơn mười năm, tức lúc đó Tư Thăng mới hơn hai mươi tuổi, người chị của y bị chết vì bệnh ung thư, người cha già, một ông cụ có bộ râu bạc phất phơ thật đẹp, nhìn cứ như ông Bụt trong truyện cổ tích, trong giây phút cuối cùng "nghĩa tử là nghĩa tận", đã làm một cử chỉ vượt trên những điều bình thường, tức là một "hành động phi thường", gọi y đến và bảo "người chết đó thực ra không phải là chị con mà chính là mẹ con đó, như vậy không phải con để tang chị mà là để tang mẹ" - Khó có thể tả được cái cảm giác của Tư Thăng lúc đó như thế nào ? Cái con người trước đó là một người chị, bây giờ nằm đó lại là một người mẹ... điều gì đã khiến bà ta phải che dấu điều này hàng bao năm trời ? cho đến tận lúc chết cũng không dám nói ra ? Thảo nào mà bao nhiêu năm nay bà chị này là người trong gia đình tỏ ra thương yêu Tư Thăng nhiều nhất. Thuở còn đi học, người chị đã săn sóc Tư Thăng ân cần như thế, thì ra y là một đứa con hoang của người chị.
Nếu y là một đứa con hoang thì cũng đã là ghê gớm lắm rồi, nhưng người trước đây là chị y lại có con với chính cha ruột của mình, vì thế Tư Thăng vừa là con lại vừa là em, còn cha thì lại là ông nội... Số phận lại cho y cái đặc ân là giống cha như đúc.
Là một đứa con của tội ác... chính y cũng đâu có muốn điều đó, nhưng số phận lại là như thế. Một đứa con của tội ác thì trước sau gì cũng trở thành một kẻ ác... Tư Thăng có một ham thích tột cùng là được chà đạp, giày xéo lên những sinh linh đang sống. Nếu đang chạy xe trên đường mà nhìn thấy xác một con chuột, y sẽ cho xe chạy qua cán dẹp đầu, sau đó quay xe lại cán tới cán lui cho đến khi con chuột biến thành một đống nát nhừ. Y cũng có tài bắt rắn, trong lúc đào thường hay bắt được rắn hổ mây, lúc đó Tư Thăng bao giờ cũng dùng một sợi dây để treo cổ con rắn lên cành cây với một niềm sung sướng tột cùng.
Y còn là một tên bạo dâm, người vợ đầu vì quá hoảng sợ ngay tháng đầu tiên đã trốn biệt về nhà cha mẹ ruột, sau đó bỏ đi đâu không rõ. Người vợ thứ hai cũng không hơn gì, sau một tháng cũng trốn biệt tăm. Đến người thứ ba thì y phải xuống tận xứ "Chắc Cà Đao" xa lơ xa lắc, lần này y phải mướn mấy thằng bạn giả làm huynh trưởng, đại diện, chứ gia đình chán quá rồi đâu còn ai chịu đi nữa.
Khi say khướt Tư Thăng mới nói y thích nhất là chơi "kiểu ngựa", tức là phải đá cho con vợ thật bầm dập... "phải đá như ngựa đá" - Có người đàn bà nào lại chịu đựng nổi mới là chuyện lạ ?
Dạng người như Tư Thăng đến thần chết cũng còn phải sợ, vì thế chắc là y còn phải sống thật lâu, lâu lắm lắm...
Thảo nào mà hôm khởi đầu đào cái mả cổ, Tư Hường hỏi có cần phải đeo bùa, làm lễ cúng không, Tư Thăng chỉ cười gằn gặn.
Y cần đếch gì đến bùa chú ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kinhdi