03. GUKE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Keria POV 

Deft hít một hơi sâu, ánh mắt anh lấp lánh sự thấu hiểu khi Keria cuối cùng cũng mở lòng. Những lời nói của Keria, những cảm xúc dồn nén bấy lâu, giờ đây đã được giải tỏa. Deft biết rằng sự căng thẳng và lo lắng trong tâm trí Keria gần đây không phải không có lý do. Anh đặt tay lên vai cậu em út, nụ cười nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sự động viên sâu sắc.

"Anh có điều này muốn nói, và anh biết điều đó sẽ làm em buồn, nhưng anh không thể giấu em nữa..."

Deft dừng lại, ánh mắt lướt qua khuôn mặt của Keria, người đang cố gắng giữ bình tĩnh nhưng đôi mắt đã bắt đầu ngấn lệ. "Kwang-hee đã quyết định không tiếp tục làm tuyển thủ nữa. Cậu ấy sẽ rời đội vào mùa hè này."

Keria lặng người, cúi gằm mặt xuống. Những cảm xúc trong lòng cậu như bùng nổ, đau đớn và buồn bã đan xen nhau. Cậu nhắm chặt mắt, cố gắng kìm nén nhưng không thể ngăn được dòng nước mắt chực trào. Nỗi đau này như một vết dao sắc bén đâm thẳng vào trái tim cậu.

"Thời gian trôi nhanh thật..." Deft siết chặt đôi tay mình, như để tìm kiếm chút sức mạnh nào đó. "Có lẽ anh cũng chỉ còn thi đấu được vài năm nữa thôi. Anh biết rằng sức lực của mình không còn như trước nữa... Suốt những năm tháng cống hiến, anh nghĩ rằng mình đã có được những gì mình cần . Nhưng, điều anh thật sự muốn vẫn còn xa tầm với. Anh luôn tự hỏi liệu khi rời xa sân đấu, anh có cảm thấy hối tiếc không..."

Chưa kịp nói hết câu, Keria đã ngẩng đầu lên, đôi mắt quyết tâm nhìn thẳng vào Deft. Cậu không muốn nghe thêm bất kỳ lời nào về sự từ bỏ.

"Hyuk-kyu, em sẽ luôn sát cánh cùng anh. Nhất định! Chúng ta sẽ cùng nhau giành được chiếc cúp vô địch!" Câu nói của Keria vang lên như một lời thề, một quyết tâm không gì có thể lay chuyển.

Deft mỉm cười, một nụ cười đầy tự hào. Lần đầu tiên, anh thấy Keria đứng vững trước mình, không còn là cậu em út nhỏ bé ngày nào mà anh và Rascal từng che chở. Cảm xúc trong anh dâng trào, niềm hạnh phúc và tự hào lấp đầy trái tim. Hình ảnh của cậu bé Ryu Min-seok nhỏ nhắn, ngày nào luôn đi theo anh và Rascal, giờ đây đã trưởng thành, mạnh mẽ và kiên định.

Deft nhìn sâu vào mắt Keria, như để chắc chắn rằng cậu ấy hiểu rõ sự quan trọng của những lời vừa nói. Anh khẽ gật đầu, sự ấm áp trong ánh mắt không hề giảm sút.

"Anh vẫn luôn muốn được thi đấu, anh sẽ luôn như vậy."

"Min-Seok à, anh biết em sẽ luôn ở bên anh, và điều đó chính là sức mạnh để anh tiếp tục. Hãy nhớ rằng em không hề cô đơn, luôn có anh ở bên cạnh em, và cả Kwang-hee nữa." Giọng Deft nghẹn ngào, nhưng đầy quyết tâm. "Mọi công sức của chúng ta, nhất định sẽ được đền đáp xứng đáng."

Cả hai ôm nhau, một cái ôm chất chứa bao nỗi niềm, chia sẻ và thấu hiểu nỗi đau mất mát. Họ biết rằng, dù có khó khăn đến đâu, họ vẫn sẽ vượt qua, bởi vì họ có nhau, sát cánh trên con đường đầy thách thức phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro