13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó

Minseok trở về nhà với cơ thể còn vài vết thương loang lổ trên da thịt và một tâm hồn chẳng thể chữa lành.

Em thất thểu lết từng bước lên phòng ngủ, để lại Minhyung đứng chôn chân ở cầu thang ngước nhìn em.

Hắn biết là em đang rất tự trách.

Nhưng đó không phải lỗi của em.

Em là nạn nhân mà.

Sao em lại tự nhận hết mọi thứ về mình như thế?

[Con của chúng ta. Đứa bé có lẽ không có duyên với đôi mình. Thôi thì ta cầu mong nó sẽ sinh vào một gia đình khác cũng yêu thương nó vậy. Nó cũng sẽ được hạnh phúc như chúng ta hằng mong em à.

Anh chắc chắn là như vậy.]
—————————————————

Ryu Minseok của Lee Minhyung

Trân quý cả đời của hắn tuyệt đối sẽ không phải chịu uất ức.

Những kẻ có gan lớn dám đụng đến em.

Sẽ phải trả một cái giá mà chúng không lường trước được.

Lee Minhyung dám dùng tính mạng của mình thề rằng sẽ bắt chúng phải trả đủ những gì chúng đã gây ra với em.
—————

Sau một giấc ngủ dài

Cơ thể em đã khôi phục được đôi chút

Nhưng vết sẹo trong tim vẫn đang rỉ máu.

Rách toạc mỗi lần em nghĩ đến con.

-"Minseokie à. Em dậy chưa?" Tiếng hắn vọng từ cửa phòng vào

-"Minhyung?"

-"Em thấy trong người sao rồi. Đã đỡ mệt hơn chưa?"

-"... Em không sao đâu. Anh .. ra ngoài một chút được không? Em muốn ở riêng."

-".. Được. Vậy anh xuống tầng nhé. Khi nào cần anh, em cứ gọi."

Tiếng cửa đóng lại.

Sau khi xác nhận hắn đã rời đi

Em oà khóc rất to

-"Hức... mày là đồ ... vô dụng.

Mày.. hức .. mày không bảo vệ được con...

Mày ngu ngốc... mày ... chết tiệt...

Mày bẩn thỉu. .. hức ... mày không xứng với Minhyung

Anh ấy ... lúc nào cũng yêu chiều mày

Thế mà

... mày lại để cơ thể ... nhem nhuốc

Mày .. dám để anh ấy thất vọng về mày ...

Hức... oaaaa

Chết tiệt.. mày ngu ngốc.. ngu ngốc..."

Em vừa nói tay vừa không ngừng cấu xé cơ thể mình.

-"Chết tiệt... cái cơ thể bẩn thỉu này..."

Cánh tay em không ngừng đỏ lên, rồi rỉ máu.

Nhưng em không quan tâm.

Bao trùm khắp người em bây giờ chỉ toàn cảm giác nhục nhã thôi.
—————

Minseok không biết rằng.

Lee Minhyung thực ra chẳng đi đâu cả.

Hắn đang ngồi ngay trước cửa phòng.

Nước mắt không ngừng tuôn rơi.

[Lee Minhyung

Mày mới là người sai

Mày không bảo vệ được em ấy

Mày không bảo vệ được con mày

Mày là đứa đáng chết

Mày vô tích sự

Đến gia đình mày mà mày con không bảo vệ được

Mày có lỗi với Minseok , với con mày]

Hắn cũng không ngừng tự trách.

Mặc dù nghe thấy tiếng em gào thét trong tuyệt vọng, bản thân hắn vô cùng bức bối.

Hắn muốn lao vào trong, ôm lấy em.

Hắn muốn nói rằng em chẳng làm gì sai.

Người sai là hắn, người đáng chết là hắn mới đúng.

Nhưng hắn không thể làm vậy.

Minseok bây giờ đang rất nhạy cảm. Nếu hắn làm trái với yêu cầu của em, sẽ khiến em nghĩ rằng hắn không tôn trọng em. Như thế thì tình hình chỉ càng trở nên nghiêm trọng hơn thôi, nên hắn đành bất lực ngồi ở ngoài nghe hết tâm tư của em.

Cứ thế.

Hai con người tự tách mình ra thế giới riêng mà không có đối phương.

Nhưng điểm chung là họ đều chìm trong sự đau khổ đến tột cùng.
—————————————————

Sau hôm ấy

Em ít nói hẳn đi.

Em chẳng còn vui đùa như trước.

Nhưng em vẫn gượng cười với hắn.

Em không muốn tâm trạng của em ảnh hưởng đến hắn.

Nhưng em càng làm thế

Hắn càng lo hơn.

Giá như em cứ ôm hắn mà gào khóc.

Giá như em cứ đánh mắng hắn.

Nếu như những điều đó trút được sự mệt mỏi của em thì em cứ làm.

Đằng này

Em cứ giam mình trong cái cũi

Tự ôm lấy nỗi đau rồi gặm nhắm nó một mình.

Hắn không biết phải làm gì để giúp em

Vì bản thân hắn đã chẳng khá khẩm hơn em là bao, hắn còn không lo được cho chính mình thì sao lo được cho em đây

Nghĩ thế nên hắn quyết định dành một ngày đưa em đi chơi cho khuây khỏa.

Với mong muốn rằng em sẽ vơi bớt phần nào nỗi buồn ấy.

Hắn đưa em đến công viên mà hai người vẫn thường tới, chơi đủ trò rồi nghịch banh chành mấy quán ăn

Em đã cười rất nhiều, ăn rất nhiều và nói cũng rất nhiều

Nhưng hắn biết

Em vẫn đang gượng cười. Em chưa thực sự trút bỏ được những thứ kia.
—————————————————

Trận sau nhà Tê cố lên nhé. 5 ting!!!
Các fanti vẫn luôn ở đây support cho các 🚩     🐥 🐯   🐧   🐻🐶
————
Nay T1 đánh mà sốp ko xem đc đã chán lắm r. Lúc đi học thêm, cr nhìn đắm đuối con cá chuối đứa sốp ghét, học xong về thì mệt 🤧 còn thấy quả 3-2 cái xịt keo liền. Dù trc đó sốp có nghĩ rằng với phong độ T1 trận này dễ thua nhưng vẫn k healing nổi :<

Hay cái là mấy nay sốp ốm lên ốm xuống còn theo đuổi cái team có sở thích đánh fan :)) con tướng chống chịu này mệt mỏi lắm rồi 😪

Nói thế thui nhưng mãi iu cả lò 🚩  🙆‍♀️
(Trận sau nhà Tê đánh để sốp làm phép tiếp he)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro