5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sinh con ra,nuôi dạy con,cho con cơ hội được sống,được trưởng thành là điều mà người ở bậc làm cha làm mẹ nào cũng mong muốn

Việc được hi sinh,dạy dỗ con mình nên người đã từ lâu trở thành một chấp niệm trong lòng người cha,người mẹ

Ông Lý và bà Lý cũng vậy,sinh được ba người con,chứng kiến được một quãng hành trình dài trong cuộc đời của mỗi đứa,nhưng điều duy nhất mà ông bà muốn được tận mắt chứng kiến trước khi cả hai trở về nơi cát bụi là thấy được cả ba đứa con của mình yên bề gia thất,ở bên người mà cả ba đứa nguyện dành cả phần đời còn lại để chung sống,thương yêu

Cậu hai là con cả thì vốn đã rước được mợ hai về nhà khi cậu mới vừa tròn 23 tuổi tới nay cũng đã được 2 năm ròng nên cũng đã khiến ông bà yên tâm hơn phần nào còn cô út thì vốn đã trở thành đối tượng hàng đầu mà các nhà bá hộ lân cận,nhà nào cũng đều muốn rước được cô về làm dâu nhà họ,duy chỉ có cậu ba là khiến ông bà ngày đêm lo nghĩ,đau hết cả đầu

Cậu ba là người rất khó tính,mặc dù lúc nào cậu cũng tươi cười,vui vẻ với những người đến bắt chuyện nhưng tuyệt nhiên muốn thân thiết hay lấy lòng cậu thì lại rất khó

Việc đó khiến cho ông bà Lý mặc dù có đứa con tài giỏi,sáng láng cũng không thể không lo nghĩ ngày đêm,xem đi xét lại mỗi khi có ý định mai mối con nhà bá hộ khác cho cậu

Lúc đầu thì tiêu chuẩn kén dâu của ông Lý cũng rất cao,người phải có học thức,thông minh,xinh đẹp,tính nết thì dịu dàng,đằm thắm,biết lo biết nghĩ cho gia đình chồng con thì ông mới để mắt tới

Dần dần vì sự khó tính của cậu ba nên các tiểu thư nhà khác dù có thích thì cũng phải chịu thua,vì bắt chuyện còn khó,nói chi là bàn tính chuyện yêu đương với chả cưới hỏi

Cuối cùng ông Lý cũng phải chịu thua trước bản tính khó khăn ấy mà hạ thấp tiêu chuẩn kén dâu của mình từ còn người nết na,dịu dàng,biết lo nghĩ cho chồng con là được thì bây giờ chỉ còn lại "Miễn là con người thì tao ưng hết,mày đi lấy vợ đi Hưởng ơi"

Chỉ với từng ấy sự bất lực của ông Lý thì bà Lý cũng đủ hiểu rằng,đứa con thứ hai của mình sẽ còn đơn côi dài dài,vì nó khó quá đi mà

Từ trước đến nay ngoài thằng Mẫn ra thì không ai trong nhà là có thể tùy tiện ra vào phòng cậu Hưởng

Đến cả ông bà Lý còn phải hỏi ý cậu trước mới có thể vào nói chi là người ở trong nhà hay thậm chí là một người lạ không thân

Khó tính,khó chiều là thế nhưng miễn là việc thằng Mẫn làm thì cậu lại trở nên dễ chịu,dễ tính hẵng ra

Thằng Mẫn chưa bao giờ bị cậu Hưởng la rầy,mắng mỏ chuyện gì ngoại trừ tính hậu đậu,ham chơi quên trời quên đất

Thật sự thì cũng chẳng phải mắng mỏ mà chỉ là nhắc nhở,nặng lắm cũng chỉ gằn giọng để hù dọa nó như hù đứa con nít lên năm mà thôi

Ấy thế mà thằng Mẫn nó sợ thật,thậm chí còn từng khóc cạn hết cả nước mắt vì hoảng,làm cho cậu Hưởng phải dỗ nó cả một ngày,bỏ hết cả việc làm ăn mà chỉ chăm chăm dỗ ngọt,nịnh nọt nó

Làm cho hôm ấy cậu hai chẳng thể về nhà sớm với vợ,một người chiều vợ,thương vợ như cậu thì đó là một cực hình mà cậu phải gánh chịu bởi đứa em trai của mình báo hại,đêm đó thì cả nhà lại được chứng kiến một màng không thể đặc sắc hơn

Hai người đàn ông mang tiếng là tài sắc vẹn toàn,thông minh tài trí,chuẩn mực khi ở ngoài xã hội giờ đây lại như mấy thằng nhóc đến mặc quần còn không tử tế,một người thì mè nheo,khóc lóc kể lể với vợ là hôm nay mình đã mệt mỏi nhớ vợ đến cỡ nào

Còn một người dỗ mãi mà người thương không chịu nhìn mặt lại đâm ra giận ngược như đứa con nít lên 3 làm thằng Mẫn phải dỗ ngược,cuối cùng đêm đó út Mẫn lại bị lừa mà trở thành cái gối ôm đặc biệt của cậu Hưởng cả đêm

Đến sáng hôm sau thì hai anh em nhà ông Lý lại quay qua tị nạnh nhau xem ai mới là người phải làm nhiều việc hơn khiến ông bà Lý chỉ biết bất lực mà ngán ngẫm

"Sinh hai thằng con ra,nuôi nó đến tận tuổi này mà bây giờ hai đứa nó cứ như hai thằng loi choi,lóc chóc thế này đây"

Ông Lý trước khi trở về quê để kế thừa gia sản của gia đình thì có theo học ở một trường đại học khá có tiếng ở trên sài thành vì thế những mối quan hệ bạn bè của ông cũng chẳng hề ít ỏi chút nào

Tiện rằng mấy ngày nay một ông bạn cũng có thể coi là thân thiết của ông Lý có về xứ này công tác vài hôm thế là được đà mà nối lại tình xưa nghĩa cũ

Nói thế nào mà cả ngày cả đêm cuối cùng lại đâm ra mai mối gán ghép cậu ba với đứa con gái út của nhà bên kia

Càng nói càng hăng,cả hai người cuối cùng cũng quyết định đồng tâm hiệp lực để gán ghép hai đứa con của họ trở thành một cặp,gái tuổi đôi mươi chưa chồng,trai tuổi đôi mươi chưa vợ

Thì dại gì mà không thành đôi thành cặp,thế sẽ vẹn cả đôi đường,vui lòng cha,vừa lòng mẹ còn chuyện tình cảm thì cứ để bồi dưỡng sao cũng được

Mặc dù ông bà Lý nổi tiếng là thương con thương cháu,suy nghĩ cũng thông thoáng hơn người thường thời ấy nhưng cũng không thể tránh khỏi những định kiến đã từ lâu ăn sâu vào trong tìm thức,máu thịt

Bây giờ cậu Hưởng thực sự chỉ mong rằng em út của mình mau trở về nhà để dùng lời ngon mật ngọt đả thông suy nghĩa của cha mẹ mà đừng ép buộc gán ghép anh với cô gái kia nữa

Chứ bản thân anh thì thực sự không có lời nào để tả nổi cái cảm giác mệt mỏi,bức bối này nữa rồi

Biết là cha mẹ Lý thương nên mới cố gắng tìm cho anh một người vợ hiền,một người dâu thảo,nhưng cho dù thế cũng chẳng thể lúc nào cũng một câu khen,hai câu cảm thán về cô gái kia chứ

Cho dù là anh đang làm bất cứ việc gì thì bên tai luôn luôn văng vẳng tiếng khen ngợi,thôi thúc của ông Lý rằng anh nên thử nói chuyện,tìm hiểu cô gái kia,rồi nào là cô gái kia giỏi thế nào,tốt thế nào,đẹp thế nào,phát ngán chết đi được

Nhưng may mắn thay,mặc cho ông bà Lý mấy ngày nay luôn thao thao bất tuyệt về cô gái ở sài thành kia thì út Mẫn vẫn chẳng hay biết gì mà luôn trưng bộ mặt ngơ ngơ mà ngồi nghe người trong nhà kể về cô gái ấy

Nghe thì nghe thế thôi chứ thật tình là Mẫn cũng không có biết cô ấy là ai,mà cũng không có biết cô ấy đang được gán ghép cực kỳ nồng hậu với cậu ba nhà mình

Đó thực sự cũng là một điều quá đỗi may mắn với cậu Hưởng rồi,chứ cứ nghĩ đến diễn cảnh không chỉ ông bà Lý suốt ngày gán ghép mà đến cả em Mẫn cũng khuyên răng hắn nên ưng thuận cô nàng kia thì thực sự

Hắn thà rũ tóc đi tu chứ chẳng còn thiết tha gì cuộc sống nơi trần thế

Vì đến ngay cả em,người mà hắn luôn hết mực yêu thương,nuông chiều mà còn đẩy hắn vào vòng tay người khác,thì khác gì đang đánh chết hắn bằng đủ loại hình thức tra tấn chứ

Hắn Lý Minh Hưởng sẽ chẳng chịu nổi đả kích đó đâu út Mẫn à,nên làm ơn em đừng tàn nhẫn đến thế

_________________________________________

Vì đây là một chương khởi đầu cho drama đầu tiên của bộ truyện nên sốp chỉ nặn văng sương sương,nhẹ nhàng thoi,chứ không dám viết nặng nề lắm đâu,viết nặng quá thì những chương sau nói thật là sốp sẽ viết không nổi mà bỏ dở dang bộ truyện mất,sẵn đây sốp xin thông báo cho những bạn độc giả đang theo dõi truyện /Tháng Tư/ là sốp sẽ chú tâm lắp chiếc hố /Thằng Mẫn Nhà Cậu Hưởng/ trước rồi mới tiếp tục viết fic /Tháng Tư/ vì fic /Tháng Tư/ được viết ra trong một lúc nhất thời cảm hứng nên ý tưởng cũng như chiều hướng phát triển rất là mông lung chẳng có chiều sâu,điều này khiến sốp khá là vật vã mỗi khi viết một chap mới,nên thực sự nó khiến sốp khá là đuối nữa,nên sốp thực sự mong rằng những bạn độc giả đang theo dõi fic  /Tháng Tư/ sẽ cố gắng chờ đợi ngày fic trở lại với những câu chuyện và ngôn từ được cải thiện hơn cũng như hay hơn,cảm ơn những bạn độc giả rất nhiều😊


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#guria