[2] tuy âm thầm, chẳng nồng nhiệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jaehyuk ngẩn ngơ, hắn tựa người vào lan can, đôi mắt loáng thoáng nỗi thương đau khó hiểu. hắn nhìn em, bản thân hồi tưởng ngày xưa, cái ngày hắn và em lần đầu tiên tiếp xúc, lần đầu định mệnh cho hai người biết đến nhau.

minseok lớp một rất đáng yêu, mũm mĩm, không bướng mà hiểu chuyện, nghe lời. khá khác xa đồng bạn khi ấy, nhưng đã là trẻ con thì dù có như nào vẫn sẽ bỏ lại những tính nết thường thấy của chúng. minseok không hư, minseok lại thích làm nũng, em sẽ dùng ánh mắt cún con làm mủi lòng người khác, nếu không ổn sẽ thêm chất giọng mềm mỏng cầu xin để ước muốn của bản thân được thực hiện.

rất nhiều người dính bẫy, chẳng cách nào thoát được khỏi mấy cử chỉ đáng yêu đó cả, bao gồm park jaehyuk.

ngay từ lần đầu gặp, jaehyuk thật sự có thiện cảm lớn với minseok, chắc hẳn vì cái tính bám người cùng ngoại hình nhỏ nhắn ấy.

theo minseok qua một năm, bên cạnh nhà em có hàng xóm chuyển tới sống. nhà kia thuộc dạng giàu có, sự thật điều kiện kinh tế của họ trên cả mức ổn định, thế mà vẫn lựa một nơi bình yên này thay vì phố xá tấp nập, kẻ qua người lại ấy, ừ cũng chả thể nghi ngờ, ai lại không thích khung cảnh yên tĩnh ấy chứ.

nơi chỉ có những ngọn gió thổi nhẹ qua hiên nhà, lay động lá cây rung rinh tạo nên bức tranh thanh bình đẹp đẽ. khu phố hắn sống không nhiều người qua, ngược lại nó ấm cúng, tĩnh lặng một cách hoàn hảo, chà và dĩ nhiên hắn yêu cái sự lặng yên này của nó.

minseok có vẻ thích cậu bạn mới kia cực kì, tuần đầu tiên minseok dính người như sam, quấn quýt bên nhau giống zezé và cây cam ngọt của đứa bé. minseok như đứa trẻ tìm được niềm vui mới mà nâng niu không thôi, tuyệt nhiên đã bỏ quên những thứ cũ trước khi ở bên bầu bạn với điều mới mẻ. may sao minseok vẫn quý hắn, vẫn cho hắn sự quan tâm nhất định, nhiều lúc lại lạnh nhạt theo cách vô tình, jaehyuk rõ trẻ con thì sẽ chẳng hiểu được hành động của mình gây tổn thương nhường nào.

nhưng jaehyuk những năm ấy, đều tồn tại suy nghĩ không cam tâm với một người.

cả ghen tị nữa.

dùng vai trò người anh tốt bụng, jaehyuk xây dựng hình tượng mình trong mắt minseok trở nên tốt đẹp, tựa người anh trách nhiệm và có thể ỷ lại, không cần nghĩ ngợi. jaehyuk lựa chọn con đường này, hắn biết hơn ai hết, chỉ có nước núp dưới bóng cây sồi chờ ngày mặt trời lụi tàn mà thôi.

hắn là cái bóng, thầm lặng, chắt chiu từng chút tình cảm, chỉ luôn chăm chăm hướng về một người. thiên chương hắn giữ kín sâu trong tâm, âm ỉ như mặt trăng mỗi tối hiện lên, nhẹ nhàng chiếu sáng cõi trần gian âm u mịt mù. tình yêu jaehyuk không phải bộc phát từ suy nghĩ, con tim giống lee minhyung của tuổi trẻ, hắn là âm thầm hi sinh, âm thầm chịu đựng, ẩn mình dưới vực sâu lặng lẽ bảo vệ cây sồi trên mặt đất, có xa cách tới mấy, mong sao cái cây ấy không phải chịu bất cứ tổn hại gì từ ánh nắng gay gắt của thực tại tàn khốc.

jaehyuk là thế, hắn không thể hiện ra bên ngoài vì vậy chẳng ai hiểu hắn đã cam chịu những gì. jaehyuk không có ý kiến, hắn lựa chọn cũng bởi hắn yếu ớt không dám tiến lên giành giật, sợ một ngày đổ vỡ đến cả tình anh em không còn. trôi theo thời gian, jaehyuk luôn không ngừng mộng mơ về cái kết viễn mãn mặc hai người là hai đường thẳng song song không giao nhau.

tình yêu jaehyuk trao cho minseok, tượng chưng cho vĩnh cửu, đánh đổi bản thân, nước mắt và mang cả sự cam chịu, hèn nhát không dám đứng lên đấu tranh.

nhiều lúc jaehyuk chẳng giống cái bóng chút nào, hắn có thể là tán lá, một phần sự sống của cây, cũng có thể là những giọt nước mưa, khi cần thiết luôn luôn có mặt. nhưng lá sẽ có ngày lìa cành, giọt mưa không phải lần nào muốn hạ phàm cũng nắm chắc được cơ hội rơi xuống.

cuộc đời cho đi nhiều thứ và lấy lại cũng nhiều.

jaehyuk mong bản thân được một ngày đối xử tốt trong tình yêu rồi ngốc nghếch vô tình va phải lòng người vốn từ đầu đã chẳng có ý thích hắn. 

thở dài, hắt rít điếu thuốc trên tay, dập tắt rồi ném ra ngoài ban công.

ngắm nhìn vì tinh tú đang hiện hữu phía xa xa trên giải thiên hà rộng lớn, đầy kì vĩ của vũ trụ. hắn đánh giá lee minhyung là kẻ may mắn, từ gia đình đến tình yêu. hắn rõ ràng chẳng thiếu thứ gì, chưa thua một ai trong tổng số người thách thức hắn. thực tế, bị đả bại dưới danh nghĩa yêu đơn phương, minhyung có được người hắn thích mười năm, người hắn đặt toàn bộ tâm tư, treo lên đầu quả tim giữ gìn sợ hãi thứ ấy bị đả động mà hư tổn. vậy người kia, chẳng biết vì cớ sự gì đi gieo giắc rung động cho bé nhỏ của hắn rồi lại không quan tâm làm tổn thương, biến tâm can người hắn yêu thành mảnh vụn rải rác không thể chữa lành.

nhớ về khoảng thời gian biết minseok và minhyung về bên nhau, jaehyuk hẳn là sốc, sau đó bình tĩnh một cách kì lạ. hắn không nháo, không dò hỏi, dịu dàng gửi lời chúc phúc coi là hắn tạm gác đoạn tình cảm phía sau, cầu nguyện minhyung đối xử với minseok tốt thật tốt vì, minseok, bảo bối kim can cả đời không thể bỏ của park jaehyuk.

ai ngờ minhyung không công khai, giấu nhẹm chuyện yêu đương, mồm miệng từ chối những lời hỏi thăm nửa kia. bản thân minhyung chưa từng đăng ảnh minseok, cũng ít bày tỏ thân mật quá mức với minseok dù anh vẫn tần tảo chăm sóc minseok từng chút một. nghe tin jaehyuk tức lắm, hắn đã cảnh báo, cảm xúc hắn hỗn độn, không gì có ích giúp hắn giảm bớt sự khó chịu minhyung đem tới. 

minseok bị nói, em không nghe lời hắn, hắn thông cảm.

em yêu rồi.

em chả còn đủ tỉnh táo mà nghe hắn nữa.

 jaehyuk không phản đối, mối quan hệ của minseok và minhyung người nhìn vào cho rằng họ thân thiết, đùm bọc yêu thương đôi bên vô cùng. một mình hắn biết, cả hai từng suýt đổ vỡ, nguyên nhân lại từ điều nhỏ nhặt nhất. hắn khi đấy mềm lòng, bình tĩnh dắt hai người vào phòng nói chuyện, từ từ giúp tháo gỡ nút thắt trong mối quan hệ, jaehyuk chưa bao giờ hạ mình, riêng với em hắn tự nguyện.

giúp đối thủ cũng không sao, em hạnh phúc là hắn thỏa mãn rồi.

đời người bé xíu ấy, đâu thể biết lúc nào hắn phải rời đi.

giờ coi em kìa, lâm vào tình cảnh của quá khứ, nhưng em mạnh mẽ hơn rồi, đã không ngu ngốc tin tưởng mù quáng. người phía sau là hắn, đến cuối đã an tâm hơn, hắn có thể bình thường mà tiến sâu, bao bọc và chở che, hàn gắn trái tim đứt lìa chẳng còn nguyên vẹn.

thế giới em từng đầy ngọt ngào, hấp dẫn câu chuyện phiêu lưu không hồi kết của thanh xuân vườn trường non nớt. xong lại tan vỡ, thế giới em hóa thành mảng trời ảm đạm, tuyệt vọng hòa quyện cùng tiếng than khóc than xé trời, mọi hỉ nộ từ tình yêu đem về, em chịu hết.

hắn hận, cây sồi hắn chăm bẵm kĩ càng ngày nào vì một khắc nhàm chán liền bị mặt trời đem ánh sáng đốt cháy lá cây, mất đi một phần xanh ngát, cái cây mất hẳn đi lí sống của mình.

hắn mệt mỏi gục xuống giường, nhìn thẳng người con trai be bé đang cuộn tròn trong chăn bông ấm áp.

em ơi, tỉnh dậy ấy, em nhớ đừng ghét bản thân nhé. em phải yêu chiều chính mình thật nhiều mới có cơ hội hạnh phúc hơn hắn, park jaehyuk yêu em tuy là âm thầm, không nồng nhiệt, cháy bỏng, nhưng cách yêu của hắn là cho em một bờ vai dựa dẫm mỗi khi em buồn, cho em kho tàng mà hắn có, nếu muốn khóc cứ khóc, nhưng khóc ít thôi đấy, hắn cũng buồn lắm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro