Milky way

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lee Seokmin - tinh linh tối cao của xứ Mercury có một mối tình đẹp tới nỗi chẳng một hành tinh nào có thể so sánh được với Kim Mingyu - vị vua quyền lực của Venus.

Tình yêu của họ bắt đầu từ một chuyến ngao du của Kim Mingyu tại Trái Đất xinh đẹp.

Gã chỉ đơn giản là đi dạo trên con đường phủ đầy tuyết ở đất nước nào đó mà hắn chẳng thèm để tâm. Một bộ quần áo bình thường, im lặng đi bộ như một người dân không hơn không kém.

Nhưng với một người như gã, có lẽ sẽ phải có thứ gì đó bất bình thường khi gã ở đây - vì lần nào cũng thế. Nó không nằm ở cách ứng xử của gã với người dân ở đây mà điểm bất bình thường ấy nằm trên cơ thể của gã. Đôi lúc gã sẽ dạo phố với mái đấu trắng bóc như ánh sáng toả ra từ những viên đá trang trí ở quê hương, đôi khi sẽ là đôi mắt với ánh vàng nhạt xen trắng nhẹ hoặc mang vàng cam pha chút đen rõ nét thể hiện cái uy quyền và sang trọng của một nhà vua. Gã là một người hoàn hảo và gã cho rằng, dù có là ai ở đâu đi chăng nữa, gã sẽ không bao giờ che đi cái hoàn hảo của mình một cách hoàn toàn.

May mắn thay, cái bất bình thường trên người gã đã mang đến cho gã một tình yêu với lời ca ngợi còn đẹp hơn cả cảnh biển đêm ở vùng Neptune.

Chuyện kể rằng ngày hôm ấy có hai đôi mắt 'bất bình thường' đã nhìn chằm chằm vào nhau suốt 3 phút tại một quán cafe nào đó tại Trái Đất.

Tuyệt thật đấy

Kim Mingyu luôn luôn nghĩ như thế về ngày đầu gã gặp được em.

Ngày hôm ấy, Kim Mingyu đã được diện kiến tinh linh tối cao nhất của xứ Mercury - Lee Seokmin. Mắt đẹp như tên. Đôi mắt của em đã nhấn chìm gã vào biển hồ vô tận, làm gã thương nhớ mãi cái sắc xanh đậm của biển pha với vài tia vàng kim như bầu trời đêm lấp lánh sao băng. Ngay lúc ấy, Kim Mingyu đã ước rằng gã có thể trở về Venus ngay để gửi thư xin được tới ngao du xứ Mer vào buổi đêm, cái cảm giác vừa ngâm mình vào làn nước mát lạnh của biển vừa ngửa đầu lên ngắm sao băng luôn là thứ gã đã thử tới nghiện khi xin được giấy thông hành ban đêm tới đó. Dù gì thì tinh linh xứ Mer đều là những tinh linh trong sáng và thuần khiến nhất của vùng ngân hà xinh đẹp, việc vấy bẩn hay xâm phạm các tinh linh ấy là một tội ác đáng bị ném xuống chảo lửa của lão Mars - lão già cai quản dòng nham thạch luôn sôi sục, bao trọn tầng thứ hai của toàn bộ ranh giới giữa cách vùng đất.

Nhiều khi ước mơ chỉ là mơ ước, có muốn cũng phải chờ một tháng mới nhận được giấy thông hành nên gã nghĩ thà cưới luôn người phê duyệt giấy thông hành luôn cho xong thay vì dăm bữa nửa tháng lại gửi giấy tới làm phiền người ta. Nghĩ là làm, cuộc tình của gã và em bắt đầu rất nhẹ nhàng và hoàn toàn ngẫu nhiên khi em là người bắt chuyện trước.

"Rất vui được gặp ngài, quốc vương Venus thân mến!" Lee Seokmin cung kính chào gã khi cả hai cùng bước ra khỏi quán
"Rất vui được gặp em, tinh linh bé nhỏ của ta!"
Kim Mingyu cũng cúi đầu, nhưng trong câu nói của gã có gì đó sai sai
"Của ngài?"
"Sớm muộn gì tinh linh tối cao nhất xứ Mercury xinh đẹp cũng sẽ thuộc về ta, gọi trước cho quen miệng thôi"
"Đừng tự tin như thế thưa ngài, đầu ngẩng cao quá không phải là gu của tôi"
"Thế thì để ta cúi xuống nhìn em chút nhé!"

Chụt

Gã cố tình mút môi em một cái thật mạnh.

Gã cố tình xâm phạm tinh linh xứ Mer, lại còn là tinh linh tối cao nhất, đáng lẽ ra gã phải bị thiêu sống ngay lúc này nhưng hơi kì lạ khi gã vẫn còn toàn thây đứng đây để nhìn vị tinh linh ấy ngây ngốc ra mặt.

Ma xui quỷ khiến thế nào, Lee Seokmin chỉ cười rồi bảo "Lee Seokmin, hẹn gặp lại ngài ở đâu đó nhé!"

Mingyu hoảng hốt nhưng Mingyu vẫn phải ngầu.

"Kim Mingyu, nhất định sẽ gặp lại em, bé con!"

Cái lách người rời đi của Lee Seokmin đã tạo nên một thiên tình sử được con cháu đời sau ví von rằng nó nồng cháy như xứ nham thạch của lão Mars. Chúng tiên xì xào với nhau rằng hai người đã có những ngày tháng yêu nhau mãnh liệt, nồng nàn như thể cả hai sẵn sàng dâng hiến trái tim của mình cho đối phương. Tình yêu ấy ánh lên sắc đỏ của máu từ đầu trái tim, từ nhiệt huyết tuổi trẻ của hai vị thủ lĩnh, từ những ngày tháng thư thả nhất sau những năm dài đằng đẵng trên ngôi vị tối cao.

Là một tinh linh cai quản thời gian, Lee Seokmin sẽ không bao giờ để những giây phút mặn nồng trong tình yêu của em và gã rơi vào quên lãng. Em khắc sâu nó vào tâm trí mình, nuôi dưỡng một vườn cẩm tứ cầu mang sắc xanh đặc trưng của tộc tinh linh, cẩn thận chăm chút mỗi ngày. Những giọt cảm xúc của em mỗi khi bên gã đều được truyền về quả cầu thuỷ tinh yêu thích nhất của em, cũng là quả cầu chứa vườn hoa được nuôi dưỡng từ tình yêu của hai người.

Đồng thời, với một vị vua luôn đề cao cái sang trọng, mĩ lệ và hoàn hảo như Kim Mingyu, tình yêu của gã đối với em luôn được nhìn thấy từ những thứ xa xỉ nhất của đất trời mà hắn có thể mang về làm quà cho em.

Kết hôn tại vùng biển Uranus - vùng biển tình yêu mà người người nhà nhà đều muốn tổ chức lễ cưới tại đó vì sự linh nghiệm của lời ban phước đến từ mẹ biển Ura. Vải vóc lụa là dùng để may lễ phục ngày hôm ấy cũng do một tay gã đổi về bằng 4 rương ngọc trai từ tay người dì Ura của em.

Tuần trăng mật ở xứ lạnh Neptune cũng là ao ước của rất nhiều tinh linh ở xứ Mercury. Không phải vì giá cả du lịch quá đắt mà là vì người cậu của gã - tiên tử xứ Nep - quá đỗi khó tính. Chỉ những tinh linh hoặc chiến binh nào thật sự đạt đủ những yêu cầu của hắn mới có thể tự do thăm thú vùng đất mà hắn đã dùng cả tính mạng để bảo vệ. Nhưng khó tính đến mấy cũng không thể nào từ chối vị vua tối cao nhất của các chiến binh cùng với tinh linh thánh khiết bậc nhất thế gian đi hưởng thụ tuần trăng mật của họ. Đơn giản vì hắn ưng chàng cháu dâu của mình tuyệt đối 10/10 còn độ cưng chiều đối với thằng cháu của hắn cũng đã được tiên dân ở các vùng đất biết đến rộng rãi từ trước tới nay.

"Ngài có cần phải tốn kém cho em tới thế này không?" Seokmin ngán ngẩm khi nhìn thuộc hạ của gã đang lần lượt mang bốn rương ngọc trai đến cho dì của mình để đổi lấy lụa biển may lễ phục
"Lụa thời gian của các tinh linh Crones cũng rất đẹp, ngài đâu cần phải mất công tới cỡ ấy cơ chứ?"
"Trên thế gian này không có bất kì thứ lụa nào tốt hơn lụa biển của dì Ura. Đối với ta, những thứ tốt nhất trong tầm tay của ta đều phải lấy về cho em, bất cứ thứ gì em muốn. Đó là tình yêu của ta, xin em hãy nhận lấy cho ta vui nhé?"

Một câu hỏi không cần câu trả lời dài dòng, một câu hỏi cần một nụ hôn để bày tỏ ý kiến.

Và họ hôn nhau thật.

Rất lâu sau khi hai người về chung một vùng đất, em mới tiết lộ cho gã vì sao hôm ấy gã thực sự gã đã xâm phạm một tinh linh nhưng vẫn còn sống được tới bây giờ.

"Em thích ngài từ rất rất lâu rồi" Seokmin vừa xoa mái đầu bóng mượt mới gội của gã vừa nói.
"Ta tưởng mình gặp nhau lần đầu tiên khi em đi tìm mùi hương của cỏ Rusone ở Trái Đất?"
"Đó là đầu tiên của ngài, không phải của em. Lần đầu tiên em gặp ngài ở trường bắn cung."

Sau đêm hôm đó Kim Mingyu cũng biết được lí do vì sao hắn toàn mạng nằm trên gối người thương của gã tới tận bây giờ. Hoá ra, người đẹp của gã đã thầm thương trộm nhớ gã được hai năm rồi, theo lời em kể là từ ngày em trốn cha chạy sang trường bắn cung của các chiến binh Venus để thăm thú theo lời dụ dỗ của người anh em chí cốt Choi Seungcheol - Cupido mát tay nhất mà em quen biết, đồng thời cũng là người em luôn thầm cảm ơn vì đã bắn trúng người thương của em không lệch dù chỉ một li khi hai người đứng gần nhau trong quán cafe ở Trái Đất.

Cũng thật may rằng khao khát muốn chiếm đoạt báu vật của một người chiến binh luôn chảy trong người gã, không để người đẹp chờ lâu, chỉ sau hai năm có lẻ âu yếm nhau trong những cái ôm ấm áp và những nụ hôn nóng bỏng, gã rước được người đẹp về dinh.

(*) Những cái tên trong đây đều được lấy từ tên các hành tinh và cách mình đọc chệch đi tên của các vị thần trong thần thoại hy lạp.








































Quả plot nảy ra khi lướt mấy post "which one do you choose?" trên ig quá 180p đấy cả nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro