Chap 59: Chờ đợi(Part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xung quanh cậu luôn toát ra cảm giác yên bình khiến người khác thật muốn yêu thương cùng bảo vệ. Nhớ lại ngày đầu tiên hắn gặp Jungkook, nhìn cậu dáng người nhỏ nhắn bị đồng học khi dễ và cả lúc hắn trả lại cho cậu tấm thẻ sinh viên, ánh mắt ngây ngô của cậu khi đối diện với hắn đúng là gây ấn tượng khó quên. Giữa một xã hội như hiện nay muốn tìm một ánh mắt trong sáng như vậy liệu có dễ không?

Nhưng cũng chính vì ánh mắt đó đã kéo theo một hồi dây dưa về sau này, tuy thật nhiều biến cố nhưng hỏi hắn nếu quay lại thời gian một lần nữa, hắn có muốn chủ động tiếp cận cậu không thì câu trả lời vẫn là 'Có'. Chỉ khác là hắn sẽ trân trọng cậu nhiều hơn mà thôi.

Chẳng bao lâu sau, cả ba người đã đến được bệnh viện, tuy có chút chật vật nhưng cũng vừa lúc đến thời gian đã hẹn trước.

Taehyung cùng Seokjin căng thẳng nhìn bác sĩ già đang ghi ghi chép chép tình trạng của cậu vào sổ tay.

"Tình hình hiện tại so với lần khám trước đúng là đã khả quan hơn rất nhiều. Bệnh nhân cũng đã có thể làm một vài cử động nhỏ và...cũng biết nhận thức về tình hình xung quanh hơn.

"Ý bác sĩ là..."

Seokjin mở lớn mắt nhìn Jungkook, như vậy là cậu đã có thể cảm nhận được những thứ xung quanh hay đúng hơn là cảm nhận được sự hiện diện của họ. Nghĩ đến đây, Taehyung cùng Seokjin không khỏi vui mừng, ngày cậu có thể cùng cười nói với mọi người một lần nữa sẽ không còn xa.

Tạm biệt bác sĩ, hai người mang tâm tình sáng sủa cùng cậu rời khỏi phòng khám, không quên gọi cho những người kia thông báo tình trạng của cậu. Không khác hai người là bao, họ đầu tiên tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên nhưng sau đó thì vô cùng phấn khích.

"Jungkookie, mau chóng bình phục nhé"

...

Thời gian thấm thoắt trôi qua nửa năm, công việc của mỗi người đều đã đạt được những bước tiến vượt trội trong xã hội khiến nhiều người kính nể. Những người đàn ông thành đạt cùng sức quyến rũ như vậy nhưng tuyệt nhiên qua một thời gian dài vẫn chưa hề có một tin đồn chuyện đời tư nào, người đời truyền tai nhau rằng họ vốn đã có người thương trong lòng nên quyết định thủ thân như ngọc.

Tin đồn vốn dĩ không nên đặt quá nhiều niềm tin vào chúng nhưng lần này điều đó lại đúng với sự thật hiện tại, họ đúng là đã có người thương, không những vậy còn là thương cùng một người.

"Jungkook, sao lại không chịu mang dép rồi. Em mà lại bị bệnh, Yoongi cùng Seokjin sẽ không để yên cho anh đâu"

Kim Taehyung, người đứng đầu Kim gia. Phong thái trong công ty nổi tiếng nghiêm túc cùng khó gần nhưng khi ở bên cạnh con người nhỏ bé này liền lập tức trở thành một người ôn nhu thậm chí còn có phần...bất lực.

Hắn chật vật cầm theo đôi dép sạch sẽ chạy đến bên cạnh Jungkook, giọng nói thập phần khổ sở. Taehyung ngồi xuống trước mặt cậu cẩn thận nâng bàn chân nhỏ nhắn xỏ vào dép. Vì ở trong nhà lâu ngày, làn da đặc biệt trắng, bàn tay hắn tiếp xúc với những ngón chân nhỏ nhắn của cậu cảm nhận được sự non nớt mềm mềm liền không kiềm được ôm lấy con người đáng yêu ấy vào lòng liên tục hôn hôn.

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro