Chương 43: Hầm chứa rượu (P2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi lật váy Akane lên và sờ soạng cặp đùi tuyệt mĩ ấy. Chúng thật mịn màng!

"A, Masato-sama, đừng!"

"Đừng cựa quậy, em sẽ làm vỡ những chai rượu đắt tiền đó, Akane!"

"Ơ, không..."

Akane cứng người, bối rối. Nhân cơ hội đó tôi móc dương vật ra và cọ xát nó vào đùi cô ấy.

"A! Đợi đã!"

"Ô! Tuyệt vời quá, cặp đùi của Akane là tuyệt nhất. Anh có thể xuất ra chỉ bằng cách cọ xát nó vào đó!"

Cảm giác mềm mại này thật hoàn hảo! Càng cọ thì dương vật tôi càng cứng hơn. Tôi muốn từ từ tận hưởng nó, nhưng có lẽ nên kết thúc nhanh một chút.

"Anh nhét vào đây, Akane!"

Tôi vén quần lót của Akane sang một bên và ấn đầu khấc vào lối vào của cô ấy.

"A, đợi đã, đừng đột ngột thế!"

Bằng một cú đẩy dứt khoát, cây gậy thịt của tôi đã nằm lút cán bên trong cái lỗ ngọt ngào của Akane.

Tôi vào trong Akane được rồi! Nó sướng thật! Bên trong cô ấy ẩm ướt và thật ấm áp.

"Em khít quá, Akane."

Tôi bắt đầu đẩy hông và cơ thể cô ấy run lên. Akane bám chặt lấy kệ rượu, nó rung lắc mỗi khi tôi thúc mạnh vào bên trong cô ấy.

"Masato-sama, aaa, mạnh quá, chậm lại một chút!"

"Anh không thể! Nó quá sướng! Đó là lỗi của em, vì quá quyến rũ, Akane."

"Không, mạnh quá, aaaa!"

Cái lỗ của cô ấy kẹp chặt vào cây gậy thịt của tôi, như thể đang cố gắng vắt kiệt nó. Cảm giác tuyệt đến mức tôi gần như không thể ngăn mình xuất tinh.

Tôi vòng một tay quanh eo Akane và ôm chặt, tay còn lại của tôi trượt xuống trước ngực cô ấy. Cơ thể Akane thật khiêu gợi, tôi không thể không sờ mó cô ấy.

Khoảnh khắc tay tôi chạm tới đầu ngực Akane, bên trong cô ấy co thắt lại.

"A, a, a...!!"

Akane rùng mình, toàn thân co giật. Tôi nghĩ cô ấy sắp lên đỉnh. Chính tôi cũng gần đến giới hạn rồi!

"Anh sắp ra đây! Akanee!!!"

"Ư, aaa!!"

Tôi đẩy mạnh một lần, rồi lần thứ hai, và lần thứ ba một cách toàn lực, trước khi dục vọng của tôi phun trào như núi lửa, phóng tinh dịch nóng hổi vào trong tử cung cô ấy.

"Aaaaaaa!"

Chúng tôi lên đỉnh cùng một lúc. Âm đạo của Akane co thắt và tiếp nhận toàn bộ những thứ tôi phóng ra. Tôi ôm chặt lấy Akane vẫn còn run rẩy cho đến khi cả hai lấy lại nhịp thở. Sau đó tôi từ từ rút ra khỏi cô ấy.

"Cảm ơn vì bữa ăn!"

Âm hộ của Akane khẽ chuyển động, rỉ ra một dòng chất lỏng màu trắng. Tôi cảm thấy cực kì thỏa mãn khi nghĩ đến việc lấp đầy bên trong cô ấy bằng màu sắc của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro