Chương 44: Tiệc nướng ngoài trời.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Sau khi xong việc, Akane đứng thẳng dậy chỉnh trang lại quần áo, trừng mắt lườm tôi.

"Masato-sama, cậu là đồ tồi tệ nhất!"

"Ha ha ha, xin lỗi, là do em quyến rũ quá, Akane!"

Akane quay mặt sang một bên, má ửng hồng.

"Được rồi, được rồi, chúng ta nên quay lại ngay bây giờ." 

Chúng tôi thu dọn và đem những chai rượu trở về nhà chính. Bên ngoài mặt trời đang lặn phía chân trời, hoàng hôn thật đẹp.

"Hai người đi lâu quá? Có chuyện gì sao?" Misaki hỏi khi thấy chúng tôi quay lại.

"Xin lỗi Misaki-chan, chúng tôi chỉ đang lựa chọn những thức uống tốt nhất nên tốn khá nhiều thời gian!"

"Ổn mà!"

Tôi bước ra sân trước, thấy Chisato đang chuẩn bị vỉ nướng. Tôi bước đến phía sau sờ mông cô ấy làm cô ấy giật nảy mình lên, những que xiên thịt bằng kim loại rớt loẻng xoẻng.

"Chủ nhân! Làm ơn đừng trêu chọc em nữa!" Cô ấy hét lên.

"Ha ha, tại phản ứng của em dễ thương quá, Chisato-chan!"

Tôi ra sau biệt thự và thấy Yuuka đang nói chuyện với người làm vườn, ông Tanaka. Họ đang mở cửa kho và lấy ra những dụng cụ.

"Pháo hoa cầm tay nhỏ quá! Tôi muốn loại lớn hơn!" Yuuka đang cầm túi pháo hoa, lúc lắc hai bím tóc.

"Có pháo hoa cỡ đại ở trong kho, tôi sẽ lấy ra..."

Ông ta khệ nệ khiêng ra những nòng bắn pháo hoa khá lớn bằng thép. Bọn họ tính làm gì với thứ đó vậy? Tôi nghĩ bụng. Dù sao thì nhà Shibaki cũng sở hữu những thứ kì lạ nên cũng không phải vấn đề lớn.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, tất cả mọi người đang tụ tập ở sân trước, cùng nhau thưởng thức bữa tiệc trên một bàn gỗ dài. Ayako và Misaki lần lượt tiếp đồ ăn, thịt nướng bốc mùi thơm nức mũi.

"Thịt mềm và ngon lắm!"

"Ayako-chan nấu ăn rất giỏi!"

"Sau đó sẽ là món lẩu Oden."

Tôi và Yuuka cụng ly, nếm những chai rượu whisky quý hiếm.

"Ồ, loại này được đó, Masato! Đây là loại Karuizawa hơn 60 năm tuổi!" Yuuka vui vẻ nhận xét.

"Cậu sành thật đấy, Yuuka."

Ngồi bên cạnh tôi, Akane khẽ nâng ly rượu đúng cung cách và nhấp môi, mặt cô ấy đã ửng hồng vì hơi rượu. Người tôi đang nóng bừng vì men rượu. Tôi đi vòng quanh rót cho Ayako, Misaki và Chisato mỗi người một cốc.

"Chủ nhân, em nghĩ là chúng ta chưa đủ tuổi uống rượu mà..." 

Ba cô gái nhìn vào ly rượu, do dự.

"Không sao, không sao... đây là dịp đặc biệt mà! Uống đi!"

"Phải đó, uống đi!" Yuuka, mặt đỏ như con tôm hấp, tay cầm chai rượu cũng hùa theo tôi.

"Vậy, chỉ một ly thôi, chắc sẽ ổn..."

Một ly, rồi ly thứ hai, ly thứ ba, dần dần tất cả đều ngà ngà say.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro