[ABO] Kiểm tra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 检查

Tác giả: xupusimo

Thể loại: Song y ABO / Nha sĩ Alpha x Bác sĩ ngoại khoa Omega

❌Bản dịch chỉ đúng 70-80%❌

-------------------------------------------------

Vương Nhất Bác bị Tiêu Chiến kéo đi làm kiểm tra trực tràng bằng tay, nghe nói sau tuổi hai mươi phải thường xuyên làm mấy loại kiểm tra thế này, nhưng Vương Nhất Bác vẫn luôn nghi ngờ rằng đây chỉ là lừa gạt người ta.

-- Bởi vì người muốn thực hiện kiểm tra cho cậu chính là bác sĩ Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác nằm trên giường trong văn phòng Tiêu Chiến bị bắt lột quần, trong đầu liều mạng suy nghĩ mình gần đây có phải làm việc gì có lỗi với omega nhà mình hay không.

Hai ngày trước nhân lúc Tiêu Chiến nghỉ lễ, Vương Nhất Bác ép người ta trên giường làm đến nửa đêm, suýt nữa trực tiếp đem người ta vào kì động dục. Khó khăn lắm mới thu thập sạch sẽ, cả người đều uể oải, Tiêu Chiến lại bởi vì đau răng mà cả đêm cũng không ngủ được.

Vì thế Vương Nhất Bác liền lôi người đến phòng khám nha khoa, tự mình điều trị, lúc đó bởi vì cậu quá lắm lời kết quả làm cho Tiêu Chiến một mặt đầy nước. ( = )))))) )

Sau đó rốt cục cũng giải quyết được vấn đề đau răng đáng để ăn mừng, cậu lại ỷ vào omega không thể cự tuyệt alpha của mình mà quấn lấy người ta làm cả đêm.

Sáng hôm sau được chút rảnh rỗi giữa ca liền bị kéo đến kiểm tra trực tràng.

Chiến ca nhất định là lợi dụng việc công để báo thù! Vương Nhất Bác suy nghĩ nửa ngày cũng không cảm thấy mình làm gì có tội với Tiêu Chiến, ngược lại còn có điểm tức giận bất bình.

Mà Tiêu Chiến đã đeo găng tay hướng cậu đi tới.

Khuôn mặt xinh đẹp của bác sĩ Tiêu bị khẩu trang che hơn phân nửa, chỉ lộ ra đôi mắt đào hoa, thời điểm không cười nhìn qua còn có chút hung ác kì quái.

Tiêu Chiến vỗ mông cậu: " Nằm sấp, tách hai chân ra, nhếch mông lên. "

Vương Nhất Bác bắt đầu chơi xấu: " Em không biết làm, anh làm mẫu trước đi. "

Lông mày Tiêu Chiến nhướng lên: " Em không học qua sao? Đem đầu gối gập lên đến ngực. "

Vương Nhất Bác vẻ mặt thành khẩn lắc đầu: " Em sinh ra để là nha sĩ, phẫu thuật ngoại khoa rất tồi, năm đó suýt nữa còn không qua nổi khoa. "

" Được. Vậy anh đây sẽ dạy em. " Hai tay Tiêu Chiến liền nắm eo cậu đem cậu đặt thành tư thế kiểm tra tiêu chuẩn, lại động tay muốn làm khử trùng --

" Chờ một chút! " Vương Nhất Bác đột nhiên lớn tiếng kêu lên.

Tiêu Chiến dừng lại động tác nhìn về phía cậu.

Vương Nhất Bác ý đồ muốn thương lượng: " Có thể không làm không? "

" Không phải anh đã nói với em rồi sao, sau hai mươi tuổi đều phải kiểm tra. Đặc biệt là alpha. " Bác sĩ Tiêu nghiêm túc giải thích cho cậu.

Vương Nhất Bác tim vừa nảy lên một cái: " Vì sao đặc biệt là alpha? "

Tiêu Chiến ở trong khẩu trang buồn bực hừ một tiếng: " Bởi vì alpha các cậu tương đối yếu về phương diện này, thiếu chăm sóc . "

"......"

Đó, lấy việc công báo thù riêng, lại còn rất hợp tình hợp lí.

Omega nhà mình cáu gắt thì phải làm sao bây giờ? Chỉ có thể dỗ -- nhưng cũng không phải như bây giờ, cong mông đem hoa cúc đến dưới người đối phương mà dỗ.

Mà Tiêu Chiến có chút mất kiên nhẫn, lại vỗ mông cậu một cái: " Nằm sấp đừng lộn xộn, nâng mông lên. "

" Ò. . . . . " Vương Nhất Bác một bên tính toán nên làm gì bây giờ một bên chậm rì nằm sấp theo yêu cầu.

Tiêu Chiến một tay đè phía sau thắt lưng cậu, một tay đè ở lân cận huyệt khẩu tính làm cậu thả lòng, ngay sau đó sẽ tham nhập--

" Chiến ca! " Vương Nhất Bác lại lần nữa lớn tiếng đánh gãy anh.

Tiêu Chiến thiếu chút nữa trực tiếp đem cậu đá ra ngoài: " Em lại có chuyện gì? !"

Vương Nhất Bác ngồi dậy, bộ dạng nghiêm trọng nhìn anh: " Anh giống như phát tình rồi. "

Tiêu Chiến: ". . . . . . . . . . . . . . Anh không có. "

Vương Nhất Bác: " Anh có. " Cậu quỳ gối sát bên Tiêu Chiến, đột nhiên tin tức tố alpha tỏa ra.

Mắt thường có thể Tiêu Chiến gần như run rẩy một chút.

Vương Nhất Bác: " Anh xem. "

Tiêu Chiến hung hăng trừng cậu một cái, cuối cũng không cố chấp kiểm tra cho cậu nữa, xoay người lục lọi trong tủ tìm thuốc ức chế.

Vương Nhất Bác vội vàng mặc quần áo chỉnh tề.

Lúc bước tới phát hiện trên tay Tiêu Chiến còn cầm lọ thuốc kia nhưng đã mồ hôi lạnh đầy đầu.

Vương Nhất Bác bị dọa một chút: " Anh không sao chứ? "

" Vẫn còn tỉnh. " Tiêu Chiến cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục tìm kiếm, thanh âm lại giống như có điểm bất ổn.

Vương Nhất Bác nghi ngờ nói: " Không phải chứ, em chỉ mới phát ra một ít tin tức tố, không đến mức phản ứng lớn như vậy a? "

Tiêu Chiến dành chút thời gian tặng cậu một cái xem thường: " Em cũng không nghĩ lại xem hôm trước làm cái gì. "

Vương Nhất Bác hơi sửng sốt một chút, nghĩ lại vài ngày trước hai người dính nhau không dứt, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.

Hơn phân nửa mấy ngày nay đều náo loạn ầm ĩ.

Tin tức tố omega ở trong kì phát tình vốn dễ bị alpha ảnh hưởng, huống chi Vương Nhất Bác đã sớm thấy dấu hiệu của Tiêu Chiến. Bị cậu nháo vài lần, chỉ sợ tin tức tố có chút hỗn loạn, kì phát tình cũng sẽ đến sớm hơn.

" Xong rồi. " Tiêu Chiến giữ lấy cánh cửa tay lau mồ hôi, " Thuốc ức chế dùng hết rồi, anh cũng không mua thuốc mới. "

Vương Nhất Bác " A " một tiếng.

" Chân đứng không vững, đỡ anh ngồi đi. " Tiêu Chiến nói xong liền hướng người cậu dựa vào, rồi đột nhiên lại đẩy cậu ra, " Quên đi, em vẫn là cách xa một chút, nếu không khẳng định xong đời luôn. "

Vương Nhất Bác bị anh đẩy lùi về sau một bước, sau đó lại tiến lên, không để ý anh chống cự mà ôm vào trong ngực: " Không phải em ở đây sao? Cái gì mà xong với không xong. "

" Chính vì em nên mới xong đó. . . . . . . " Tiêu Chiến tuy rằng ngoài miệng nói vậy, lại không khống chế được bản năng hướng ngực Vương Nhất Bác mà dụi dụi.

Dấu hiệu của kì phát tình dần dần lan ra toàn thân, Tiêu Chiến khó chịu cởi áo: " Nóng. . . . . . "

Vương Nhất Bác đẩy tay anh ra, thay anh đem áo blouse trắng cởi ra, móc ở một bên, áo sơ mi cũng cởi ra hai nút, vùi đầu vào cổ anh hôn hôn: " Đến cũng đến rồi-- làm không? "

" Làm chứ. Còn có cách nào khác sao? " Tiêu Chiến nói xong cũng lục túi áo blouse tìm đồ vật này nọ.

" Tìm cái gì? "

" Điện thoại. Buổi tối có ca giải phẫu, anh lùi lại. "

Vương Nhất Bác ngăn anh: " Mấy giờ? "

" Sáu rưỡi. "

Vương Nhất Bác liền trực tiếp lấy tay anh từ trong túi áo ra: " Vẫn còn một buổi chiều, còn kịp, không làm trễ ca giải phẫu của anh. "

"......" Tiêu Chiến vẻ mặt không tin, " Em chắc chắn kết thúc kịp? "

Vương Nhất Bác đã bắt đầu cởi quần áo, nghe vậy " A " lại hừ một tiếng: " Em cũng không đến mức cầm thú như vậy đi. "

Tiêu Chiến tiếp theo cũng hừ một tiếng, từ chối cho ý kiến.

Nhắc tới kì phát tình của omega, kỳ thật nếu không làm đến cuối cùng thì có thể thỏa mãn tính dục một cách thích hợp trước, xoa dịu thân thể khó chịu, cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên trường hợp cả hai đều thực tủy biết vị, rất khó tiết chế, do đó mọi người sẽ theo thói quen đưa omega phát tình đã bị alpha đánh dầu về nhà trong ba đến năm ngày.

Bị Vương Nhất Bác đỡ lấy thắt lưng chầm chậm tiến vào, Tiêu Chiến vẫn cảm thấy không an tâm, lại muốn lấy điện thoại bị đặt ở một bên: " Vẫn là để anh lùi lại giờ giải phẫu đi. "

Vương Nhất Bác nghiêng đầu, đột nhiên đâm anh một đường tận cùng.

" A -- " Tiêu Chiến bị bất ngờ không kịp phòng bị đã hoàn toàn tiến vào, kêu đau một tiếng.

" Được a, anh lùi lại đi. " Vương Nhất Bác ra vẻ mười phần phối hợp, còn di chuyển chỗ ngồi, khiến tay anh càng gần, nhưng thân dưới của cậu rõ ràng không có ý định nhượng bộ, còn cố ý đâm thêm vài cái.

" Ô. . . . . . ." Tiêu Chiến tất nhiên không nhìn ra tâm tư đấy của cậu, dứt khoát cũng không nghĩ đến, còn ôm cổ cậu nói: " Em tốt thật đấy. "

Vương Nhất Bác nhe răng cười: " Không tốt thì làm sao giúp Chiến ca 'khỏe lại' được? "

" Em thôi đi. Làm nhanh lên, ngộ nhỡ giải phẫu chậm trễ, anh liền thất nghiệp chỉ có thể dựa vào em nuôi. Ô, trướng quá,. . . . . . . . . . . . A! " Tiêu Chiến có chút không thoải mái cọ cọ, nghĩ muốn đem thứ phía sau rút ra một chút, kết quả đã bị Vương Nhất Bác túm thắt lưng kéo lại.

Nhờ dịch omega phân bố mà Vương Nhất Bác chậm rãi trừu sáp, ngậm lấy môi dưới cùng răng nanh ma xát: " Cũng không phải nuôi không nổi, tiền lương của nha sĩ rất cao đó. "

" Ha. . . . . . Vậy, vậy em chậm chậm một chút là tốt rồi, ưm. . . . . . . . anh dứt khoát từ chức về nhà chờ . . . . . a . . . . . chờ em nuôi. "

Vương Nhất Bác đang vùi đầu liếm điểm nổi đỏ tươi trước ngực, nghe vậy không khỏi bật cười:

" Anh thế nào lại không tiếp tục a? "

" Ưm. . . . Em là chó sao Vương Nhất Bác? Sao cứ thích cắn anh vậy? " Trước ngực đau xót, Tiêu Chiến theo bản năng cong người muốn chạy trốn, đầu vú lại bị ngậm mút, tiến không được lui cũng không xong.

Vương Nhất Bác bị anh mắng cũng không giận, càng ra sức mút lấy chỗ kia, đầu lưỡi còn cố ý hướng vào thăm dò.

" Shhhh -- đừng nghịch nữa, em mút thế nào cũng không có sữa đâu cún con. " Tiêu Chiến nắm lấy tóc ở ót cậu, nghĩ muốn đem cậu kéo ra.

Giống như nghe lời anh nói, Vương Nhất Bác cuối cùng cũng nhả răng nanh ra, lại như chưa thỏa mãn mà hôn hôn chỗ bị ngậm đến sưng đỏ kia một chút: " Sau khi sinh bảo bảo sẽ có. "

Tiêu Chiến nhíu mày: " Cái gì? Đã tính giành sữa với con mình sớm vậy. . . . . Ơ! A! "

Vương Nhất Bác chợt đẩy nhanh tốc độ, đem mông thịt omega ở trong tay nhào nặn, thấp giọng nói: " Không giành. Nhóc con kia uống sữa, em ăn anh là được. "

" A. . . . . ha . . . . Quá nhanh. . . . . . Ô. . . . "

Vương Nhất Bác đột nhiên nhớ ra cái gì, hít một ngụm khí nói: " Này, kiểm tra trực tràng làm như thế nào? "

Tiêu Chiến bị cậu làm một hồi trước mắt biến thành màu đen, nhất thời không kịp phản ứng lại: " Cái, cái gì? "

Hai ngón tay Vương Nhất Bác liền dò xét chạm vào huyệt khẩu đã chống đỡ đến cực hạn: " Kiểm tra trực tràng bằng tay a. Làm như thế nào? Dạy em đi? "

Mỗi tấc da của omega lúc này đều mẫn cảm muốn chết, huống chi là bị ngón tay lành lạnh đụng tới chỗ ấm nóng kia, giống như đang tính toán muốn chen vào.

Dũng đạo phản xạ kịch liệt co rút, Tiêu Chiến cơ hồ có chút hoảng loạn nói:

" Em đừng xằng bậy! "

" X! " Vương Nhất Bác bị anh hút một trận sảng khoái, im lặng mắng một câu thô tục, cắn một ngụm lên vai anh, tin tức tố bùng nổ phóng ra, người trong lòng rên "A" một tiếng, thân hình mềm nhũn, giống như không xương cốt ngồi tê liệt trên người cậu.

Vương Nhất Bác lấy lại bình tĩnh, lại muốn đi trêu chọc anh: " Em không xằng bậy a, em học tập anh nha. "

Cậu nói xong còn cố ý tiếp tục lấy tay ấn ấn vị trí giao hợp của hai người: " Trước tiên là thế này saoo? "

" Em đừng. . . . Ô. . . . " Tiêu Chiến hướng lên trên cọ cọ vài cái, vùi đầu liếm cổ cậu, giống như khẩn trương lại như thẹn thùng, cả người đều run nhè nhẹ.

Vương Nhất Bác vỗ nhẹ lưng anh hai cái coi như trấn an, lại ghé vào tai anh cười: " Không phải anh nói với em rồi sao, qua hai mươi tuổi sẽ kiểm tra trực tràng, đây là việc thông thường mà. "

" Hơ! "

" Anh cũng ba mươi rồi, còn phải làm nhiều hơn vài lần. "

" A. . . . . . . "

Vương Nhất Bác mỗi câu nói đều dùng lực đỉnh lên một chút, Tiêu Chiến cưỡi ở trên người cậu, bị cậu nâng mông nắm eo, cũng không có nửa điểm phản kháng.

Cậu cắn tai Tiêu Chiến: " Dành ít thời gian dạy em, sau này em cho anh kiểm tra, không được sao? "

" Em. . . . " Tiêu Chiến căn bản một câu đầy đủ cũng không nói được, thậm chí còn sặc nước bọt chính mình, nhất thời một trận ho khan.

"......"

Mỗi lần anh ho, hậu huyệt đều co rút, cho dù Vương Nhất Bác lúc này không hề động, cũng có thể cảm giác được vách tràng từng chút từng chút mút vào quy đầu của mình.

Vương Nhất Bác sảng khoái than một tiếng: " Rất lợi hại. "

Tiêu Chiến nhận thấy có gì đó không đúng: " Ưm? "

" Không có gì, khen anh lợi hại. " Vương Nhất Bác cười hì hì, lại mạnh mẽ dùng sức đỉnh lộng người dưới thân một chút.

" Ha a-- " Tiêu Chiến ngẩng đầu lên, đem hầu kết yếu ớt đến bên miệng Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác cực kì không khách khí mà một ngụm cắn lên, dùng răng nanh kéo lên một khối da nhẹ nhàng ma xát.

Miệng cậu dùng lực cũng không lớn, nhưng Tiêu Chiến vẫn miễn cưỡng cảm nhận được yết hầu bị khống chế, kìm hãm.

Thời điểm Omega bị làm đến thất điên bát đảo cũng không dám rên to làm càn, hậu huyệt lấy lòng đem Alpha ngậm vào càng sâu, đằng trước cũng nhận được khoái cảm mà bắt đầu rỉ ra chất dịch trong suốt.

Tính toán lúc này cũng không sai biệt lắm, Vương Nhất Bác đem anh ngã trên giường khám bệnh, đưa một chân anh gác lên vai.

" ! " Hai chân mở rộng hơn nữa, chân Tiêu Chiến bị duỗi căng đem đến cảm giác đau nhức hai mắt trừng lớn.

Vương Nhất Bác nhấc chân còn lại của anh lên, một bên trầm thắt lưng đỉnh lộng một bên cúi người muốn hôi môi anh.

Đợi cậu chạm vào cánh môi, hai người đều giống như sắp ra rồi.

Tiêu Chiến thở hổn hển, không nhịn được chửi một câu: " Thắt lưng của anh cũng bị em bẻ gãy rồi. "

Vương Nhất Bác " ha " cười một tiếng: " Không có việc gì đâu, nhanh sẽ khỏi thôi. "

Cậu nói xong liền chặn miệng anh, không hề để ý tới anh giãy dụa, nhanh chóng đâm thêm vài lần, rút ra hạ thân, cùng anh bắn ra.

Dư vị cao trào qua đi, Tiêu Chiến một phen dùng sức đẩy Vương Nhất Bác ra, kết quả chưa kịp nhấc chân bỏ chạy, lại bị người ta kẹp cổ ngã xuống giường.

" Ách-- " Vương Nhất Bác khoa trương làm một cái biểu cảm tắt thở.

Tiêu Chiến "phụt" cười ra tiếng, dùng chân đem cậu vớt lên, lúc này mới cố gắng ngồi xuống cạnh giường.

Vương Nhất Bác ngồi ổn thỏa trên giường, lôi kéo anh nằm lên đùi mình cho cậu ấn thắt lưng:

" Có tốt hơn chưa? "

Tiêu Chiến đặt cầm lên cánh tay đang bắt chéo, " Ừm " một tiếng: " Đầu không choáng, tay chân cũng không nhũn. "

Nghe giọng điệu của anh cũng không có vẻ gì là không khỏe, Vương Nhất Bác yên lòng. Thậm chí đắc ý nói: " Em đã nói sẽ không có vấn đề gì mà. "

Tiêu Chiến nhìn cậu vẻ mặt ngứa đòn, duỗi chân hướng cánh tay cậu đạp một cước: " Eo đau muốn chết. "

Vương Nhất Bác nửa thật nửa giả kêu một tiếng, vỗ mông anh trả thù, phát ra tiếng "ba" vang vọng.

Trước khi Tiêu Chiến kịp phản ứng, cậu hướng huyệt omega phát sưng thăm dò: " Này, nói thật, kiểm tra trực tràng bằng tay làm như thế nào a? "

Tiêu Chiến cả người giãy nảy lên: " Em có để yên không hả? "

Vương Nhất Bác vội vàng đè anh lại, sợ anh trực tiếp lăn thẳng xuống đất: " Em sai rồi em sai rồi, bác sĩ Tiêu đừng kích động. "

Tiêu Chiến đứng thẳng lên cho cậu một đấm.

Vương Nhất Bác hoảng loạn một bàn tay năm ngón xòe rộng ra bao lấy nắm đấm anh.

Cuối cùng cũng đem người xoa bóp đến thoải mái, lại dọn dẹp giường, Vương Nhất Bác trực tiếp ngồi trước bàn làm việc của anh.

Tiêu Chiến nằm trên giường xoay người nhìn cậu: " Em không nằm à? "

Vương Nhất Bác lắc đầu: " Giường không lớn, hai người sợ chật." Cậu nhìn lướt qua thời gian: " Bây giờ còn sớm, anh có thể ngủ một giấc, em gọi anh trước nửa tiếng. "

" Được. "

Rèm che được Vương Nhất Bác kéo lại, che mất ánh nắng, trong phòng liền tối sầm.

Trong phòng còn tràn ngập hương vị tin tức tố omega cùng alpha xen lẫn, nhưng lại yên tĩnh, thoải mái.

--- HOÀN ---

Dịch sml :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro