[ ABO ] Dụ dỗ hành động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 诱捕行动

Tác giả: xrrl

Thể loại: OOC / ABO / Đảo ngược tuổi tác (24x18)

Một câu chuyện về niên hạ Omega dụ dỗ niên thượng Alpha lên giường = ))))

❌Bản dịch chỉ đúng 70-80%❌

*Note:Cho bạn nào chưa biết thì alpha cũng sẽ có kì phát tình như omega nha.

-----------------------------------------

Tiêu Chiến biết lúc nào là kì phát tình của Nhất Bác ca ca mà cậu thích nhất. Gần đến quãng ngày đó, cậu đem tất cả thuốc ức chế trong nhà giấu đi, trốn trong tủ quần áo Vương Nhất Bác, đợi khi Vương Nhất Bác từ công ty trở về, liền từ một khe nhỏ cậu cố ý lưu lại lặng lẽ quan sát.

Vương Nhất Bác nhìn qua có chút nôn nóng bất an, đem áo khoác vứt một bên, cởi ra caravat ngay ngắn, tìm kiếm mọi ngăn kéo ngăn tủ trong phòng.

Cùng lúc đó, Tiểu Chiến ngửi được trên người anh dần dần lan ra khắp nơi, tin tức tố mang theo một chút vị đắng. Anh ấy phát tình rồi. Tiêu Chiến chờ ở phía sau cửa, mở to đôi mắt một nửa là chờ mong một nửa là khẩn trương, cậu rất muốn gặp bộ dáng Vương Nhất Bác phát tình một lần, xem vẻ mặt anh còn lãnh đạm như vậy hay không.

Thuốc ức chế đã sớm bị Tiêu Chiến đem đi, Vương Nhất Bác dĩ nhiên không thể tìm thấy, dục vọng bị đốt cháy vô dược khả trì, chỉ có thể thông qua phương thức bình thường nhất để xoa dịu. Tiêu Chiến trơ mắt nhìn anh cởi bỏ quần lót, giải phóng quái vật lớn ra, kích thước tính khí của alpha trong kì phát tình thật kinh người, sống động hừng hực mà to lớn, gân xanh trên thân rõ ràng không ngừng nảy lên, như là tùy thời có thể tiến vào.

Vật kia của Vương Nhất Bác trong mắt Tiêu Chiến luôn có ý tình sắc, bàn tay to lớn khớp xương rõ ràng chậm rãi nắm lấy, bắt đầu cao thấp an ủi chính mình. Tất cả nam nhân trời sinh giống như hiểu rõ kỹ xảo thủ dâm, nhưng không phải ai cũng có thể gợi cảm mê người như Vương Nhất Bác. Trán anh căng ra dính đầy mồ hôi ẩm ướt, hơi ngại bất tiện dừng lại ở trước mắt, Vương Nhất Bác một tay đem nó cầm lên, cổ vươn thành một đường cong xinh đẹp, hầu kết chắc nịch giữa cổ thi thoảng lăn lên cuộn xuống, Tiêu Chiến thấy bên tai nóng lên, lại không muốn dời tầm mắt một chút nào cả.

Đợi đến khi nhìn đủ rồi, liền đem thuốc ức chế trong túi đưa cho anh. Trong lòng Tiêu Chiến tính toán như vậy, nhưng cậu thật sự xem nhẹ lực ảnh hưởng tin tức tố của alpha trưởng thành, một omega chưa hoàn toàn phát dục, cho dù trước đó được tiêm đủ lượng thuốc ức chế, cũng không có cách nào đối với tin tức tố hoàn toàn miễn dịch.

Thời điểm phát hiện triệu chứng khác thường thì đã quá muộn, Tiêu Chiến không chịu nổi tin tức tố càng ngày càng đặc trên người Vương Nhất Bác, thế nhưng cũng bị cưỡng chế kích thích kì phát tình, hô hấp cậu đột nhiên trở nên dồn dập, hai má nhiễm một mảng ửng hồng, hai chân không thể tiếp tục chống đỡ thể trọng, lập tức mềm xuống, ngã xuống đất, hậu huyệt đã hoàn toàn ướt, bước vào trạng thái thuận lợi cho kì phát tình giao hợp, dịch thể theo bắp đùi cậu chảy xuống phía dưới từng giọt, dưới quần áo che giấu nơi tư mật dính dấp ẩm ướt.

Không biết là cậu tiếng động quá lớn, hay tin tức tố trên người hấp dẫn sự chú ý của Vương Nhất Bác, giây tiếp theo Tiêu Chiến liền nhìn thấy Vương Nhất Bác đi tới hướng này, không có đem khóa quần đóng lại, Tiêu Chiến thấy càng rõ ràng, dương vật tráng kiện của alpha đã muốn tới trước ngực, cậu giống như bị đóng đinh vào cây thánh giá chờ phán quyết, ở tại chỗ không thể nhúc nhích, không thể biết trước giây tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.

Thực tế Tiêu Chiến rất rõ tiếp theo sẽ thế nào, alpha trong kì phát tình tính cách tiến công mạnh mẽ, dục vọng cấp bách muốn được xoa dịu, vừa vặn trước mắt lại có một omega chưa đánh dấu, cậu đây là đang đẩy chính mình đến bên vách đá thôi. Tiêu Chiến thần trí không rõ miên man suy nghĩ, đúng rồi, trong túi có thuốc ức chế. . . . . .. . . . .

Không đợi cậu lấy thuốc ức chế ra, Vương Nhất Bác đã đẩy cửa tủ quần áo ra, ánh sáng trong phòng chiếu xuống người anh tạo thành một cái bóng, đó là vẻ mặt Tiêu Chiến rất quen thuộc, Vương Nhất Bác đang ở phía trên, từ trên cao chăm chú nhìn xuống cậu.

" Tiêu Chiến. " Vương Nhất Bác gọi tên cậu, sắc mặt lạnh lùng cứng rắn, nhăn mày, tựa hồ rất không vừa lòng khi cậu xuất hiện ở trong này, " Em thật sự rất không nghe lời."

Alpha đối mặt với omega mạnh mẽ đến đâu cũng là tuyệt đối áp chế, Vương Nhất Bác dễ dàng túm cậu ra, đem đến trên giường, Tiêu Chiến ngã xuống tấm thảm mềm mại, nhìn thấy Vương Nhất Bác cởi quần áo ra từng cái từng cái, đến khi anh không chỗ nào che giấu, bắp đùi không ngừng phát run, mãi đến giờ phút này cậu mới nhận thức rõ kì phát tình của omega ── khát vọng. Dục vọng cơ hồ muốn đốt cháy lục phủ ngũ tạng cậu, làm cho cậu muốn đi đến bên ống quần Vương Nhất Bác, khẩn cầu Vương Nhất Bác hung hăng tiến vào.

Tiêu Chiến gần như đã làm vậy, cậu cả người trần trụi ngồi dưới đất, tầm mắt đối diện giữa hai chân Vương Nhất Bác, thiếu chút nữa liền đụng phải. Vương Nhất Bác lúc này hết sức bất ngờ mà lại giống như nhu hòa, đưa tay dán lên sườn mặt cậu, đôi môi thì thầm một câu: " . . . .. .. . . Đây là em tự tìm. "

Một màn nhu tình kia phú chốc lướt qua, Tiêu Chiến vẫn chưa phân rõ là ảo hay là thật, nhiệt độ trên sườn mặt liền chuyển đến trên môi, chỉ nghe thấy mệnh lệnh Vương Nhất Bác bình thản nói: " Há mồm. "

Ngón tay thô ráp của Vương Nhất Bác ấn quai hàm cậu, buộc môi Tiêu Chiến tách ra, đem hai ngón tay nhét vào trong miệng cậu khuấy đảo, đè ép đầu lưỡi đỏ hồng, bắt chước động tác giao hợp ở trong khoang miệng co rút ra vào, cánh môi Tiêu Chiến dươi hành động thô bạo của anh dần dần trở nên sưng đỏ mềm mại ẩm ướt, nước bọt không thể khống chế theo khóe miệng chảy ra.

Tiêu Chiến lại giống như bắt được cọng rơm cứu mạng mà ra sức liếm từng đốt ngón tay anh, kích thích từ khoang miệng trấn an tin tức tố đang xôn xao, kì phát tình bị cưỡng ép đánh thức đến dồn dập mà mãnh liệt, cậu chưa bao giờ trải qua cảm giác thế này giống như muốn đem người chết trong tình triều, cậu không đến thứ khác chỉ muốn anh, một giây đồng hồ cũng chờ không được.

Vương Nhất Bác đem ngón tay ướt át trơn tru từ miệng cậu đi ra, Tiêu Chiến toàn thân chỗ nào cũng mềm mại, giống như cố gắng ngồi yên cũng hao tổn sinh khí, thân mình mềm mại dựa vào đùi anh, đốt ngón tay ửng đỏ lộ ra tình dục, tin tức tố mang theo hương vị ngây ngô non nớt giống như ly rượu, không có chút gợi cảm, nhưng vẫn khiêu khích lý trí còn sót lại của Vương Nhất Bác, bởi vì đối phương vừa vặn là Tiêu Chiến.

Anh nhỏ hơn Vương Nhất Bác sáu tuổi, vừa mới qua sinh nhật mười tám tuổi không bao lâu, thiên sứ thuần khiết cùng bộ lông vũ trắng tinh khiết, muốn vấy bẩn cậu cũng thực dễ dàng. Vương Nhất Bác không muốn, nhưng đôi khi không phải không muốn liền có thể không muốn, Tiêu Chiến cần giáo huấn một chút.

Vương Nhất Bác đem mông cậu nâng lên, mặt sau Tiêu Chiến chảy nước đem thảm nhung mịn màng ướt thành một mảng, mắt hồng lên không chịu nổi, vẫn là làm theo lời anh nói, nửa ghé vào giữa đầu gối người trước mặt, thẳng người, eo hạ xuống, ngón tay Vương Nhất Bác vừa nãy còn trong miệng cậu, giờ lại tiến vào lỗ nhỏ phía sau.

Tiêu Chiến ngắn ngủi kêu lên một tiếng, tiếng nói thiếu niên trong veo mang theo nức nở, vòng eo kịch liệt run rẩy, huyệt khẩu hư không hồi lâu rốt cuộc cũng được an ủi, khớp xương Vương Nhất Bác so với người thường thô hơn một chút, vùi vào nơi chật hẹp ướt át, lập tức liền đi vào nơi sâu nhất, so với Tiêu Chiến tự dùng tay mình cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Bên trong Tiêu Chiến hoàn toàn nóng lên, thịt huyệt ấm áp nhiệt tình quấn lấy ngón tay Vương Nhất Bác, nhưng vẫn là quá nhỏ, hai ngón tay liền nhồi vào miệng huyệt, chính là chỉ co rút một chút liền mang theo tiếng nước dinh dính sền sệt, ngay sau đó liền có càng nhiều chất lỏng tuôn ra, đem bàn tay Vương Nhất Bác đều làm ướt. 

Đang chơi nửa chừng, Vương Nhất Bác đem ngón tay dính đầy nước ra cho cậu xem, bôi lên nhũ tiêm cậu, khen Tiêu Chiến thật nhiều nước. Tiêu Chiến chưa bị người ta chơi như vậy, câu nói kia làm cậu xấu hổ đến mức tai đỏ bừng, ánh mắt ẩm ướt hồng hồng nhìn thoáng qua tay anh, liền không thể kiềm chế được bị kích thích bắn ra.

" Em làm dơ thảm của anh rồi. " Vương Nhất Bác chăm chú nhìn cậu thất thần, Tiêu Chiến căn bản không có nghe thấy lời anh nói, hai má nóng bỏng dựa vào đầu gối anh thở dốc, Vương Nhất Bác ôm cậu lên, môi dán lên tuyến thể, trấn an hôn một hồi.

Tiêu Chiến theo bản năng nắm lấy quần áo Vương Nhất Bác, trong lúc hoảng hốt vẫn kêu tên Vương Nhất Bác, dường như ngay cả khi rơi vào tình trạng ý thức mơ hồ, Vương Nhất Bác vẫn là bến cảng an toàn nhất của cậu.

Dục vọng trong kì phát tình không dễ tiêu tan như vậy, trước khi bị đánh dấu, cơ thể vẫn sẽ duy trì trạng thái thích hợp nhất cho việc giao hợp, bởi vậy mặc dù vừa bắn qua một lần, Tiêu Chiến rất nhanh liền cương, vô thức dán lên người Vương Nhất Bác cọ xát, tìm kiếm an ủi, " Nhất Bác ca ca, em còn muốn . . . . . "

Vương Nhất Bác nắm lấy thắt lưng đang lộn xộn, làm cho cậu an phận ngồi trên đùi mình, ngón tay lại tiến vào nơi ẩm ướt mềm mại kia, tay kia cầm phía trước chậm rãi nhu lộng. Nhưng là phía trước lúc này không còn dễ thỏa mãn như vậy, đầu óc Tiêu Chiến chỉ nghĩ muốn anh vào sâu thêm một chút, tràng thịt cố gắng co rút kẹp chặt hai ngón tay kia, như thế nào cũng cảm thấy không đủ, không có cách nào đạt tới cao trào, nước mắt cũng đều chảy ra, " Ca ca, anh cắm sâu một chút, dùng sức một chút. . . . . . . "

Áo sơ mi Vương Nhất Bác bị cậu lôi kéo nhăn thành một đoàn, Tiêu Chiến còn ở trên người anh nhích tới nhích lui, chính anh cũng nhẫn nhịn đến cực khổ, dương vật thô to trướng ngạnh thành màu tím đỏ, chỉ cần anh muốn, lập tức có thể làm Tiêu Chiến ngay tại đây. Nhưng Tiêu Chiến vẫn còn nhỏ, cậu còn có rất nhiều lựa chọn khác, cũng không nhất định sẽ muốn ở lại bên người Vương Nhất Bác.

Cuộc sống của Vương Nhất Bác rất có quy luật, công việc phải dựa theo tiến trình đã sắp xếp, âu phục nhất định phải cao, cảm thấy đồ vật nào có hứng thú sẽ mua một lần rất nhiều, cho dù không thể dùng hết toàn bộ, cũng khẳng định sẽ không cho người khác. Chính là người thân, cấp dưới, rất nhiều người không chịu được tính tình của anh, cuối cùng khó tránh khỏi bỏ anh mà đi, Vương Nhất Bác cực độ bài xích tất cả các mọi thứ vượt quá kế hoạch ngoài ý muốn. Anh muốn thả Tiêu Chiến đi trước khi Tiêu Chiến trở thành một phần anh muốn khống chế.

Không ngờ Tiêu Chiến không những không muốn rời đi, một hồi còn đem mình vào tiết mục biểu diễn võ thuật của cậu. Nước mắt của đứa nhỏ rơi càng lợi hại, từng giọt từng giọt rơi trên mặt anh, làm anh như bị bỏng. Nhìn vẻ ngoài của cậu, giống như thật sự rất khó chịu, Vương Nhất Bác biết chính mình lại muốn mềm lòng rồi.

Cổ tay mảnh khảnh của Tiêu Chiến khoát lên cổ anh, cơ thể nóng bỏng gắt gao dán lên người anh, hôn khóe môi anh, một bàn tay vói xuống sờ tính khí anh, nói chính mình đã chịu không nổi, cầu Vương Nhất Bác tiến vào bên trong.

Vương Nhất Bác cảm thấy cậu nói nhiều thêm vài câu nữa lý trí anh sẽ bị đánh tan hoàn toàn, ôm eo Tiêu Chiến đem cậu thả xuống giường, lần đầu tiên hôn bờ môi cậu, hỏi cậu có thật sự nguyện ý không. Tiêu Chiến thế nào lại không muốn, thời điểm cậu không phát tình trong đầu tất cả đều là nhớ đến Vương Nhất Bác, phát tình cũng chỉ muốn cho Vương Nhất Bác thao. Chính mình liền đưa tay đỡ bộ vị căng cứng bừng bừng của Vương Nhất Bác, để ở miệng huyệt, nói với anh: " Nhất Bác ca ca, tiến vào. "

Lúc này Vương Nhất Bác không chút do dự, tuân theo bản năng, đầu nấm phá vỡ thịt huyệt mềm mại, từng chút đem tính khí chen vào, bên trong Tiêu Chiến thật sự quá nhỏ, anh không dám tùy ý hành động, bên tai truyền đến tiếng Tiêu Chiến rên rỉ không chút nào kiềm chế, giống như là đau, giống như là thoải mái tới cực điểm. Chân Tiêu Chiến bị mở ra, giống như sắp gãy, nơi đó bị cắm vào lại thích muốn chết, mỗi lần Vương Nhất Bác tiến vào một centimet, bụng dưới cậu đều một trận co rút, như là mỗi giây mỗi phút đều nghênh đón cao trào.

Cậu nhìn Vương Nhất Bác chậm rãi tiến vào, đỉnh đến cái bụng bằng phẳng hiện ra hình dạng, nước mắt không khống chế tích lại từng giọt, cậu nghĩ muốn Vương Nhất Bác một lần cắm vào toàn bộ, kí hiệu ở trong khoang sinh sản của cậu, làm cho Tiêu Chiến vĩnh viễn thuộc về Vương Nhất Bác. Tiêu Chiến không ý thức được đã đem ý nghĩ trong đầu nói ra hết, khóc lóc ở bên tai Vương Nhất Bác nói cho cậu, muốn ca ca, rất thích ca ca, toàn bộ tiến vào được không.

Cậu lúc này vẫn dùng câu hỏi, như thể thường xuyên đặt mình ở vị trí thấp kém hơn van xin đối phương. Vương Nhất Bác muốn nói với cậu không cần như vậy, cho dù Tiêu Chiến không làm gì, Vương Nhất Bác cũng sẽ thỏa mãn toàn bộ thỉnh cầu.

Tiêu Chiến được nuông chiều từ nhỏ trong biệt thự lớn, nuôi thành một thân da thịt trắng như sữa, ngắt nhẹ một chút liền phiếm hồng, Vương Nhất Bác bất quá xuôi theo trước ngực đến sau lưng cậu nhào nặn xoa bóp một trận, trên lưng cậu liền hiện ra mấy vết dấu tay, giống như bị làm đau mà phát ra âm thanh nức nở đáng thương.

Bản năng chiếm giữ dục vọng của alpha dần dần tăng vọt, chỉ lưu lại ấn ký đã không thể nào thỏa mãn, Vương Nhất Bác rốt cục không nhịn được nắm thắt lưng cậu hung hăng hướng vào trong đâm chọc, ý đồ đem phần còn lại bên ngoài tiến vào trong thân thể Tiêu Chiến, bên trong Tiêu Chiến thật sự quá chặt quá nhỏ, vài lần đều cảm giác đã đi vào đến cuối, thêm vài cái nữa sẽ đem cậu đâm thủng mất.

Khoang sinh sản của omega chưa hoàn toàn phát dục căn bản không thể dung nạp toàn bộ khí quan của alpha, khoái cảm cùng đau đớn tranh đấu làm Tiêu Chiến gần như hít thở không thông, đôi mắt đẫm nước mơ mơ hồ hồ, cả thế giới quay cuồng, giống như rơi vào một vòng xoáy sâu không thấy đáy, cơ hồ sắp mất đi tri giác.

Trước khi cậu hoàn toàn chìm vào biển sâu, có người nhẹ nhàng hôn hôn bờ môi cậu, vì thế sóng triều dần tĩnh lặng, cậu mở to mắt, nhìn thấy một ánh sáng chiếu xuống biển. ( Má = )) )

Vương Nhất Bác cuối cùng vẫn không có tiếp tục làm, anh từ quần áo rơi lả tả của Tiêu Chiến tìm được thuốc ức chế, tiêm vào trong mạch máu chính mình. Thuốc ức chế phát huy hiệu quả nhanh chóng, kì phát tình của cậu rất nhanh liền bị thuốc khống chế, tin tức tố cũng không đậm đặc như hồi nãy, hạ thân chôn trong cơ thể Tiêu Chiến cũng dần dần mềm xuống, anh đem nó rút ra, bỏ qua đống quần áo nhăn nhúm trên người mình.

Tiêu Chiến nằm trên giường, dáng vẻ có chút  thảm, đôi mắt to khóc đến sưng đỏ, ngay cả chóp mũi cũng phiếm hồng, da thịt trần trụi nơi nơi đầy dấu vết Vương Nhất Bác không khống chế được làm ra từng vệt ứ màu đỏ tím, giữa chân lại một mảnh nước hỗn độn. Kì phát tình làm cậu cả người tiêu hao năng lực, nhắm mắt cũng đều phải hao phí sức lực, nhưng ở thời điểm Vương Nhất Bác chuẩn bị rời đi, cậu lại hao tổn hết sức lực bản thân nắm lấy góc áo anh.

Vương Nhất Bác bị kéo đến ngơ ngác một chút, đành ngồi lại trên giường bồi cậu, một tay duỗi ra vuốt ve hai gò má cậu, giống như trấn an một con mèo nhỏ bị thương, tay kia đem điện thoại đưa lên tai, phân phó quản gia đem một ống thuốc ức chế lên.

Trên người Tiêu Chiến đều là vị ngọt, trong đó nhiễm một chút hương vị tin tức tố của Vương Nhất Bác, đầu ngón tay như bị bỏng, cách quần áo mỏng dính cầm lấy tay anh không buông, hình như không nghe thấy Vương Nhất Bác ghé vào tai cậu nói một câu, không đi.

Thuốc ức chế rất nhanh được đưa lên, Vương Nhất Bác đem cậu ôm vào trong ngực, tiêm thuốc cho cậu, bỗng nhiên nhớ lại thật lâu trước kia anh cũng thường xuyên ôm Tiêu Chiến lúc còn nhỏ như vậy, dỗ cậu ngoan ngoãn ngủ trưa, Tiêu Chiến khi đó so với hiện tại nhỏ hơn. Lúc này Tiêu Chiến cũng dựa trong ngực anh giống như lúc trước, dáng vẻ trưởng thành hơn một chút, cũng có rất nhiều suy nghĩ về bản thân mình, nhưng trong mắt Vương Nhất Bác vẫn là đứa trẻ khi đó không chịu ngủ.

Tiêu Chiến đối với anh chấp niệm, Vương Nhất Bác rất rõ ràng, anh vẫn là muốn chờ Tiêu Chiến lớn một chút, có đủ năng lực suy nghĩ thật cẩn thận, thì sẽ nói đến vấn đề này một lần nữa, không ngờ việc duy trì khoảng cách lại phản tác dụng, vẻn vẹn một cú này đã làm cho anh không có đường lui.

Thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, thân thể Tiêu Chiến dần dần không còn khó chịu, nhưng tay vẫn không có sức lực, cũng chẳng cần có sức lực làm gì, cứ như vậy thành thật nán lại trong vòng tay Vương Nhất Bác.

Sau khi tình triều rút đi mặt cắt cậu không còn chút máu, mái tóc ướt đẫm mồ hôi hỗn loạn trên trán, trên cổ tay có một vòng hồng hồng, miễn cưỡng quay sang kéo tay Vương Nhất Bác, đầu chôn trong ngực anh, nhỏ giọng hỏi: " Nhất Bác ca ca, anh có một chút nào thích em không? "

Vấn đề không có câu trả lời, Vương Nhất Bác ôm eo phủ kín dấu vết tình dục của cậu, xoa nhẹ nó một chút, trầm mặc nửa ngày mới nói, " Chờ em lớn lên một chút đã. "

Tiêu Chiến ở trong ngực anh liền cười một cái, không phải vì hàm nghĩa trong lời anh nói, mà là bên tai cậu có thể rõ ràng nghe thấy, nhịp tim Vương Nhất Bác đột nhiên đập nhanh như đang trả lời cậu. Nhất Bác ca ca cũng thực thích cậu, đối với cậu có cảm giác, chỉ cần nghĩ như vậy, cho dù trên người có bao nhiêu đau đớn, Tiêu Chiến cũng vui vẻ chịu đựng. ( U mê :))) )

Thành công bắt được một con bướm ngây ngô xinh đẹp trong vườn, cần phải trải qua một thời gian dài giăng lưới, mỗi ngày kiên nhẫn chờ đợi, thẳng đến khi con bướm mắc vào mạng nhện, dùng tơ nhện quấn quanh không thể nào thoát thân ── Tiêu Chiến cuối cùng cũng đợi được con bướm của cậu mắc bẫy.

------ ENDღ. -------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro