Tiểu điệp trước gương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 镜前的小蝶

* Tiểu điệp = Bướm nhỏ, chắc ai cũng biết òi, để bướm nhỏ nghe kì kì á = ))

Tác giả: yoyoyoyehei_1

Thể loại: OOC / Song tính / Học sinh cao trung / Miệng / Triều thổi / Diễn phục play / Nữ trang / Chuẩn bị phòng kính play . . . . 

❌BẢN DỊCH CHỈ CHÍNH XÁC 80%❌

Có vẻ cả bộ H văn này tôi nữ tính hoá Tiểu Tán nhà tôi hả? Biến thái hả? = ))) Tôi thấy hợp gu tôi thì edit, thích làm cái gì thì làm cái đó 😀🤘🏿

Thôi, chương này h nhẹ nhàng lắm. 

----------------------------------------

Trước khi lên cấp ba kì nghỉ hè chớp mắt một cái đã qua, một nửa ngày nghỉ bị bắt tới trường học bù, tiếng oán thán khắp nơi một hồi rồi cũng dần dần thích ứng máy móc bước vào cuộc sống học tập, trường học cũng coi như động viên đúng lúc, tư tưởng chuẩn bị cũng được làm đầy đủ, tất cả từng bước vào quỹ đạo.

Một tuần một bài kiểm tra nhỏ, một tháng một kỳ thi, mỗi ngày sớm tối tự học, thời gian bị sắp xếp chính xác tới từng phút, lập kế hoạch cắt giảm so cho hợp lý với từng giai đoạn ôn tập —— Nhưng mà này cũng chỉ là giới hạn thành tích của những học sinh thành tích xuất sắc hoặc là mấy học sinh ham học đang cầu tiến, đối với đứa nhỏ nghịch ngợm như Vương Nhất Bác mà nói thật ra cuộc sống biến hóa cũng không lớn.

Nhưng cuộc sống Vương Nhất Bác vẫn còn chút may mắn, trường bọn họ lúc nhập học phân thành hai lớp song song dựa trên nguyện vọng nghệ thuật và thành thích kì thi, bằng không lấy thành thích của hắn, có lẽ sẽ rất nhanh tách ra khỏi Tiêu Chiến, sao còn có thể ngồi sau bàn Tiêu Chiến được.




Sau kì thi tháng đầu tiên, chủ nhiệm lớp bắt đầu tìm từng học sinh nói chuyện về nguyện vọng con đường sau này, đợi qua một kì học sẽ báo với hội cha mẹ, tùy thời làm tốt công tác liên kết.

Ngày thứ hai sau kỳ thi tháng, đến bảng thông báo xem thành tích giúp Tiêu Chiến, chen chúc giữa một đám người đi đến xem nửa đầu danh sách —— Chỉ cần biết Tiêu Chiến không rớt khỏi top 5 lớp là được rồi.

Vương Nhất Bác nheo mắt, thấy tên Tiêu Chiến ở số 3. Top 3, ừm, giống như lần trước, không tồi không tồi.

Hắn từ trong đám người đi ra, đang chuẩn bị quay về lớp báo cho Tiêu Chiến, lại không biết chủ nhiệm đột nhiên từ đâu chui ra gọi hắn lại.

Chủ nhiệm lớp bọn họ là người vừa mới tốt nghiệp, là một thầy giáo trẻ tuổi, lớp bọn họ cũng là lớp đầu tiên thầy chủ nhiệm, có thể là tư tưởng trẻ hóa, phương pháp giáo dục cũng không cứng ngắc,  cùng đám con nít phản nghịch thật ra cũng không khác nhau gì lắm.





Chủ nhiệm lớp đi tới, hỏi Vương Nhất Bác có phải lại xem thành tích cho Tiêu Chiến hay không, giọng điệu còn mang theo ý tứ trêu chọc rất nhỏ.

Mấy giáo viên khác trước giờ thấy Vương Nhất Bác muốn tránh còn không kịp, từ nửa học kỳ đầu cấp ba hắn đã nổi tiếng, hắn ở trong lớp căn bản cũng rất ngang bướng, có mấy người cùng tuổi muốn làm đệ tử của hắn, ẩu đả các thứ cho tới bây giờ vẫn không thể thiếu hắn; tâm tư không chú ý tới học tập thành tích cũng không nhích lên nổi, mưu ma chước quỷ còn nhiều. 

Nhưng cũng có không ít cô gái thích hắn, giống như bộ dáng cậu nhóc vừa đẹp trai lại có chút hư hỏng này khiến mấy cô gái gặp liền thích. Lúc đó nhà trưởng tổ chức Tháng năm đỏ* hắn lên sân khấu nhảy, sau đó mãi đến nghỉ hè ngày nào cũng đều có nữ sinh mua đồ uống cho hắn. Vương Nhất Bác cũng không từ chối ý tốt của mấy cô nương, ngoài nhận đồ uống thì không nhận thêm yêu cầu gì, kết quả lại bị ụp cho cái danh hiệu hoa tâm đại củ cải.

Nhưng bản thân hắn hoàn toàn không thèm để ý, không biết từ khi nào, hắn mỗi ngày đều làm học sinh ba tốt dính bên người Tiêu Chiến, sau đó dưới tình huống kẻ khác không biết được lừa cậu về nhà, đóng cửa phòng cùng nhau làm chút chuyện tình ái.

( Tháng năm đỏ hình như là ngày lễ gì đó liên quan đến cách mạng ở bên trung, search baidu thì đó là tháng mà cách mạng nhiệt liệt nhất, lên đỉnh điểm nhất gì đó, ai biết thì cmt tôi sửa nha. )



" Thầy, thầy biết mà còn hỏi. "

Vương Nhất Bác đứng tựa vào tường hành lang, hắn cùng chủ nhiệm lớp lúc đó cũng không có cảm giác khoảng cách, giống như anh cả thân thiết.

Chủ nhiệm lớp đi đến cạnh người hắn mới tiếp tục nói, " Ba mẹ em vẫn thường xuyên không ở nhà sao? "

" Ừm. " Vương Nhất Bác đút tay vào túi, " Làm sao ạ, một lời không hợp lại bắt đầu tra hộ khẩu rồi phải không. "

" Không có. Tôi dù sao cũng là chủ nhiệm lớp em, phải chú ý đến cuộc sống của học sinh. "

Nghe đến đó, Vương Nhất Bác lại cười cười.

" Còn nữa a, buổi chiều thứ Bảy sau giờ tan học em đến tìm tôi một lát, sau đó hướng dẫn vấn đề nguyện vọng lên lớp. Cho dù em không để ý mặt này, nhưng đây là nhà trường yêu cầu, phối hợp một chút. "

Vương Nhất Bác nâng mắt nhìn chủ nhiệm, gật gật đầu:  " Ừ, đã biết. Cảm ơn thầy. "



Thứ bảy nhà trường học bù, 4:30 chiều tan học.

Vương Nhất Bác bị chủ nhiệm lớp mời đi nói chuyện, để Tiêu Chiến về nhà trước chờ hắn, lại không nghĩ tới Tiêu Chiến lưng đeo cặp sách giống như hòn vọng phu đứng trước cổng trường đợi hắn hơn hai mươi phút.

Thấy hắn đi ra, Tiêu Chiến cũng không nói gì, ôm áo đồng phục xoay người đi đằng trước hắn, đi về phía nhà Vương Nhất Bác.

Thật ra Tiêu Chiến từ khi thi xong có chút kì lạ, nhưng Vương Nhất Bác cũng không nói được là lạ chỗ nào.

Hai người vừa bước vào nhà, Tiêu Chiến liền đem cặp quăng qua một bên, lôi kéo Vương Nhất Bác đẩy hắn xuống sô pha, quỳ gối giữa hai chân hắn, cúi đầu không nói lời nào mà cởi dây lưng hắn, sau đó trực tiếp nắm lấy viền quần lót lột xuống.

" Này này này, làm gì a. "

Vương Nhất Bác đứng thẳng dậy, bắt lấy cổ tay cậu.

Tiêu Chiến liếm liếm môi, ánh mắt long lanh vẫn không chút thay đổi, " Giúp cậu khẩu giao, có muốn không. "

Đây là lần đầu tiên Vương Nhất Bác được Tiêu Chiến chủ động đề nghị khẩu giao.

Tuy rằng Vương Nhất Bác rất thích xúc cảm khi đem dương vật nhét vào miệng cậu, nhưng bình thường Tiêu Chiến phiền chuyện này, đều là lúc hắn chủ động yêu cầu mới có thể làm, chỗ đó của Vương Nhất Bác sau khi cứng lên thực sự quá to, cảm giác mỗi lần cắm vào đều thọc sâu đến tận cuống họng, muốn nhổ ra.

Dùng từ thụ sủng nhược kinh để hình dung tâm tình Vương Nhất Bác lúc này là thích hợp nhất, tay vừa buông lỏng, Tiêu Chiến lần nữa nâng gốc  rễ lên, đem dương vật chưa hoàn toàn cương trực tiếp liếm lên.

" Shhh —— "

Mới vừa một chút háng Vương Nhất Bác còn có chút mỏi, khoái cảm từ bụng dưới chạy loạn, đầu lưỡi Tiêu Chiến vừa mềm lại vừa nóng, tuy rằng chưa nuốt vào toàn bộ, nhưng đi vào một phần khoang miệng bên trong vách tường đã đem hắn bọc chặt, đầu lưỡi đỉnh qua đỉnh, tay lại đỡ phía dưới vuốt ve, không đến vài cái hắn liền ngạnh, bắt đầu gắng sức kiềm chế xúc động muốn nắm tóc Tiêu Chiến đem mình đẩy vào bên trong.

Tiêu Chiến nắm tính khí của hắn, thật sự rất khó nuốt hết, khóe miệng đều bị căng ra, cảm giác muốn nôn khan làm ánh mắt cậu bắt đầu có chút phiếm hồng, nhưng nếu là tự bản thân cậu muốn làm thì nhất định sẽ làm đến cùng, Vương Nhất Bác sảng khoái cũng để ý vẻ mặt cậu, cũng rất nhanh bị cậu nhanh trí kẹp chặt yết hầu mềm mại làm rối loạn suy nghĩ hắn.

" Đệt. "

Thanh âm mắng người của Vương Nhất Bác cũng đều run rẩy.

Tiêu Chiến chịu đựng cảm giác bị đâm muốn nôn mửa để hắn thâm hầu vài lần, ánh mắt ướt sũng, thấp giọng truyền đến tiếng ô ô rên rỉ đều bị Vương Nhất Bác chặn lại, thật giống có chút bị hắn ức hiếp.

Hai giây trước khi Vương Nhất Bác tước vũ khí đầu hàng hắn đẩy cậu ra, lộng vài cái liền bắn lên tay, sau đó hắn mới kéo Tiêu Chiến vào ngực mình, cách một lớp quần xoa nắn dương vật bán cương.

" Cậu làm sao vậy? " Vương Nhất Bác dán ở bên tai hỏi cậu.

Tiêu Chiến xoa xoa miệng, đôi môi hồng nhuận bị sử dụng quá độ, khóe miệng bị kéo căng tạo ra vệt hồng, Vương Nhất Bác hôn hôn mặt cậu.

" Thèm dương vật? "

" Không có, chỉ là muốn làm thôi. Cậu không thích sao. " Tiêu Chiến nắm tay hắn, nâng mắt lên nhìn hắn.

" Thích a. Cậu làm cái gì tôi cũng thích hết. " Vương Nhất Bác vói tay vào trong quần áo Tiêu Chiến, chu trên làn da bóng loáng của cậu, " Đi thôi, đi tắm rửa trước rồi chơi. "

Vương Nhất Bác nhét Tiêu Chiến vào phòng tắm, làm tới 8h hơn mới nhớ đến phải đặt đồ ăn ngoài.



Trước khi ngủ Tiêu Chiến nằm ở trên giường đọc sách, lẩm bẩm tự nói một câu giống như tự hỏi mình, lúc đó Vương Nhất Bác đang ngủ cạnh người cậu cũng không nghe thấy.

" Sau này chúng ta vẫn có thể ở bên nhau sao. "



Tựa hồ càng vội càng cảm thấy thời gian trôi nhanh, nháy mắt đã tới cuối năm.

Ngoại trừ Tháng năm đỏ thì dạ hội năm mới cũng là liên hoan được mong chờ nhất, cho dù đã lên cấp ba cũng không ngoại lệ. Tuy rằng áp lực học hành rất lớn, nhưng vẫn phải chú ý đến nghỉ ngơi —— Đây là điều chủ nhiệm lớp dạy bọn họ.

Dạ hội cũng tính làm quá mức hoa hòe hoa sói, từng lớp ra một tiết mục, cũng không nhất định phải quá mức công phu cẩn thận, chỉ vì đang trong thời gian khẩn trương ôn tập nên cũng biểu diễn để mọi người điều chỉnh lại tâm tình một chút.

Tiêu Chiến làm ủy viên văn nghệ hiển nhiên sẽ giúp đỡ thầy cô tổ chức.

Hát múa gì đó đều cần phải luyện tập, nhưng tốt xấu gì dạ hội năm mới cũng không thể qua loa, còn muốn có một chút mới lạ, vì thế cuối cùng cả lớp quyết định thế vai* kịch bản 《King Lear*》.

(* King Lear là một vở bi kịch nổi tiếng của William Shakespreare )

( * Thế vai ở đây nghĩa là đóng một vai diễn mà mình không thông thạo. )

Dĩ nhiên là thế vai, quốc vương công tước vì đó biến thành nữ sinh, sau đó công chúa và vân vân thì lại biến thành nam sinh diễn.

Tiêu Chiến trước nhất đã bị cả lớp đẩy lên, diễn vai con gái Cordelia của quốc vương, gần như được cả lớp thông qua, cho nên cậu cũng không còn cách nào, diễn thì cứ diễn đi.



Nhưng trong cuộc họp lớp ngắn ngủi này, Vương Nhất Bác ngồi ở bàn cuối giơ tay lên, cười hì hì đứng ở bục giảng cùng Tiêu Chiến nói, thời điểm hắn nói " Ủy viên văn nghệ, tôi cũng muốn diễn công chúa. " , con ngươi của cả lớp cơ hồ đều chấn động, nhất thời không ngừng ồn ào,lúc đó ánh mắt điên cuồng quét qua hai người.

Chỉ thấy Tiêu Chiến nhướn mày, ý bảo mọi người im lặng, sau đó lại thấy vẻ mặt chủ nhiệm đứng một bên xem náo nhiệt, ngay sau đó liền hít sâu một hơi.

" Được rồi. " Tiêu Chiến nghĩ, dù gì cũng có ba vị công chúa, " Ngoài Vương Nhất Bác, còn có bạn nam nào chủ động muốn diễn vai công chúa không? Nếu như không có thì nhất định phải bốc thăm để quyết định rồi. "



Kết cục kịch bản từ bi kịch biến thành hài kịch, sau khi sửa xong cũng chỉ phải diễn có mười phút, lời kịch không tính là phức tạp, nếu bớt chút thời gian tập luyện vẫn ổn, chỉ là trang phục đạo cụ gì đó vẫn hơi khó sửa.

Lúc này chủ nhiệm lớp vạn năng của bọn họ lại xuất hiện, chủ nhiệm có bạn cùng phòng thời đại học giờ làm trang phục sân khấu, vì thế liền qua bên đó mượn vài bộ, một bữa cơm là được cũng không thu tiền của mấy đứa học cao trung làm gì.

Cơ bản qua nửa tháng, mỗi ngày trước giờ tự học buổi tối hai mươi phút đều tập ở lớp, lại có lão sư kiểm định, kiên nhẫn chút liền có thể ra tay, rất nhanh liền đến lúc tổ chức liên hoan.

Nam sinh đóng vai công chúa hôm đó đội tóc giả mặc váy, sau bị nữ sinh đè lại mà trang điểm cho tốt, trong lớp quả thực muốn bùng nổ, quả nhiên, mấy loại quần áo lolita vẫn khá là hợp với nam sinh.

Tiết mục của lớp bọn họ được xếp ở giữa, hơn một nửa đám người mặc quần áo quái dị ngồi dưới sân khấu, thực sư mơ hồ nhìn ai cũng không ra, lại vẫn làm cho học sinh mấy lớp khác liếc mắt nhìn qua.

Đợi đến khi lên sân khấu mọi người mới phát hiện bọn họ diễn kịch thế vai, làm cho tất cả trợn mắt há mồm, ò, không ngờ cô nương xinh đẹp vừa nãy ngồi cạnh mình thực tế là nữ trang đại lão.

" Đó là ủy viên văn nghệ lớp họ nhỉ, gọi là Tiêu Chiến. "

" Bộ dạng mẹ nó cũng quá đẹp rồi, tao xem cũng muốn cứng luôn. "

" Chờ chút, kia không phải Vương Nhất Bác sao, hắn sao có thể tham gia mấy loại tiết mục này. "

" Hắn cùng với Tiêu Chiến quan hệ rất tốt, cũng có thể giúp đỡ thôi. "



Hiệu ứng dạ hội rất tốt, sôi nổi ở trong phòng báo cáo một hồi, học sinh thay đổi đầu óc, lối suy nghĩ thêm chút sinh động, cũng đạt được mục đích của các thầy cô.

Cuối cùng các lớp tự rời khỏi, muốn về phòng tự học, muốn quay về kí túc xá nghỉ ngơi.

Ủy viên văn nghệ Tiêu Chiến vẫn là người ở lại cuối cùng, bọn họ bởi vì trang điểm hóa trang mà chiếm một phần phòng báo cáo bên cạnh, chủ nhiệm lớp để bọn họ rời đi trước rồi mới thu dọn sạch sẽ.



Đồ vật này nọ vốn cũng không nhiều, trời lại lạnh, Tiêu Chiến để cho những người khác về ký túc xá thay quần áo trước, mình lại cầm lấy túi trang điểm to cùng với mấy đạo cụ biểu diễn nho nhỏ gì đó.

" Tiểu công chúa lạc đường rồi sao? "

Tiêu Chiến đang lấy mấy chai lọ trên bàn trang điểm, bỗng nhiên nghe thấy có người kỳ lạ ở cửa gọi cậu, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là Vương Nhất Bác, vì thế quay đầu lườm hắn một cái tức giận nói.

" Sao, cậu cũng lạc đường? "

Vương Nhất Bác quần áo không thay trang điểm cũng không tẩy, chỉ đem tóc giả vướng víu cùng với mũ gỡ xuống, lúc này thoạt nhìn làm người ta nói không nên lời, giống như tiểu tử hư hỏng lén mặc váy của tỷ tỷ xinh đẹp.

" Sao có thể chứ, tôi là đến đón công chúa về nhà. "

Hắn dứt lời cười đi đến, một phen ôm lấy vòng eo mảnh nhỏ bị váy ghì chặt của Tiêu Chiến, đi xuống một chút liền đụng đến cái mông mẫn cảm đầy thịt, không tự chủ được mà nhéo nhéo lên đó.

" Cậu thật xinh đẹp. "

Thời điểm Tiêu Chiến bị hắn hôn vẫn còn chưa nói ra câu —— Nói như cậu không xinh đẹp vậy.



Phòng vốn được chuẩn bị không lớn lắm, Vương Nhất Bác hôn hôn rồi đem người đè lên bàn trang điểm, trực tiếp gỡ tóc giả ném sang một bên.

Sequin lấp lánh trên váy khâu cùng với đồ trang trí, khi vải dệt bị xé rách phát ra âm thanh khó chịu, Tiêu Chiến mới thở dốc khẽ đẩy hắn ra.

" Quần áo còn phải trả lại, đừng làm hỏng. "

Vương Nhất Bác phồng miệng, làm như có thật mà nói một câu, " Được rồi được rồi. Nhấc chân là được rồi. "

Vì thế giây tiếp theo Tiêu Chiến bị hắn lật người đè lại, lập tức cảm nhận được gió nhẹ lạnh buốt quét qua hạ thân trần truồng, làn váy bị nhấc lên thành đống ở trên lưng mình.

" Này —— "

Cho dù là mặc diễn phục, Vương Nhất Bác vẫn ngựa quen đường cũ dùng tốc độ nhanh nhất lột quần lót Tiêu Chiến xuống, sau đó ở trên cánh mông no đủ nhẹ nhàng ba một tiếng hạ xuống một dấu ấn.

" Tôi cảm thấy cậu gầy đi rồi, khẳng định là gần đây học tập quá mệt mỏi. "

Tiêu Chiến nằm trên bàn trang điểm, trong gương vừa vặn có thể nhìn thấy động tác của Vương Nhất Bác, còn có vẻ mặt ghét bỏ của mình.

Nghe được Vương Nhất Bác lấy mông làm tiêu chuẩn mà bình phẩm từ đầu đến chân, ngay sau đó liền nâng chân lên duỗi ra phía sau đá hắn.

" Sao lắm lời vô ích vậy, muốn làm thì khẩn trương a, làm xong tôi còn về đọc sách. "

Tiêu Chiến dứt lời hướng về phía hắn lắc lắc cái mông trắng bóng, Vương Nhất Bác nháy mắt cảm thấy mắt mình nóng lên, vì thế liền lập tức tìm áo đồng phục của mình, từ đâu đó lục ra một cái áo mưa.



Hoặc là nói Tiêu Chiến là một bảo bối, lúc nào cũng có thể đem nam nhân thiêu cháy. Tuy nói người trẻ tuổi khí huyết cương phương thích tìm kiếm kích thích, nhưng phải nhìn xem đối tượng là ai, cậu ở bên Vương Nhất Bác một thời gian dài như vậy, sớm đã rất ăn ý.

Ban đầu Vương Nhất Bác đem váy bó lại trên lưng, thời điểm tính khí từ phía sau đâm vào còn có chút trúc trắc, gần đây thực sự bọn họ làm không nhiều, này cũng thể tránh được, chưa bao lâu nữ huyệt đã bắt đầu phân bố dâm dịch trơn dính, chỉ chốc lát đã làm ướt bên ngoài bao dương vật Vương Nhất Bác, ra vào cũng thuận tiện không ít.

" Ưm. . . . A. . . "

Tiêu Chiến đem mông nhếch ra phía sau hùa theo hắn, cau mày tựa hồ có chút khó nhịn mà híp mắt, thân đỡ bàn trang điểm đứng lên, cuối tháng mười hai, cũng không tính là ấm áp, nhưng trên mặt cậu vẫn nhiễm một tầng đỏ ửng, vị trí giao hợp dưới thân bắt đầu nóng lên.

" Bảo bảo, cậu mở mắt nhìn a. "

Vương Nhất Bác cúi người dán lên lưng cậu, miêu tả hình dạng xương bướm, giống như đụng vào một đôi cánh, từ nơi đó đem váy trên thân cởi xuống, quần áo nửa người trên từng tầng suy sụp, bả vai trơn bóng của Tiêu Chiến lộ ra, trắng mềm non nớt.

" Nhìn . . . . Nhìn cái gì. . . . "

" Nhìn cậu, " Vương Nhất Bác kề sát làn da, vươn tay đến trước người Tiêu Chiến, ở dưới lớp quần áo vân vê nhũ thịt cậu, " Nhìn cậu bị tôi thao đẹp đến thế nào a. "

" Tiểu hỗn đản, ưm —— "

Hạ thân Vương Nhất Bác dùng sức đỉnh cậu, tay lại dò xét trong váy, niết cằm Tiêu Chiến, bắt cậu ngẩng đầu lên nhìn vào gương. Nhìn thấy người bên trong sắc thái mỹ lệ quần áo hỗn độn, đuôi mắt ửng đỏ, ngay cả miệng vừa bị người hôn mà phai son, ngược lại có chút mỹ cảm làm nhục.

Tiểu điệp bị người ta bắt lại.



" Đúng vậy, cậu cũng đâu phải ngày đầu tiên quen tôi. " Vương Nhất Bác vẫn xấu xa cười cười, lớp trang điểm dày đặc trên mặt hắn kì kì quái quái, " Cậu như vậy thật xinh. "

Vương Nhất Bác buông cằm cậu ra, lại lần nữa vân vê nhũ tiêm cậu, rất nhanh nơi đó bị trêu ghẹo biến thành hồng quả cưng cứng, run run.

" Còn nói tôi. . . Cậu, cậu cũng rất xinh, giống như tiểu nha đầu trong phim. "

Tiêu Chiến chống lên bàn trang điểm, càng ưỡn ngực vào tay Vương Nhất Bác, cũng không biết bên trên cùng với bên dưới làm sao mới có thể thoải mái hơn chút.

" Thôi xong rồi, tiểu nha đầu trong phim sẽ đút cậu ăn dương vật sao. "

" Con mẹ cậu. . . A —— "

Vương Nhất Bác đột nhiên bóp ngực cậu, hạ thân đâm sâu một cái, da đầu Tiêu Chiến liền căng ra, để hắn cắm tính khí muốn chạy cũng không chạy được, ngón chân kiễng lên ngay cả bắp đùi cũng run rẩy.

Tiêu Chiến nói không nên lời, Vương Nhất Bác lại dùng lực làm cậu vài cái, một bụng tao thủy bị hắn đâm ra, văng lên cả người không nói, còn lác đác chảy dọc theo đùi, phía trước cũng phun ra tinh thủy, suýt nữa làm bẩn diễn phục.

Giữa hai chân đã sớm thành một mảnh lầy lội, triều dịch chảy ra, Vương Nhất Bác ở nơi sâu nhất trong cơ thể cậu bắn vào mũ.



Hai người ở trong phòng ôm hôn nhau, nữ trang lộng lẫy, giống như hai vị liên hương tiểu bạn.

" Đi thôi, quay về ký túc xá thay quần áo, cẩn thận cảm cúm. "

Vương Nhất Bác nói xong, đem quần áo Tiêu Chiến mặc vào thắt lưng cũng cài lại, sau đó lại đem đồng phục hai người khoác lên người cậu, lại cho cậu mặc áo lông, bọc đến kín mít. Mà chính hắn lại đi thu dọn mấy đồ vật này nọ cùng với đạo cụ nhỏ.



Đi bộ trong khuôn viên trường với ánh đèn đường nho nhỏ, gió đêm có chút lạnh.

Tiêu Chiến đi theo phía sau Vương Nhất Bác, đột nhiên gọi hắn lại, lộ ra một nụ cười ôn nhu lâu lắm đã không thấy, bị ánh đèn mờ ảo nhiễm lên sắc ấm.

" Vương Nhất Bác. "

" Năm mới vui vẻ. "

Bướm nhỏ chủ động đậu lên đầu ngón tay của con người.



- FIN -

Đó tác giả up từ năm ngoái, mà tới tối nay mới edit xong, định bụng edit bộ này lại nghĩ là edit bộ khác, cứ như thế hoài à -_- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro