chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VÌ WATT VÀ FB CÓ 419 FL NÊN MỞ KHÓA 2 CHƯƠNG Ạ, SỐ ĐẸP GHÊ :)))

--------------------------

"Sao rồi ạ? Sư phụ... Ta... Ta còn có thể cứu chữa không?" Quân Mộc Hề thấy y không lên tiếng, trong lòng càng luống cuống.

Mộ Bạch thấy hắn sắp bị dọa khóc, mau chóng ôm hắn vào trong lòng.

"Không sao, chỉ là dị ứng chút thôi, vi sư còn cần phải cẩn thận kiểm tra một chút." Nam nhân nghiêm trang, lý do đầy đủ.

"Hức... Thật... Thật sao?" Thiếu niên vui vẻ mở to mắt, thậm chí vì để nam nhân kiểm tra dễ dàng hơn hắn còn ưỡn bộ ngực trắng nõn của mình, đưa nó tới trước mắt nam nhân.

"Ừ." Nam nhân nhàn nhạt ừ một tiếng, bàn tay lại không hề lơ mơ.

Y dùng tay khẽ xoa bóp hai bánh bao, còn thường xuyên dùng ngón tay có vết chai mỏng cọ xát một chút đầu vú mềm mại.

"Sao rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?" Y nghiêm túc dò hỏi thiếu niên, giống như thật sự đang xem bệnh cho hắn.

"Ư a... Sư... Sư phụ, hai bên đều ê ẩm... A ha... Còn hơi đau..."

"Đau? Xem ra có thể là do dị ứng lan ra."

Quân Mộc Hề không hề nghi ngờ y, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía nam nhân.

"Chỗ vi sư vừa lúc có thuốc mỡ trị liệu dị ứng, chỗ nào không thoải mái tự mình bôi." Nói xong liền lấy ra một tuýp thuốc mỡ không biết ở đâu tới, bên trong trạng thái nhũ trong suốt, đưa cho hắn.

"Sư... Sư phụ... Ta tự bôi..." Quân Mộc Hề cảm thấy thẹn, sắc mặt ửng đỏ.

"Ừ. Vi sư không biết ngươi không thoải mái ở đâu, như vậy sẽ giảm hiệu quả của thuốc." Đôi mắt nam nhân đen nhánh, thần sắc rất là nghiêm túc.

"Ồ... Nói cũng đúng."

Thiếu niên khẽ cắn môi, bởi vì không còn tay trống, hắn chỉ có thể cắn vạt áo vào trong miệng, một bàn tay bôi thuốc, dựa vào cảm giác mà xoa trên bộ ngực trắng mềm.

Hai bên được bôi chút ngây ngô, ngón tay thon dài trắng nõn không ngừng xoa nắn bề mặt, chỉ chốc lát sau hai cái bánh bao cũng đã bị bôi sáng lấp lánh, đầu vú hồng hồng mềm mại, có vẻ cực kỳ mê người.

"Hửm? Nơi này thì sao?" Giọng nam nhân khàn khàn, vươn ngón tay nhẹ bắn đầu vú đã dần dần trở nên cứng trước ngực thiếu niên. Nơi này không được bôi thuốc mỡ, tựa hồ bị người ta cố tình ngó lơ.

"A ha...!... Đừng... Sư phụ... Nơi đó không đau..."

"Không đau à..." Nam nhân vừa xoa vừa bóp hai bánh bao đã bị bôi sáng lấp lánh, kẽ tay bị vương chút nhũ. Đột nhiên hai ngón tay y di một đầu vú, giọng điệu có chút nghi hoặc.

"Chuyện này là sao? Vì sao chỗ này trở nên cứng như thế?" Ngón tay nam nhân mang theo vết chai mỏng hết xoa lại nắn đầu vú đáng yêu, có khi còn không ngừng hướng lôi kéo hai bên.

"A ha... Sư phụ... A a... Nơi đó... Nơi đó cũng đau..." Quân Mộc Hề lúc này sao còn không biết nam nhân đang trêu đùa mình, nhưng cả người đã mềm nhũn, trước ngực rất tê dại, chỉ muốn nam nhân tăng lực đạo lên một chút.

"Lại đau? Tự mình bôi thuốc nào."

Thiếu niên mím môi, khẽ trừng mắt y, lấy thuốc mỡ, bôi một chút ở trên ngón tay, rồi xoa trên đầu vú đã cứng tới phát đau.

Cảm giác tự mình sờ chung quy khác hẳn với người khác sờ, thiếu niên ngây ngô xoa ấn hai điểm trước ngực, học thủ pháp của nam nhân không ngừng mà nhanh chóng tự mình xoa nắn, thế mà cũng dần dần thấy thú vị.

"A a... Ha a... Thật thoải mái..."

Mộ Bạch nhìn bộ dáng thiếu niên tự mình chơi rồi nổi tính dâm đãng, ánh mắt y như là lửa cháy. Tựa như trừng phạt mà hung hăng nhéo đầu vú cứng của hắn.

"Tiểu dâm đãng! Sao lại tự mình chơi rồi?"

"A a a!! Sư phụ... Ta... Đầu vú rất ngứa..."

Nam nhân hung hăng lôi kéo xoa bóp nhũ thịt trắng mềm của thiếu niên: "Sao lại dâm thế? Tự mọc vú, rồi đầu vú còn cứng như thế, muốn cho ai ăn?"

"A A!!... Ha a... Để... Sư phụ... Vú đồ nhi là cho sư phụ ăn... A a!... Đầu vú cũng muốn... A a... Sư phụ ăn..."

Thiếu niên bị khoái cảm trước ngực kích thích không kiềm chế được, trong miệng nói lời cợt nhả, mông nhỏ cũng không ngừng vặn vẹo trên người nam nhân, hạ thân đã bị dịch nhầy làm cho ướt đẫm.

Tay nam nhân nhéo cặp mông xúc cảm rất tốt, nhàn nhạt nói: "Tiểu Hề hôm nay quá dâm đãng, nên bị phạt."

Thiếu niên trong miệng kêu hức hức, như sắp khóc: "Hức... Sư phụ đừng... A ha... Tiểu Hề không dâm đãng... A a a!!" Trong miệng nói không dâm, nhưng lại ưỡn người về phía nam nhân, đung đưa ngực trong tay y.

Nam nhân vỗ mông hắn: "Còn nói không dâm. Hôm nay sư phụ không chạm vào phía dưới của ngươi, chỉ làm bộ ngực này của Tiểu Hề sướng được không?"

Mặc dù nam nhân hỏi nhưng lại hoàn toàn không để hắn có cơ hội trả lời, lực đạo nắn bóp bắt đầu tăng thêm, há miệng, ngậm lấy một đầu vú đang cứng.

Đầu lưỡi y linh hoạt hơn tưởng tượng, thiếu niên chỉ cảm thấy thứ mềm ấm ướt kia di chuyển quanh đầu vú hắn, hết liếm lại cắn, đầu lưỡi còn hung hăng đâm thọc đầu vú bị sưng hai vòng. Nơi đó truyền đến khoái cảm thật lớn trước giờ chưa từng có.

"A a!! Đau quá!... Hức hức... Sư phụ..."

"Bảo bối, cảm nhận được không, đó là nơi tương lai ngươi sẽ ra sữa." Giọng nam nhân trầm thấp quanh quẩn bên tai hắn, nội dung khiến hắn cảm thấy thẹn không chịu được.

"Hửm? Sao lại không nói lời nào? Mọc ra hai đầu vú đáng yêu này còn không phải để sư phụ bú sữa sao?" Mộ Bạch thấy thiếu niên mặt đỏ như máu, ác ý nói lời xấu xa bên tai hắn.

Nam nhân dùng miệng nuốt trọn đầu vú trước ngực thiếu niên, phát ra âm thanh chùn chụt, thật giống như là đang bú sữa mẹ.

"Sữa của bảo bối thật ngọt."

"A ha... Sư phụ... Đừng nói... A a......" Thiếu niên bị lời cợt nhả của nam nhân kích thích thân thể rùng mình một trận, hai đầu vú cũng càng trở nên mẫn cảm hơn, tựa hồ nhẹ nhàng chạm vào là có thể khiến dưới thân hắn chảy ra dịch nhầy.

Nam nhân một bên nói lời dâm loạn bên tai hắn, một bên dồn lực vào tay mạnh mẽ xoa ấn đầu vú của thiếu niên đã bị chà đạp trở nên ửng hồng, hai tay nhéo đầu vú cứng của hắn, không ngừng mà lôi kéo xoa nắn.

Thiếu niên chỉ cảm thấy trước ngực như là lửa đốt cực nóng, vốn dĩ hai bánh bao đã bị xoa mút, đến giờ đầu vú cũng bị đùa bỡn mẫn cảm đến cực điểm, từng trận khoái cảm đè ép thần kinh hắn, đột nhiên nam nhân nắm lấy hai đầu vú rồi nhấn mạnh một cái, dây thần kinh hắn tựa như bị chặt đứt. Khoái cảm mãnh liệt cơ hồ làm hắn hít thở khó khăn.

"A a a! A a!...... Đầu vú nóng quá! Sư phụ... Đừng ấn nữa... Có gì đó... A a!"

Thiếu niên bỗng nhiên kinh ngạc mở to mắt, duỗi thẳng người, hoa huyệt dưới thân chưa được chạm qua đột nhiên bắn ra một dòng nước trong suốt, làm ướt đẫm mặt đá.

Cả người hắn run lên, như là mèo con bị đứt đuôi, cuối cùng trong miệng chỉ có thể phát ra tiếng hừ hừ.

Thiếu niên tinh tế thở gấp gáp, bộ ngực tuyết trắng trơn mượt phập phồng theo hô hấp, nhũ thịt cũng khẽ khàng rung động.

"Hòa thượng thúi... Hức hức... Ta không bao giờ tin ngươi... Thế mà ta lại tè ra, thật mất mặt hức hức..." Chờ thiếu niên phản ứng lại chuyện gì đã xảy ra, đại não trống rỗng một mảng, sau đó bắt đầu ủy khuất khóc toáng lên.

Mộ Bạch cũng bị cơ thể mẫn cảm của hắn làm cho hoảng sợ, vội vàng ôm tiểu đồ đệ khóc nức nở vào trong lòng, mở miệng nhẹ giọng an ủi.

"Tiểu Hề của chúng ta giỏi nhất, kia không phải nước tiểu, đó là bảo bối sướng quá nên phun ra."

"Hức... Thật... Thật sao?" Quân Mộc Hề hung hăng cọ nước mắt cùng nước mũi ở trên người nam nhân, mắt đỏ nghi hoặc nhìn y.

Mộ Bạch hôn khóe mắt hắn, ngữ khí chắc nịch: "Ừ, thật mà."

Mặc dù giọng điệu Mộ Bạch rất chắc chắn, nhưng Quân Mộc Hề vẫn xấu hổ buồn bực không thôi, hơn nữa người hắn hơi rùng mình, cơ thể mềm mại run rẩy, cũng không thèm phản ứng y, mặc lại quần áo do bị chà đạp mà xộc xệch, tức giận trùm chăn ngủ. Bởi vì bị đùa bỡn quá lâu, thân thể hắn đã rất mỏi mệt, chẳng được bao lâu liền chìm vào giấc ngủ, gáy nhẹ.

Mộ Bạch dở khóc dở cười nhìn một loạt động tác của hắn, y đành phải nhận mệnh kéo dịch góc chăn, chịu đựng dưới thân sớm đã cứng nóng, ra ngoài cửa động hứng gió đêm.

Sáng sớm hôm sau, mặc dù tối hôm qua Quân Mộc Hề tức giận, nhưng vẫn là người dễ mềm lòng, lúc sáng tỉnh lại, nhìn thấy quầng thâm dưới hai mắt hòa thượng, mọi chuyện xấu hổ buồn bực tức thì bị hắn ném lên chín tầng mây. Sau khi uống canh gà ngon lành Mộ Bạch làm cho hắn xong đã bắt đầu gọi sư phụ ơi sư phụ à.

"Sư phụ, còn phải bao lâu nữa chúng ta mới có thể đến nơi ạ?"

Hai người một trước một sau đi lên núi, Quân Mộc Hề giương mắt nhìn rừng cây mênh mông vô bờ, biểu cảm có chút khổ, lúc này hắn nào cần giữ dáng đâu.

"Mệt sao?" Mộ Bạch dừng chân, nhìn thoáng qua khuôn mặt nhỏ đang nhăn lại của thiếu niên.

"Vâng...... Chính là..." Quân Mộc Hề cũng hơi ngượng ngùng, người đòi đi bộ chính là hắn, kêu mệt cũng là hắn. Chính hắn tự cảm thấy mình thật lắm chuyện.

"Đi qua núi này sẽ đến thôn trang, lát sau chúng ta ngồi xe đi."

Thiếu niên nghe y nói, đôi mắt hoa đào lập tức sáng lên, khóe miệng cũng vương ý cười. Ngay sau đó như lại nghĩ tới chuyện gì, khuôn mặt nhỏ bỗng chốc đỏ lên.

"Cái kia... Sư phụ... Nơi đó có cửa hàng may vá không..."

"Hử? Sao thế, quần áo không vừa người à?"

"Không phải... Chính là... Quần áo bó sát vào ngực ta, nhìn là thấy rõ..."

Hai ngày nay, đến buổi tối bộ ngực của hắn sẽ trở nên sưng to phát đau, cứ đến lúc này hắn sẽ tung ta tung tăng đi tìm nam nhân, vén áo mình lên, lộ ra bộ ngực trắng nõn nà, để y xoa bóp có thể giảm bớt đau đớn.

Cuối cùng luôn được nam nhân làm như vậy, do hắn lại ngượng ngùng làm loại chuyện này, nên cũng chỉ có thể ngoan ngoãn tùy ý y sờ, ngày hôm sau lại tung ta tung tăng tìm y tiếp.

Sau đó đầu vú hắn trực tiếp lớn thêm một vòng. Thậm chí hắn sợ rằng có thể bự như hội chị em, có một lần hắn còn bị hình ảnh do mình tưởng tượng dọa khóc. Cũng may nam nhân chặt đứt suy nghĩ của hắn, y nói rằng đây là tác dụng phụ của thuốc lỏng lần trước, hơn nữa chỉ là rất nhỏ, sẽ không có nghiêm trọng như vậy. Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ ngực to lên một chút, loại quần áo ôm thân không che được, đương nhiên chủ yếu vẫn là bởi vì hai đầu vú trước ngực cọ xát vào vải, đầu vú hơi sưng bị nam nhân sờ lần mỗi ngày sao có thể chịu được kích thích này, hắn rất khổ tâm, lại còn phải đi đường dài trong núi như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro