chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc Quân Mộc Hề cho rằng y đại phát từ bi muốn buông tha mình, thì chợt thấy hòa thượng lấy từ đâu ra một dải lụa màu đen, còn có một dây thừng tinh tế ngắn cũn.

“Hức…” Hòa thượng không chỉ không hề buông tha hắn, mà còn dùng dải lụa đen che mắt hắn lại, hai tay cũng bị dây thừng trói ra sau, y còn dùng dây thừng đè lên đầu vú đang cứng, sau đó y trực tiếp kéo tay lên trước trói cùng đầu vú.

“Gì thế… Ha a!… Đau! Đầu vú đau quá…” Do Quân Mộc Hề bị che hai mắt lại, đôi tay bị trói chặt bất an động hai cái, không may lại liên lụy đầu vú sưng tấy, cơn đau làm hắn run rẩy.

Hắn biết hòa thượng sẽ không dễ dàng gì mà buông tha hắn, hai chân chật vật chầm chậm dịch chuyển về phía hòa thượng.

“Ha a… A!… Thật là khó chịu… Phía sau… Ha a!…” Theo sự dịch chuyển của hắn, dây thừng thít càng ngày càng chặt, không chỉ cọ xát kịch liệt vào hoa huyệt non mềm phía trước, mà dương vật cũng bị va chạm đến ngóc đầu lên, thịt non nơi cửa cúc huyệt phía sau cũng bị kích thích mạnh mẽ.

Bởi vì hắn đi lại va chạm vào đầu vú, khiến đầu vú vốn cứng sưng tấy nay càng ửng đỏ hơn, thậm chí do bị lôi đi làm nó bị kéo dài về trước, nom càng thêm dâm đãng.

“Ha a… Sư phụ!…” Thiếu niên mặc trang phục tình thú gợi cảm, đầu vú dâm đãng bị dây thừng kéo dài, phía dưới lại bị chà xát dính nhầy nhụa, do lực quá mạnh khiến hắn rên rỉ thành tiếng.

Cảnh tượng dâm mỹ này khiến hòa thượng dù có bận đến mấy vẫn ung dung cũng phải mất kiểm soát, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập, hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào cơ thể đang vặn vẹo trước mặt, một tay chạm vào côn thịt cương cứng, bắt đầu vuốt lên xuống.

Tiếng dính nhớp vang lên trong phòng tối, Quân Mộc Hề giật giật lỗ tai, tuy bị bịt mắt lại, nhưng các giác quan khác rất mẫn cảm, hắn biết hòa thượng đang tự an ủi, suy nghĩ này khiến cơ thể hắn dần dà trở nên hưng phấn. Bước chân cũng nhanh hơn hẳn.

“Ha a!… Sư phụ… Ngứa quá… Âm huyệt ngứa quá… Sư phụ mau thao đồ nhi dâm đãng của người… Ha a…” Dây thừng thô ráp cọ xát đè ép âm huyệt, nhưng lại tạo ra khoái cảm nhiều hơn đau đớn, thiếu niên vặn vẹo người, hoa huyệt chảy ra dòng dịch nhầy nhụa, làm cho dây thừng ướt đẫm, cúc huyệt phía sau cũng lúc co khi mở, tựa như đang hờn dỗi không được yêu thương.

Quân Mộc Hề cảm thấy trước sau đều ngứa, chỉ có thể vừa đi vừa để dây thừng thít chặt sâu hơn, hai tiểu huyệt bị va chạm vừa tê vừa sướng.

“A! To quá!… Gì vậy… A ha!…” Bỗng một đầu dây thừng cọ xát hoa huyệt sưng đỏ ngứa ngáy, do nó bị thít sâu, nên thuận thế chen vào hoa huyệt, không chỉ có hung hăng len lỏi vào cửa huyệt, thậm chí còn lẻn vào sâu chỗ mẫn cảm một chút.

“A a a! Sướng quá!… Muốn nữa!…” Thiếu niên không khỏi uốn hai chân lại, vặn vẹo mông, dâm đãng cọ xát.

“Bảo bối không ngoan, sao lại tự mình chơi rồi? Phải chờ sư phụ, đừng mất kiên nhẫn như vậy.” Mộ Bạch kéo dây thừng ra chỗ khác, y nâng cao lên, khiến Quân Mộc Hề bị cọ xát mãnh liệt hơn, thân dây cũng chen vào chỗ sâu nhất.

“A a! Đau… Hức hức… Sư phụ… Tiểu Hề sai rồi, Tiểu Hề sẽ qua đó… Ha a…” Hoa huyệt bị đè ép thật sự rất đau, thiếu niên khóc lóc xin tha, hòa thượng từ từ buông dây thừng ra, lúc này hắn mới gian nan nâng mông nhỏ lên, rút thân dây trong huyệt ra, dòng dịch nhầy cũng chảy ra ngoài.

“A ha…” Quân Mộc Hề thở phì phò, kìm nén khoái cảm phần nhô lên của thân dây đi qua va vào cúc huyệt, hai chân run lẩy bẩy sải bước về trước.

Thân dây thừng có bốn phần nhô lên, từ nhỏ đến to, khi Quân Mộc Hề đi được hai phần ba chặng đường, hoa huyệt cùng cúc huyệt gần như là bị phần nhô lên va vào, do phần đầu quá thô to, cúc huyệt nhăn nhúm bị căng đến trơn bóng, hoa huyệt phía trước cũng như cái miệng đang há.

“A a a! A ha! Sướng quá…” Trước sau bị kích thích kịch liệt khiến hắn không khỏi thốt lên tiếng rên rỉ, chân cũng bắt đầu nhũn ra, phần nhô lên hung hăng cọ xát hoa huyệt cùng thịt non cúc huyệt, làm hắn banh thẳng chân, khóc lóc lên đỉnh.

“Hức hức… Hòa thượng thúi… Hức… Không bao giờ để ý người nữa…” Chờ đến khi hắn đến được chỗ hòa thượng, liền trực tiếp nghiêng ngả ngã vào trong lồng ngực y, lệ rơi khắp mặt, dải lụa màu đen cũng đã trở nên thấm ướt, trong miệng còn lên án y tàn nhẫn.

Mộ Bạch nhanh chóng cởi mấy thứ trên người hắn, kéo dây thừng dưới thân ra rồi ném xuống đất.

Quân Mộc Hề chật vật được giải phóng huyệt non, nhưng lại cảm thấy thẹn thùng muốn đào hố nhảy xuống, bởi bị cọ xát đã lâu, bỗng nhiên khoái cảm và đau đớn chợt biến mất, hai miệng nhỏ theo bản năng giữ chặt dây thừng lại, trực tiếp đè trên thịt non.

“Hức hức… Đừng mà… Đừng…” Quân Mộc Hề xấu hổ vùi đầu vào ngực hòa thượng, lắc đầu không biết muốn phủ nhận cái gì, khóc ngày càng to.

Hòa thượng làm bộ bất đắc dĩ cười một tiếng, trấn an bằng cách hôn lên cần cổ trắng muốt của thiếu niên, rút dây thừng dưới thân hắn ra, nơi đó phát ra một tiếng vang nhỏ.

Quân Mộc Hề ngại ngùng đỏ bừng vành tai.

“Ha ha, bảo bối thèm khát vậy ư, sư phụ sẽ tới thỏa mãn ngươi.” Hòa thượng cười khẽ, dùng tay cọ xát hoa huyệt sưng đỏ phía dưới của thiếu niên, côn thịt to bự trực tiếp chen vào.

“A á!… Sướng quá… Sâu ư… Sư phụ mỗi lần động… cái miệng dâm của Tiểu Hề đều ngứa…” Tiểu huyệt xinh đẹp được lấp đầy, siết chặt lại, Quân Mộc Hề thỏa mãn ngẩng đầu lên, mông nhỏ bất tri bất giác xoay vẹo.

“A, phía sau của bảo bối cũng muốn thỏa mãn nhỉ.” Hòa thượng vỗ cặp mông cong vểnh dâm đãng, rồi lại phát hiện ra cúc huyệt cũng dục cầu bất mãn mút lấy ngón tay y. Y vừa hung hăng cắm vào hoa huyệt, vừa trực tiếp thọc hai ngón vào cúc huyệt.

“Ha a… Sư phụ… Phía sau của đồ nhi… Phía sau cũng ngứa… Ưm…”

Hòa thượng vừa thao thiếu niên vừa nhìn quanh bốn phía, đột nhiên phát hiện có một thứ giống dương vật giả dính trên tường. Y nhướng mày, trong lòng nảy ra một ý tưởng. Y bế hắn đi tới vách tường.

“Á a… Sâu quá… Sư phụ… Người thao Tiểu Hề thật thoải mái…” Quân Mộc Hề bị dục vọng làm sướng đến chết đi sống lại, dưới thân vừa đau vừa ngứa, cái miệng dâm đãng được hòa thượng khuấy đảo, khiến hắn đạt tới cao trào. Nhưng mà lần này lại bị hòa thượng nắm lấy dương vật.

“Bảo bối à, phía trước bắn nhiều quá không tốt.”

“Ưm… Sư phụ… Ta khó chịu…” Thiếu niên thèm khát cọ cơ bụng săn chắc của hòa thượng, dương vật bị y nắm không bắn ra được, hoa huyệt lại càng chảy ra dịch nhầy nhớp nháp.

“Lát nữa là thoải mái. Được chứ? Ngoan, sư phụ sẽ để ngươi bắn.”

“A á! Sâu quá!…” Cúc huyệt không hề lường trước bị chọc vào, hòa thượng thấy hậu huyệt của hắn cũng bị lấp đầy, bắt đầu ra vào mạnh mẽ.

Do động tác kịch liệt của y, Quân Mộc Hề không chỉ bị thao tới phát mệt ở phía trước, mà phía sau cũng bị đâm vào càng sâu, thậm chí rất nhiều lần đều chọc tới điểm G của hắn. Kích thích trước sau khiến đại não hắn trống rỗng, trong miệng chỉ có thể rên rỉ những tiếng dâm loạn, nước mắt cũng rơi lã chã, một lần nữa lại bị hòa thượng thao đến cao trào, dương vật phía trước hơi nhỏ giọt nhưng lại không bắn ra được gì.

“A a! Sư phụ… Hức hức… Huyệt dâm sắp hỏng rồi… Ha…”

“Tiểu Hề sao có thể bị hỏng được… Sư phụ yêu thương còn chưa hết đâu…” Hòa thượng một bên dùng đầu lưỡi liếm láp đầu vú sưng phồng của hắn, một bên tăng tốc độ, thân thể mềm mại xinh đẹp này có thao mãi cũng không đủ.

Thời gian hẵng còn rất dài, mấy thứ ở đây có thể mang về chơi dần. Đôi mắt hòa thượng đỏ rực đến phát sợ, nhìn đồ đệ nhỏ trước mắt bị thao đến nỗi không khép nổi miệng, trong lòng y nghĩ xấu xa.

Kích thích!

******

Vẫn là phòng ngủ cổ kính quen thuộc, thiếu niên ghé vào chiếc giường to rộng, trong tay cầm một quyển kinh Phật rất dày, cặp lông mày tinh tế nhăn lại, miệng đọc thuộc lòng.

Hôm qua Quân Mộc Hề và Mộ Bạch đã trở về Đại Phật Tự, hòa thượng từ khi thay đổi tính cách là tranh thủ theo dọc đường đi tìm mọi cách "yêu thương" hắn, y cực kỳ xấu xa, làm hắn dù về chùa rồi nhưng vẫn hờn dỗi, trách y lăn lộn tàn nhẫn, lúc bước đi cả người đều không thoải mái.

Nhưng đến hôm sau, hòa thượng lại khôi phục dáng vẻ lạnh lùng ít nói như thuở ban đầu, quả thực làm hắn tức giận nhưng không có chỗ xả.

Hơn nữa, việc đầu tiên khi hòa thượng khôi phục lại tính cách là ép buộc hắn trong 3 ngày phải thuộc lòng kinh pháp Phật môn siêu dày, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, không cho hắn một đường sống. Sự tức giận nhưng không chỗ xả hội tụ thành oán khí, hắn chỉ có thể oán hận đối mặt đấu tranh với kinh Phật.

“Haiz ~” Sau lần thở dài thứ 10058, Quân Mộc Hề quyết tâm đặt cuốn kinh Phật làm hắn đau đầu sang một bên, thật cẩn thận lấy cuốn truyện ở dưới gối, vui vẻ xem.

“Ấy! Ký chủ, cậu không sợ sư phụ của cậu trừng phạt à!”

Âm thanh máy móc chợt vang lên làm thiếu niên vốn dĩ đang chột dạ run lên, thiếu chút nữa ném văng quyển truyện trong tay.

“Hệ thống? Mi xuất hiện thật đúng lúc ha.” Hắn vừa trở về chưa đến hai ngày nó liền xuất hiện.

“He he, bổn hệ thống là đang có tin tức tốt muốn mang đến cho ký chủ!” Hệ thống cười hehe hai tiếng, lại như nhớ tới gì đó: “À, đúng rồi! Nhiệm vụ lần này ký chủ cũng hoàn thành mỹ mãn, khen thưởng hai vạn tích phân, cộng thêm một nắn hình tùy ý.”

“Hả? Đó là cái quỷ gì?” Mỗi lần hệ thống mang đồ gì cho hắn đều sẽ khiến hắn chết đi sống lại, cực kì nguy hiểm, lần này hắn phải hỏi cho ra lẽ.

“Ui! Ký chủ hỏi một câu rất hay à nha!” Âm thanh đê tiện đáng khinh quen thuộc của hệ thống vang lên, nó ra vẻ nghiêm túc hạ giọng: “Khụ khụ, cái này ý, chính là thứ tốt! Phải trên vạn tích phân mới đổi được đó. Nó tên là nắn hình tùy ý, ý trên mặt chữ, sau khi ký chủ dùng, trong đầu có thể tưởng tượng ra hình tượng mình muốn, sau đó thân thể sẽ tự động biến hóa, thời gian là trong vòng một ngày.”

Hệ thống thấy hắn tỏ ra mờ mịt, sau đó giải thích thêm hai câu: “Nói cách khác, nếu cậu muốn biết thành thỏ con, có đuôi, hay biến thành ếch xanh gì đấy, thì chỉ cần ở trong đầu nghĩ đến hình dáng cậu muốn, thân thể sẽ tự thay đổi thành hình dáng đó. Nói như này cậu hiểu rồi chứ.”

Quân Mộc Hề nghe thấy tác dụng thần kỳ này, không khỏi hơi giật mình: “Hình dáng nào cũng có thể biến được?”

“Đương nhiên, chỉ cần hình dáng ấy có thật ở hiện thực, nếu cậu muốn biến linh tinh không có thật thì không được.”

Quân Mộc Hề sờ sờ cằm, gương mặt như suy tư gì đó, thứ này thú vị hơn mấy món trước kia nhiều.

“A a, đúng rồi, bổn hệ thống từng nói mang cho cậu tin tốt phải không!”

Quân Mộc Hề thoát ra khỏi suy nghĩ, lấy lại tinh thần, vẻ mặt nghi hoặc: “Tin tức tốt gì?” Tên hố cha này mà cũng có tin tốt cơ á.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro