Công lược mẹ kế (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Ngưng Hạ

Editor: Xích 9

DON'T TAKE OUT

WARNING: Cao H! Kì thị hoặc không nhai được => CLICKBACK

Dương Sơn ở khách điếm ăn cơm, sau đó không nhanh không chậm đi vào trong rừng cây tối đen như mực, kết quả không ngờ tới Dương phu nhân sớm đã chờ ở đó.

"Sớm vậy? Dương...... Phụ thân đâu?" Dương Sơn kinh ngạc nói, hiện tại còn chưa đến giờ đi ngủ, theo lý thuyết y hẳn là đi không được.

"Ông ta?" Dương phu nhân hừ lạnh một tiếng, "Đi tới chỗ Lý quả phu rồi, nói là tặng đồ, có khi tới nửa đêm mới có thể trở lại."

"Chúng ta về phòng?" Dương Sơn nhướng mày, đối với vận phong lưu của Dương Đại Hải thật không có hứng thú.

Dương phu nhân nhíu mày, "Không được, vạn nhất ông ta nửa đường đã trở lại, không tốt."

Dương Sơn không thèm để ý, "Chúng ta đi chứ?" Đến gần kéo tay Dương phu nhân, mặt Dương phu nhân đỏ lên, thuận theo đến gần trong lòng ngực hắn, hai người vào sâu trong lùm cây.

......

Đây là một mảnh rừng gần thôn, cũng coi như là nơi mà người trẻ trong thôn thích đến hẹn hò nhất, mãnh thú ở đây đều bị đuổi đi, chỉ để lại một vài thỏ hoang chuột đồng và mấy giống loài hiền lành.

Người trong thôn nghỉ ngơi sớm,, rất ít người du đãng ở bên ngoài, bởi vậy rừng cây nhỏ không có một bóng người, ngay cả chim chóc cũng đều nghỉ ngơi, một mảnh yên tĩnh không tiếng động.

Hôm nay lại tựa hồ có chút bất đồng, nếu có người đi sâu một chút, liền có thể nghe được một chút động tĩnh, có người ở thấp giọng kêu cái gì đó, lại gần một chút, còn có thể nghe được tiếng đánh thân thể "Bạch bạch bạch" làm người mặt đỏ tim đập, còn có người kêu thảm linh tinh "A ngoan", "tiểu tâm can", "Oan gia".

Lại gần chút, có thể nhìn đến hai bóng người đang giao triền ở bên nhau, một thân ảnh cường tráng cao lớn đem một người tinh tế nhu nhược đè ở trên đại thụ, hung hăng thao.

"A a! Sướng quá...... Người tốt...... Tha cho ta đi...... Như vậy, ưm, ưm, ngươi cắm như vậy, ta, a, a a, thật đã...... ưm...... Ngươi thọc chết ta...... sắp thọc chết ta......" nhục huyệt cơ khát bị một cây gậy thịt khác hẳn với thường nhân hung hăng thao, Dương phu nhân bị làm hồn phi thiên ngoại, dã chiến kích thích làm y đầu váng mắt hoa, lãng thái chồng chất, trong miệng y cầu xin tha thứ, tứ chi lại gắt gao run ở trên người kẻ khác, kéo cũng kéo không được, y chỉ cảm thấy nhân sinh chưa từng một lần sung sướng như vậy, trừ nhi tử ra, việc có thể làm y hạnh phúc đến mức muốn dứt không được, lại là việc này, thật là nghiện.

Nếu lại làm vài lần, chỉ sợ ngay cả chuyện của nhi tử y cũng sẽ vứt ra đằng sau.

"Người tốt! A a! Ha y! Người tốt! Không thể cắm nữa! A! A! Đã quá...... ưm ưm...... Hừ ư...... lại cắm, lại muốn hắn! Bắn...... bắn nhiều quá rồi...... ưm hừ......" Dương phu nhân bị cao trào không gián đoạn bao phủ, mông run rẩy đón ý hùa, mặt đầy xuân ý đều tràn ra, tựa như con mèo mẹ động dục càng kêu to muốn người khác dùng sức thao. "Đỉnh tới! Đỉnh đến tim rồi! A! A! A a a! Bắn, ư, lại, bắn! Ư a a a --" quần áo Dương phu nhân nửa cởi, bị lột áo xuống bến bên hông, quần bị người túm xuống, tính cả quần lót còn không biết bị ném vào đâu, dựa lưng vào đại thụ, hai chân treo trên không, uốn éo trên người Dương Sơn, miệng nhục huyệt cơ khát bị cây gậy kéo căng ra, tiến vào đến chỗ sâu nhất, đĩnh vào nhòm nhẹp, ướt đẫm nhỏ nước, vừa vào liền không ngừng bắn, cố tình còn ưỡn người trên người nam nhân để đỉnh sâu vào, mỗi lần đỉnh đều trực tiếp chạm đến cúc tâm.

Dương phu nhân bị làm đến mức nước mắt đều chảy, nước miếng theo khóe miệng chảy ra rất nhiều, thân thể quyến rũ vặn vẹo, tuyết đồn chủ động đón ý hùa cho cây gậy thịt đỉnh về phía trước, "Tâm can nhi, ngươi xoa xoa phía trước cho ta, xoa phía trước cho ta...... ư hừ, đã quá......"

Cố tình dương sơn còn không thuận theo, không buông tha hỏi, "Có sướng hay không? Hử? So với lão công của ngươi thì ai thao sướng hơn?"

"Ngươi! Ngươi thao ta đã hơn!" Dương phu nhân khống chế không được thanh âm, càng kêu càng lớn thanh, lúc bắn tinh không ngừng thét chói tai, "A! A! A! Đã quá! Đã, đã chết ta a!" Dương Sơn tập trung thao nhục huyệt, bên trong lửa nóng ướt át, không ngừng run rẩy, có thể đoan ra đây là bộ dạng gì, dương sơn một tay đỡ Dương phu nhân quấn lấy eo mình, một tay cầm thịt căn phía trước, chỉ nghe Dương phu nhân "A!" Một tiếng rên rĩ thật dài, y rốt cuộc chịu đựng không được, mắt mở trừng, khuôn mặt nhỏ hướng lên trên, "A! Bắn! Muốn bắn! Lại sắp bắn!" Một tiếng kêu lãng, tới cao trào, thịt căn một trận run rẩy, không chịu nổi lại bắn tinh.

Dương phu nhân bị làm cho không thành bộ dạng gì, rốt cuộc khóc kêu lên, đôi tay nắm chặt góc áo Dương Sơn, "Tâm can nhi...... Đừng làm, đừng làm nữa, thật sự bắn không ra......"

Dương sơn y quan chỉnh tề, cũng chỉ rút côn thịt ra, hắn chậm rãi vuốt ve thịt căn của Dương phu nhân vì sao trào mà mềm nhũn, ở bên tai y trêu đùa, "Không muốn bắn tinh? Hả? Thật sự không muốn bắn?"

Dương phu nhân khụt khịt trong chốc lát, lại ngả thân thể dựa vào trong lòng ngực Dương Sơn, thút tha thút thít nức nở nói, "muốn...... Còn muốn......"

"Muốn cái gì?"

"Muốn bắn...... Còn muốn bắn tinh......" Dương phu nhân ngửa đầu nhìn chằm chằm hầu kết Dương Sơn, mặt đầy mê luyến ngửa lên lên liếm.

"Ngươi còn có tinh dịch bắn không?" Dương Sơn hưởng thụ nheo mắt.

"Sờ nữa sờ tiếp...... Sờ như... Như vừa rồi là có......" Dương phu nhân một tay bắt lấy tay Dương Sơn đang sờ thịt căn của mình, một tay bóp chặt núm vú sưng to, hai nơi này rõ ràng sử dụng quá độ, có điểm hơi trầy da, hẳn là mang chút đau đớn, nhưng Dương phu nhân hoàn toàn chìm vào bể dục nên cảm thụ không được, y chỉ muốn tiếp tục cảm nhận vui sướng, đây là điều mà y cảm thấy nhân sinh mang lại mỹ diệu nhất, là y thiếu hụt tính phúc, hiện giờ thật vất vả có người có thể đền bù cho y, y chỉ cảm thấy toàn thân đều biến thành dương căn thật lớn, trong đầu chỉ có sáu chữ, muốn bị thao, muốn xuất tinh, còn vấn đề khác thì hoàn toàn mặc kệ.

Dương Sơn nhìn chỉ số tính phúc trên đỉnh đầu Dương phu nhân, Dương phu nhân ra năm lần tinh, hắn còn bắn vào trong y một lần, khó khăn lắm mới trướng 5 giờ, biến thành 85, quả nhiên là càng lên cao trướng càng chậm, bất quá cũng không tính là quá khó, như vậy đã có mục tiêu, lại có thể bảo trì, hắn rất vừa lòng.

Thịt căn trong tay lại kích động, không tránh được mềm nhũn, hai trứng cũng không tránh được nhỏ một vòng, trong lòng Dương Sơn biết đây là cực hạn cuối cùng của Dương phu nhân, thịt căn đều bị ma xát sưng đỏ trầy da, nếu còn muốn tiếp tục, chỉ sợ ngày mai Dương phu nhân liền không xuống giường được, vì thế hắn dùng sức đỉnh đi vào, vững vàng chạm tâm nhục huyệt, chuyển vòng nghiền nát, Dương phu nhân cắn chặt hàm răng, phát ra tiếng kêu thảm thanh "A! A! A!", thân thể run rẩy lợi hại, thịt căn rung loạn lên, nhưng thật sự không bắn ra được gì, trứng rỗng tuếch, một chút tinh dịch cũng không có, run rẩy như vậy mà còn muốn tiếp tục, Dương phu nhân bị mất hồn mà còn tiếp tục cao trào, sướng đến thăng thiên.

"Tâm, tâm can nhi......" Dương phu nhân phát ra thanh âm từ kẽ răng, hốc mắt như sắp nứt ra, y nhuyễn cả người, ngón tay nắm chặt quần áo Dương Sơn, sức mạnh đến mức thiếu chút nữa xé rách, hai cái chân trắng hồng quấn chặt eo Dương Sơn như thân rắn, "Giết chết ta...... Ngươi muốn giết chết ta...... A a......"

Dương Sơn thấy thịt căn, liền phạm vào một sai lầm, hắn luôn dùng tay để vuốt ve nó, cả bàn tay và ngón tay đều mang theo dịch, sờ một chút thôi, không những không trấn an được thịt căn, ngược lại làm nó run rẩy càng kịch liệt, Dương phu nhân đều phát điên rồi, cao trào thế nào cũng dừng không được, y chỉ có thể phí công thét chói tai, "Đừng chạm vào...... Cầu xin ngươi đừng chạm vào! Đã chết! Đã chết a! A a a --"

Một cổ nhiệt lưu nảy lên thịt căn, Dương phu nhân bị làm cho phun ra cả nước tiểu!

Xích: Eo ơi.....

Dương Sơn ngăn chận nó, liều mạng tiến công thêm trăm cái, mã mắt tê rần, tinh quan buông lỏng, một dòng tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào sâu trong nhục huyệt, làm y tức khắc kêu to.

"Ài! Lại phải đổi một bộ quần áo." Dương Sơn cúi đầu nhìn quần áo của mình, từ bụng đến đầu, liền tất cả đều là nước miếng, tinh dịch cùng với nước tiểu của Dương phu nhân, vốn đã hiếm đồ mặc, hiện tại nhưng xem như thảm, may mắn hắn ban ngày vừa đi trấn trên mua hai bộ quần áo, bằng không hắn chỉ có thể loã.

Trên người Dương phu nhân còn đỡ, bởi vì y chốc lát còn phải đi về, Dương Sơn đặc biệt chú ý một chút, không dính thứ không nên dính.

Thẳng đến Dương Sơn giúp Dương phu nhân mặc xong quần áo, Dương phu nhân vẫn ngốc ngốc, mặt đầy nước mắt, ánh mắt đăm đăm, còn chưa bình thường trở lại. Dương Sơn ở bên người y bồi y trong chốc lát, mới chuyển biến tốt đẹp.

"Như Như, thấy đỡ hơn không?" Dương Sơn nâng y dậy.

Trong lòng Dương phu nhân như có mật ngọt, đây vẫn là lần đầu tiên Dương Sơn gọi bằng nhũ danh của y, y mềm mại dựa vào người Dương Sơn, "Ừm" một tiếng.

"Ta đưa ngươi trở về?" Bàn tay Dương Sơn đưa vào trong quần áo Dương phu nhân, vuốt ve làn da y, Dương phu nhân lại có cảm giác như muốn chết ở trong ngực hắn, y run run rẩy rẩy nắm chặt quần áo Dương Sơn, thiếu chút nữa đã túm hắn trở về nhà.

Hai người muốn trở về, kết quả vừa đứng lên mới phát hiện, chân Dương phu nhân mềm nhũn căn bản đi không được, vừa rồi bị làm quá kịch liệt, không chỉ có làn da bóng loáng bị vỏ cáy làm cho biến đỏ, vòng eo cũng đau nhức khó nhịn, chân mềm như mì sợi, thế nào cũng đi không được, Dương Sơn đành phải cong người, một tay nâng eo y, một tay nâng chân y, bế ngang y lên.

Dương phu nhân kinh hô một tiếng, mắc cỡ đỏ mặt dùng cánh tay vòng lấy cổ Dương Sơn, vùi đầu vào hõm cổ hắn, vừa thẹn vừa sướng, cứ như vậy được Dương Sơn ôm trở về nhà.

Dương Sơn không vào nhà, hắn đặt Dương phu nhân ở cửa rồi muốn đi, Dương phu nhân lại gọi hắn lại.

Hoá ra là Dương phu nhân nhớ ra Dương Sơn không có nơi nào có thể ở lại, nơi kia thật không phải nơi cho người ở, liền cho hắn một chùm chìa khóa, để hắn đi ở một nhà khác xây vào đất của nhà, hơn nữa Dương phu nhân còn để lại tâm nhãn, nên cho Dương Sơn một chút đất để hắn ở, để hắn không đi nơi khác.

Đối với chuyện này Dương Sơn cười cho qua chuyện, cũng không để ý, vốn chỉ là hoàn thành nhiệm vụ nên lợi dụng lẫn nhau, không có tình cảm thật, không cần thiết phải yêu cầu nhiều như vậy, ngược lại hiện tại có chỗ ở, hắn thật ra cũng rất cao hứng.

Cầm theo chìa khoá tìm được nơi ở, là một phòng ốc không lớn, đồ vật trong phòng không nhiều lắm, Dương Sơn trước kia còn phải ngủ ở chỗ bốn phía lọt gió, đối với hoàn cảnh cũng không bắt bẻ, tìm được phòng ngủ, lên giường nằm, bọc chăn xoay người ngủ.

Một nơi khác, Dương phu nhân trở về nhà, nằm lên giường một lục, chưa kịp ngủ ngủ, Dương Đại Hải đã trở lại. Dương phu nhân có cái mũi thật linh, vừa nghe đã nhận ra mùi trên người Dương Đại Hải, chính là mùi tao vị trên người quả phu kia, trong lòng hừ lạnh một tiếng, cũng không đứng dậy, chỉ nhắm hai mắt, động cũng lười, Dương Đại Hải cho rằng y ngủ rồi, không để ý, rửa mặt xong liền nằm bên giường ngủ.

Phía sau dâng lên hương vị của nam nhân, nhưng Dương phu nhân một chút cũng không động tâm, nhớ tới y cũng thấy kỳ quái, rõ ràng là hai cha con, thế nào cảm giác một chút cũng không giống, Dương Sơn có mị lực hơn. Nghĩ đến cơ bắp rắn chắc trên người Dương Sơn, sức lực dũng mãnh, còn ở phía dưới kia...... lại là một cây thịt thô...... Dương phu nhân nuốt nước miếng, sắc mặt lại nổi lên một màu đỏ, trong lòng ngứa ngáy, thân thể lại rất thoả mãn, y xưa nay chưa trải qua tính phúc như vậy, y đều nghiện, ngày mai...... Ngày mai hắn sẽ đến nữa không?

Trên đầu Dươmg phu nhân run rẩy nhích lên một đoạn, một lúc sau đã chạm đến vạch số 90.

(TẠM HOÀN)

Xích9 :Gọi là tạm hoàn vì còn một chương nữa mới hoàn nhân vật công lược đầu tiên. Cũng xin mọi người thông cảm vì mình khá bận và không thể tìm bộ truyện khác cho mọi người, vì vậy đành phải chiêu đãi mọi người đoạn H cũ của một tập truyện đã từng được mình edit và bỏ hố *ngại quá*

Năm mới đến rồi, chúc mọi người hãy thành công hơn trong năm mới và rũ bỏ mọi chuyện buồn đã xảy ra trong năm cũ.

Mình cũng mong nhà mình sẽ được bạn đọc ghé thăm và ủng hộ nhiều hơn! Ps: Hứa là sẽ chăm chỉ hơn nà ahihi

HAPPY NEW YEAR 🎉🎉🎉🎉🎉

Ps: Chúc sớm chút nạ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro