CHƯƠNG 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

​​Không biết Dan Chi Gang bắt đầu tin vào Chúa từ khi nào, thỉnh thoảng anh vẫn tiếp xúc với các linh mục và giám mục nhưng mẹ anh hoàn toàn là một người vô thần.

Baek Do Yi tin rằng hôn nhân là thiêng liêng và ly hôn sẽ xúc phạm đến điều thiêng liêng đó. Quả nhiên, nền giáo dục Baek Do Yi nhận được phần lớn do giới hạn của thời đại, tư tưởng của thế hệ cũ vốn là vậy.

Họ tin rằng việc kết hôn có thể gắn kết linh hồn và số phận đôi bên, thì việc ly hôn sẽ hoàn toàn chia cắt cuộc đời nhau.

Dan Chi Gang biết tâm tư của mẹ mình, anh từng hỏi ý kiến ​​Baek Do Yi về việc ly hôn với Jang Se Mi. Khi mẹ anh nghe được điều đó, bà liền trố mắt ngạc nhiên, như thể bà không nói đến chuyện ly hôn mà là một điều gì đó phản xã hội.

Các em trai tiếp xúc với mẹ thường xuyên nên họ hiểu mẹ hơn anh. Cũng bởi vì họ hiểu rõ thái độ của Baek Do Yi, nên khi bà gấp rút thông báo hủy hôn, hai người đều lấy làm kỳ lạ.

Có một đêm, ba cậu con trai gõ cửa muốn nói chuyện với mẹ nhưng bị từ chối. Ba anh em đành mang vẻ bối rối đến địa điểm thường xuyên họp mặt để uống rượu. Nhưng đến tận bây giờ, không một ai biết chuyện gì đã xảy ra, nguồn thông tin duy nhất họ có thể nghĩ tới đó là chị dâu đã cùng mẹ đi thử váy cưới.

Bây giờ nghĩ lại, khi Baek Do Yi huỷ bỏ hôn lễ, Jang Se Mi thậm chí còn không tỏ ra ngạc nhiên.

Rõ ràng người này trước đây luôn buồn bã về việc mẹ chồng tái hôn nhưng bây giờ lại bình thản khi thông tin hủy hôn nổ ra, quả thực có điều gì không đúng.

"Em tưởng mẹ lo lắng trước ngày cưới, hoặc không chọn được chiếc váy đẹp. Em còn nhờ người liên hệ với giám đốc thiết kế của Valentino, em muốn tặng cho mẹ một chiếc váy cưới để mẹ vui." Dan Chi Jung nhún vai.

"Lễ cưới đã bị hủy bỏ, dù sao thì hãy hỏi chị dâu trước. Nói ra điều này có vẻ không hay, nhưng em nghĩ quyết định của mẹ ít nhiều có liên quan đến chị dâu. Dù sao thì tiền lệ này cũng từng xảy ra rồi, phải không anh? "

Dan Chi Gam đặt hai tay trên bàn nhìn anh, cố ý nhấn mạnh hai chữ "tiền lệ".

"Anh ba nói như vậy không đúng đâu, nghe như chị dâu đã làm gì sai trái vậy ..."

Ngoài miệng tuy nói vậy nhưng Dan Chi Jung cũng hướng mắt về phía anh trai.

Dan Chi Gang cau mày, cằm căng lên vì xúc động, anh không thể nói với các em rằng chính bản thân anh cũng không biết nhiều về Jang Se Mi hơn họ là mấy.

Anh chỉ biết cô không bình thường, tất cả những gì anh có thể làm là nhắc nhở cô uống thuốc đúng giờ, điều mà một bác sĩ kiêm người chồng nên làm.

"Cảm ơn."

Nhìn chồng đẩy hộp thuốc vào tay mà không nói một lời, Jang Se Mi ngước mắt nhìn anh trong giây lát. Như thường lệ, cô cầm đống thuốc lên và uống hết một lần với rượu vang đỏ.

"Anh thực sự ngưỡng mộ em."

"Sao vậy?"

"Em đã làm gì khiến mẹ hủy bỏ hôn ước ?"

Jang Se Mi lại nhìn anh, nhưng lần này lâu hơn.

Cô luôn coi chồng là người ít thể hiện tình cảm với mẹ nhất trong ba người con trai. Từ ngoại hình đến tính cách, chẳng có tí gì giống nhau. Nhưng bây giờ nghĩ lại, vẫn có một số điểm tương đồng, có lẽ anh đã thừa hưởng trọn vẹn triết lý sống từ mẹ mình.

Để cuộc sống gia đình trông hào nhoáng ... À không, nên dùng từ "hạnh phúc" và "mỹ mãn", trong những năm qua họ đã nhượng bộ rất nhiều.

Một người chồng có thể chịu đựng việc vợ mình không tôn trọng mẹ trong suốt hàng chục năm, và một người mẹ dung túng cho những tội ác khủng khiếp của con dâu đã phạm phải.

Họ chỉ cần là một gia đình bình thường, hòa thuận trong mắt người khác, Jang Se Mi suy luận từ góc nhìn của nhà họ Dan, có lẽ điều tồi tệ nhất chính là bị người đời bàn tán.

"Đừng cho rằng tôi cũng giống như các em của anh. Mặc dù các người đã chấp nhận nó là cha dượng, nhưng việc tôi không muốn gọi em họ bằng bố cũng là điều dễ hiểu mà, phải không? "

Jang Se Mi không hề có ý định che giấu sự thao túng của mình với chồng. Suy cho cùng, đã làm việc gì đó thì sẽ để lại dấu vết, nếu nói cô không-làm-gì-cả thì cũng không tránh được sự nghi ngờ.

Không biết ảnh hưởng của thuốc hay rượu, não bộ dần trở nên trống rỗng, cảm xúc trở thành một đường thẳng không biến động, trên khuôn mặt Jang Se Mi chỉ còn sự vô cảm.

Cô đứng lên chuẩn bị rời đi, nhưng khi lướt ngang qua chồng, bước chân cô dừng lại, nhìn anh với vẻ bối rối:

"Hay là anh thực sự thích người cha dượng đó ?"

Mặc dù Jang Se Mi luôn tỏ ra không quan tâm đến suy nghĩ của người khác - Điều này đặc biệt đúng sau khi cô gặp vấn đề về sức khoẻ tâm thần, nhưng những lời cô nói vẫn là một đòn giáng mạnh vào Dan Chi Gang.

"Sao em làm được điều đó ?"

Anh quay về phía vợ mình: "Nói cho anh biết, làm thế nào em có thể gây ảnh hưởng đến quyết định của mẹ ?"

Dứt câu, anh nhìn thấy cô nở một nụ cười, chỉ có điều nó không hẳn là một nụ cười đúng nghĩa. Trên khuôn mặt lạnh lùng của Jang Se Mi, biểu cảm ấy như đang nhai đi nhai lại một kỷ niệm "sống động" và "sâu sắc", làm cho cô vừa mãn nguyện vừa tự hào.

Trong cuộc chiến không thuốc súng, sau bao nhiêu sóng gió, cuối cùng bà Baek Do Yi - chủ của gia đình đã bị đánh bại, một chiến thắng đủ để toàn bộ Đại Hàn Dân Quốc tự hào.

Môi dưới của Jang Se Mi mấp máy, sau khi suy nghĩ, cô ghé sát vào tai chồng với giọng điệu trầm thấp kỳ lạ:

"Anh có thể giữ bí mật không? Đừng nói cho ai biết nhé?"

Dan Chi Gang gật đầu, nếu như việc Jang Se Mi làm không phù hợp để cho dư luận biết, anh đương nhiên cũng giữ im lặng với mấy đứa em.

"Được, anh có thể ..." Dan Chi Gang bình tĩnh nói, nín thở chờ đợi câu trả lời.

Sau khi cắn môi, người phụ nữ đứng thẳng lên, cười nhẹ đầy khiêu khích:

"Em cũng có thể."

Chiếc cốc vỡ tan tành khi va vào tường bếp, sau đó là một tiếng thở dài nặng nề vang lên. Đáng lẽ cô nên cảm thấy sợ nhưng Jang Se Mi biết rõ đây là giới hạn thịnh nộ của Dan Chi Gang. Anh là một quý ông đích thực, có nguyên tắc trong cách sống và làm việc.

Không giống như cô, một kẻ điên ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro