CHƯƠNG 6 (END)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Baek Do Yi khép hai chân lại, kéo váy ngủ xuống che đi sự nhớp nháp và các vết đỏ do bị hôn-cắn-véo. Bây giờ nàng mới để ý, Jang Se Mi thậm chí còn không cởi đồ, chỉ có tay áo sơ mi được xắn lên, trên những đầu ngón tay còn lấp lánh thứ chất lỏng trong suốt.

"Người mau tắm đi."

Jang Se Mi ngang nhiên chỉ đạo hành động trong chính ngôi nhà không thuộc về mình. Một lát sau, Baek Do Yi đờ đẫn đứng dậy, bên tai vang lên ảo giác của tiếng xích sắt.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Baek Do Yi trở về phòng thì trông thấy cô đang thay ga trải giường, thao tác nhanh nhẹn thuần thục, miệng nở một nụ cười. Điều này làm Baek Do Yi nhớ lại:

Có một hôm khi trở về nhà, nàng vừa ngạc nhiên vừa tức giận vì phát hiện đôi tất lưới vốn được cất kỹ trong phòng nay đã được giặt sạch và đem đi phơi khô. Từ trước đến nay, chưa có ai dám động vào đồ lót của chủ tịch Baek, sau khi tra hỏi quản gia, nàng mới biết là do Jang Se Mi tự ý làm.

Không khác gì một cô con dâu thông tuệ, đảm đang ...

Jang Se Mi còn cẩn thận đến mức sau khi sắp xếp mọi thứ trên giường, cô còn vỗ nhẹ vào những chiếc gối để chúng mềm hơn.

Vừa gây ra chuyện vô đạo đức, nhưng cô ta lại thản nhiên như không có gì ?

Baek Do Yi tức giận siết chặt áo choàng tắm, đi thẳng vào phòng thay đồ với khuôn mặt lạnh như băng.

"Chờ chút, tôi có quà cho người."

Jang Se Mi chỉ vào hộp quà màu trắng, ngước nhìn nàng cười khó hiểu. Baek Do Yi bị ánh mắt hung hãn của cô làm cho kinh hãi.

Đó chắc chắn không phải thứ tốt đẹp, nhưng Baek Do Yi có thể từ chối không ?

Nàng có quyền từ chối chứ ?

Baek Do Yi im lặng cầm hộp quà lên, theo chỉ dẫn của Jang Se Mi mở hộp quà ra, bên trong có một chuỗi ngọc trai, Baek Do Yi bối rối nhìn cô.

"Mặc vào đi."

Baek Do Yi không hiểu sao cô lại dùng từ "mặc" thay cho "đeo", nhưng nếu chỉ là ngọc trai thôi ... Nàng lấy nó ra, ngoài chuỗi ngọc trai còn có vài sợi dây ren.

Baek Do Yi vẫn không hiểu thứ này dùng để làm gì nên ngây người nhìn cô.

Jang Se Mi đi lại nắm lấy những ngón tay nàng, Baek Do Yi không né tránh, chỉ chăm chú quan sát cách cô sắp xếp lại mớ dây đó.

Tay Jang Se Mi xòe một vòng, chuỗi ngọc trai lập tức căng ra nối liền với các sợi dây ở hai bên hông. Baek Do Yi trợn tròn mắt, vội vàng đặt xuống như nước nóng phỏng tay.

"Không được ... Chuyện này thật vô lý, tôi không mặc đâu !!"

Jang Se Mi phải làm nhục nàng tới mức nào mới chịu dừng lại ?

Đó là một chiếc quần lót hình chữ T, hai bên hông là các đoạn ren có hoạ tiết hoa, phần giữa được thay thế bằng chuỗi ngọc trai, khi mặc chắc chắn sẽ chìm sâu vào khe hở.

Bên ngoài vang lên tiếng xe hơi, cả hai đồng loạt nhìn xuống, hoá ra quản gia đã đi chợ về.

Jang Se Mi nhặt thứ ít-vải-tội-nghiệp lên nhìn nàng:

"Không phải đồ ngủ của người đều như vậy sao? Cổ chữ V, phối ren hoặc vải xuyên thấu ... rõ ràng người thích những thiết kế gợi cảm."

Jang Se Mi dùng giọng nói quyến rũ kéo những suy nghĩ xấu hổ của nàng ra ánh sáng. Sắc mặt Baek Do Yi đang đỏ chuyển qua tái mét, làm sao nàng mặc được cái thứ đ.ồ.i trụy này ?

"Tại sao lại làm như vậy!"

Baek Do Yi suy sụp: "Cái này ... sao tôi mặc được !"

Jang Se Mi tiếp tục nhét thứ đó vào tay nàng:

"Quản gia về rồi, người muốn dì ấy phát hiện chúng ta cùng nhau rời khỏi phòng không ?"

Baek Do Yi hoảng hốt, tay siết mạnh chiếc quần ren, trong cơn tức tối định trở về nhà tắm thì bị Jang Se Mi chặn lại. Baek Do Yi không can tâm, cắn môi cởi chiếc quần lót vừa mới thay ra rồi mặc vào thứ cô yêu cầu.

Mái tóc dài ẩm ướt xõa xuống một bên cổ, Baek Do Yi di chuyển cái eo đau nhức, bắt đầu từ dưới chân, động tác hơi luống cuống.

Thứ mỏng manh trượt lên bắp đùi từng chút một, đôi chân trắng nõn có chút run rẩy vì căng thẳng. Chuỗi ngọc trai đi qua nơi tư mật, làm nổi lên phần viền của mép cánh hoa. Baek Do Yi nín thở kéo phần còn lại qua mông, cho đến khi hai bên ren dính chặt lấy khung xương chậu.

Gần giống như tưởng tượng của cô, thân hình Baek Do Yi đẹp quá. Đặc biệt là vạt áo yukata nối liền với chuỗi ngọc trai quấn quanh nơi tư mật ...

Nghĩ tới đây, dục vọng của Jang Se Mi tăng vọt, muốn ấn nàng xuống chiếc giường vừa mới dọn.

"Người ... mau ... thay đồ đi !"

Jang Se Mi cố gắng đè nén: "Dì ấy vào nhà rồi."

Baek Do Yi không nghe rõ cô nói gì, chỉ biết cắn môi. Cảm giác vật thể lạ ở dưới rất rõ ràng, những hạt ngọc trai dính chặt nơi nhạy cảm khiến nàng không dám di chuyển.

Sau khi mặc vào chiếc đầm cô đưa cho, Baek Do Yi lập tức rời khỏi phòng. Có điều, nàng chưa bao giờ cảm thấy khoảng cách từ phòng ngủ đến phòng khách lại dài như vậy, mỗi bước đi đều là một cực hình, những viên ngọc liên tục cọ xát vào nụ hồng mang đến một cơn run rẩy nhẹ.

Baek Do Yi quyết định tăng tốc độ bước chân, chuỗi hạt lập tức chìm sâu vào khi nàng di chuyển. Đoá hoa nhạy cảm khít chặt lấy thứ tội lỗi, chất lỏng bên trong trào ra giữa các lần ma sát.

Rõ ràng chiếc đầm dài gần tới mắt cá nhưng Baek Do Yi luôn cảm thấy lành lạnh. Dù chỉ mới vài chục bước nhưng tầm nhìn bắt đầu mờ đi, đầu óc choáng váng ... Nhưng đây là phản ứng sinh lý, Baek Do Yi không điều khiển được.

Trong khi đó, Jang Se Mi như một nàng dâu chăm chỉ, cẩn thận chuẩn bị bữa tối cho mẹ chồng với sự giúp đỡ của người giúp việc.

Baek Do Yi ngồi xuống, chưa đầy một phút sau đã đứng lên, nàng tưởng mình sẽ che giấu tốt nhưng không ngờ sự bất cẩn đã lộ ra từ đầu.

Làn da trắng như tuyết bắt đầu nhường chỗ cho màu hồng đào, lan rộng từ mặt đến cổ. Cảm giác vật thể lạ ngày một rõ hơn, ở dưới ướt đẫm. Đặc biệt là khi có người giúp việc, Baek Do Yi luôn cảm thấy họ đang nhìn mình chằm chằm.

"Chủ tịch khó chịu trong người ạ ?"

Quản gia dùng vẻ mặt kỳ lạ hỏi: "Mặt bà đỏ hết rồi, để tôi đi lấy nhiệt kế nhé ?"

"Đúng rồi, omoni có gặp vấn đề gì không?"

Jang Se Mi ẩn ý trêu chọc, dùng đũa ấn vào phần thịt mềm giữa vỏ sò trên bàn ăn. Baek Do Yi hoảng hốt quay đầu bảo quản gia:

"Không sao ... hình như điều hòa nóng quá, tôi về phòng thay đồ."

Không còn để tâm tới bất kỳ điều gì, Baek Do Yi chạy thật nhanh về phòng. Jang Se Mi nhìn theo bóng lưng nàng không khỏi bật cười, cô đặt chiếc đũa xuống rồi giao mọi thứ cho người giúp việc, nhàn nhã đi theo Beak Do Yi.

Về đến nơi, Baek Do Yi không thể chịu thêm nữa. Nàng im lặng nhìn người phụ nữ bước vào, nước mắt trào ra, nhanh chóng thấm ướt hai bên má.

Jang Se Mi tiến đến gần nhưng nàng vẫn bất động. Toàn bộ tâm trí Baek Do Yi đã được thuần hóa, nàng nhận ra không có cách nào ngăn cản Jang Se Mi làm bất kỳ điều gì với mình.

Cuối cùng, thứ duy nhất được mở ra ngày hôm đó chỉ là sợi xích sắt. Nhưng về mặt tinh thần, Baek Do Yi đã bị giam cầm ở đó mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro