TL7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Role-play – Thiết lập 7

Thiết lập bảy: Thành Đồ Chơi (3)

_______________________

Đan Tử Ngụy đi tới phía bắc theo chỉ dẫn của gấu Teddy, dọc đường nhìn thấy rất nhiều nhà nhỏ và cây cối chất thành từ đồ chơi gỗ xếp hình, cả khung cảnh tràn ngập một không khí ấm áp ngọt ngào vui vẻ.

"Phong cách của bàn cờ này thật đúng là trẻ thơ..."

Đan Tử Ngụy cảm thán, hắn vòng qua tháp gỗ xếp cao bằng một người, lại bị tập kích ở ngay khúc rẽ.

"Pốc ——"

Đan Tử Ngụy đứng tại chỗ ngây ra như phỗng, mặt mày đầu cổ toàn là bông giấy vụn. Đầu sỏ tay cầm pháo hoa giấy, hi hi ha ha nhảy nhót.

"Há há~ Há há~"

Đan Tử Ngụy cố sức không chạy qua tính sổ với đối phương, hắn chằm chằm nhìn thanh ♥ ở góc trên bên trái, ngay lúc nãy, thanh ngang màu đỏ này có một đoạn ngắn biến thành màu đen, thoạt nhìn như bị mực nhuộm đen.

Hệ thống cũng đúng lúc giải thích. 【Bạn đã gặp tấn công.】

【Trên bàn cờ, thương tổn từ bên ngoài sẽ khiến bạn bị "ô nhiễm tâm trí". Khi SP một biểu tượng bài Tây nào đó của bạn bị hoàn toàn ô nhiễm thành màu đen, SP đó sẽ liên tục giảm xuống, lúc bị tấn công thì trực tiếp cắt giảm, đồng thời bạn sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy ảo giác, thẳng đến khi hủy hoại tâm trí, hoặc ô nhiễm tâm trí bị loại trừ mới thôi. Có thể thông qua nghỉ ngơi, đạo cụ, và kỹ năng để loại trừ ô nhiễm tâm trí.】

... Nói cách khác, game này chia thành hai giai đoạn chiến đấu? Giai đoạn thứ nhất làm một SP nào đó của quân địch hoàn toàn bị ô nhiễm thành màu đen, giai đoạn thứ hai cắt giảm SP đen cho đến khi SP quân địch về tới 0 biến thành trạng thái hủy hoại tâm trí.

Ngay lúc Đan Tử Ngụy nghiên cứu hệ thống chiến đấu của "Role-play", con quái nhỏ nhảy nhót dường như cảm thấy bất mãn vì Đan Tử Ngụy bơ mình, lại phát động tấn công về phía hắn.

"Pốc ——"

Đan Tử Ngụy lại bị oanh tạc, có thêm 10% SP cơ (vui) biến thành màu đen, hắn lau sạch vụn bông giấy trên mặt, ném một cái điều tra về phía kẻ tấn công.

【Thỏ lính

Thuộc tính: ♥2

Loại hình: Pawn

MP: 6/10

SP: ♠(100%), ♥(100%), ♣(100%), ♦(100%)

Lập trường: Đối địch

Giải thích: Luôn luôn mơ tưởng bị Alice đuổi theo.】

Lúc này đứng trước mặt Đan Tử Ngụy chính là một con thỏ lính phong cách Alice (1), nó mặc đầm ống có hoa văn "♥", quanh cổ là một cái cổ áo xếp ly hình bánh xe, trong tay cầm một ống pháo hoa giấy hình phễu, dễ nhận thấy đó là phương thức tấn công của nó, lộ ra một mùi vị vui tươi.

Không phải hệ đánh xáp lá cà, vô cùng tốt!

Con bệnh PGAD nào đó vẫn cho rằng đánh xáp lá cà là hành vi đáng sợ nhất thế giới, không có cái thứ hai. Hắn trở tay rút trường kiếm ra, sử dụng kỹ năng "Trọng kích" với thỏ lính.

"Ấy ya ——"

Thỏ lính bị chém lật nhào, Đan Tử Ngụy không lập tức truy kích, hắn nhắm một con mắt lại, quan sát thay đổi số liệu của thỏ lính.

Trong tư liệu của thỏ lính, thay đổi rõ rệt nhất là SP chuồn, thanh ♣ có 35% biến thành màu đen. "Role-play" xác định tử vong khi MP biến thành 0, mà MP thì không thể trực tiếp tấn công được. Căn cứ theo lời giảng giải vừa rồi của hệ thống, nếu muốn xử lý con thỏ lính này, đầu tiên phải làm SP chuồn của nó hoàn toàn bị ô nhiễm thành màu đen, đây cần (100÷35≈) 3 lần trọng kích; sau đó ước chừng cần 2 – 3 trọng kích nữa để cắt giảm SP chuồn đã hoàn toàn ô nhiễm về tới mức 0, dẫn đến hủy hoại tâm trí; kế tiếp chờ nó hủy hoại tâm trí phát điên mà chết... Hệ thống chiến đấu này thật sự quá đày đọa người ta!

Đan Tử Ngụy trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều thứ, lúc này thỏ lính đã bò dậy bắn pháo hoa giấy về phía hắn một lần nữa.

"Pốc!"

Đan Tử Ngụy bị pháo hoa giấy sượt qua bên cạnh, hắn giơ trường kiếm lên, vừa định đánh một đòn "3+3 Trọng kích" theo kế hoạch, lại đột nhiên nhận thấy gì đó mà dừng tay lại, chỉ ném một cái điều tra qua sau khi đối phương tấn công.

【MP: 4/10】

"Pốc!"

【MP: 2/10】

"Pốc!"

Đan Tử Ngụy đứng cạnh thi thể thỏ lính, tràn trề kính nể.

Ngài thật sự là dùng sinh mệnh để tấn công đấy à...

Đan Tử Ngụy xem xét thanh ♥ của mình, SP cơ 95% chỉ có 45% biến thành màu đen. Thỏ lính mỗi lần tấn công tiêu hao 2 điểm MP, tạo thành 10% ô nhiễm tâm trí cho hắn, cho dù hắn không thèm động đậy, nó cũng ít nhất phải dùng 18 lần kỹ năng mới có thể làm hắn hủy hoại tâm trí, thỏ lính có vẻn vẹn 10 điểm MP chỉ còn lại hiệu quả moe. (moe ≈ dễ thương/bùng cháy cảm tình yêu thích)

Trong sự mặc niệm của Đan Tử Ngụy, thi thể thỏ lính tràn ra những đốm sáng màu lam, hợp thành một quân tốt đen đầu tròn. Đan Tử Ngụy nhặt lên, điều tra thuộc tính của nó.

【Quân tốt

Thuộc tính: ♥2

Loại hình: Cờ vua

Hiệu quả: Dùng trong giao dịch hộp đồ chơi, tiêu hao bài thiết lập...

Giải thích: Thứ mà các hộp đồ chơi yêu nhất.】

Đan Tử Ngụy vốn cho rằng sẽ nhìn thấy giải thích giống như "Quân cờ của gấu Teddy" "Đạo cụ nhiệm vụ" này nọ kia, nhưng không ngờ giải thích về quân tốt lại kỳ lạ như thế.

"Hộp đồ chơi? Hình như có nghe ở đâu rồi..."

Đan Tử Ngụy suy nghĩ một hồi thì bỏ cuộc, có lẽ vì lẫn lộn từ này với "Thành Đồ Chơi" nên mới cảm thấy quen thuộc.

Trước khi xuất phát tìm thỏ lính kế tiếp, Đan Tử Ngụy phát hiện một vấn đề, hắn nhìn quân tốt trên tay, lại nhìn túi áo gi-lê đã đầy, chán nản.

Túi đựng mà hệ thống mi cấp cho có cần nhỏ tới vậy hay không...

"1 đơn vị x5 số lượng" cũng chính là mỗi túi chỉ có thể đặt năm vật phẩm giống nhau, lúc này hai cái túi của Đan Tử Ngụy một để kính, một để bài thiết lập quan hệ. Nếu hắn muốn bỏ quân tốt vào trong túi, thì nhất định phải lấy kính hoặc bài thiết lập quan hệ ra.

Bỏ đi, lấy kính ra cầm thôi!

Tay của nhân vật trong "Role-play" cũng coi như một chỗ để, vì trường kiếm là vũ khí một tay, Đan Tử Ngụy cũng không phải lo cầm kính sẽ ảnh hưởng tới sức chiến đấu. Sau khi thu hồi quân tốt, Đan Tử Ngụy tiếp tục đi tới. Kế sau con thỏ lính kia, càng ngày càng nhiều thỏ lính xuất hiện trước mặt Đan Tử Ngụy, chúng tụm năm tụm ba, mặc đầm in biểu tượng bài Tây bất đồng, không cần điều tra cũng có thể nhìn ra thuộc tính của chúng. Đối với đám thỏ lính đó, Đan Tử Ngụy tới một dứt một, tới hai dứt hai —— Dưới tình huống không xáp lá cà, con bệnh PGAD nào đó tựa như tiến vào chỗ không người, hắn căn bản không cần tấn công, chỉ cần chờ đám cảm tử kia lớp sau tiếp lớp trước quên mạng ném kỹ năng về phía hắn là được.

Trải qua ba lượt đụng đánh, Đan Tử Ngụy phát hiện chỗ khó không phải là chiến đấu cùng quái nhỏ, mà là chỗ đứng. Hắn hiện tại bị thiết lập sợ hình ghép đen/đỏ/trắng, mà khu vực hoạt động của thỏ lính đã hơn sáu phần là mấy loại màu này, Đan Tử Ngụy gần như phải nhảy để đi đường, lỡ như bất cẩn trực tiếp đạp lên một cái, còn muốn khốn khổ hơn cả bị tấn công —— SP hóa đen có thể thông qua nghỉ ngơi khôi phục, mà SP rớt thì chỉ có thể thông qua sắm vai quan hệ để tiến hành bổ sung.

Đan Tử Ngụy càng cảm thấy, trò chơi này chiến đấu chỉ là phụ, thiết lập và sắm vai mới là chính yếu.

"Pốc ——"

Đan Tử Ngụy nhặt lên quân tốt thứ năm, cứ như thế, hắn chỉ còn thiếu một quân mã là có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng vào lúc này, một con thỏ trắng mặc âu phục chạy qua trước mặt Đan Tử Ngụy.

"Ây cha ây cha, bị muộn rồi!"

Con thỏ đi qua đội nón ống cao cao, trong tay cầm một cái đồng hồ quả quýt, toàn thân đều tỏa ra cái mùi "Đến bắt tui đi, đến bắt tui đi, mau đến bắt tui đi~~~".

Đan Tử Ngụy nhanh tay lẹ mắt ném một cái điều tra lên người nó.

【Ông thỏ trắng (2)

Thuộc tính: ♠2

Loại hình: Knight

MP: 100/100

SP: ♠(100%), ♥(100%), ♣(100%), ♦(100%)

Lập trường: Đối địch

Giải thích: Bị muộn rồi bị muộn rồi —— Bum~~~】

Loại hình... Knight?

Đan Tử Ngụy nghĩ đến thỏ lính "Loại hình: Pawn" và gấu Teddy "Loại hình: Bishop", chẳng lẽ NPC của trò chơi này đều được phân loại theo cấp cờ vua sao? Thỏ lính loại hình Pawn sau khi tử vong sẽ rớt ra quân tốt, như vậy ông thỏ trắng loại hình Knight sau khi chết có thể rớt ra quân mã hay không?

Thây kệ, cứ đánh trước đi rồi nói!

"Đừng cản đường qua!"

Ông thỏ trắng sờ sờ cái nón bị Đan Tử Ngụy bổ một kiếm dẹp lép, tức giận rút một cây gậy batoong ra đánh về phía Đan Tử Ngụy. Động tác của nó cực kỳ nhanh, dù Đan Tử Ngụy tận lực tránh né cũng bị quất trúng cánh tay.

"Hiss..."

Đan Tử Ngụy cũng sắp rớt nước mắt, cảm giác đau sướng lẫn lộn kia quả thật không thể nói bằng lời —— Có thể hy vọng sức lực của một con thỏ lớn được bao nhiêu?

Mắt thấy ông thỏ trắng lại sắp tấn công, Đan Tử Ngụy đáng thương bị căn bệnh PGAD của mình hù tới mức kích hoạt ra tiềm năng và tốc độ trước nay chưa từng có, chính xác chém bay gậy batoong.

"Ấy cha, gậy của qua!"

Nhân lúc ông thỏ trắng đi nhặt gậy, Đan Tử Ngụy vạn phần sợ hãi dùng kính triệu hồi kính tượng, hắn phải mau chóng giải quyết ông thỏ trắng, không chỉ là vì bệnh PGAD, còn là vì đòn tấn công của con thỏ này vô cùng mạnh —— một đòn ban nãy đã khiến hắn ô nhiễm tâm trí 25%! 1/4 thanh ♠ cứ bị đen xuống như vậy, mà đối phương chỉ vẻn vẹn tiêu hao có 5 điểm MP, hoàn toàn không cùng một khái niệm với thỏ lính moe trước đó.

"Kính tượng!"

Thanh niên tóc trắng xuất hiện từ mảnh kính vỡ, nó im lặng ngoan ngoãn nhìn Đan Tử Ngụy, hoàn toàn không nhìn ra vẻ điên cuồng muốn chết chùm với Đan Tử Ngụy ban nãy.

"Tấn công ông thỏ trắng!"

Kính tượng hành động, cùng Đan Tử Ngụy đánh về phía ông thỏ trắng. Không thể không nói bệnh PGAD là sự trợ lực thần thánh, để không bị gậy batoong quất trúng, Đan Tử Ngụy gần như liều mạng đánh gãy công kích của ông thỏ trắng, nếu đây là game online bàn phím, đừng nói chỉ đánh trúng gậy, Đan Tử Ngụy thậm chí có thể trăm phần trăm đánh trúng ngón tay bé xíu của ông thỏ trắng. Nhưng vấn đề ở chỗ đây lại cứ là game online toàn ảnh, con bệnh PGAD nào đó chưa từng mặt đối mặt với người ta như vậy, nên dù có hệ thống tự sửa lại cách dùng kiếm, nhưng ý thức căn bản không theo kịp, trong ba lần có một lần thành công thì cũng đã không tồi. Cho nên phần lớn thời gian, Đan Tử Ngụy vẫn cứ rưng rưng thở dốc đánh máu cùng ông thỏ trắng, tốc độ tấn công của họ tương đương nhau, đây qua kia lại trao đổi đau và sướng.

"Hah... Hah..." Đan Tử Ngụy quả thật sắp khóc. "Ở đâu có khiên, cho xin một cái!"

Kính tượng quay đầu nhìn Đan Tử Ngụy chân sắp nhũn ra, im lặng chắn một lần công kích cho bản thể của nó.

Dưới sự vây đánh của hai người, thanh ♠ của ông thỏ trắng bị đen hết trước Đan Tử Ngụy một bước.

"Đáng ghét! Đáng ghét! Bị muộn rồi đáng ghét! Một hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mười kẻ đều như vậy! Tại sao cứ muốn cản trở qua!"

SP chuồn bị ô nhiễm hoàn toàn, ông thỏ trắng thoạt nhìn không có biến hóa gì đặc biệt, chỉ là càng tức giận hơn. Dù kính tượng đã biến mất vì hết thời gian triệu hồi, nhưng Đan Tử Ngụy lại phát hiện trận chiến dần dần trở nên thoải mái hơn, vì ông thỏ trắng bắt đầu thường xuyên tấn công thất bại, hoặc trực tiếp ngưng công kích lẩm ba lẩm bẩm, mặc kệ SP chuồn bị ô nhiễm của nó không ngừng giảm xuống.

32%, 31%, 30%...

Đan Tử Ngụy ra một đòn trọng kích cuối cùng, chém lên mặt ông thỏ trắng, khiến ông thỏ trắng nháy mắt rơi vào trạng thái hủy hoại tâm trí, đồng thời, nứt mặt ra.

... Đệch, lại có thể nứt ra!!

Đan Tử Ngụy kinh hãi nhìn miệng của ông thỏ trắng toét ra một cái khe to theo vết kiếm, ông thỏ trắng dường như cũng nhận thấy gì đó, lập tức đưa tay bịt cái miệng sắp nứt đến khóe mắt.

"Á toét? Á toét? Á toét toét?"

Ông thỏ trắng hoảng loạn lấy kim chỉ ra, bắt đầu khâu miệng mình lại. Đan Tử Ngụy mắt cũng dựng thẳng, nếu ông thỏ trắng là búp bê hình thỏ, khâu miệng thật ra cũng không có vấn đề gì, nhưng nó lại hoàn toàn là một con thỏ sống có máu có thịt, dùng kim chỉ khâu miệng chỉ còn lại một hiệu ứng creepy.

"Phốc, phụt —— Phốc, phụt ——..."

Kim chỉ xỏ thủng da đâm vào máu thịt, kéo ra âm thanh chỉ nghe thấy thôi cũng xót cả răng, bên kia tự mình hại mình rớt MP, bên đây lại khiếp sợ tới mức cũng rớt SP. Dưới chấn động thị giác khủng khiếp như thế, SP rô (sợ) của Đan Tử Ngụy cũng bị dọa rớt mất 4% —— quả nhiên dưới trạng thái hủy hoại tâm trí, tất cả đều biến thành bệnh tâm thần hết sao!!!

Sau khi lên xuống khâu miệng xong, ông thỏ trắng hủy hoại tâm trí hình như mới nhớ tới một việc, nó cầm lấy đồng hồ quả quýt nhìn một cái, tức khắc cả con thỏ đứng hình.

"... Azz, không kịp nữa, bị muộn rồi."

Thật lâu sau, ông thỏ trắng chỉ có thể dùng từ con thỏ nguyền rủa để hình dung lộ ra một tiếng thở dài, nó quay mặt về phía Đan Tử Ngụy, toét cái miệng máu me đầm đìa ra, giơ đồng hồ quả quýt lên cao cao như muốn trưng ra cho Đan Tử Ngụy coi.

Thế là Đan Tử Ngụy thấy rõ kim đồng hồ tích tắc tích tắc quay trong đồng hồ quả quýt, cuối cùng dừng ở 12 giờ.

"Boom~~~~"

Ngay khi vụ nổ xảy ra, Đan Tử Ngụy căn bản không ý thức được đã xảy ra cái gì, cho đến khi thanh ♠ đen càng lúc càng ngắn đi kéo thần trí hắn trở lại —— SP bích của hắn đã bị ô nhiễm hoàn toàn trong vụ nổ.

What the fuck!

Đan Tử Ngụy muốn phun nước bọt về phía tổ viết game —— Thì ra chữ "boom" kia là "bùm" của phát nổ, chứ không phải "bum" để hình dung con thỏ nhảy!

Vì chiêu tự nổ toàn lực cuối cùng của ông thỏ trắng, SP bích của Đan Tử Ngụy trực tiếp mất đi một nửa, nửa còn lại ở trạng thái hoàn toàn ô nhiễm đang từng chút rớt xuống. Ngay lúc Đan Tử Ngụy tính ngồi xuống nghỉ ngơi loại bỏ ô nhiễm tâm trí, khóe mắt hắn lại thoáng thấy một mảnh trắng tươi.

"......"

Đan Tử Ngụy máy móc quay đầu. Nhìn đường chân trời màu trắng phương xa —— đó là đàn thỏ nhìn không tới được giới hạn. Vụ nổ vừa rồi như tín hiệu vỡ đê, vô số thỏ lính ào ào xông qua bên này tựa như sóng biển.

Đệch đệch đệch!

Đan Tử Ngụy lập tức nhảy dựng lên như thỏ cháy đuôi, nhặt lấy quân mã rớt xuống, tức tốc chạy về hướng ngược lại.

Không, không, không nên đùa như vậy —— QAQ Đây không phải là trạm dừng người mới sao? Có cần hung tàn tới vậy hay không?

Đan Tử Ngụy vừa chạy vừa rưng rưng nhìn SP của hắn liên tục giảm xuống, lúc này hắn cần nhất chính là nghỉ ngơi, nhưng đừng nói để hắn nghỉ ngơi, đàn thỏ phía sau tới cả cơ hội xả hơi cũng sẽ không cấp cho hắn.

【Thiết lập 5: Bạn sợ hình ghép màu tím. (00:00:05)】

Đan Tử Ngụy vẹo chân một cái suýt đạp lên một hình ghép màu đỏ trong đó.

—— Hệ thống lúc này lại đưa thêm họa vô đơn chí nữa chứ, khốn khiếp!!

Mắt thấy SP bích chỉ còn 3%, ngay lúc Đan Tử Ngụy cho rằng hắn sắp thành thánh nhọ, lại nghe thấy một âm thanh tuyệt mỹ như ngâm hát.

"... Trị Liệu Ánh Sáng."

Ánh sáng ấm áp bọc lấy Đan Tử Ngụy, Đan Tử Ngụy thấy thanh ♠ của hắn khôi phục thành màu đỏ bình thường, không còn giảm xuống nữa. Nhưng hắn không có thời gian cảm ơn đối phương, vì một đợt sóng thỏ khổng lồ phía sau đang tiếp cận.

"Mau mau mau chạy đi, phía sau có ——"

Tiếng Đan Tử Ngụy đột ngột im bặt, hắn ngớ người dừng bước, ngây ngốc nhìn phía sau.

Đàn thỏ đâu?

Nhìn lại một cái lại không có gì hết cả, phảng phất như biển thỏ hắn thấy ban nãy chỉ là ảo giác.

... Chờ một chút, ảo giác?

—— Khi SP một biểu tượng bài Tây nào đó của bạn bị hoàn toàn ô nhiễm thành màu đen, SP đó sẽ liên tục giảm xuống, lúc bị tấn công thì trực tiếp cắt giảm, đồng thời bạn sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy ảo giác, thẳng đến khi hủy hoại tâm trí, hoặc ô nhiễm tâm trí bị loại trừ mới thôi.

Đan Tử Ngụy ngây ngốc nhớ lại lời trình bày của hệ thống, có cảm giác kiệt sức kiểu "mệt quá rồi không yêu nổi nữa".

Cái game này còn có thể chơi vui vẻ được sao... _(;з" ∠)_

Một bàn tay thử đưa về phía trán Đan Tử Ngụy, con bệnh PGAD nào đó dù đang ở trạng thái thất thần cũng tự động lùi đi một chút, tạo ra vùng tuyệt đối (không thể đụng tới). Đó đều là hành vi bản năng, là phản xạ có điều kiện hình thành từ những bài học kinh nghiệm bằng máu và nước mắt ở quá khứ.

"Hả..."

Đan Tử Ngụy hồi hồn về ngẩng đầu nhìn người tới, trong nháy mắt đó, hắn phảng phất như trông thấy ánh nắng rơi xuống mặt đất, bốc lên dệt thành bạch tinh linh mỹ lệ óng ánh trước mặt. Tinh linh đối diện được phủ một lớp hào quang mỏng trong suốt, tóc vàng kim nhạt màu chỉnh tề chải ra phía sau vành tai dài nhọn, đầu đội vòng nguyệt quế. Y mỉm cười nhìn Đan Tử Ngụy, mắt màu ngọc bích thuần khiết trong vắt như ngày hè.

"Xin lỗi, tôi nghĩ rằng cậu vẫn chưa thoải mái."

Đan Tử Ngụy nhịn không được híp híp mắt, quá chói mắt. Dung mạo tinh linh vốn đã rất nghịch thiên, lại thêm nụ cười không chút keo kiệt kia, quả thật là một loại hung khí hình người.

Như vậy lại có vấn đề, hung khí hình người trước mắt này rốt cuộc là quân cờ hay người chơi?

Đan Tử Ngụy theo thói quen nhắm một mắt lại tiến hành điều tra, nhưng không có bất cứ phản ứng gì. Nếu không phải MP giảm đi, hắn hầu như tưởng rằng mình không có sử dụng kỹ năng điều tra. Xuất hiện tình huống thế này, khả năng duy nhất chính là kỹ năng thất bại, đối phương không phải cấp bậc hắn có thể điều tra.

"Cậu nhắm một mắt lại... Là đang dụ dỗ tôi sao?"

......, ...... What?

"Hay là..." Tinh linh thu nụ cười lại một chút, sờ cung bạc khổng lồ trên lưng. "Cậu đang điều tra tôi?"

Đan Tử Ngụy hoảng sợ nhìn tinh linh đã phát giác động tác nhỏ của mình, lại nhìn cung bạc đính đầy lông vũ đá quý, ngó một cái là biết lực sát thương rất lớn.

Là vô tiết tháo thừa nhận dụ dỗ, hay nói thật rồi bị thủ tiêu, đó là cả một vấn đề.

Trong bầu không khí hết sức căng thẳng này, tinh linh đột nhiên mỉm cười.

"Chỉ đùa một chút thôi!" Tinh linh cười nói. "Cậu bây giờ vẫn chưa thể biết. Nếu là tên gọi, cậu có thể gọi tôi là Chiron."

Tinh linh cười quá mức tươi sáng, khiến người ta căn bản không cảm thấy bực tức khi bị trêu chọc. Đan Tử Ngụy khẽ thở phào, hắn không muốn tham dò tinh linh nữa, thành thật nói cảm ơn. "Cám ơn anh vừa rồi đã cứu tôi!"

"Chỉ nhấc tay thôi." Tinh linh cười càng đẹp mắt hơn. Trong ấn tượng của Đan Tử Ngụy, tinh linh phải là cái dạng tính tình thanh cao lạnh nhạt như ánh trăng, nhưng tinh linh trước mắt lại tươi sáng như nắng chói, nhiệt tình và ấm áp. "Cậu hình như rất cần giúp đỡ? Tôi đang du lịch khắp nơi, nếu có nhu cầu, tôi có thể hộ tống cậu một đoạn."

Lời này giúp Đan Tử Ngụy xác định tinh linh tên Chiron trước mắt là quân cờ, người chơi chắc chắn sẽ không nói ra lời thoại kịch nghệ như vậy. Có lẽ đây chính là kịch bản bố trí của trạm dừng người mới, lúc người chơi gặp phải khó khăn, cho một tinh linh xinh đẹp lại hùng mạnh tới cứu, an ủi tâm hồn bị thương của người chơi —— Trò chơi này thật là rành tâm lý, đánh một gậy rồi cho một trái táo ngọt, lúc trước ông thỏ trắng đày đọa bao nhiêu, thì lúc này tinh linh Chiron cứu rỗi bấy nhiêu.

Đối mặt với quân cờ, Đan Tử Ngụy liền trực tiếp nói. "Tôi tính đi Thành Đồ Chơi."

"Thành Đồ Chơi à..." Chiron cong đôi mắt dài đẹp lên. "Vậy đi thôi!"

Đan Tử Ngụy gật đầu, trước khi đi lại phát hiện vấn đề túi đầy. Hắn so sánh một chút, cảm thấy bài thiết lập quan hệ tiện tay hơn, liền bỏ quân mã vào trong túi áo.

Đan Tử Ngụy ngẩng đầu vừa định kêu Chiron xuất phát, lại phát hiện tinh linh đang nhìn chăm chăm hắn —— Nói đúng ra là nhìn chăm chăm bài thiết lập quan hệ trong tay hắn.

"... Là "quy tắc" à."

Tinh linh tóc vàng nâng tầm mắt lên một chút, cười với Đan Tử Ngụy.

"Cho tôi một lá được không?"

Không ai có thể từ chối một tinh linh xinh đẹp thỉnh cầu như thế, Đan Tử Ngụy đương nhiên cũng vậy, hắn bị nụ cười lấp lánh của Chiron làm cho hoa mắt, choáng váng đưa ra tất cả bài thiết lập quan hệ.

Chiron vươn ngón tay thon dài ra, không chút chần chừ rút đi "♣A Độc chiếm (chủ động)"

... Chờ một chút, hình như có cái gì bất thường?

Hồi hồn về, Đan Tử Ngụy khiếp sợ nhìn Chiron không chút do dự sử dụng bài thiết lập. Vô số điểm sáng xanh lam như đom đóm bọc lấy tinh linh, làm nổi bật gương mặt trắng không tỳ vết, khiến nó càng thêm hoàn mỹ vô khuyết.

Chiron cười, như đứa trẻ được cho phép chơi đùa, cả khuôn mặt đều ngây thơ tươi tắn.

"Tôi có thể độc chiếm cậu."

(1) Thỏ lính theo phong cách Alice:

(2) Ông thỏ trắng:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dam