TL8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Role-play – Thiết lập 8

Thiết lập tám: Thành Đồ Chơi (4)

__________________________

Đan Tử Ngụy vẻ mặt '= 口 =' đối diện với Chiron.

Tinh linh vừa thêm vào thiết lập độc chiếm (chủ động) chỉ cười nhìn hắn, tỏa ra cảm giác vô tội hoàn toàn không cảm thấy mình đã làm ra chuyện gì nghiêm trọng.

"Anh..."

Đan Tử Ngụy vừa nói ra một chữ liền im bặt, cẩn thận ngẫm lại, trong "♥A Ái luyến (chủ động), "♣A Độc chiếm (chủ động)" và "♦A Độc chiếm (bị động)", lá Chiron chọn thật ra là thỏa đáng nhất. Chiron sử dụng bài thiết lập quan hệ "Độc chiếm (chủ động)" với hắn, có nghĩa là tinh linh sau đó có thể căn cứ theo giải thích của bài thiết lập quan hệ làm ra một vài hành vi độc chiếm, nếu lúc này quan hệ của hắn đối với tinh linh vừa khéo là độc chiếm (bị động), hắn sẽ có thể hồi phục SP rô chưa đầy một nửa kia.

Đan Tử Ngụy nhìn chăm chăm "♦A Độc chiếm (bị động)", dù cảm thấy rất nhọ mặt nhưng hắn vẫn quyết đoán sử dụng.

【Thiết lập chín: Bạn bị Chiron chiếm hữu,】

... Chung quy cảm thấy hình như mất đi thứ nào đó rất quan trọng. _(:з" ∠)_

"Hah..." Không biết có phải ảo giác hay không, tiếng Chiron càng thêm êm tai tươi sáng, nổi lên niềm vui không chút che giấu. "Chúng ta xuất phát đi!"

"Được!"

Đan Tử Ngụy gom "♥A Ái luyến (chủ động)" còn lại vào trong tay, dẫn Chiron đến chỗ gấu Teddy. Có lẽ là vì có quân cờ hùng mạnh Chiron này trấn giữ, cả một đường trời yên biển lặng không gặp bất cứ quái nhỏ nào, rất nhanh, Đan Tử Ngụy liền thấy được bóng dáng lông xù kia.

Đan Tử Ngụy vui sướng chạy về phía con vật dễ thương: Gấu Teddy thương, ngộ đem cờ vua về cho bạn ao~ Chúng ta là bạn tốt giúp đỡ lẫn nhau phải hông, cho nên hệ thống yêu chết đi được hãy hồi phục SP bích của ngộ đi!

Gấu Teddy thấy Đan Tử Ngụy trở về, cũng rất phấn khởi, cầm chùm bóng bay nhảy nhót tới đón Đan Tử Ngụy.

"Ao, bạn về rồi ——"

Phụt.

Có trong nháy mắt như vậy, tư duy của Đan Tử Ngụy hoàn toàn trống không, hắn ngơ ngác nhìn bông gòn nở rộ khắp trời, dường như căn bản không hiểu chúng đại diện cho cái gì.

Bóng bay đủ màu bay về phía chân trời, vì người cầm chúng đã không còn nữa. Đan Tử Ngụy gần như máy móc quay đầu lại, nhìn Chiron từ tốn ung dung treo lại cung bạc sau lưng, hắn trước đó đoán không sai, uy lực của cây cung kia quả thật rất lớn —— lớn đến độ tới cả gấu Teddy cấp Bishop cũng bị nhất kích tất sát.

Hóa ra cái game này còn có nhất kích tất sát à! Lực sát thương này phải tới trình độ nào mới có thể làm gấu Teddy từ trạng thái bình thường lập tức nhảy thẳng đến tử vong? Chờ một chút, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Chiron tại sao phải giết chết gấu Teddy? Rõ ràng đều là quân cờ nhiệm vụ của bàn cờ, phải tương thân tương ái với nhau mới đúng!

Đan Tử Ngụy hầu như sắp bị loạt triển khai thần thánh của cái game này làm cho phát điên, hắn run rẩy nhìn trân trân tinh linh, nói cũng không lưu loát.

"Anh, anh anh..."

Chiron đi tới, nụ cười y vẫn rực rỡ như vậy, tràn đầy vẻ tươi đẹp thuần túy.

"Thấy cậu thân thiết với nó, tôi không được vui cho lắm." Chiron đứng trước mặt Đan Tử Ngụy, y cao hơn Đan Tử Ngụy một cái đầu, hơi cúi người xuống giống như quý ông sắp hành lễ hôn tay. "Cậu là người của tôi, đừng quá thân thiết với những kẻ khác, được không."

Cuối cùng rõ ràng là câu hỏi ý, lại mang một cảm giác ra lệnh không cho phép nghi ngờ. Bị áp chế, Đan Tử Ngụy cả mặt đờ ra, hắn nhìn Chiron, cái gì cũng không nói được.

Chiron nhìn thật sâu vào Đan Tử Ngụy kinh hoàng, chợt nở nụ cười.

"Chỉ đùa một chút thôi!" Tinh linh chớp chớp mắt. "Cậu tất nhiên có thể thân thiết với những người khác —— chỉ cần không bị tôi nhìn thấy là được."

"......"

Mợ nó, hắn cũng sắp sinh ra ám ảnh tâm lý với cái từ "đùa" này.

Không biết ở đâu đã nghe được một câu: Người càng tươi sáng bao nhiêu, đen xuống rồi càng đáng sợ bấy nhiêu. Đan Tử Ngụy sâu sắc thể nghiệm được điều này, hắn nghĩ đến hiệu quả và giải thích của "♣A Độc chiếm (chủ động)", cả người đều không thấy khỏe.

Chẳng lẽ về sau lúc hắn ở cùng Chiron, chỉ cần có người tới gần hắn, Chiron sẽ tới một giết một, tới hai giết hai sao? Loại... cảm giác vì vợ quá ong bướm nên chồng muốn giết sạch tất cả gian phu để đề phòng vợ leo rào này là sao?

Dù biết tinh linh làm như vậy là vì thiết lập quan hệ, nhưng vẫn cảm thấy rất không ổn sao đấy!

Càng nhọ mặt hơn chính là, SP rô của hắn lại – ngang – nhiên – hồi – phục.

—— Vì bị độc chiếm mà hồi phục giá trị tâm trí, nghe lên càng không xong ấy chứ!

Chắc có lẽ coi sự im lặng của Đan Tử Ngụy là kháng cự, Chiron nhặt quân tượng rớt xuống khi gấu Teddy tử vong lên, thêm cả hộp cờ di vật của gấu Teddy, cùng đưa cho Đan Tử Ngụy, dường như mang chút ý lấy lòng.

"Cái này rất hữu dụng với cậu."

"... Cám ơn."

Đối mặt với tinh linh hành động theo chương trình thiết lập và [trọng điểm] bất cứ lúc nào cũng có thể dứt hắn [trọng điểm], Đan Tử Ngụy còn có thể làm gì, chỉ ngoan ngoãn tiếp nhận hộp cờ và quân tượng, thắp một ngọn nến cho gấu Teddy thuần khiết nằm cũng trúng đạn.

【Hộp cờ

Thuộc tính: ♦2

Loại hình: Đạo cụ gói

Hiệu quả: Có thể đựng vào một đội cờ vua (10/16)

Giải thích: Một đội cờ vua gồm 1 vua 1 hậu 2 xe 2 tượng 2 mã 8 tốt biết hông?】

Đan Tử Ngụy bỏ quân mã và quân tốt có được nhờ đánh quái trước đó vào trong hộp cờ, rồi nhìn lại quân tượng rớt xuống từ gấu Teddy. Trước đó hắn đoán không sai, quân cờ trên bàn cờ một khi tử vong đều sẽ rơi xuống quân cờ vua tương ứng. Cờ vua tổng cộng có sáu loại quân: vua (King), hậu (Queen), xe (Rook), tượng (Bishop), mã (Knight), tốt (Pawn); như vậy quân cờ trên bàn cờ hẳn cũng là sáu loại hình này, chắc cũng nói rõ cấp bậc của chúng? Nếu nói thỏ lính loại hình Pawn là quái nhỏ, ông thỏ trắng loại hình Knight chính là quái tinh anh, gấu Teddy loại hình Bishop chưa có đánh qua, nhìn lượng máu hẳn cũng coi như một con boss nhỏ.

... Thế thì Chiron có thể nhất kích tất sát boss nhỏ rốt cuộc đáng sợ tới bao nhiêu?

Chú ý tới ánh mắt Đan Tử Ngụy nhìn qua, tinh linh cười rực rỡ đến mức có thể thấy được hoa nhỏ nở rộ hai bên.

"Đã có thể thấy được Thành Đồ Chơi, chúng ta tiếp tục đi tới thôi, rất nhanh sẽ đến chỗ."

Đan Tử Ngụy vừa định đu theo hung khí hình người đáng sợ kia, lại thoáng thấy hình ghép đỏ đen phủ kín tầm mắt, cả người đều ngây ngốc.

#Vô cùng thương tiếc gấu Teddy và bóng bay đã bay mất bóng#

Chiron đi vài bước, phát hiện Đan Tử Ngụy không cùng lên, ngờ vực hỏi. "Sao thế?"

"Tôi sợ hình ghép màu đỏ và màu đen, không dám chạm vào chúng."

Chiron nhìn chăm chăm Đan Tử Ngụy, dường như cảm thấy có hơi do dự, cuối cùng gần như thở dài nói. "Vậy cũng không còn cách khác."

Y gỡ cung bạc khổng lồ trên lưng xuống, bắc lên hai mũi tên vàng kim, giơ cung bắn về phía Thành Đồ Chơi phía xa. Tên vàng kim hóa thành một cặp sao băng rơi ngay cổng Thành Đồ Chơi, cùng lúc đó, dưới chân Đan Tử Ngụy và Chiron xuất hiện một ma pháp trận cỡ nhỏ.

"!?"

Đan Tử Ngụy bị ánh sáng từ ma pháp trận làm chói không mở mắt ra được, hắn cảm thấy thân thể bị một lực mạnh kéo đi, lúc hồi hồn về, hắn và Chiron đã vượt qua khu vực hình ghép đỏ đen, đang đứng trước cửa Thành Đồ Chơi khổng lồ.

Đan Tử Ngụy ngơ ngác nhìn Chiron nhặt tên vàng kim lên —— rõ ràng có thể mở xế BMW, tại sao nãy giờ bắt hắn đi bộ?

Như biết được nghi vấn của Đan Tử Ngụy, Chiron vừa đưa tên vàng kim cho Đan Tử Ngụy, vừa cười nói. "Tôi muốn ở với cậu lâu thêm một chút."

Y ngẩng đầu nhìn Thành Đồ Chơi khổng lồ phía sau Đan Tử Ngụy, vẻ mặt có chút mờ ám bất minh.

"Chiêu đãi cậu bàn cờ này không phải là tôi." Tiếng tinh linh khẽ đến mức gần như lẩm bẩm, trước khi Đan Tử Ngụy nghe rõ, y lại khôi phục nụ cười ban đầu. "Tôi đưa cậu đến đây thôi. Hai mũi tên này tặng cho cậu, lúc cậu đến bàn cờ của tôi, có thể dùng nó tới tìm tôi."

Mặc dù có chút không rõ đầu đuôi, nhưng Đan Tử Ngụy vẫn nghe lời nhận lấy tên vàng, cảm ơn Chiron. "Cám ơn."

Chiron cười vui vẻ.

"Két ——"

Tiếng chuyển động của cổng thành cũ nặng vang lên ở sau người, Đan Tử Ngụy theo bản năng quay đầu lại, phát hiện cổng gỗ xếp đủ màu của Thành Đồ Chơi chậm rãi mở rộng ra hai bên, bên trong tối đen không thấy rõ tình hình.

"Trong đó..."

Câu hỏi của Đan Tử Ngụy đột ngột im bặt, vì đối tượng hắn hỏi đã không thấy đâu nữa. Chiron không biết đã rời khỏi khi nào, bây giờ Đan Tử Ngụy lại như trở lại thời điểm vừa tiến vào bàn cờ, một thân một mình đi phó bản.

Dù tinh linh thêm vào thiết lập độc chiếm có chút xấu bụng, nhưng không thể phủ nhận đối phương quả thật đối xử với hắn vô cùng tốt. Đan Tử Ngụy có chút khẩn trương ngóng vào Thành Đồ Chơi, nhưng trong đó thật sự quá tối, không thấy được gì cả.

【Thiết lập 2: Bạn tiến vào Thành Đồ Chơi. (00:15:43)】

Còn 15 phút trước khi thiết lập 2 kích hoạt, Đan Tử Ngụy cảm thấy tiếp tục lề mề nữa cũng không có tác dụng gì, cổng Thành Đồ Chơi trước mặt hắn bây giờ như ở trên một hòn đảo biệt lập, trái phải phía sau đều là hình ghép đỏ đen, ngoại trừ đi tới, hắn không còn lựa chọn nào khác.

Đan Tử Ngụy hạ quyết tâm, trực tiếp bước vào trong bóng tối —— hắn không tin cái game này sẽ cho hắn tới một cái cửa sát ở ngay trạm dừng người mới.

Sau khi tiến vào Thành Đồ Chơi, tầm nhìn cũng không tối đen như trong dự đoán, ngược lại còn sáng lên. Mảnh bóng tối ban nãy giống như một kết giới đen kịt, lúc này hiện ra trước mặt Đan Tử Ngụy là một căn phòng cực đại sâu xa mộng ảo. Từng điểm sáng màu lam tựa dãy ngân hà lan tỏa giữa không trung như voan như lụa, cả phòng phủ kín thảm lông, thoạt nhìn rất ấm áp, khiến người ta liên tưởng đến câu chuyện bên lò sưởi; trên thảm, vô số hộp quà to to nhỏ nhỏ đặt lộn xộn khắp nơi, có sọc, có chấm bi, có dây lụa, chúng chồng chất tầng tầng lớp lớp, hình thành một mê cung phong cách phi thường.

Bây giờ phải bắt đầu giải mê cung sao?

Đan Tử Ngụy chần chừ đi vào mê cung hộp quà, rất nhanh liền phát hiện mình đã nghĩ sai, những cái hộp đó dù chất rất hỗn loạn, nhưng chúng cũng không tạo thành một mê cung phức tạp, mà là một con đường vô cùng đơn giản, lộ trình đường đi hơi ngoằn ngoèo một chút, nhưng không có bất cứ ngã rẽ nào, một con đường dẫn thẳng đến điểm cuối.

Rất nhanh, Đan Tử Ngụy đi tới đầu cuối của mê cung hộp quà, nhìn phương hướng thì hẳn là ở ngay chính giữa trung tâm phòng này.

Ở chính giữa căn phòng, thứ Đan Tử Ngụy nhìn thấy đầu tiên là một cái màn hình CRT (1) khổng lồ tương tự với TV kiểu cũ ở thập niên tám mươi, hắn sửng sốt một chút mới từ màn hình nhìn lên, cho đến khi đối diện một đôi mắt ma quái.

Không thể hình dung chấn động mà Đan Tử Ngụy phải hứng chịu ngay lúc đó, hắn trợn mắt nhìn bóng dáng phía trên, mất đi tất cả ngôn ngữ.

Nó —— tại sao lại ở đây?

Trên màn hình CRT cao ba thước, một thiếu niên hầu như chỉ có ba màu đen trắng xám ngồi đó. Thiếu niên có một đôi mắt đen trắng rõ ràng —— màu đen chính là tròng trắng, màu trắng lại là tròng đen, nó mặc áo choàng kiểu có tay áo rộng cùng phần khoác lửng phủ quanh cổ và vai, tương tự linh mục phương tây, tóc màu xám bạc đổ xuống thẳng tắp, tựa như vô số sợi sáng nối tiếp nhìn không thấy hai đầu. Đan Tử Ngụy không thể hình dung vẻ ngoài của nó, vì đối phương hoàn mỹ đến mức giống như một biểu tượng —— Bộ dạng của nó là đúc kết từ tất cả hiểu biết và khái niệm của loài người đối với cái đẹp từ trước đến giờ, bất cứ ai nhìn thấy nó sẽ chỉ có một nhận thức là "xinh đẹp", chứ không thể nói cụ thể rốt cuộc là đẹp ở đâu.

Quả thật hoàn mỹ như thần.

Cũng quả thật là thần —— một vị thần nhân tạo.

"... Gaia..."

Đan Tử Ngụy thì thào gọi tên đối phương, hắn trước đó từng nhìn thấy hình người ảo của máy tính trung tâm trong tư liệu ở viện phúc lợi, nhưng hoàn toàn không chấn động bằng nhìn gần như vậy.

Con người lúc nào cũng thích trao hình người cho vật chất phi nhân loại, máy tính trung tâm đương nhiên cũng không ngoại lệ, mọi người thậm chí hao tốn rất nhiều tâm tư để thiết kế hình tượng cho nó. Với Đan Tử Ngụy mà nói, hắn vẫn rất khó liên hệ giữa thiếu niên thoạt nhìn có phần nhỏ yếu trước mắt với máy tính trung tâm quản lý toàn bộ thông tin Địa Cầu —— Nó thoạt nhìn như một đứa trẻ cần được chở che, chứ không phải người quản lý duy trì trật tự thế giới.

"Đây thật sự..."

Đan Tử Ngụy cũng không biết có nên kính nể tuyệt tác của tổ viết game hay không, hắn biết "Role-play" lấy máy tính trung tâm làm máy chủ, nhưng không ngờ họ lại cứ đặt Gaia trong trạm dừng người mới như vậy, đây đã không thể chỉ dùng từ bá đạo để hình dung.

Có điều "Gaia" trước mặt vẫn có khác biệt với hình người ảo của máy tính trung tâm, ngoại trừ con mắt đen trắng đảo lộn kia, chắc là để phù hợp với phong cách của game, nên người ta cho nó mặc áo chùng kiểu tây, trên đầu còn đội nghiêng một cái mặt nạ trắng thuần, chính là khuôn mặt không có biểu cảm trong logo "Role-play".

Một tràng pháo tay cho ý thức quảng cáo của tổ viết game.

Đan Tử Ngụy liên tục gầm rú dưới đáy lòng, mới có thể làm dịu bớt sự căng thẳng bản năng. Mà ngọn nguồn làm hắn căng thẳng lại hơi nghiêng người ra trước, chậm rãi mở miệng.

[Mời cậu chọn một đứa trẻ ở đây làm hộp đồ chơi của cậu.]

Đan Tử Ngụy không nghe được âm thanh gì, chỉ trông thấy một hàng chữ như được gõ ra bằng bàn phím, từng ký tự hiện lên ở trên màn hình.

Lúc chữ cuối cùng đánh ra xong, cả phòng trong nháy mắt sôi trào nhốn nháo.

Vô số nắp hộp bị xốc lên, như hộp quà hù dọa được mở ra, bật ra vô số búp bê tinh xảo kỳ lạ muôn hình vạn trạng: hình người, hình thú, máy móc... Hằng hà sa số búp bê leo ra khỏi hộp, nhiệt tình xông về phía Đan Tử Ngụy.

"Không không không đừng tới gần tôi ——!!"

Con bệnh PGAD nào đó la thét hoảng sợ, cả người đều dán lên màn hình CRT. Động tác của đám búp bê đột nhiên ngưng lại, ấm ức tủi thân dừng cách một thước, chúng vây quanh Đan Tử Ngụy, bắt đầu cật lực chào hàng bản thân.

"Chọn em đi chọn em đi~ Em ngay từ đầu có bảy cái ngăn nà~" Một búp bê Fuwa (2) mập mạp tươi cười nổ đến tận trời.

"Ta có thể giúp mi nguyền rủa kẻ khác, mi không chọn ta ta sẽ nguyền rủa mi ngay hí hí hí..." Một búp bê vải da xanh lam ghé mình trên hộp đen cười rất rợn người.

"Thân ái~ Cậu có tin vào vận mệnh không?" Một búp bê hình tay bài bạc quăng cái hộp toàn là điểm số xúc xắc kia của nó. "Muốn chọn ta thử một phen không?"

......

Đan Tử Ngụy bị oanh tạc đến hoa cả mắt, hắn lấy lại bình tĩnh, nhìn màn hình "Thiết Lập Hệ Thống" bên phải —— Ngay vừa rồi, hệ thống cho hắn một thiết lập mới.

【Thiết lập 6: Bạn chọn hộp đồ chơi thuộc về mình. (Checkmate)】

Checkmate? Lại không phải kích hoạt thời hạn mà là Checkmate?

Đan Tử Ngụy có chút kinh ngạc, "Checkmate" là "chiếu tướng" lúc chơi cờ, tuyên bố thắng bại đã phán. Ý ở đây là chỉ cần hoàn thành thiết lập này, sẽ qua được cửa bàn cờ hay sao?

"Rốt cuộc cũng đến được điểm cuối..."

Đan Tử Ngụy thở phào một hơi thật to, hắn từ trước tới giờ chưa từng cảm thấy chơi một trạm dừng người mới thôi cũng gian nan đến thế. Bây giờ không có giới hạn thời gian, xem ra cũng không cần chiến đấu gì nữa, tâm tình Đan Tử Ngụy trở nên thanh thản, hắn chỉ cần chọn một "hộp đồ chơi" là có thể qua cửa.

Đan Tử Ngụy nhìn đám hộp búp bê kia. "Hộp đồ chơi là gì?"

Đối mặt với câu hỏi của Đan Tử Ngụy, các búp bê hết đứa này đến đứa kia giành đáp.

"Bọn tớ hữu dụng lắm đó nha~"

"Chỉ cần cậu cho tớ cờ vua, tớ sẽ cho cậu bài thiết lập~ Tớ dễ nuôi hơn bọn họ nhiều, chọn tớ này chọn tớ này~"

"Có thể giúp bạn đựng đồ, mua đồ, bán đồ, chọn mình đi~ Mình thăng cấp rồi có thể giảm giá cho bạn."

"Có thể giúp anh tiến hành truyền tin nà, cự ly truyền tin của em dài lắm đó~ Suy nghĩ một chút meo?"

"Có thể giúp cậu tiến hành chiến đấu, tớ thăng cấp rồi có thể gia tăng sức phòng ngự cho cậu đó nha!"

Đan Tử Ngụy động tâm, hắn nhìn búp bê hộp rubik vừa mở miệng nói chuyện —— vậy quyết định là mi.

Trước khi chọn hộp đồ chơi, Đan Tử Ngụy kiểm kê thu hoạch ở bàn cờ lần này, để tránh sau khi qua cửa phát hiện có quên gì đó. Hắn hiện giờ có một quân tượng, một hộp cờ đựng đầy quân cờ, hai tên vàng và một lá bài thiết lập quan hệ "♥A Ái luyến (chủ động)".

Đan Tử Ngụy chằm chằm nhìn lá bài thiết lập quan hệ kia, lại nói hắn còn chưa kịp thử nghiệm hiệu quả của quan hệ chủ động —— Bạn tốt gấu Teddy trực tiếp bị người độc chiếm Chiron của hắn pháo hôi, căn bản chưa kịp hoàn thành nhiệm vụ nghiệm chứng hiệu quả quan hệ "Hữu nghị (chủ động)".

Dù sao thì "♥A Ái luyến (chủ động)" về sau cũng là miếng lót hộp —— Hắn chắc chắn sẽ không dùng với ai khác (nhất là người chơi), không bằng bây giờ thử nghiệm hiệu quả của quan hệ chủ động xem sao.

Đan Tử Ngụy sử dụng "♥A Ái luyến (chủ động)" với búp bê hộp rubik, bài thiết lập quan hệ lại không chút phản ứng.

Gì, không thể sử dụng sao?

Hắn đổi búp bê khác làm đối tượng sử dụng, bài thiết lập quan hệ vẫn mặt lạnh.

Hộp đồ chơi chẳng lẽ bị phân là đạo cụ sao? Cho nên không thể trở thành mục tiêu của bài thiết lập quan hệ?

Đan Tử Ngụy theo bản năng liếc qua thiếu niên ma mị ở trên, trong một đám búp bê, chỉ có Gaia thoạt nhìn có thể xem là "người". Hắn cẩn thận tiến hành điều tra với thiếu niên, cũng giống như Chiron, điều tra không phản hồi bất cứ kết quả nào.

Kệ, thử rồi tính sau.

Thế là Đan Tử Ngụy lén sử dụng "♥A Ái luyến (chủ động)" với Gaia, lúc này bài thiết lập quan hệ rất thuận lợi hóa thành điểm sáng lam thấm vào màn hình "Thiết Lập Cá Nhân" của Đan Tử Ngụy.

【Thiết lập mười: Bạn ái mộ ???】 Thấy một chỗ trống cuối cùng của "Thiết Lập Cá Nhân" được điền vào, Đan Tử Ngụy không biết là hồi hộp hay thả lỏng mà thở ra một hơi.

Sau khi có quan hệ, kế tiếp chính là thổ lộ như "♥A Ái luyến (chủ động)" giải thích.

Không có gì ngượng ngùng, đối phương chỉ là một máy tính không có tình cảm được nhân cách hóa mà thôi, cứ, cứ coi như tỏ vẻ tán thưởng một tác phẩm nghệ thuật đi là được.

Đan Tử Ngụy xoay người đối diện với màn hình khổng lồ kia, căn bản không ngẩng đầu nhìn tới Gaia, môi hắn mấp máy, âm thanh nhỏ đến độ chỉ có bản thân nghe được:

"Tôi thích cậu."

(1) Màn hình CRT:

(2) Fuwa là linh vật Olympic Bắc Kinh 2008.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dam