Chương 168: Chơi không nổi cứ nói thẳng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ít nhất đó cũng là do chính mình làm." Hướng Vãn thật mạnh hừ một tiếng, "Nếu cậu ngại điểm thấp khó coi, thì dùng sức học đi, tính chuyện gian lận làm gì?"

"Bị lão sư bắt được đang gian lận, tịch thu bài thi, không dám nhân lỗi, cả ngày trước mặt lão sư thì nịnh nọt, phía sau lại muốn bày thủ đoạn nhỏ, ghê tởm!"

Cô vẫn luôn không thích An Như Nhã, cảm thấy người này thật hay mặt, bắt nạt kẻ yếu, quá ghê tởm.

Nhưng An gia cùng Giang gia vẫn luôn lui tới, quan hệ giữa An Như Nhã cùng Giang Thanh Nhiên có thể nói là tốt, mà Giang Thanh Nhiên là bạn tốt của cô, nên không thể tránh khỏi chạm mặt An Như Nhã.

"Cậu..." An Như Nhã tức giận đến nửa ngày chưa nói ra lời.

"Thôi được rồi, đều đã qua, không cần thiết bởi vì một chút việc nhỏ như thế mà làm mất hoà khí." Giang Thanh Nhiên bất đắc dĩ mà cười cười, quay đầu nhìn Hướng Vãn, nói: "Yêu cầu thật ra cũng không quá khó khăn nhưng là cũng không biết cậu dám hay không dám."

Vừa nghe lời này, Hướng Vãn vui vẻ, cô duỗi thẳng lưng, hơi ngưỡng cằm nói: "Trên đời này còn có chuyện mình không dám làm sao?"

"Vậy cậu chờ một chút, mình đi lấy đạo cụ." Giang Thanh Nhiên cong cong khóe môi, đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Hướng Vãn rướng cổ nhìn ra bên ngoài, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, "Đồ gì vậy chứ..."

Lát sau, Giang Thanh Nhiên cầm trong tay một vật nhỏ trở lại. Cô đem đồ đặt trên bàn, một lần nữa ngồi bên cạnh Hướng Vãn, "Nếu cậu dám mặc cái này đi gặp anh trai mình, liền tính đại mạo hiểm thành công."

"Còn không phải gặp anh cậu thì sao? Có cái gì không..." Hướng Vãn vừa nói vừa dùng tay mở ra đồ mà Giang Thanh Nhiên đặt trên bàn, thấy rõ ràng bên trong là tình thú nội y, trên mặt cô đột nhiên đỏ lên một chút, thanh âm đột nhiên im bặt.

An Như Nhã thò đầu nhìn thoáng qua, trên mặt cũng lập tức bạo hồng.

"Giang Thanh Nhiên, từ chỗ nào mà cậu lấy được thứ đồ này?" Hai ngón tay Hướng Vãn xách lên bộ nội y, đỏ mặt nhìn vài lần, lại ném lên trên bàn, "Ghê tởm chết đi được! Mình không mặc!"

Dương Lâm xách lên nhìn vài lần, "Ghê tởm sao? Mình cảm thấy khá xinh đẹp. Hướng Vãn, cậu không phải là lấy cớ để bỏ cuộc đó chứ?"

"Vấn đề không phải là chơi hay không chơi, vấn đề là có thể hay không." Hướng Vãn không được tự nhiên mà động động tai nghe đeo trên cổ. "Các cậu cũng biết, người mình thích là Hàn Xuyên, hơn nữa ngày mai là trong tiệc sinh nhật mình sẽ cùng anh ấy đính hôn."

"Hiện tại các cậu bảo mình mặc tình thú nội y này đi ôm Giang Thích Phong, không phải rất vô nghĩa sao? Chơi thì chơi, đừng đùa cái chuyện phá hỏng tam quan như thế được không?"

Nghe được hai chữ đính hôn, ánh mắt Giang Thanh Nhiên lóe lóe, đáy mắt hiện lên một mạt đen tối.

Cô ta cắn cắn môi, duỗi tay đi lấy bộ tình thú nội y, "Mình cho rằng quan hệ của chúng ta rất tốt, ngày thường nói chuyện, làm việc không cần suy xét quá nhiều, không nghĩ tới cậu lại cảm thấy chuyện này phá hỏng tam quan. Xin lỗi, là mình đưa ra đề nghị quá đáng."

"Không phải, không phải mình có ý đó!" Hướng Vãn nhanh giải thích: "Giang Thanh Nhiên, chúng ta quen nhau lâu như thế, cậu hẳn cũng biết, mình nói chuyện không không nghĩ nhiều! Mình thật sự chỉ là thuận miệng nói, không có ý gì khác!"

Dương Lâm từ trong tay Giang Thanh Nhiên đoạt lấy tình thú nội y, nhìn Hướng Vãn hừ một tiếng, "Thanh Nhiên cũng chỉ là thuận miệng đề nghị, cậu liền nói phá hỏng tam quan, lời này thật sự quá đáng đó."

"Hướng Vãn cũng không phải cố ý, vừa rồi chỉ là trò chơi mà thôi, các cậu đừng cãi nhau." Giang Thanh Nhiên miễn cưỡng cười vui, tiếu lệ trên mặt một mảng ảm đạm, nhìn vào khiến người ta đau lòng.

"Thật xin lỗi, Giang Thanh Nhiên." Hướng Vãn đứng lên, nôn nóng lại lưu loát mà xin lỗi, "Nhưng mình không có khả năng mặc loại đồ này đi ôm Giang Thích Phong!"

"Mình đã có người mà mình yêu, hơn nữa ngày mai sẽ cùng anh ấy đính hôn, hiện tại ăn mặc loại quần áo này đi câu dẫn người khác... Quá kỹ nữ, mình làm không được!"

"Hơn nữa, cứ cho là chưa có người mình thích, buổi tối ngày mai không cùng Hàn Xuyên đính hôn, mình không có khả năng mặc loại đồ này đi ôm Giang Thích Phong! Anh ấy vẫn luôn theo đuổi mình, nếu làm vậy không phải cho anh ấy loại ảo giác 'em thích anh', đùa bỡn tình cảm của anh ấy sao?"

Giang Thanh Nhiên nỗ lực kéo kéo môi, vành mắt có chút hồng, "Chuyện này là mình suy xét không chu toàn, đều là mình sai, mình sẽ đem đồ cất đi. Lâm Lâm, đưa cho mình đi."

"Không đưa!" Dương Lâm nắm chặt tình thú nội y, nhằm Hướng Vãn quát: "Chỉ không phải là trò chơi thôi sao, đến nỗi phá hỏng tam quan? Còn kỹ nữ? Cậu tự cho mình có đạo đức sao?"

"Hôm nay cậu ăn trúng thuốc nổ sao?" Hướng Vãn dỗi một câu, rồi mới quay sang Giang Thanh Nhiên, cau mày nói: "Trước giờ nói chuyện mình vẫn luôn dùng bộ dáng này, cậu cũng biết, nếu là làm trong lòng cậu thấy không thoải mái, mình xin lỗi."

"Bất quá mình đã có hôn phu, không có khả năng cùng nam nhân khác làm trò ái muội, nếu Hàn Xuyên biết được, không cùng mình đính hôn nữa, khẳng định mình sẽ hối hận cả đời."

"Hơn nữa Giang Thanh Nhiên cậu nên ngẫm lại, đó là anh trai của cậu, nếu mình làm như thế, đùa bỡn tình của anh ấy, cậu không nghĩ anh ấy sẽ khó chịu sao?"

Vành mắt Giang Thanh Nhiên càng đỏ thêm một chút, cô ta đưa tay lau khóe mắt, mang theo giọng mũi mà nói, "Mình chỉ là cảm thấy loại quần áo này so với đồ tắm không khác nhau lắm, cùng lắm chỉ lộ ra thêm một chút so với áo tắm, mặc cái này ôm thêm một chút anh mình cũng sẽ không cảm thấy gì."

Cô ta tự giễu cười, "Không nghĩ suy nghĩ của chúng ta không giống nhau, thật xin lỗi Hướng Vãn, đề nghị này của mình làm cậu cảm thấy không thoải mái."

"Không cần xin lỗi!" Dương Lâm liếc xéo Hướng Vãn, "Hướng Vãn, chơi không nổi thì cứ việc nói thẳng, không cần thiết ở chỗ này ghê tởm người khác, làm cho tất cả mọi người đều không cao hứng!"

Nghe thế mặt Hướng Vãn lập tức đen xuống dưới, "Cậu nói ai chơi không nổi?"

Giang Thanh Nhiên túm túm tay áo hai người, nhẹ giọng nói: "Đừng cãi nhau, chuyện này là mình không đúng, mình không nên nói ra loại chuyện này..."

"Cậu! Tôi nói cậu chơi không nổi!" Càng thấy Giang Thanh Nhiên cực lực ôm hết trách nhiệm như vậy, Dương Lâm càng không vừa mắt Hướng Vãn, "Chọn đại mạo hiểm là cậu, nói không hối hận chính là cậu, hiện tại chơi không nổi thoái thác nói đề nghị này phá hỏng tam quan vẫn là cậu, chẳng lẽ còn không phải là cậu chơi không nổi sao?"

An Như Nhã vẫn luôn ở bên cạnh quan sát thế cục, lúc này thấy tình huống không ổn, lập tức đứng dậy bênh vực Dương Lâm, âm dương quái khí nói: "Chính là, người nào đó chơi không nổi cứ việc nói thẳng, đừng đem trách nhiệm đẩy lên người Thanh Nhiên, còn không phải là cảm thấy Thanh Nhiên dễ bị ức hiếp sao?"

"Được rồi, được rồi đừng cãi nhau nữa." Vành mắt Giang Thanh Nhiên hồng hồng, giống thỏ con đáng thương, "Chính là trò chơi mà thôi."

An Như Nhã khoanh tay trước ngực, nhìn Hướng Vãn trợn trắng mắt, "Đại Thanh đế quốc đã sớm không có, hiện tại là thế kỷ 21, nhiều người mặc Bikini chạy khắp nơi, mặc đồ kiểu này ôm người khác có là gì chứ."

Cô ta nhìn Hướng Vãn bằng ánh mắt dị thường khó coi, cười quái dị một tiếng, "Xem ra có người sớm đã bất mãn với chúng ta, hôm nay mượn chuyện này để phát tác mà thôi!"

----------------------------------------------------------------

09/02/2022

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro