Chương 90: (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Mộng Dao ngã mình lên giường, môi vẫn dính chặt với Viên Nhất Kỳ. Hai người quấn lấy nhau như hai con rắn.

Thẩm Mộng Dao nóng rạo rực, nàng đưa tay kéo người Viên Nhất Kỳ xuống duy trì sự gần gũi giữa cả hai.

Viên Nhất Kỳ tranh thủ cởi đi áo của Thẩm Mộng Dao ra, lột sạch đồ đạc nàng ấy. Mùi cơ thể của một mỹ nhân nồng lên, xộc vào cánh mũi Viên Nhất Kỳ càng làm cô ấy hối hả hơn, sự quyến rũ của Thẩm Mộng Dao ấn sâu vào tâm trí Nhất Kỳ mất.

"Chậm....thôi..."

Đêm còn dài, Viên Nhất Kỳ muốn ăn nàng gấp như vậy làm sao nàng cưỡng lại. Nhìn gương mặt cô ấy thật điển trai nhưng như vậy vẫn có cái gì đó thật lạ, cảm giác cứ như một Nhất Kỳ khác đang làm chuyện mờ ám với nàng vậy.

"Ư...ư!!"

Thẩm Mộng Dao hơi cong người bởi bàn tay len lỏi vào cái quần nhỏ màu đen siêu gợi cảm của nàng để kích thích 'tiểu muội' của nàng.

Viên Nhất Kỳ cười như trêu chọc, cô ấy hôn lên môi nàng rồi buông lời chọc ghẹo: "Ra nhiều nước như vậy...chị đúng là một nữ nhân hư hỏng"

Thẩm Mộng Dao đỏ bừng mặt, nàng đưa tay kéo cô ấy xuống cắn một cái thật mạnh lên bờ môi đỏ của cô ấy cứ như thể hiện sự tức giận sau lời trêu chọc vậy. Viên Nhất Kỳ hạ người hôn cổ nàng rồi đưa bàn tay còn lại cởi cái áo ngực đen của nàng ấy ra.

Câu dẫn quả là câu dẫn...

Hai quả núi thật to lớn và trắng trẻo nó cứ phập phồng ngay mắt Viên Nhất Kỳ khi cái áo của nàng ta được cởi ra. Viên Nhất Kỳ thấy cái đỉnh hồng hồng đang mời gọi mình liền há miệng ngậm lấy ngay không suy nghĩ.

Thẩm Mộng Dao mở miệng rên một tiếng. Nàng đánh nhẹ lên vai Nhất Kỳ: "Đ...đừng có mà gấp gáp nữa mà"

Ngón tay cô ấy bắt đầu đâm vào cái lỗ nhỏ của nàng, ra vào thật chậm rãi. Nàng cảm thấy khoái cảm dần dần xuất hiện. Cảm giác điện chạy trong cơ thể của nàng rần rần không ngừng nghỉ.

"Ah....a...."

Viên Nhất Kỳ cắn lấy núm ngực của nàng thật mạnh, Thẩm Mộng Dao cong người vì sung sướng đồng thời cũng hét lên cũng vì đau.

Thẩm Mộng Dao như nóng lên thêm, nàng ngứa ngáy khó chịu, bàn tay tự động chạm lấy bầu ngực còn lại của mình nắn bóp, bàn tay khác thì chạm lên vai Viên Nhất Kỳ siết lấy rồi buông ra để chịu đựng.

Ngón tay Viên Nhất Kỳ thật là kì diệu. Cô ấy làm nàng càng lúc càng ngứa ngáy, đều đều với một tốc độ chậm rãi như muốn giết lấy nàng từ từ. Đây là một chiêu trò, cô ấy muốn nàng van xin.

"A...Kỳ Kỳ~ nhanh nữa...."

Nghe mà sao như không nghe, Thẩm Mộng Dao chịu đựng không được nữa, Viên Nhất Kỳ thì cứ ngậm lấy ngực nàng mút lấy mút để, bỏ mặc thế giới ra sao, tay ra vào nhẹ nhẹ mà đều đều.

Nàng trước đến giờ là một người thích được cô ấy bạo hành mà. Cứ như quen mất rồi, cô ấy nhẹ nhàng quá lập tức khó chấp nhận. Thẩm Mộng Dao cong người, nàng cần cô ấy đâm vào trong nàng thật mạnh bạo.

Buông bàn tay đang tự nắn lấy ngực mình, nàng di chuyển xuống bên dưới mình, nàng giữ lấy cổ tay Viên Nhất Kỳ rồi đâm vào thật mạnh vào trong mình.

"Uchhh!!!!"

Cái gì đó khiến nàng mất hết khoái cảm đi thay vào là đau đến mức ứ nước mắt. Viên Nhất Kỳ nhíu mày, nhả núm ngực Thẩm Mộng Dao ra, cô nói: "Chưa cắt móng tay! Chị làm cái gì lại gấp gáp như vậy!?"

Đau không nói nên lời, Thẩm Mộng Dao cắn môi long lanh nước mắt nhìn cô. Viên Nhất Kỳ nhếch môi, vỗ lên nơi ấy của Thẩm Mộng Dao một cái chát khiến nàng ấy run người: "Hư hỏng...chiêu cũ thôi"

Thẩm Mộng Dao hiểu ý cô muốn gì liền ngồi dậy, rời khỏi giường đi đến bên cái tủ đồ lấy ra cái giỏ chứa toàn đồ quen thuộc đem lên giường.

Viên Nhất Kỳ kéo giỏ ra chọn đồ, Thẩm Mộng Dao thì vòng ra sau lưng cô, ôm lấy tấm lưng của cô rồi thỏ thẻ: "Nhanh lên. Tôi ngứa quá..."

Một tí thuốc bên dưới nàng đã ngứa ngáy khó chịu rồi. Tại sao Viên Nhất Kỳ vẫn ổn như vậy? Nàng có nên giúp cô ấy không?

Viên Nhất Kỳ ngồi thẳng dậy đeo vật quen thuộc vào hông, cô thậm chí còn lười không chịu cởi cái gì trên người ra. Thẩm Mộng Dao bĩu môi, nàng nuôi hẳn hoi âm mưu trong đầu, sau khi xong trận, nàng sẽ "đè" cô xuống cho được.

Lật người nàng lại, Viên Nhất Kỳ để nàng chống hai tay và hai đầu gối xuống nệm rồi bắt đầu đặt đầu của món đồ chơi vào cửa mình nàng. Thẩm Mộng Dao ngoáy tròn mông rồi nàng một cái ấn mông ra phía sau để cho nó chui tọt vào trong nàng, phát ra một tiếng 'ót' trơn tru.

Viên Nhất Kỳ lấy cây roi da đánh lên cặp mông căng tròn hư hỏng của nàng một cái chát. Nàng không thấy giận trái lại còn thích thú nhấp mông ra sau tạo ra sự chuyển động.

Viên Nhất Kỳ mỉm cười, cô đẩy hông ra trước một cái: "Thích lắm hả? Hả?"

"A.....ưhh...." Miệng rên những từ thật vô nghĩa, Thẩm Mộng Dao cắn môi nén tiếng rên để đáp trả Viên Nhất Kỳ: "...N...nhanh....Chuyển hông đi....Kỳ Kỳ ah...."

"...Ha!...Tôi tuyệt đối không đẩy..."

Thẩm Mộng Dao bị đem ra làm trò chơi, nàng ấn mông chuyển mông đủ kiểu gợi tình nhưng ai kia vẫn không chút lung lay.

Nàng bắt đầu gục đầu, nói với giọng nghèn nghẹn năn nỉ thiết tha: "Tôi phải làm sao em mới vừa lòng?"

"Cho tôi thấy chị thích tôi làm tới mức nào đi. Van xin tôi nghe xem"

Thẩm Mộng Dao chổng mông ra, nàng rên rỉ: "Tôi muốn em, muốn đến mức phát điên, cho tôi đi mà..."

"Chân thành tí nữa đi"

Viên Nhất Kỳ chuyển hông nhẹ nhẹ, Thẩm Mộng Dao như có động lực bắt đầu van giọng rên rỉ: "Ah....Em làm tuyệt nhất. Hãy cho tôi đi...tôi sẽ phục vụ em hết buổi"

"Haha....Chị nói đấy"

Viên Nhất Kỳ giữ chặt lấy hông nàng, dập những cú trời giáng vào trong nàng đồng thời cũng làm thật nhanh.

Thẩm Mộng Dao bất ngờ bị đưa lên thiên đàng cũng mất hẳn thế đi, tay nàng chống như không nổi nữa, ngã ập xuống nệm, mông chổng lên để cô ấy tiếp tục hùng hổ tấn công.

Tiếng rên của nàng rõ ràng hẳn lên, nàng nghe thấy bản thân còn tự xấu hổ, dùng tay bụm miệng lại.

"Bỏ tay ra! Tôi...hưh!! Muốn nghe chị...rên!!!!"

Thẩm Mộng Dao không muốn bị dừng cuộc chơi ngay lúc đang cao trào, nàng bỏ tay ra khỏi miệng, tiếng rên lại một lần nữa phát ra ngoài. Viên Nhất Kỳ chưa hài lòng, cô nhấp mạnh hơn: "Lớn hơn!!! Tôi muốn nghe lớn hơn nữa!!!"

"Kỳ Kỳ ah!!!!Kỳ Kỳ ahhh!!!! Chậm thôi!!! Tôi chết mấttt!!! Arrrgggg!!!!!"

"Chị thấy làm sao?? Hả??!"

"...Ngứa!!! Sướng!!! Arrgg!!! Tuyệt lắm Kỳ Kỳ ahhh!!!"

"Chị yêu ai nhất??? Hả??!"

"Kỳ Kỳ!!! Là Kỳ Kỳ!!! Là Viên Nhất Kỳ!!!"

"Chị muốn ai làm chuyện này với chị??? Hự!!! Hả!?"

"LÀ EM!!!! LÀ EM!!!ARRGGGG!!!" Thẩm Mộng Dao nắm chặt lấy ga giường, nàng hét lớn lên: "TÔI SẮP RA!!! SẮP RA!!!!"

Bạch bạch bạch!!!

Viên Nhất Kỳ dập mạnh thêm vài cái nữa. Thẩm Mộng Dao theo một cú cuối đã gồng mình phóng ra một dòng xuân thủy màu trắng nhạt. Viên Nhất Kỳ cũng dừng lại thở một chút, cô thở lấy hơi rồi nhấp với tốc độ bình thường hẳn.

Thẩm Mộng Dao lang thang giữa dòng khoái cảm, mắt nàng lờ đờ, khóe môi rỉ ra dòng nước long lanh, từng cọng tóc đẫm mồ hôi phấp phủ trên gương mặt nàng, trông nàng bây giờ quyến rũ đến mức khó kiềm lòng nổi.

Viên Nhất Kỳ đưa ngón tay chọt vào lỗ hậu của nàng làm nàng giật mình gồng người dậy phản đối: "A...ư không Kỳ Kỳ à!! Một nơi thôi!!! Hai nơi ra vào làm sao chịu nổi...!!!"

"Sao lại không?"

Viên Nhất Kỳ cười thật gian xảo, cô ra vào cả hai nơi của nàng làm nàng khó chịu đến nổi khó tả.

Reeng Reeng....

Chuông điện thoại Thẩm Mộng Dao tự dưng lại rung chuông, đang hưởng thụ nàng không muốn phải dừng lại nghe chuyện. Ngẩng mặt, cố nhìn rõ cái đồng hồ treo trên tường, nàng bắt đầu lo lắng bởi giờ này đã là 10 giờ đêm, hẳn có chuyện gì quan trọng ai mới gọi cho nàng.

"Dừng...dừng lại, Kỳ Kỳ....dừng lại một chút e....ư....ư...!"

"Chị muốn nghe điện thoại à?" Viên Nhất Kỳ dừng lại, cô biết điều với tay lấy cái điện thoại trên bàn trao cho Thẩm Mộng Dao với nụ cười tươi.

Thẩm Mộng Dao vuốt tóc, nàng lần đầu thấy Nhất Kỳ thật tử tế với nàng trong chuyện này. Nàng nhận máy rồi bật lên nghe: "Ai...?"

"Em đây Dao Tỷ, em có một số chuyện đang gặp rắc rối với sổ sách. Chị hướng dẫn em được không?"

Thẩm Mộng Dao cười, nàng tốt bụng hướng dẫn kĩ càng cho đứa em bên đầu dây.

Viên Nhất Kỳ cười gian giữa chừng, cô bất ngờ đẩy một cú khiến nàng há miệng rên một tiếng lớn: "Aaa!!!"

"D...Dao Tỷ? Chị ổn chứ?"

"Chị...chị ổn" Thẩm Mộng Dao xanh mặt, nàng đã đoán hẳn ra ý xấu xa của cái tên khốn nạn phía sau đang nhấp nhè nhẹ vào mông mình.

Lạy trời, làm cái gì cũng được, đừng làm trong cái tình thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro