Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HÁCH SẢNG || NIỀM HẠNH PHÚC NÀY CŨNG QUÁ TƯƠI MỚI RỒI

Tác giả: 48fanfic

Nguồn: https://archiveofourown.org/works/33726949/chapters/83829496#workskin

WARNING: ABO/Omegaverse

________________________________

Quách Sảng lại nằm mơ, mơ thấy Hách Tịnh Di. Thế nhưng người trong mộng cùng với Hách Tịnh Di này lại không giống nhau, người trong mộng kia vừa hung tàn lại thô bạo vô cùng. Em mơ thấy bản thân đang bị người kia ra lệnh quỳ gối giữa đùi, nuốt lấy cự vật, nhũ hạt cũng bị người kia không chút khách khí chà đạp đùa giỡn, miệng có làm như thế nào cũng không chịu bắn ra, đành phải rưng rưng nước mắt cố gắng ngậm nhiều hơn nhưng vẫn bị bàn tay to kia nắm chặt đùi. Từng cái tát rơi vào xuống bờ mông trơn bóng, em muốn cầu xin người kia tha cho, nhưng vừa mở miệng ra lại biến thành rên rỉ, cảm nhận được bàn tay chai sạn kia cọ sát vào hai đùi. Người kia chỉ dùng ngón tay ma sát vài cái, Omega nhỏ đã bị kích thích đến quặp tròn ngón chân, gần như đạt tới cao trào. Em giống như một con cá bị đặt trên thớt để làm thịt, không ngừng giãy dụa phun ra dịch tình. Em muốn người kia đi vào, ngón tay cũng được, tuyến thể cũng được, chỉ cần là thân thể của Hách Tịnh Di thì đều được. Em rên rỉ, Hách Tịnh Di, Hách lão công, thậm chí là Hách chủ nhân. Tiến vào đi, cầu xin chị, Hách Tịnh Di.

Em nhịn không được mà nắm lấy tay nàng, để nó chen vào thân thể mình, lại đi liếm láp bàn tay còn lại của đối phương, giống như nịnh nọt mà dùng mặt cọ cọ lên, thậm chí còn tách cánh mông của mình để người kia càng thuận lợi cắm xuống, lại thả tiếng rên rỉ trong cổ họng ra, không chút do dự.

Sâu hơn một chút... lại tiến vào một ngón nữa... Hách Tịnh Di... Hách Tịnh Di, muốn thoải mái hơn, còn muốn thêm một chút nữa...

Người phía trên quần áo vẫn còn hoàn chỉnh, lại liên tục ra vào đến mức chất lỏng trong suốt cũng văng khắp nơi, rốt cuộc mở miệng:

"Quách sảng, em liền muốn như vậy?"

"Hả? Quách Sảng, Quách Sảng."

"Mau tỉnh, Sảng Sảng."

"Chị ở đây, mau mở cửa sổ, bên ngoài thực sự rất nhiều muỗi a."



Quách Sảng từ trong mộng cảnh mãnh liệt liền bừng tỉnh, vừa ngẩng đầu lại nhìn thấy trên cửa sổ lớn trước bàn học của mình lộ ra một bóng người quen thuộc. Người kia một bên nhe răng cười, nhẹ nhàng gõ vào cửa sổ, một bên lại cẩn thận quan sát bốn phía. Trên mái tóc dài màu xám bạc ấy còn mắc một cành cây nhỏ, là một Alpha. Quách Sảng ngơ ngác vài giây, đầu óc mới tỉnh táo lại. Người trước mắt vụng về lại có chút chật vật này, một chút cũng không có bộ dáng uy phong của người trong mộng. Lại cúi đầu nhìn xem, trên quyển sổ bài tập xiên vẹo lưu lại mấy dòng chữ không đều nhau, còn có một vệt ướt mà khả năng là nước miếng.

Vệt ướt... Quách Sảng đứng lên mở cửa sổ, không tự chủ khép đùi lại, quả nhiên cảm nhận được dính dính ở đùi.

Hách Tịnh Di chết tiệt!

Hách Tịnh Di phủi phủi bụi bặm trên người mình:

"Cũng may là em ở lầu một, vừa rồi trèo tường thiếu chút nữa thì ngã, sao ở đây lại nhiều muỗi như vậy, cắn chị ngứa muốn chết."

"Sao lại có mùi đào a? Aiz, ngứa chết mất."

Hách Tịnh Di sốt ruột gãi ngứa một lúc lâu mới phát hiện Quách Sảng đang trừng mắt nhìn mình, động tác lập tức thu liễm lại, lại rất hưng phấn từ trong túi quần lấy ra một cái bao bì mềm nhũn, hơi khom lưng đưa qua:

"Mang kem cho em! Nhưng có vẻ như... tan đến mức không thể ăn được nữa rồi."

"Em là... làm sao vậy? Tức giận sao? Hay là em cũng muốn hai cái của chị?"



Giường của Quách Sảng vốn không nhỏ, nhưng hiện tại người Ukraine cứng rắn chiếm mất một phần lớn liền cảm giác có vẻ chen chúc hơn nhiều, cũng may Hách Tịnh Di nửa dỗ nửa ép buộc đem Omega không biết vì sao lại xù lông kia ôm vào trong ngực, hai người mới có thể nằm xuống.

Tuy rằng Hách Tịnh Di có chút ngốc nghếch, nhưng vẫn cẩn thận nhận thấy được Quách Sảng tâm tình không tốt, liền ôn nhu vỗ nhẹ lưng, từng chút từng chút hôn lên khuôn mặt đang nhăn nhó kia.



Các nàng đã gần một tuần không gặp mặt sau lần ngoài ý muốn đó. Ngày hôm sau Hách Tịnh Di liền đi ra tỉnh ngoại tham gia tập huấn bơi lội, là kế hoạch đã sớm được sắp xếp từ trước. Chờ cho sắc mặt của Quách Sảng hòa hoãn xuống, Alpha mới khắc chế mút lấy vành tai của Omega, không tự chủ còn mang theo một chút ngữ khí làm nũng hiếm thấy, giống như một chú cún lớn cọ vào trong ngực chủ nhân nhỏ nhắn, sau khi cọ vài cái mới thoải mái đem đầu đặt ở ngực Quách Sảng:

"Hôm nay buổi tập mới kết thúc, chị cũng vừa mới quay trở lại! Mệt chết chị rồi, còn chẳng thể chờ đến mai để gặp em. Sảng Sảng, em có nhớ chị không?"

"Nhớ cái khỉ ấy!", Quách Sảng vẫn thở phì phò, ngực cũng không ngừng phập phồng, em dùng chân đạp Hách Tịnh Di, lại bị người kia vững vàng nắm lại, tiếp tục dựa vào.

"Không phải chứ, một chút cũng không có sao."

"Một chút cũng không có! Có mới lạ! Có phải chị cứ nửa đêm liền chạy đến nhà con gái người ta rồi bò lên giường rồi cưỡng bức (*) người ta đúng không! Thuần thục như vậy..."

(*):强抱 , qiángbào

Cún lớn nghe được liền sửng sốt, giống như có chút tức giận, lại giống như có chút mất mát. Quách Sảng biết bản thân nói sai, cắn môi giải thích:

"Em, em nói là "ôm"! "Ôm" trong "cái ôm" (*)! Không phải... cái đó..."

(*): 拥抱, yǒngbào

Hách Tịnh Di trầm mặc hồi lâu mới nhẹ nhàng thở dài một hơi, hơi nóng kia cách lớp quần áo thiêu đốt lấy da thịt Quách Sảng:

"Chị xin lỗi."

Một câu nói không đầu không cuối này, Quách Sảng cảm giác tim mình đập thình thịch trong lồng ngực:

"Chị... chị xin lỗi cái gì."

"Xin lỗi những chuyện trước đây, cũng xin lỗi hiện tại."



Nụ hôn bỗng nhiên rơi xuống, rơi trên môi Quách Sảng, nhẹ nhàng tựa như lông vũ phất qua. Không đợi Quách Sảng kịp phản ứng lại, Alpha đã nhanh chóng rời khỏi giường, đi đến mở cửa sổ.

"Chị! Chị muốn đi sao..."

Một chân đã đặt trên bệ cửa sổ, Hách Tịnh Di cũng không quay đầu lại, chỉ ngửa mặt lên, giống như đang nhìn mặt trăng trên bầu trời:

"Đúng vậy, phải đi thôi, không gây phiền phức nữa, ở trường lại gặp, Quách quản lý."

Vừa muốn nhảy xuống đã bị một đôi vòng tay gắt gao ôm lấy. Hách Tịnh Di quay đầu, nhìn đứa nhỏ hoạt bát ngày thường luôn giương nanh múa vuốt, thời khắc này lại mang đôi mắt mông lung nhìn mình, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, thấm vào áo, cũng đập vào lòng Hách Tịnh Di.

Quách Sảng giống như trong mộng, si ngốc gọi nàng:

"Đừng đi... đừng đi Hách Tịnh Di... được không."



Tình yêu không công khai là loại cảm giác như thế nào. Nó giống như một viên kẹo ngọt, không thể dùng ngôn từ để hình dung, chỉ có thể cùng người mình yêu môi lưỡi cùng nhau thưởng thức. Mà mỗi lần nhớ tới viên kẹo ấy sẽ đều liếc mắt nhìn nhau, bí mật mà len lén nhếch khóe miệng, vui vẻ đến mức khiến mọi người cũng khó hiểu, cùng nhau phá lên cười.



Cuộc thi bơi lội giữa các trường học cuối cùng đã kết thúc, toàn đội đã đạt được kết quả tốt. Tất cả mọi người đều rất hạnh phúc, vây quanh nhau trên bục nhận huy chương để ăn mừng. Quách Sảng bị đám người chen chúc liền chen vào trong ngực Hách Tịnh Di, mà Hách Tịnh Di cũng rất hưng phấn, vẻ mặt phô trương lại kiêu ngạo vô cùng, rất tự nhiên ôm Quách Sảng rồi tiếp tục vung huy chương trong tay, Quách Sảng thậm chí còn có thể ngửi được mùi xạ hương xao động trên người Hách Tịnh Di, nương theo dòng người kích động quang minh chính đại áp sát.

Quách Sảng làm quản lý đội bơi, đương nhiên sẽ cùng đội viên khẩn trương chuẩn bị chiến đấu mấy ngày, lúc này thả lỏng mới cảm giác có chút mệt mỏi. Em vùi đầu vào ngực Hách Tịnh Di, mềm mại cọ cọ, để cho vòng tay kia lại càng siết chặt hơn. Quách Sảng rất thích nằm trong lòng Hách Tịnh Di, bởi vì nàng luôn có thể dễ dàng ôm cả thân thể em vào lòng, cho em cảm giác an toàn lớn lao. Vật lớn trong quần bơi của Alpha đối diện với bụng mình, trong lòng Quách Sảng đột nhiên nổi lên tâm viên ý mã (*), cố ý lại vô tình dùng thân thể cọ xát lấy Hách Tịnh Di chỉ mặc đồ bơi. Hách Tịnh Di còn tưởng rằng bản thân gặp ảo giác, hơi nhích nửa thân dưới tạo một chút khoảng cách, nhưng Quách Sảng cười rất giảo hoạt, làm bộ vô tội bĩu môi lại nhào tới, ở bên tai người Ukraine ranh mãnh nói:

(*): Sáng nắng chiều mưa, thất thường

"Cầm huy chương thì đúng là nên hưng phấn ~ nhưng mà, Hách đội trưởng của chúng ta hình như hưng phấn quá mức rồi."



Dòng người chậm rãi tan biến, phòng tập thể dục lại vắng vẻ. Trong sương mù, đôi tình nhân yêu đương nồng nhiệt trốn trong phòng tắm kịch liệt hôn môi. Hách Tịnh Di nâng tay cởi nửa trên áo tắm, thân treo ở bên hông. Còn chưa cởi xong, ngực đã bị người kia nắm lấy xoa xoa, nàng đành phải đặt người không an phận này ở góc tường trước. Cái hôn phô thiên cái địa (*) rơi lên người Quách Sảng, bị đụng phải chỗ ngứa ngáy, tự nhiên nhỏ giọng thét lên đẩy Alpha ra, lại đột nhiên cười rộ lên. Người Ukraine cũng không chịu buông tay, cúi đầu tiến đến đầu ngực ngóc cao mà liềm lấy. Quách Sảng ôm cái đầu to lông xù trên ngực, tựa vào gạch men, vừa hừ hừ vừa nhịn không được đi trêu chọc:

(*): Ùn ùn kéo đến

"Hách Tịnh Di, chị là cẩu sao, vì sao lại thích liếm người như vậy."

Hách Tịnh Di tách khỏi nhũ hạt dựng đứng, trợn tròn hai mắt giả hung ác, đưa tay bóp chặt hai má Quách Sảng làm cho môi tách ra, lại cảm thấy đáng yêu vô cùng, bật cười lớn:

"Không phải thích liếm người, là chỉ thích liếm em."

Quách Sảng lập tức nhướng mày, không cam lòng chịu yếu thế, liền càn vào trong quần bơi của người kia, bắt lấy tuyến thể cứng ngắt mà uy hiếp:

"Chị mới không phải là người!"

Hách Tịnh Di nhướng mày, nâng tay quách sảng một chút, lập tức bám vào mép quần bơi. Quần bơi cũng không dễ cởi, Quách Sảng chỉ có thể ngồi xổm xuống dùng sức kéo xuống phía dưới, tuyến thể cương cứng thoát khỏi trói buộc của vải vóc, nảy lên nện lên cằm Quách Sảng, lại bị bàn tay nhỏ bé thoải mái cầm lấy. Quách Sảng nắm lấy tuyến thể chà xát đùa giỡn một chút, ngẩng đầu lại nhìn thấy Hách Tịnh Di bĩu môi liền hôn lên vài cái:

"Vẫn là chị tương đối ngoan."

Hách Tịnh Di bỗng nổi ghen tuông, cố ý dùng đỉnh eo ma sát với môi Quách Sảng:

"Như thế này cũng ngoan sao?"

Quách Sảng nhẹ nhàng lại thành thục vươn đầu lưỡi hồng hào vòng quanh đỉnh tuyến thể, liếm đến gốc cột, lại vòng trở về ngậm vào trong miệng, một bên dùng khoang miệng ấm áp bao bọc một nửa tuyến thể rồi ngậm vào, một bên ngẩng đầu nhìn Alpha, trong ánh mắt đều là ái muội cùng quyến rũ:

"Ngoan chứ, rất ngoan, khi nào cần cứng thì liền cứng a." Em biết Hách Tịnh Di sẽ chịu không nổi bộ dáng này của em. Quả nhiên đôi tay to kia nắm lấy ót, chậm rãi ép đầu mình vào sâu hơn.

Mùi xạ hương nồng đậm khiến thân thể Quách Sảng mềm nhũn ra. Em không ngại việc Hách Tịnh Di trở nên xấu xa một chút, cự vật thô dài theo tiếng thở dốc nặng nề của chủ nhân ra vào trong miệng mình, cường thế cùng bá đạo, lại biết chừng mực mà không tiến vào quá sâu. Chỉ chốc lát sau, em bị người kia ôm lên, một chân được nâng lên tách ra, tuyến thể đưa vào trong bắt đầu co rút. Quách Sảng nức nở kêu lên, cánh tay gắt gao ôm cổ đối phương, thân thể căng thẳng hoàn toàn treo trên người Hách Tịnh Di. Hai chân tách ra, thuận tiện để Hách Tịnh Di có thể tiến vào, mỗi cái ưỡn thắt lưng đụng vào hạ thân liền phát ra tiếng bạch bạch khi hai cỗ thân thể va vào nhau, ở trong phòng tắm còn có tiếng vang, xấu hổ đến mức hữu khí vô lực vỗ vào lưng người kia. Thân thể của Quách Sảng rất nhanh đã trở nên phiếm hồng, đứng cũng không vững. Bởi vậy Hách Tịnh Di dứt khoát nâng mông em áp lên tường, để em dùng hai chân kẹp eo mình tiếp tục chạy nước rút.

Khoái cảm mãnh liệt liên tục ập tới, Quách Sảng ôm lấy Hách Tịnh Di, đứt quãng rên rỉ bên tai người kia, rõ ràng thân thể đã hoàn toàn không nghe theo sự kiểm soát của mình, nhưng em còn muốn bắt lấy bả vai của Hách Tịnh Di, cắn cắn lỗ tai của Hách Tịnh Di, liếm lấy mồ hôi trên cằm Hách Tịnh Di, lại liếm cổ của Hách Tịnh Di, cảm thụ yết hầu của người đang lăn lộn. Hách Tịnh Di giống như bị Quách Sảng gắt gao bức chết, tuyến thể thực tủy tri vị (*) bị giữ chặt, vừa hút vừa co rút giống như muốn nuốt lấy toàn bộ. Nàng nhịn không được liền nói một ít lời khẩu dâm muốn uy hiếp Quách Sảng, giống như bởi vậy mới có thể càng chứng minh địa vị chủ đạo của bản thân. Nhưng Omega trong lòng không chỉ không sợ hãi, còn cọ xát để cho bản thân nói nhiều hơn một chút, nói rằng em rất thích nghe.

(*): Đại khái là "ăn" được một lần thì càng muốn ăn thêm nữa

Ài, nữ nhân này thật là..



Một trận âm thanh ồn ào truyền tới, hai người mồ hôi nhễ nhại liền hoảng sợ. Hách Tịnh Di bị hoa huyệt đột nhiên siết chặt, đến thiếu chút nữa liền giao nộp vũ khí, lập tức đưa tay che miệng đối phương ý bảo an tĩnh.

Đội bóng chuyền? Đội bóng đá? Tốt nhất đừng là giáo viên.

Một đám thiếu niên chuẩn bị tập luyện ầm ĩ xông vào phòng thay đồ bên cạnh trong gang tấc. Phòng thể dục đã được xây từ lâu, phòng tắm và phòng thay đồ vốn nằm trong cấu trúc của một căn phòng, chỉ đơn giản là tách ra thành hai bên khô và ướt, tạo điều kiện cho học sinh thay quần áo. Hách Tịnh Di đang cẩn thận lắng nghe động tĩnh, bàn tay lại truyền đến ngứa ngáy tê dại, lại vô thức nhìn sang Quách Sảng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của đối phương bị bàn tay rộng lớn của mình che đi một nửa, nhưng vẫn có thể nhìn ra đôi mắt xinh đẹp đang giảo hoạt chớp chớp kia. Quách Sảng không nói gì, chỉ dùng lưỡi nhỏ từng chút từng chút liếm lòng bàn tay nàng, lại câu lấy kẽ ngón tay của nàng, da bị người kia liếm, trong lòng cũng sinh ra ngứa ngáy.

Hách Tịnh Di không khỏi nuốt nước miếng một chút, cầm tay nhỏ giọng nói: "Em muốn làm gì?".

"Ôm em mãi như vậy, không mệt sao?"

Hách Tịnh Di muốn nói không mệt, dù sao Alpha trời sinh đã có điều kiện thể chất vượt trội hơn, người trong ngực cũng nhỏ như vậy. Nhưng nàng tò mò xem Quách Sảng lại muốn làm trò gì, vì thế thuận theo ám chỉ mang người kia ngồi xuống đất.

Dù sao vật lớn kia vẫn đang ở trong, muốn ôm người ngồi xuống cũng không tiện. Bởi vậy Hách Tịnh Di cẩn thận vịn tường, chậm rãi di chuyển thân thể, nhưng lúc sắp ngồi xuống mặt đất vẫn bị trượt một chút, mông không nhẹ chạm vào mặt đất, tạo ra lực tác động không nhỏ theo tuyến thể thẳng tắp đâm sâu vào thân thể Quách Sảng. Hách Tịnh Di chỉ cảm thấy bản thân bị hung hăng trên người kẹp một hồi, cổ cũng bị cắn lên. Người ngồi trên lại run rẩy không ngừng, nàng lập tức ôm lấy thân thể người kia. Chậm lại nửa ngày mới nghe được Quách Sảng nghiến răng nghiến lợi nói:

"Như thế này cũng không bắn ra, Hách Tịnh Di, chị là loại biến thái như thế nào hả."

"Chị sẽ cho rằng em đang khen chị."

"Thế này không công bằng! Em sẽ làm ầm ĩ lên!"

"Suỵt, nhỏ giọng một chút, hôn nha."

Quách Sảng bĩu môi, bất mãn đẩy Alpha trở lại mặt đất:

"Bây giờ chị không được động thủ nữa."

Hách Tịnh Di đem hai tay đặt ra sau đầu mình, chuyên chú mà ôn nhu nhìn Omega gian nan run rẩy, nâng mông người ở giữa hai chân rút tuyến thể ướt sũng ra, rồi lại xấu xa thẳng lưng lại, đem cự vật kia chen vào. Quách Sảng thiếu chút nữa liền thét lên, tức giận đè lên người Hách Tịnh Di cắn loạn.

"Ei ei, chị không có động thủ, em cũng không nói rằng không được động eo."

"Chỗ nào cũng không được động!"

"Quách quản lý chúng ta, ở thời điểm đông người liền đặc biệt hưng phấn a, phía dưới cắn chị rất chặt đấy."

Quách Sảng hừ hừ rên rỉ, cảm giác bản thân như vỡ vụn, lại nằm lên người Hách Tịnh Di giống như muốn trả thù, cọ cọ thân thể giống như muốn trêu đùa nàng:

"Đâm em, tiếp tục đâm em, ưm..."

Hách Tịnh Di thiếu chút nữa không nhịn được cười, một hồi sau mới đỡ eo của Omega, cho người kia mượn lực bắt đầu phối hợp:

"Woa, Sảng Sảng giỏi quá, vậy nhanh hơn một chút được không."

Hách Tịnh Di cái người này luôn là như vậy, khi thường sẽ làm ra một bộ dáng ôn nhu sủng nịch, chỉ khi làm tình mới trở nên vô cùng hung mãnh. Không được động thắt lưng, vậy liên tục nâng mông Quách Sảng lên cao, để cho em có khí lực ngồi xuống là được rồi. Quách Sảng lấy tay chạm vào mặt Hách Tịnh Di, ngón cái xẹt qua môi, người kia cũng ngoan ngoãn ngậm lấy. Đầu lưỡi của Hách Tịnh Di rất mềm, khi lưỡi chạm vào ngón tay, luôn làm cho em nhớ đến bộ dáng liếm láp của nàng nơi hạ thân mình. Ngón giữa cùng ngón trỏ đều bị ngậm hết vào miệng, đầu lưỡi thuần thục lướt qua làm lòng bàn tay cũng trở nêm tê dại. Quách Sảng không dám nói, rằng thật ra em cũng rất thích bộ dáng cún lớn ngoan ngoãn này của Hách Tịnh Di. Dưới thân lại truyền tới khoái cảm, ngay cả khí lực mượn sức nâng mông em cũng không còn. Hách Tịnh Di thấu tình đạt lý, đứng dậy trong khi vẫn ôm lấy Quách Sảng. Tư thế nữ thượng vị này thật sự chen vào rất sâu, Hách Tịnh Di cũng phát ra từng tiếng thở dốc trầm thấp, cùng Quách Sảng ôm hôn tiếp tục làm tình. Hai người ôm rất chặt, tiếng nước từ vòi hoa sen cũng át đi tiếng của đôi tình nhân nhỏ, chỉ thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười không kiềm chế được.



Thật lâu sau, Quách Sảng hỏi Hách Tịnh Di vì sao lúc trước lại nhắm vào mình như vậy, Alpha thoạt nhìn là cao thủ tình trường này thế nhưng thuần túy giống như một học sinh tiểu học, ngây thơ trả lời:

"Thích em, bởi vì thích nên mới muốn ức hiếp em."

"Vậy bây giờ thì sao?"

"Bây giờ thì cứ ở trên giường là được rồi."

"Chị được nhỉ! Đại biến thái Hách Tịnh Di! Vừa gặp nhau đã theo dõi em!"

"Lần đầu tiên em gặp chị còn đang mê luyến thân thể của chị. Chị thật sự rất tò mò đấy, rốt cuộc là loại người ngốc nghếch như thế nào, đã không biết bơi còn đến đội bơi làm quản lý."

"Hách Tịnh Di! Ai mê luyến chị! Chị là đồ ngốc! Đại ngốc!"

"Thực sự là không mê, một chút cũng không mê sao~ "



END.

__________________

Lời của bạn editor: Để mọi người chờ lâu rồi:(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#snh48