Thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HÁCH SẢNG || NIỀM HẠNH PHÚC NÀY QUÁ TƯƠI MỚI RỒI

Tác giả: 48fanfic

Nguồn: https://archiveofourown.org/works/33726949/chapters/83829007?view_adult=true

WARNING: ABO/Omegaverse, 18+

_______________________________________________

Tin đặc biệt! Quách quản lý cùng Hách đội trưởng lại cãi nhau rồi!

Hồ bơi trong nhà vào mùa thu coi như mát mẻ, thế nhưng lại có hai người giương cung bạt kiếm. Một người cúi đầu khinh bỉ, một người ngửa đầu trừng mắt. Giữa ánh mắt hai người nhìn nhau còn cảm nhận được tiếng dòng điện xẹt xẹt lướt qua, thật sự khiến quần chúng ăn dưa chung quanh nhìn đến toát mồ hôi hột, còn sẵn sàng chuẩn bị tiến tới ngăn cản bất cứ lúc nào.

"Tôi nói bạn học Quách Sảng này, em thì hiểu cái gì là bơi lội tiếp sức, cái gì gọi là chiến thuật sao?"

"Ôi chao, hà đức của tôi sao có thể để cho chị gọi thẳng tên tôi như thế, vẫn nên gọi tôi là quản lý đi, chẳng phải nên lễ phép sao, bạn học A Lan?"

Nghe được xưng hô này, các thành viên trong đội cũng phải mở to mắt. Ai mà lại không biết Hách Tịnh Di, ACE chân chính của đội bơi lội trường, hạt giống vô địch xuất sắc, kiên định lại ngay thẳng ghét nhất là kiểu xưng hô như vậy. Trong khi mọi người còn đang hít một ngụm khí lạnh, không nhịn được mà cùng người bên cạnh xì xào bàn tán, Quách Sảng lại mang vẻ mặt khiêu khích cùng kiêu ngạo ra, tùy tiện hướng Hách Tịnh Di mà bước thêm một bước. Một thân âu phục không được tự nhiên kia, vô cùng trái ngược với đám đội viên đang mặc đồ bơi. Quách Sảng vẫn biểu hiện rất tự tin, dù sao bộ đồ này cũng là em mượn nhằm để gia tăng khí thế, vì thế liền cố gắng thẳng lưng để có thể giảm bớt đi một chút chênh lệch chiều cao, thuận tay kéo lại chiếc nơ trên cổ mình.

Tầm mắt của Hách Tịnh Di theo động tác tay của em rơi vào cái nơ xiêu vẹo, lại dời lên phía gương mặt dương dương đắc ý kia, cư nhiên cũng thuận thế đi về phía trước một bước. Hai người một cúi đầu, một ngẩng đầu, cơ hồ chóp mũi cũng đụng phải chóp mũi. Quách Sảng dưới ánh mắt vừa chờ mong vừa chăm chú của mọi người, bỗng nhiên thay đổi thành bộ dạng nhu nhược khả ái. Một bên làm ra vẻ thẹn thùng, một bên dùng hai ngón trỏ hướng về phía nhau chọt chọt vài cái:

"Hách đội trưởng, sao chị cứ nhắm vào em vậy."

"Không phải là... thầm mến em đi~"

Lúc này đến phiên Hách Tịnh Di trợn mắt há hốc mồm. Nàng bối rối quay đầu nhìn các bạn học chung quanh không ngừng ồn ào la ó, lập tức giải thích:

"Tôi... tôi không có! Tôi nhắm vào em lúc nào a! Là em cái gì cũng không hiểu còn đến gây rối!"

"Nói như vậy, chị là thừa nhận bản thân thầm mến em sao. A ~ tỷ tỷ đều hiểu mà."

"Em hiểu cái khỉ gì! Tôi nhiều tuổi hơn em đấy, tỷ tỷ."

"Chị xem, không có phủ nhận việc thầm mến em, A Lan thật thẹn thùng a ~ Thích em thì trực tiếp nói ra là được mà ~"

Hách Tịnh Di á khẩu không nói nên lời, đỏ mặt vươn tay chỉ vào mũi Quách Sảng còn muốn nói cái gì, lại bị người kia nhanh chóng cắt đứt. Bàn tay nhỏ nắm chặt lấy ngón trỏ của nàng. Quách Sảng nở nụ cười, ở góc độ không ai có thể nhìn thấy, dùng móng tay nhẹ nhàng cọ xát với ngón tay của Hách Tịnh Di.



Kỳ thật công việc quản lý này cơ bản cũng chỉ là một cái danh, thật sự làm rồi mới phát hiện ra rằng phần lớn thời gian đều sẽ giống như một bảo mẫu chạy việc vặt cùng hậu cần miễn phí. Quách Sảng đã không còn kịp hối hận, chỉ có thể vô số lần ảo não đến điên cuồng đập vào đầu mình, tại sao lúc trước lại mê mẩn thân thể trắng trẻo khỏe khoắn tràn ngập nhiệt huyết thanh xuân ấy, hoàn toàn bỏ qua việc bản thân không biết bơi, hưng phấn chạy tới đội bơi làm quản lý đội. Cũng may các thành viên đều không tệ, không khí nghiêm túc của lần đầu tiên gặp mặt tự giới thiệu rất nhanh đã bị bầu không khí thoải mái hi hi ha ha thay thế. Quách Sảng thoải mái dung nhập vào đội ngũ tán gẫu, lại không khỏi phân tâm khi nhìn thấy một người luôn tự mình ở dưới nước tập luyện, không chịu luyện tập với tập thể. Ngay cả khi ẩn trong bọt nước, cũng có thể nhận ra được người kia là một alpha khá chất lượng. Cơ bắp cánh tay rắn chắc, dáng người linh hoạt cường tráng trong nước, còn có thứ to lớn phía dưới mà không cần nhắc cũng biết.

Các thành viên trong đội nhìn ra sự tò mò của Quách Sảng, nhao nhao nhiệt tình giới thiệu cho nàng, trọng điểm cũng chỉ xoay quanh những thứ như: thực lực vượt trội, tính cách cao ngạo nhưng lại vô cùng nghĩa khí. Còn có mấy cô bé quen thuộc cũng là Omega hưng phấn kéo Quách Sảng đến một góc, ghé tai nhỏ giọng nói cái gì mà "Đại điêu soái ca" (*), rồi "Xạ hương đại mãnh A". Nghe được, Quách Sảng cũng đỏ mặt, cùng các nàng nhỏ giọng thét lên. Chờ Hách Tịnh Di từ trong nước đi lên cầm lấy khăn lau thân thể, ánh mắt Quách Sảng đầu tiên là rơi vào đường cong đẫy đà của bộ ngực, sau đó nhịn không được mà hội tụ xuống nửa thân dưới của Alpha. Bàn tay che nửa mặt, lại lớn mật dùng ánh mắt đo thứ đang căng phồng trong quần bơi của đối phương, cùng mấy nữ sinh kia phát ra tiếng cười trộm giống như lưu manh, quây lại thành một vòng.

(*): dễ hiểu thì là ngon zai + sáu múi =)))

Đang đẩy nhau cười vui vẻ bỗng nhiên bả vai lại bị vỗ mấy cái. Còn chưa kịp thu hồi nụ cười cường điệu của mình, quay đầu lại nhìn thấy nhân vật chính trong cuộc thảo luận. Nụ cười của Quách Sảng nhất thời dừng lại, lúc này mới lần đầu cẩn thận đánh giá người dẫn đầu của đội bơi lội. Alpha trước mặt dáng người cao lớn vô cùng, ngũ quan đẹp đẽ không có chút nào giống với người bản địa, đôi mắt to kia trong nháy mắt chớp một cái lại kéo theo cả hàng mi dài run rẩy. Quách Sảng nội tâm si mê một giây, mắt thấy Alpha lễ phép đưa tay về phía mình, lập tức mỉm cười đoan trang tao nhã, trấn định nắm lại.

"Hách đội trưởng phải không, ngưỡng mộ đã lâu."

"Được rồi, được rồi, tôi tự giới thiệu một chút. Tôi là Hách Tịnh Di, người Tây An, nhưng từ nhỏ đã sống ở nơi này."

"Không phải là con lai sao." Quách Sảng giật mình một chút, vừa định khách sáo khen ngợi gương mặt xinh đẹp phong tình kỳ lạ này, Hách Tịnh Di lại từ chối tiếp nhận tình cảm này:

"Bạn học Quách quả thật rất biết khen người, bất quá quản lý đội cũng không nên như vậy, hơn nữa, còn là cho đội của tôi, lại càng nên không."

Khóe miệng Quách Sảng cứng đờ, nụ cười có xu hướng biến dạng.

"Dù sao của tôi thực sự rất lớn, một ngày nào đó sau khi từ chức, em có thể đến để phỏng vấn để trở thành Omega của tôi, nếu cần đánh dấu tạm thời tôi cũng rất sẵn lòng giúp đỡ."



Được rồi, sự mến mộ này nên kết thúc ở đây thôi.

Quách Sảng ngay cả bơi lội cũng không biết, lại bị Hách Tịnh Di có kinh nghiệm phong phú áp chế mọi lúc mọi nơi, động một chút liền trào phúng chế nhạo mình một phen. Quách Sảng thật sự không thể tưởng tượng, người mang theo vẻ mặt như thế lại có thể nói ra nhiều lời sát thương tới vậy. Đồng đội đều là hòa thuận, nhưng ai cũng không dám quản Hách Tịnh Di làm chuyện vô nghĩa, chỉ có thể mỗi ngày nhìn quản lý cùng đội trưởng nhà mình điên cuồng đấu võ mồm. Thậm chí còn muốn mang một rổ hạt dưa đến hồ bơi, lại bị hai người phủ quyết, dự định ấy cũng bị loại bỏ.



Đây đã là lần thứ 10086 Quách Sảng ở trong ký túc xá ngửa mặt lên trời thở dài hối hận.

Bạn cùng phòng Tưởng Thư Đình nhìn không nổi nữa, mở miệng nói:

"Lại là đại soái ca Ukraine của chị à, cô ấy lại cười nhạo chị? Lần này là nói tứ chi của chị không phối hợp với nhau hay là tiểu não kém phát triển a?"

"Cái gì mà đại soái ca Ukraine của chị, chị thèm vào! Chị chỉ là thấy chị ta có mỗi ưu điểm là nhan sắc, so với khuyết điểm toàn thân, hoàn toàn không đáng nhắc tới!"

Quách Sảng càng nói càng kích động, điên cuồng vung quyền vào không khí giống như đang đánh Alpha thiếu nợ kia.

Tưởng Thư Đình vỗ vỗ bả vai Quách Sảng, thân thiết nói: "Sảng Tử, một mình cô ấy còn có thể đánh mười người như chị, những lời kia tuy rằng hơi khó nghe, nhưng đối đãi với chị lại đặc biệt ngọt ngào nha."

Quách Sảng há to miệng, khó tin quay đầu nhìn Tưởng Thư Đình. Tưởng Thư Đình vô tội bĩu môi.

Cao Tuyết Dật ở trên giường, từ trong rèm giường thò đầu ra:

"Đối phó với Alpha như thế này còn không dễ sao, bây giờ cậu mang bộ dạng như thế này, ngày mai cứ như vậy ở trước mặt tất cả các thành viên trong đội mà nói chuyện, xem soái ca Ukraine của mình mà xấu hổ thì sẽ thành bộ dáng gì ~"

"Sao lại biến thành của chị rồi, nhưng quả thật, chủ ý này, good good!"

"Ài, còn không phải là ngọt ngào, là dục vọng chiếm hữu đạt max sao."

"Cậu ngậm miệng đi, da gà của mình đều đứng cả lên rồi."



Đối với hậu quả của việc khiêu khích, Quách Sảng không thèm để ý chút nào. Dù sao thì bây giờ Hách Tịnh Di bị em làm cho tức điên lên đã bỏ trốn rồi. Đồng đội chung quanh bắt đầu vây tới, bát quái hỏi tới hỏi lui, Quách Sảng ngược lại thành thật nói rằng bản thân chỉ là vì muốn thắng Hách Tịnh Di, nhưng càng giải thích, mọi người càng có biểu tình rằng "chúng ta đều hiểu". Quách Sảng trợn tròn mắt, lần này, có chút giống như lấy tảng đá đập vào chính chân mình vậy.

"Không phải, không phải mà! Mọi người thực sự tin điều đó sao! Hách Tịnh Di đâu! Tôi gọi chị ta đến nói chuyện với mọi người!"

Ở sâu trong phòng y tế cũ nát là phòng thể dục, khắp nơi đều là bụi bặm, nơi này rất bí mật, sau khi học xong cơ bản sẽ không có người đến.

Quách Sảng đuổi theo, lại dễ dàng bị đẩy ngã lên một đống đệm yoga cũ kỹ. Vừa ngồi dậy, sau gáy đã bị bàn tay to kia vịn vào, dán lên bộ vị ấm áp cứng rắn. Hách Tịnh Di nửa dưới cương cứng, tuyến thể cách một lớp quần thể thao cọ xát lên khuôn mặt Quách Sảng. Ngay cả trong trạng thái như thế này, kích thước cũng vô cùng đáng kể. Mùi xạ hương nồng đậm xông tới, thân thể Quách Sảng đã theo bản năng nóng lên rồi mềm nhũn ra, em đành phải khẩn trương nhắm mắt đẩy Alpha trước mặt ra, bàn tay một hồi dùng sức đẩy đùi người kia, lại không cẩn thận ấn vào bộ vị cứng rắn. Nghe được Alpha phát ra tiếng thở dốc trầm thấp, lại sợ tới mức rụt tay lại.

"Trốn cái gì, không phải em vẫn luôn hứng thú với nó sao."

Hách Tịnh Di vững vàng đứng trên mặt đất tro bụi, một bên ấn người đang né tránh, một bên lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia, ép buộc đối phương dùng bàn tay vuốt ve lều trại, cảm thụ đũng quần của mình dựng lên.

Quách Sảng cảm giác mặt mình đang cực kỳ nóng. Em chưa từng rơi vào tình huống xấu hổ như vậy ở gần một Alpha bao giờ. Mùi xạ hương bá đạo xông thẳng vào khoang mũi, em cảm nhận tin tức tố xa lạ quanh quẩn xung quanh mình rục rịch, khẩn trương đến mức nói không nên lời, ngay cả tay cũng không khống chế được mà run rẩy, thế nhưng lại bị người trước mặt coi như đang nghênh hợp. Tuyến thể trong lòng bàn tay hình như lại cứng lại một chút, thậm chí nhẹ nhàng cọ cọ lên mặt bàn tay của mình.

"Kích thước như vậy có hài lòng không, Quách quản lý?"

Hách Tịnh Di nhìn Omega khẩn trương đến phát run, rốt cục tức giận cũng tiêu đi một chút, khóe miệng nhịn không được mà hiện lên ý cười đùa giỡn:

"Không thích sao? Hay còn muốn nhéo một cái, cắn một cái trả thù tôi a."

Quách Sảng giống như bị chọc trúng tâm tư liền sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng lại mấy lời "tán tỉnh" của Hách Tịnh Di, tức giận nghiến răng nghiến lợi, rất nhanh tổ chức lại hệ thống ngôn ngữ lộn xộn của bản thân, lắp bắp muốn mắng to một trận. Nhưng khi em từ dưới thân Hách Tịnh Di gian nan cố nhích người tạo ra chút khoảng cách rồi ngẩng đầu, lại phát hiện cằm của Hách Tịnh Di từ lúc nào đã xuất hiện tầng mồ hôi mỏng, mồ hôi bất ngờ theo cần cổ thon dài trượt vào cổ áo sơ mi, đôi môi khẽ mở còn đang một lần nữa khắc chế thở ra hơi nóng.

Alpha ở tuổi dậy thì, tin tức tố dồi dào vô cùng, lại đem toàn bộ phát ra, dễ dàng có thể dụ dỗ Omega ở bên không có kinh nghiệm trong nháy mắt liền phát tình. Thế nhưng tin tức tố tràn ngập trong phòng y tế của Hách Tịnh Di, ngoại trừ nhằm vững vàng ngăn chặn Quách Sảng, cũng không có ý định dụ dỗ hương trái cây thơm mát kia. Tựa như tuyến thể nóng bỏng cách một vải trong lòng bàn tay mà ma sát với miệng cọp của em liền không còn hành động vượt quá quỹ đạo nữa, mà chủ nhân của tuyến thể này thậm chí còn sớm hơn em, đã một bước rơi vào túng ngã tình dục.

Tựa hồ nhận thấy được tầm mắt của Quách Sảng, Hách Tịnh Di cúi đầu nhìn, lông mày khẽ nhíu, hiện ra sự nóng nảy của Alpha trẻ tuổi, ánh mắt vừa to vừa sáng liền nhìn chằm chằm, lại thâm thúy giống như muốn hút lấy Omega vào trong. Nhưng nhìn chằm chằm không quá một lát liền ho nhẹ một tiếng rồi buông tay ra, lại không tự nhiên quay đầu nhìn về phía nơi khác. Quách Sảng vô thức nuốt nước miếng, nhìn lỗ tai ửng đỏ của Hách Tịnh Di, lại nhìn lều trại dựng lên trên đũng quần trước mắt, đột nhiên muốn chủ động nắm lấy tuyến thể trong tay một chút. So với dùng ánh mắt, dùng lòng bàn tay vẫn là chuẩn xác hơn nhiều, đầu ngón tay từ đỉnh lều trại theo thân cột trượt xuống, lại từ trong quần thể thao rộng thùng thình câu thứ kia ra.

Thứ này thực sự rất lớn a... Quách Sảng nghiêm túc đánh giá tuyến thể hoàn toàn cương cứng trước mắt, ý niệm đầu tiên trong đầu chính là: Lớn như vậy, thật sự có thể nuốt vào sao? Sau đó lập tức bởi vì suy nghĩ ấy của bản thân mà cảm thấy thẹn thùng, tay vô ý thức ôm lấy đùi rắn chắc của Alpha, vùi đầu trốn vào, lại hoàn toàn không nhìn ra việc hành động của bản thân thoạt nhìn giống như muốn khẩu giao.

Hách Tịnh Di hoảng sợ muốn đơ người, đồng thời lại ngửi được hương vị ngọt ngào của đào trong không khí. Pheromone so với chủ nhân của nó lại thành thật hơn, vậy nên xạ hương cùng đào đã bắt đầu ôm lấy nhau. Cho nên khi Hách Tịnh Di áp tới, Quách Sảng không chút ngạc nhiên, chỉ là đem bụi bặm trên cánh tay lúc nãy không cẩn thận cọ trên mặt đất đều bôi hết lên áo sơ mi hoa của Hách Tịnh Di.

Một nụ hôn, ngây ngô lại mãnh liệt, cơ hồ hoàn toàn đều là bản năng. Quách Sảng khi đang vụng trộm hôn môi, mở mắt muốn nhìn người kia, lại phát hiện Hách Tịnh Di cũng đang chăm chú nhìn mình, đôi lông mày toát lên tia ôn nhu bất ngờ.

Môi rất nhanh bị người ở trên gặm nhấm đến hơi sưng, Quách Sảng cảm thấy bản thân sắp không thở nổi, liều mạng dùng sức đẩy bả vai người Ukraine, mới bị lưu luyến không rời kia tách ra. Quả không hổ là thành viên của đội bơi lội, hôn môi cũng có thể giữ được lâu tới như vậy. Bàn tay to lớn kia rất nhanh cởi bỏ cúc áo, sờ sờ bụng mềm mại lại linh hoạt chui vào trong áo lót rồi phủ lên khỏa đầy đặn, hoàn toàn không cho Quách Sảng một chút thời gian rụt rè. Tiếng thở dốc mềm mại đáng yêu lần thứ hai bị Hách Tịnh Di nuốt xuống cổ họng, áo ngoài hoàn toàn bị cởi ra, áo lót bị cũng đẩy đến xương quai xanh, đỉnh hồng tròn trịa kiêu hãnh vểnh lên dễ dàng bị túm lấy, chỉ hơi dùng lực ma sát giữa ngón tay muốn trêu chọc em, thân thể Quách Sảng lại gắt gao quấn lấy nàng.

Đào trưởng thành bị xé bỏ vỏ, cắn một ngụm, nước ngọt liền bắn tung tóe trong khoang miệng, trêu chọc Hách Tịnh Di càng thêm miệng đắng lưỡi khô. Không còn lựa chọn, nàng ngậm lấy nơi đầu nhũ đã có chút sưng lên, dùng sức hút lấy hương vị ngọt ngào, đầu lưỡi cũng đảo vòng quanh vuốt ve. Nàng cảm giác được Quách Sảng cũng đang cực kỳ khát tình, bất an xoay người cọ mình nhỏ giọng thở dốc, một bên đem đầu nàng ôm ở ngực.

Cả hai thậm chí còn không cho nhau thời gian thân thể hoàn toàn trần trụi, một người chủ động nâng mông cởi quần, một người trực tiếp kéo quần đùi thể thao xuống, một lần nữa ôm chặt lấy nhau.

Chỉ đến khi đau đớn từ hạ thân truyền đến, Quách Sảng mới phản ứng lại, bất giác khẩn trương, thân thể bắt đầu phát run. Tuyến thể của Hách Tịnh Di cũng bắt đầu không chịu nổi, vài lần không thể đi vào, càng gia tăng sự khó chịu, đành hôn vào bên tai Quách Sảng:

"Tôi tưởng em đã ướt tới như vậy... không sao mà, có phải làm em đau rồi không?"

Quách Sảng gật đầu lia lịa, lại ngay lập tức lắc đầu, híp mắt mĩ lệ ôm lấy cổ Hách Tịnh Di, giơ tay lên liền kéo mấy sợi tóc đuôi ngựa của nàng sang một bên, vùi vào giữa tóc nàng ngửi lấy mùi xạ hương, lại yếu ớt mơ hồ ở bên tai Alpha mà nói:

"Hách Tịnh Di... Hách Tịnh Di... Em khó chịu... em, Hách Tịnh Di... em thực sự rất khó chịu."

Hách Tịnh Di nghe được những lời này, huyết khí trở nên cuồn cuộn, ánh mắt cũng hiện lên tia hung ác. Nàng cúi người nắm lấy chân Quách Sảng đặt lên vai mình, nhanh chóng nâng thân thể của em lên. Vừa cúi đầu, sống mũi thẳng tắp liền tới gần nơi ẩm ướt nhất. Chỉ đơn giản cọ cọ một chút lên điểm hồng kia, lại lập tức cảm giác được bắp chân đè trên vai đan xen lại cùng một chỗ, siết chặt đầu mình càng hướng sâu thăm dò hương trái cây quyến rũ.

Khe hở giữa hai cánh thịt thấm đẫm nước tình trong suốt, Hách Tịnh Di càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, nhịn không được cắn xuống một cái, lại làm cho đầu lưỡi mềm mại của mình trượt sâu vào trong vùng ẩm ướt bí ẩn kia. Vừa mới vào, trong miệng đã tràn ngập hương thơm và vị ngọt của đào.

Hách Tịnh Di nếm thử quá tỉ mỉ. Thân thể của Quách Sảng theo động tác của Hách Tịnh Di, khi thì căng thẳng khi thì thả lỏng. Nơi kia lại bị mặt lưỡi chà sát, không ý thức được mà ấn đỉnh đầu của Hách Tịnh Di vào trong, hai chân đặt ở trên vai đối phương co quắp lại vài cái mới mềm nhũn trên đệm yoga nhắm mắt lại thở dốc. Trong không khí còn có làn bụi trôi nổi chậm rãi phiêu đãng.

Cao trào ngắn ngủi qua đi, Quách Sảng càng muốn ôm Hách Tịnh Di, phải gắt gao ôm lấy tên chết tiệt cường thế lại ôn nhu này mới ổn. Trong nháy mắt mở mắt ra, lại nhìn thấy Alpha cau mày nắm lấy tuyến thể cứng rắn của bản thân, tiến đến bên mặt mình trêu chọc. Tuy rằng đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng dù sao vẫn là lần đầu tiên Quách Sảng nhìn thấy toàn bộ tuyến thể của Hách Tịnh Di, vẫn bị cự vật này làm cho khiếp sợ, đồng tử cũng chấn động theo.

Hách Tịnh Di cũng không thèm để ý nhiều như vậy, chỉ là muốn tìm kiếm một chút kích thích để mình cũng sớm bắn ra, dù sao vừa rồi bản thân mới phục vụ Quách Sảng, yêu cầu này lại giống như nhất báo hoàn nhất báo. (*)

(*): 一报还一报, nghĩa gốc thì là "ác giả ác báo", cơ mà trong trường hợp này thì mọi người cứ hiểu đơn giản là Tịnh Tịnh muốn em bé làm điều tương tự á:>

Ánh mắt của Quách Sảng rất sạch sẽ, chỉ là nhìn em nhìn chằm chằm tuyến thể của mình như vậy, cũng không biết trong đầu đang suy nghĩ cái gì, Hách Tịnh Di lại sinh ra cảm giác muốn tiếp tục trêu chọc. Chỉ là nàng không nghĩ tới Quách Sảng lại chủ động như vậy, hơi nghiêng mặt một chút thò đầu ra, cái miệng nhỏ nhắn kia liền thong thả, ngượng ngùng lại nghiêm túc ngậm lấy đỉnh trượng bộ của mình, còn mút một chút. Hách Tịnh Di hít một hơi thật sâu, tuy rằng đều là học sinh, nhưng nhìn khuôn mặt Quách Sảng đối diện với mình làm loại chuyện này, trong lòng vẫn sẽ sinh ra cảm giác tội lỗi mơ hồ.

Đỉnh mẫn cảm có thể cảm nhận được đầu lưỡi ấm áp trong khoang miệng đang liếm láp, Hách Tịnh Di thoải mái ngửa đầu nắm tay một chút, cúi đầu lại thấy Quách Sảng vươn tay nhỏ gợi cảm ra, thật cẩn thận nắm lấy tuyến thể của mình, rồi học thủ pháp của mình, một bên liếm láp một bên động loạn. Hách Tịnh Di không biết nên nói cái gì, vì thế sờ sờ tóc ngắn của Quách Sảng, nhưng người kia hình như lại hiểu lầm ý tứ của nàng.

Quách Sảng chống đỡ thân thể, một bên dùng ánh mắt thâm tình đầy ý tứ nhìn chằm chằm Hách Tịnh Di, một bên chậm rãi ngậm vào tuyến thể thêm sâu. Em không thể đem toàn bộ tuyến thể cương cứng ngậm vào trong miệng, đành phải nhịn một chút nghẹn lại không quen, cố gắng lại thêm chút ủy khuất nhìn về phía Hách Tịnh Di, giống như đang đòi tha mạng, lại càng giống như đang làm nũng. Đôi mắt sáng lấp lánh đáng thương kia chớp chớp một cái, giống như đang nói:

"Thật sự là nuốt không nổi, như thế này thôi có được hay không?"

Gân xanh trên thái dương của Hách Tịnh Di cũng hiện lên, nàng thật sự không chịu nổi bộ dáng vừa đơn thuần vừa phóng túng của Quách Sáng, rút tuyến thể ra lại đặt ở trên người em:

"Thử lại một lần nữa được không, nếu không thì, thực sự rất khó bắn ra."

Quách Sảng rốt cuộc như ý nguyện mà được người kia ôm vào lòng, lại ở góc độ người kia không thể nhìn thấy cười cong hai mắt, lười biếng đưa tay vuốt ve lưng rộng của Hách Tịnh Di:

"Được a."

Quách Sảng cởi sạch sẽ, trần trụi nằm trên tấm nệm tạm thời - thảm yoga, nhìn Alpha trầm mê trên người mình nhẹ nhàng suy nghĩ. Vẻ mặt Hách Tịnh Di chân thành tha thiết, triền miên lại ôn nhu, nhưng nhất cử nhất động của nàng đều là muốn đem bộ dáng của mình ăn sạch sẽ.

Từ vành tai đến cổ, từ đầu vai đến cánh tay, Hách Tịnh Di từng tấc từng tấc hôn Quách Sảng, giống như nâng niu trân quý của bản thân, ngay cả nách bí ẩn cũng nhất định phải tê dại liếm vài cái mới chịu rời đến xương quai xanh, lại nhẹ nhàng gặm nhấm thịt mềm trên bụng. Quách Sảng nhanh chóng bị Hách Tịnh Di che lại, lại biến trở về thành quả đào mọng nước bị lột vỏ. Lần này tiến vào vẫn còn có chút gian nan như trước, song Omega hoàn toàn bị khiêu khích động tình đã có thể dung nạp rất tốt gậy thịt cứng rắn đang tiến vào thân thể.

Hách Tịnh Di dường như bắt đầu hết kiên nhẫn, nắm lấy đùi Omega bắt đầu chạy nước rút. Quách Sảng rất nhanh liền bị mãnh mẽ va chạm làm cho mềm nhũn, tuyến thể nóng bỏng kia liên tục đâm xuống huyệt nhục chật hẹp. Không bao lâu sau đó Quách Sảng liền cảm giác được bản thân hoàn toàn bị lấp đầy, thân thể đỏ bừng, nhịn không được mà kêu một tiếng. Mồ hôi thấm ướt ngọn tóc, dính lung tung trên mặt, âm thanh rên rỉ của em bắt đầu run rẩy, bắt đầu lớn tiếng, bắt đầu phập phồng, uyển chuyển dao động.

Thì ra lần làm tình thoải mái hơn chính là lần làm tình tiếp theo cùng Hách Tịnh Di.

Em ở dưới thân Hách Tịnh Di liền trở nên mất kiểm soát, cơ hồ mang theo khóc lóc không kiềm chế được mà cầu xin tha thứ, lại khiến người kia càng hung hăng đâm xuống. Thân thể kết hợp mang khoái cảm thật lớn xâm nhập vào hai cỗ thân thể trẻ tuổi, Quách Sảng không muốn trốn mà trốn cũng không thoát, đành phải dùng móng tay cài ở trên lưng Hách Tịnh Di, tận lực mở đùi chủ động nghênh đón từng cú thúc mạnh bạo của Alpha, cũng đành thuận theo bản năng thân thể khóc đến nghẹn lại, nói cho người ở trên biết nàng lợi hại tới cỡ nào.

Quá sâu rồi, cũng quá dài rồi. Cũng không biết đã là lần thứ mấy Quách Sảng đạt đến cao trào, thắt lưng mềm nhũn đến không chống đỡ nổi lần tiếp theo. Em vô lực đẩy Hách Tịnh Di, lại bị nụ hôn của nàng cự tuyệt. Hách Tịnh Di cũng đã bắn một lần, nhưng rất nhanh đã cứng trở lại, bắt lấy thân thể của Quách Sảng mà xoay lại, lần thứ hai chèn vào đùa bỡn. Quách Sảng bị đẩy đến bên cạnh một hàng lồng sắt chứa đầy bóng chuyền, người phía sau từng chút từng chút nhún thắt lưng, mang theo thân thể Quách Sảng đụng đến lan can tạo ra tiếng rắc rắc. Quách Sảng một tay chống đệm, một tay nắm lấy lan can, cổ họng cũng đã khàn nhưng thân thể hết lần này tới lần khác vẫn còn không ngừng chảy nước, có lẽ chính là lý do để Alpha phía sau tiếp tục đâm xuống.

Quách Sảng mê man, cảm giác bản thân bị làm sắp hỏng, chỉ có thể hao sức quay đầu sờ mặt Hách Tịnh Di. Hách Tịnh Di cũng lại cắn răng, cảm giác bản thân cũng sắp bắn ra lần nữa, vì thế nắm lấy tay Quách Sảng, mười ngón tay tương khấu siết chặt lấy nhau, bóng chuyền lung lay rốt cuộc cũng bị lắc ra khỏi lồng sắt rơi xuống người hai người. Hách Tịnh Di cả kinh vội vàng giơ tay ngăn cản, dùng thân thể bảo vệ Omega, lại xấu hổ dừng động tác lại. Quách Sảng thở hồng hộc nói bị đè đau, người Ukraine liên tục đáp ứng lại, vụng về ôm lấy Omega đã mệt lử dựa vào tường nghỉ ngơi, còn cẩn thận giúp em lau mồ hôi trên mặt.

"Lần sau, lần sau lại làm, thật sự không cần nữa, em cảm giác... sắp rách rồi... lão công, lần sau nhất định sẽ!"

Hách Tịnh Di nghe được người kia la đau, vừa định phụ giúp kiểm tra, lại bị xưng hô bất thình lình này làm cho kinh hãi trợn tròn hai mắt. Với sự nỗ lực đáng kinh ngạc, Quách Sảng vốn đã quay cuồng lại luống cuống tay chân mặc quần áo, hướng nàng cười ngượng ngùng, còn sợ nàng tức giận, lại đi tới treo trên người nàng vô lại làm nũng, nói rằng bản thân không còn khí lực đứng lên.

Hách Tịnh Di bất đắc dĩ nhìn Quách Sảng, rõ ràng ánh mắt cùng đầu mũi đều đỏ hồng vẫn còn đang ngây ngô cười, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác muốn sủng nịch không biết biểu đạt như thế nào, chỉ đơn giản đưa tay nắm lấy cằm Quách Sảng xoa xoa vài cái. Sửa sang đồ đạc cùng thu thập đồ thể thao rải rác trong phòng y tế xong, Hách Tịnh Di ngồi xổm trước mặt Quách Sảng, vỗ vỗ lưng mình, rồi vững vàng tiếp nhận đứa trẻ vui vẻ nhào tới, cùng nhau rời khỏi phòng y tế.



Bên ngoài trời đã tối, sân thể dục rộng lớn bởi vì vậy mà trở nên vô cùng trống trải.

"Đói không, đi ăn cơm nhé?"

"Được! Chị mời em ăn! Mấy quán lề đường hẳn là còn chưa đóng cửa! Em muốn ăn kem cá (*)! Lái xe!"

(*): Hong biết tả sao, nó là thứ trong ảnh á.

Hách Tịnh Di bị cánh tay của Quách Sảng siết chặt, thiếu chút nữa ngửa ra sau. Quách Sảng hưng phấn chỉ huy Hách Tịnh Di đi đường, mà Hách Tịnh Di trong bụng lại nghĩ thầm, lúc nãy có phải nên làm thêm một hồi nữa hay không.



"Chút nữa chị đưa em về nhà, được chứ?"

"Em nói này Hách Tịnh Di, chị thực sự không phải thầm mến em đấy chứ."

"Chậc, hay là em xuống xe, tự mình đi đi."

"Như vậy làm sao mà được, chân em vẫn còn mềm nhũn đây này."

"Phía trước rẽ trái hay là?"

"Phải, rẽ phải! Đi nào!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#snh48