Chương 49 50 51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


49. Trả giá (H)

"Hửm! ?" Kim Mingyu nghi vấn lên tiếng, hai tay hoàn trụ lấy thắt lưng Jeon Wonwoo, làm cho nữa người dưới hai người càng thiếp hợp chặt chẽ hơn. Song mông mềm mại cọ xát khố gian, Kim Mingyu nửa đem dương vật cứng rắng đĩnh đĩnh đi vào khe mông, trên thân thể cọ lên cọ xuống, cọ cọ một lát quy đầu liền ở đặt ngay chỗ cửa vào, địa phương kia rất nhanh co rút lại, làm Kim Mingyu không tự chủ được đĩnh về phía trước.

"Kim... Kim Mingyu..." Cảm giác được cực đại quy đầu cơ hồ là muốn cứng rắn chen vào, Jeon Wonwoo bị dọa đến giọng cũng run run.

"Hô... Đừng khẩn trương, tôi không đi vào!" Kim Mingyu hít khí, buông ra Jeon Wonwoo, lùi lại vài bước làm thân thể hai người tách ra một khoảng.

Thân thể Jeon Wonwoo bởi vì lời trấn an cùng hành động của Kim Mingyu mà trầm tĩnh lại, hắn còn nghĩ y sẽ giống hai lần trước, đại khái sẽ nói ngươi là trai bao , nơi đó bị đàn ông làm nhiều rồi hẳn không còn đau đớn, bởi vậy Jeon Wonwoo mới cảm thấy y hôm nay thật kỳ lạ, trừ bỏ việc nhéo đầu vú hắn còn lại đều tốt lắm, trong lòng thực có chút vui sướng cùng cảm động. Cho nên khi Kim Mingyu đưa ngón tay ra, Jeon Wonwoo lập tức thuận theo mà ngậm vào trong miệng, mau chóng hấp duyệt, để Kim Mingyu có thể giúp mình khuếch trương hậu huyệt.

Kim Mingyu đem ngón tay dính nháp xâm nhập thật sâu vào hậu huyệt, nhẹ nhàng ma xát, lần này so với hai lần trước kiên nhẫn hơn rất nhiều, chỉ phúc chậm rãi vuốt lên vách tường sâu bên trong, tạm dừng một chút để Jeon Wonwoo Thích ứng rồi mới chậm rãi rút ra.

"A a... Kim Mingyu..." Động tác dịu dàng cẩn thận của Kim Mingyu làm nội tâm Jeon Wonwoo rúng động, thân thể cũng trở nên càng thêm mẫn cảm, dương vật sau khi bắn tinh lần thứ hai đứng thẳng, miệng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.

"Tôi vào đây, chịu đau một chút lặp tức thoải mái." Kim Mingyu ôn nhu nhắc nhở một tiếng, rút ngón tay ra, lại ở cửa hang nhu lộng thêm vài cái, rồi mới bày khai cánh mông Jeon Wonwoo cầm lấy dương cụ từ từ đi vào.

Câu nhắc nhở dịu dàng này tựa như lúc nãy Kim Mingyu an ủi đầu vú vậy, sóng mũi Jeon Wonwoo lại thấy cay cay, thiếu chút nữa trực tiếp khóc lên. Trong đầu đột nhiên nghĩ ngày mai sẽ nấu bữa sáng thật ngon cho Kim Mingyu hoặc hỏi xem y buổi tối muốn ăn món gì. Bởi vì trừ bỏ điều này, Jeon Wonwoo không biết mình còn có thể vì Kim Mingyu làm được gì. Kim Mingyu chỉ cần có một chút ôn nhu, hắn đã muốn bỏ ra toàn bộ thể xác và tinh thần để bù vào.

Jeon Wonwoo cúi xuống thân thể, nâng lên mông, Kim Mingyu đỉnh tiến tới trước, hắn liền hướng phía sau nghênh hợp. Dương vật thô lớn lặp tức ngập sâu trong huyệt khẩu, mặc dù đã được khuếch trương qua, nhưng bởi vì vách tường bên trong bị kéo căn đến cực hạn nên vẫn gây ra cảm giác đau đớn, Jeon Wonwoo thắt chặt lại hậu huyệt, nhanh chóng kẹp lấy côn thịt Kim Mingyu không muốn buông ra.

Sự chủ động của Jeon Wonwoo làm Kim Mingyu đang cao hứng lại kích động không thôi. Không còn ôn nhu như lúc đầu, lại thêm vài phần khát cầu điên cuồng, không ngừng muốn chiếm lấy thân thể hắn. Dương vật đĩnh nhập thật sâu hung hăn rút ra, thối lui đến cửa huyệt rồi lại mạnh bạo cắm vào. Mỗi lần va chạm đều thống vào nơi sâu nhất, thậm chí hai cánh mông của Jeon Wonwoo đều bị xương hông Kim Mingyu chành đến đỏ bừng.

"Kim... Kim Mingyu... Không được... Tôi chịu không nổi..." Jeon Wonwoo cơ hồ chiết thành chín mươi độ ghé vào trên bàn, thân thể bị Kim Mingyu ép về phía trước từng chút từng chút một. Một bên thừa nhận trừu sáp từ phía sau của Kim Mingyu, một bên đưa tay đến khố gian xoa bóp dương vật cũng đang trướng đau của chính mình.

"Chúng ta cùng nhau..." Kim Mingyu cũng há mồm thở dốc, cái trán che kín nhưng giọt mồ hôi tinh mịn, va chạp trừu sáp cũng mạnh và nhanh hơn. Sau khi Jeon Wonwoo hét lên một tiếng chói tai, hậu huyệt co rút ôm trọn cự vật trướng to, Kim Mingyu lại đột nhiên đem dương vật rút ra bắn lên lưng Jeon Wonwoo.

✿‿✿ ♥ ✿‿✿

50. Ngủ ngon

"Vì... vì sao không bắn bên trong?" Hậu huyệt không có cảm nhận được tinh dịch nóng rực đánh sâu vào, Jeon Wonwoo biết là Kim Mingyu trước khi xuất tinh đã lấy dương vật ra, trong lòng một trận thất kinh.

"Cậu thật muốn tôi bắn ở bên trong! ? Cảm giác thích lắm đúng không! ?" Thanh âm Kim Mingyu mơ hồ mang theo nụ cười thản nhiên, cầm lấy khăn tay giúp Jeon Wonwoo chà lau lưng mình.

"Phải.. Không phải..." Jeon Wonwoo bối rối không biết nên làm sao trả lời câu hỏi của Kim Mingyu. Tinh dịch nóng bỏng đột nhiên bắn vào trong cơ thể, loại cảm giác tựa như bị hòa tan này là cả thể xác và tinh thần đều sảng khoái đến cực hạn, nhưng Jeon Wonwoo không phải là ham mê, vui thích thân xác. Hắn nhớ rõ lần trước khi bắn vào trong, Kim Mingyu dường như là rất thoải mái, nhưng sao lần này ngay thời điểm mấu chốt lại lui ra! ? Chẳng lẽ là vì nghĩ mình là trai bao nên không muốn! Lần trước chỉ do xúc động nhất thời! ? Không! Sẽ không đâu, vừa rồi y còn đối với mình tốt như vậy, dịu dàng an ủi đầu vú bị đau, nhắc nhở mình chịu đau một chút, lúc tiến vào cũng rất cẩn thận... Nhưng tại sao y lại không bắn bên trong! ? Quan tâm tất loạn, Jeon Wonwoo rất để ý đến Kim Mingyu, chỉ việc y không xuất tinh ở bên trong, trong đầu hắn đã suy nghĩ đến loạn thất bát tao, trong lòng bất ổn, cả người đều giống như đang mất hồn.

"Rốt cuộc là phải hay không phải! ? Bộ dáng cậu sao lại lắp bắp như vậy, chẳng phải lúc cùng người bán cá kỳ kèo trả giá rất lưu loát sao, ở trước mặt tôi sao lại luôn cuống quýt như vậy. Nếu tôi thật sự bắn bên trong, khi cậu đi vào phòng tắm, chẳng phải tinh dịch sẽ lưu đầy nhà sao. Trong khoảng thời gian này, cậu ngoan ngoãn một chút, đừng lung tung ra ngoài tìm đàn ông khác, sau này lúc chúng ta 'làm' sẽ không đeo bảo hiểm, tôi mỗi lần đều sẽ trực tiếp bắn vào trong cho cậu thích ngất trời. Được rồi, đã lau khô, đứng lên đi tắm rửa đi." Kim Mingyu khó có lúc tâm tình tốt hòa nhã giải thích cho Jeon Wonwoo hiểu lý do y không bắn vào trong. Sau khi tinh dịch được lau khô, y vỗ vỗ mông Jeon Wonwoo ý bảo hắn đứng lên, nhưng khi bàn tay tiếp xúc với làn da mềm mại và co giãn vô cùng tốt, Kim Mingyu lại nhịn không được chộp trong tay bóp bóp vài cái.

"Ân... Ôi!" Nghe Kim Mingyu giải thích, Jeon Wonwoo yên lòng, hơn nữa vừa nghe y nói sau này hai người khi làm sẽ không mang bảo hộ, trong lòng không hiểu sao lại có chút phấn khởi. Đang chuẩn bị đứng dậy đi đến phòng tắm, nhưng vì vừa rồi lúc ân ái bảo trì tư thế ghé lên bàn trong một thời gian dài, chân tay cứng nhắt, mới vừa đứng thẳng thân thể liền mềm nhũng thiếu chút nữa té xuống mặt đất, may mắn Kim Mingyu vừa lúc đứng bên cạnh đưa tay kéo hắn lại.

"Nể tình lúc nãy cậu rất nhiệt tình, tôi ôm cậu đi tắm." Kim Mingyu hướng Jeon Wonwoo câu lên khóe môi, cúi xuống ôm lấy thân thể hắn.

Từ thư phòng đến phòng tắm chỉ cách có vài bước, nhưng được Kim Mingyu ôm lấy làm Jeon Wonwoo không khống chế được cảm giác dâng trào. Lần trước y ôm hắn là bởi vì sợ tinh dịch sẽ chảy khắp nhà, còn lần này là vì lúc ân ái hắn chủ động, dù sao mặc kệ là nguyên nhân gì, có thể được y ôm trong ngực như vậy đã khiến hắn hạnh phúc đến rối tinh rối mù.

Khi tắm hai người vẫn hoàn toàn xích lõa, bất quá cũng không phát sinh thêm đều gì. Dù cho thân thể Jeon Wonwoo đối với Kim Mingyu có lực hấp dẫn, nhưng việc làm tình cũng nên có tiết chế. Trước kia khi sống cùng Yoon Jeonghan, Kim Mingyu không cảm thấy mình có quá nhiều dục vọng, cách ba ngày năm bữa mới làm một lần. Hiện tại ở cùng Jeon Wonwoo mới có ba ngày, mà đã làm đủ cả ba, lại càng ngày càng có xu thế bị nghiện. Nhưng trừ bỏ ngày đầu tiên lúc ân ái, Jeon Wonwoo khẩu giao giúp y bắn lần thứ hai, hai ngày còn lại y đều khắc chế chính mình, không phải là không muốn, mà y sợ bản thân chưa già đã bị tinh tẫn thân vong.

Tắm rửa xong, Kim Mingyu đi đến phòng ngủ, lúc đẩy cửa phòng ra y liền dừng lại.

"Ngủ ngon." Kim Mingyu nghiêng đầu nhìn Jeon Wonwoo đang đứng trong phòng khách chúc ngủ ngon.

"... Kim tổng, ngủ ngon!" Jeon Wonwoo sửng sốt một chút, sau đó trên mặt hiện lên một nụ cười tràn đầy sáng lạn.

"Ừm, đi ngủ sớm một chút đi." Kim Mingyu cảm thấy rất kỳ quái, chẳng qua là chúc hắn ngủ ngon, có cần cao hứng như vậy không, nhưng nụ cười sáng lạn như vậy làm gương mặt bình thường của Jeon Wonwoo cũng lặp tức trở nên sáng ngời. Kim Mingyu nghĩ, có lẽ trai bao này trước nay chưa gặp qua đàn ông tốt bao giờ, vậy chính mình sau này sẽ quan tâm hắn hơn. Dù sao bản thân chỉ cần đối xử tốt với hắn tốt một chút, trai bao này tựa hồ sẽ đối lại y vô cùng tốt, tính qua tính lại đều là mình có lời. Nghĩ như thế Kim Mingyu liền hảo tâm hướng Jeon Wonwoo tươi cười gật đầu, rồi mới trở về phòng ngủ.

Kim Mingyu cười với mình! Hơn nữa còn chúc mình ngủ ngon! Jeon Wonwoo đứng ngây ngốc ở phòng khách, trong đầu chỉ lặp lại hai câu nói này, miệng cười tươi đến không thể nào khép lại được.

Đúng rồi, hôm nay hai người lúc ân ái đem thư phòng làm cho hỏng bét, ngày mai Kim Mingyu vẫn ở đây làm việc đi, phải nhanh thu dọn chỉnh tề mới được.

Jeon Wonwoo trên mặt mang theo nụ cười ngu đần vội vàng chạy vào thư phòng...

✿‿✿ ♥ ✿‿✿

51. Tách ra

Sáng sớm hôm sau khi bước chân ra khỏi phòng ngủ, Kim Mingyu không hề bất ngờ khi ngửi được mùi hương bữa sáng từ phòng bếp bay tới.

"Kim tổng, sớm an." Jeon Wonwoo quay đầu nhìn Kim Mingyu, nở một nụ cười ấm áp.

"Sớm an, đang làm cái gì vậy! ?" Kim Mingyu nhón chân, đi đến bên cạnh Jeon Wonwoo, nhìn vào thứ đang bận rộn trên tay hắn.

"Đang chiên bánh quẩy." Jeon Wonwoo quay đầu lại tiếp tục nhào chỗ bột trong tay, cho đến khi nó mềm và mịn ! Lăn thành cây thật dài rồi quét chút dầu, sau đó dùng dao cắt thành những đoạn mì đều nhau, đem hai đoạn mì bắt chéo lại cùng một chỗ, một cây bánh quẩy liền hoàn thành. Jeon Wonwoo thủ pháp lưu loát, trong chốc lát, trên mặt bàn liền đầy bánh quẩy. Đợi dầu trong chảo nóng khoảng tám phần, mới đem bánh quẩy đã chuẩn bị sẵn bỏ vào, dùng đũa xoay mặt liên tục, đến khi vàng óng thì lấy ra, để qua khay đặt bên cạnh.

"So với bên ngoài bán ăn ngon hơn." Bánh quẩy mới chiên xong còn thật nóng, nhưng Kim Mingyu vẫn nhịn không được đưa hai ngón tay bóc lấy, cắn hạ một cái, lớp da vàng sắc bên ngoài cắn vào thật giòn xốp ngon miệng, bên trong lại mềm dẻo có lực, lửa dầu vừa đủ, nồng đậm mùi thơm không nói nên lời lặp tức tràn ra. Kim Mingyu thật tâm tán thưởng một câu.

"Bên ngoài bán đều là đã chiên qua vài lần dầu, chính mình làm sẽ ăn được hương vị đầu tiên, ít nhất sạch sẽ yên tâm." Jeon Wonwoo tiếp tục chiên cái bánh quẩy thứ hai, chậm rãi trở mặt, được khi biến thành màu vàng sắc, mới vớt ra để vào trong khây.

"Có thời gian tôi cũng sẽ học, nói sao thì, cậu cũng không có khả năng nấu bữa sáng cho tôi cả đời." Kim Mingyu đã ăn xong một cái, duyện duyện ngón tay, lại cầm lên cái bánh thứ hai cắn xuống.

Jeon Wonwoo cầm đũa khấy chiếc bánh một chút, kỳ thật em thật sự muốn nấu bữa sáng cho anh cả đời.

Sau đêm đó, thái độ của Kim Mingyu đối với Jeon Wonwoo cải biến rất nhiều. Đầu tiên là sửa thói ngang ngược, vênh mặt hất hàm sai khiến lúc đầu, chuyển thành dịu dàng nho nhã khi nói chuyện với Jeon Wonwoo, cũng không còn ở trước mặt hắn nhắc đến thân phận trai bao hay việc bao dưỡng, khi tâm tình tốt còn nhìn hắn mỉm cười ôn nhu. Dịu dàng này của Kim Mingyu làm cho hắn vô cùng cảm động, lại trăm phương nghìn kế đối xử tốt với y. Mỗi ngày đều làm tốt đồ ăn, món ăn cũng không có trùng lặp lại. Trong lúc hai người ân ái cũng tận lực nhu thuận, chủ động nghênh đón.

Cuộc sống của Kim Mingyu được Jeon Wonwoo hầu hạ đến vô cùng sảng khoái, khi ngẫu nhiên nhớ đến chuyện mình cùng Yoon Jeonghan chia tay, trong lòng tựa hồ đã không còn khó chịu. Kim Mingyu nghĩ mình có thể nhanh chóng quên đi thương tổn này, kỳ thật phần lớn đều nhờ vào công lao của Jeon Wonwoo, vô luận là dục vọng thân thể, hay là chất lượng sinh hoạt, so với trước kia đều tốt hơn nhiều lắm. Kim Mingyu thậm chí nghĩ lần đó say rượu nhận lầm đem trai bao này về nhà, chính mình giống như mèo mù vớ được cá rán, đánh bậy đánh bạ lại mang về một người vừa có năng lực trên giường vừa có thể đi vào phòng bếp, mà cả hai mặt trai bao này đều làm cho y thật vừa lòng.

Duy nhất có một điều làm cho Kim Mingyu không thỏa mãn chính là Jeon Wonwoo một tuần phải về nhà hai ngày.

Lúc Jeon Wonwoo nói với y muốn tối thứ sáu mỗi tuần sẽ về chăm sóc mẹ, Kim Mingyu sảng khoái đáp ứng ngay. Nhân viên Kim thị đều được nghỉ hai ngày cuối tuần, cho dù Jeon Wonwoo là trai bao được mình bao nuôi, yêu cầu bình thường hợp lý cũng nên đáp ứng, nếu Kim Mingyu thật là kẻ không hiểu ý người, Kim thị đại khái cũng đã sớm đóng cửa .

Cuối tuần lần thứ nhất Jeon Wonwoo về nhà, Kim Mingyu cảm thấy cuộc sống của mình cũng bình thường như hàng ngày, thừa dịp nghỉ ngơi liền hẹn đối tác làm ăn đi đánh golf, ăn tiệc, chỉ là lúc ở nhà hàng sang trọng ăn cơm, Kim Mingyu cảm thấy mấy món sơn trân hải vị này lại không ngon bằng mấy món ăn bình thường mà Jeon Wonwoo làm, nhìn một bàn đầy mỹ thực, Kim Mingyu thấy thiếu chút hứng thú, lại có chút thực không muốn ăn.

Cuối tuần lần thứ hai Jeon Wonwoo về nhà, Kim Mingyu đem bữa sáng mà tối qua hắn chuẩn bị cho y hâm nóng lại, thỏa mãn ăn xong rồi rời khỏi nhà. Y cùng khách hàng gặp mặt, tụ họp nói chuyện làm ăn, buổi tối thì đi quán bar uống hai chén thả lỏng một chút. Mãi đến nữa khuya mới tận hứng rã rời trở về nhà. Căn nhà trống rỗng tối như mực, Kim Mingyu đột nhiên rất nhớ cảm giác khi ôm thân thể ấm áp của Jeon Wonwoo, lửa tình mãnh liệt lúc cả hai ân ái, càng nghĩ càng tịch mịch khó nhịn, vì không muốn tiếp tục suy nghĩ, Kim Mingyu vội vọt vào thư phòng mở ra máy tính, nghiêm chỉnh làm việc cả đêm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro