Chương 61- Chương 63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 61

Edit: Mốc
Tầm mắt Vương Manh Manh dọc theo bức họa nhìn xuống phía dưới, mặt thoáng cái liền đỏ.
Ngay sau đó, liền dùng lực nện một chưởng xuống thành xe, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nắm bắt khoảnh khắc chết tiệt, hắn không thể không nhìn thấy rõ ràng như vậy!”
Ở trên bức họa, từ trong chiếc giày há miệng của Vương Manh Manh nhô ra hai bàn chân bó dính đầy bùn lầy cũng được phác họa vô cùng rõ ràng.
Cứ như vậy, từ khi Vương Manh Manh xuyên đến thời không này, lần đầu tiên hình tượng võ lâm được phơi bày trước mặt công chúng.
Cũng may là vẫn có một chút khiến Vương Manh Manh cảm thấy an ủi, chính là cặp mắt luôn rạng ngời của nàng, cũng được nắm bắt vô cùng chuẩn xác.
Vương Manh Manh trực tiếp bỏ qua bức họa Ngọc Hồ Điệp đang nắm tay nàng, tầm mắt, liền rơi xuống bức họa Phượng Thanh Ly, ừ, họa sư này cũng miêu tả được vẻ mặt đằng đằng sát khí lúc vỗ bàn của cô ấy.
Ở bên cạnh bức họa cô ấy, còn có một lời bộc bạch: “Hắn như thế nào dâm tặc ngươi!!!”
~Đồn rằng: Vào khoảng thời gian xảy ra sự kiện Vương Manh Manh bị bắt cóc được xôn xao bàn tán gần đây, dựa trên nguyên tắc của Truyện văn là vạch trần chân tướng vì quần chúng, đã không tiếc công sức đặc phái ký giả Thảo Thượng Phi lên đường theo dõi thu thập tin tức.
Hiện tại, phát hiện ra sự tình đều không đơn giản như mọi người vẫn tưởng.
Kỳ thật là nhân vật chủ chốt của sự kiện: Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp âm thầm sắp đặt một cuộc bỏ trốn, sau đây xin tường thuật lại tình huống.
Hôm nay, cặp đôi nam nữ chính trong sự kiện kia sau khi mất tích gần mười ngày cuối cùng đã lộ diện tại tửu lâu vô cùng xa hoa ở Tương Dương thành.
[Tửu lâu đã có lịch sử lâu đời, ở Tương Dương…… Bên trong dấu ngoặc là cái gì ta xin tỉnh lược không nhất nhất phải thuật lại, là số trang quảng cáo khổng lồ của báo Truyện văn, không liên quan tới bài viết này.]
Theo sát phía sau họ là Phượng Thanh Ly được giang hồ xưng là độc mỹ nhân, theo lời một số vị nhân sĩ am hiểu tiết lộ, nàng và Ngọc Hồ Điệp từ nhỏ đã đính ước, vì vậy tới đó để tróc gian.
Tại trước mặt mọi người Ngọc Hồ Điệp và Vương Manh Manh thâm tình hứa hẹn sẽ chịu trách nhiệm với đối phương, Vương Manh Manh đang đắm chìm trong bể tình, tuy rằng lặn lội đường xá xa xôi cùng mô nam không biết vì nguyên nhân gì mà tiều tụy vô cùng, nhưng khi đối mặt với người mình yêu, thần thái rạng ngời trong mắt vẫn không thể che dấu được.

Chương 62

Edit: Mốc
Tiếc là bọn họ chỉ nán lại một chút, trước khi Truyện văn kịp lấy tin tức đã tay trong tay thâm tình cùng nhau bỏ trốn, cho nên không thể chính tai nghe được cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh.
Toàn bộ sự kiện còn có một nhân chứng cực kỳ đáng tin cậy, chính là thư sinh Tô Tần đại danh đỉnh đỉnh mọi người đều biết, y chính là thành viên chủ chốt trong nhóm giải cứu Vương Manh Manh do đích thân võ lâm minh chủ Vương Mông đứng ra tổ chức, bởi vì hắn tuyệt thế khinh công, là người đầu tiên tìm thấy Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp, đã từng nói chuyện một ngày một đêm với hai vị đương sự chính trước khi xảy ra sự kiện tửu lâu lần này.
Bên dưới chính là cuộc phỏng vấn những gì Tô Tần đã trải qua trong một ngày một đêm đó và bài phân tích sự kiện lần này.
—————————
Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp xin chào.
Tô Tần: Xin chào mọi người, tại hạ là Tô Tần, Tô trong Tô Châu, Tần trong Tần Quốc, thật vinh hạnh là hôm nay có thể gặp gỡ mọi người của Truyện văn.
Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp, hôm nay chúng ta mời ngài tới chủ yếu là vì……
Tô Tần: Không được ngắt lời tại hạ, tại hạ có thể thoải mái nói toàn bộ mọi chuyện một lần được không? Kỳ thật mọi người đều biết tuy rằng ta là một thư sinh văn nhược, nhưng lại trung can nghĩa đảm, Tử viết……[ phía sau tỉnh lược một vạn từ ]”
Thảo Thượng Phi cau mày: Ngại quá, Tô đại hiệp xin lỗi vì ngắt lời ngài, tôi nghĩ quần chúng hiện tại đều rất muốn biết giữa Vương Manh Manh, Phượng Thanh Ly và Ngọc Hồ Điệp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, phiền ngài có thể nói một chút cho chúng tôi được không……
Tô Tần: Tại hạ đã nói rồi, không được ngắt lời tại hạ, bất quá nếu mọi người đều cảm thấy hứng thú với chuyện tình cảm của bọn họ đến như vậy, tại hạ liền đem toàn bộ tình hình cụ thể xảy ra lúc đó nói ọi người, kỳ thật lúc ấy Vương Manh Manh trợ giúp Ngọc Hồ Điệp đánh ngất ta, ta đã cảm thấy có chút kỳ quái, tư thế kia căn bản không giống như dáng vẻ của một con tin bị bắt cóc cùng tên đạo tặc…..[ tỉnh lược ba vạn từ ]”
Thảo Thượng Phi vẻ mặt thống khổ: Tô đại hiệp, cám ơn ngài đã xuất trướng, tôi nghĩ mọi người đều đã rất rõ ràng sự kiện lần này……”

Chương 63

Edit: Mốc
Tô Tần: Tại hạ nói lại một lần nữa, không được ngắt lời tại hạ, mọi người hãy nghe tại hạ nói, theo như tại hạ nói, bộ dạng của bọn họ khẳng định là bỏ trốn, bằng không một siêu cấp nữ hiệp như Vương Manh Manh, sao lại làm ra một chuyện khiến người khác phải căm phẫn như vậy, dùng vải chặn miệng tại hạ, rõ ràng là muốn diệt khẩu mà! Cái này gọi là [ tỉnh lược năm vạn từ ]…… Oái!”
Theo một tiếng “oái” cuối cùng của Tô Tần, toàn bộ đều rơi vào yên lặng.
Trong sự yên tĩnh ấy, Thảo Thượng Phi mặt không chút thay đổi chậm rãi lau nghiên mực bằng đá xanh, cẩn thận lau đi vết máu phía trên, thả vào trong chiếc túi y luôn mang theo khi đi săn tin – chiếc túi nương tử đã tự tay may cho y.
Lạnh lùng liếc nhìn Tô Tần đang nằm trong vũng máu, nhẹ nhàng nói: “Cuộc phỏng vấn lần này chấm dứt!”
——
Đặc biệt chú ý: Phát hành song song với Truyện văn, từ trước đến nay luôn cùng Truyện văn tranh đoạt vị trí giang hồ đệ nhất báo, trên tờ Giang hồ Dã sử có đăng một tiêu đề –[ Nghiêm khắc lên tiếng phê phán sự kiện phóng viên đặc phái của báo Giang hồ Tiểu đạo Truyện văn dùng nghiên mực đả thương vị khách mời đặc biệt.]
Đồng thời đề nghị các vị nhân sĩ võ lâm tẩy chay Truyện văn, dùng hành động thực tế thực hiện trừng phạt nghiêm khắc đối với hành vi dã man của Truyện văn.
Đồng thời kêu gọi: Kiên quyết chống lại bạo lực! Xây dựng một võ lâm hài hòa!
————
Sau khi xem xong trang đầu tờ báo mới nhất của Giang hồ Truyện văn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Manh Manh, lập tức nhăn lại.
Nếu đăng trên báo là người khác, Vương Manh Manh nhất định lớn tiếng hoan hô bát quái a bát quái.
Không phải nàng rất nhàn hạ, mà là có một câu gọi là gì ấy nhỉ, xem náo nhiệt là bản tính của con người, bát quái lại là thiên tính của mỗi người.
Nếu đăng trên báo là người khác, Vương Manh Manh nhất định vui mừng hứng khởi cùng Ngọc Hồ Điệp thảo luận sôi nổi và đưa ra vô số phỏng đoán, trong đó nhất định là có chi tiết đặc sắc nữ chủ rốt cuộc làm thế nào quyến rũ “thượng” nam chủ.
Nếu đăng trên báo là người khác, Vương Manh Manh nhất định sẽ tấm tắc khen ngợi hành động nữ chính có dũng khí theo đuổi tình yêu của mình.
Dù sao một siêu cấp nữ hiệp danh mãn giang hồ cùng một dâm tặc ác danh khắp giang hồ bỏ trốn, vẫn là cần một dũng khí rất lớn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro