[chap 1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1
.

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Một cậu bé tóc cam trông giống như một phiên bản con người của quýt vui vẻ trong khi vung một chiếc túi nhựa màu trắng chứa đầy que kem cho lớp trên của mình vì chính anh ta vẫn còn đủ năng lượng để ra khỏi trường. Bây giờ đến gần như mùa hè, cộng với giờ luyện tập, làm kem là giải pháp lý tưởng để tạm thời làm mát chúng xuống
Hơn nữa, Hinata Shoyo thậm chí còn hào hứng hơn bình thường bởi vì những người cao niên và đồng đội năm thứ ba của anh cũng đang mong chờ giải đấu tiếp theo. Sau thất bại của họ từ Aoba Johsai, họ bởi  quyết tâm hơn để đi đến giải đấu mùa xuân.

"Yosh !! Tôi sẽ đánh bại họ !!" Anh ta hét lên với chính mình, bỏ qua cái nhìn kỳ lạ từ những người xung quanh, người đã bị yêu tích bất ngờ của anh ta.

Hinata nắm lấy một lập trường và sau đó chạy lên với sự háo hức. Anh ấy rất vui mừng vì anh ấy đã không nhận thấy người đó trước mặt anh ấy và va chạm với anh ấy khó khăn

"Ouch!" Cậu ngay lập tức xoa mông, đó là một chút tổn thương từ việc rơi rất mạnh vào mặt đất khó khăn. Sau đó, ánh mắt của anh ta được vẽ cho người mà anh ta đã va chạm. Thậm chí không hai giây và hinata ngay lập tức đóng băng

Anh ta bị lủng lẳng bởi tầm vóc của cậu bé. Hinata không chắc anh ta có cùng chiều cao như Tsukishima hay thậm chí cao hơn. Cơ thể mạnh mẽ và cơ bắp của anh ta đứng trên ánh nắng mặt trời, che phủ nó và làm tối không khí và tầm nhìn của anh ta, đặc biệt là với đôi mắt  đen và vàng của hắc diện thạch  sáng lên mạnh mẽ như thể đã đâm anh ta nhiều

Anh ấy đáng sợ hơn Kageyama !!! Hinata hét lên trong tâm trí anh. Cơ thể run rẩy trong nỗi sợ hãi. Nắm đấm của anh ta bị siết chặt, sẵn sàng để đấm, nhưng anh ta cảm thấy như một cái gì đó đang ngăn chặn anh ta. Miệng đơn giản là mở và đóng lại không thể thốt ra một từ duy nhất

Nhưng tất cả đều hoảng loạn và sợ hãi biến mất khi người đàn ông tiếp tục trên đường mà không nói gì. Anh ta đã hành động như thể anh ta không nhận ra anh ta đã tạo ra một Hinata Shoyo muốn hồn lìa khỏi xác ngay sau đó và ngoài sự khủng bố tuyệt đối

Hinata run rẩy. Đôi mắt anh ấy . Đôi mắt anh giống như những con quạ đang tìm kiếm con mồi. Một cái chết đẫm máu


Hinata ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm sau vài giây. Nhặt túi mua sắm của mình, anh ấy đã tiếp tục tun của mình, không dám nhìn lại cậu bé đó .  


"Shoyo !! Cuối cùng nhóc *:)? tôi không nhớ rõ  *ở đây !!" Nishinoya Yuu hét lên và nhảy lên nhảy xuống"Noyasan !!! Tôi đã mang theo yêu thích của bạn !!" Hinata nhảy vào nhịp điệu với lớp trên của mình. "Garigari-kun !! Hương vị soda !!"


Một vài mét gần họ , một người đàn ông cao lớn với cặp kính đang nhìn chằm chằm vào chúng với cái nhìn gần như chán ghét." Họ giống như dế, " nhot bé và luôn nhảy xung quanh, Tsukishima muốn thêm vào đó.

"Không, họ giống như châu chấu," lập luận Kageyama, người vẫn đang nhấm nháp sữa yêu thích của mình.

"Không. Không. Tôi cá là họ giống như ếch," Tanaka cười toe toét với hai tay trên hông "Chờ đợi, cóc ếch?"

Với vẻ mặt khó hiểu, Kageyama đã quay sang Tanaka. "Eh? Không phải là điều tương tự sao?"

"Bạn đúng, Kageyama," Tanaka cũng bối rối vào thời điểm này "Làm thế nào mà có tên khác nhau nếu chúng giống nhau?"

Tsukishima thở dài từ chức, sau đó nắm lấy túi mua sắm và một que kem trong hương vị mà anh 
thích. Làm thế nào để không trả lời hoặc thậm chí chú ý đến họ hoặc anh ta sẽ nhận được sự ngu ngốc của họ

Các thành viên Câu lạc bộ bóng chuyền hiện đang ngồi trong một vòng tròn, ăn kem Hinata đã mua với tiền của Takeda. Thông thường, họ sử dụng thời gian này để kể những câu chuyện, nói đùa, đưa ra những gợi ý, phê bình hoặc lập kế hoạch chiến lược và kỹ thuật cho trò chơi của họ ngày hôm nay.

"Oh , không phải thứ ba và năm thứ hai đã tham gia vào công dân?" Hinata hỏi, đôi mắt anh lấp lánh trong sự phấn khích. "Cảm giác thế nào? Còn đội kia thì sao? Thế còn tòa án? TV?"

"hm, có gì sai với câu hỏi của tôi không?" Hinata quay sang Kageyama trước khi quay trở lại lớp trên, cảm thấy có tội.

"À, không có gì đặc biệt," Sugawara nở một nụ cười ấm áp. "Quốc gia, bạn nói? Có rất nhiều người chơi tuyệt vời."

"Oh !OH! Chúng tôi cũng đang chống lại những người đứng đầu Aces !!" Nishinoya nói, phồng ngực một cách tự hào. "À, tôi rất hài lòng khi tôi có thể nhận được gai !!"

"anh nhớ Asahi gần như ướt  quần mặc =))của mình lần đầu tiên chúng tôi thi đấu ở quốc gia vì anh ấy rất sợ," Sugawara cười nhạo, được xác nhận ngay lập tức bởi những năm thứ ba cười.

"Eh, Suga, cậu cũng vậy ... đừng quên mình, người ném bóng và thay vào đó đánh vào mặt bạn khi bạn vừa thay thế Senpai", những lời của Daichi khiến Suga ngay lập tức tát cánh tay vào mặt Daichi

"Đừng nhắc tôi về điều đó !!" anh quát. " tiếp tục quay lại và ra khỏi phòng tắm !!"
Tanaka cười sặc . "Thực sự Suga-san? !!! em nghĩ Daichi-san rất bình tĩnh. Hahaha !!!"

Đôi mắt của Hinata và hào quang lấp lánh sáng hơn bình thường nếu có thể. "Nghe có vẻ rất nhiều niềm vui !! em cũng muốn đến quốc gia !!"
 
Cô gái duy nhất trong đám đông mỉm cười buồn bã. "Tất nhiên, nhưng lý do chúng ta có thể ở đó là vì anh ta." * đoán xem là ai nào =))*

Daichi mỉm cười rồi gật đầu. "Bạn nói đúng. Anh ấy là người khiến Karasuno lại vươn lên vinh quang của nó một lần nữa 
chàng trai tóc cam bối rối về người mà đàn anh lớp trên của cậu đang nói về  "Anh ta?"

"Takasine Haru" Tsukishima lầm bầm
"Takesine Haru? Ai?"

"Tâm trí của cậu chỉ là một người khổng lồ nhỏ, không có gì lạ khi cậu không biết gì cả", Kageyama đã chế giễu, người ngay lập tức được Hinata cho một cái nhìn khó chịu. "Anh ấy là ace và thuyền trưởng của Karasuno. Một trong những lý do tôi muốn vào đây khác ngoài Shiratorizawa."

"Ace!!!" Đôi mắt của Hinata sáng lên. "Đợi đã, không phải là Asahi-san cũng là ace sao?"

"Bởi vì anh ta gặp tai nạn ở quốc gia cuối cùng, anh ta không thể trở lại, và vị trí đó hiện đã được Asahi thực hiện, và vị trí của đội trưởng của Daichi," Sugawara giải thích, khuôn mặt của anh có nét buồn bã

Yamaguchi cắn môi do dự để hỏi. "Em, Suga-san, Takesine-senpai ..... anh ấy là người như thế nào?"

Đàn anh được hỏi câu hỏi chớp mắt một vài lần bất ngờ trước câu hỏi bất ngờ của mình. Rồi anh nhìn chằm chằm, vô thức má anh bắt đầu nóng lên. "Erm ... có thẩm quyền?""Một con quỷ"" Mạnh!!" "sadist " * ...kẻ có tính  baodam =) *"Mô hình vai trò của tôi !!"
"Lạnh lẽo""Một nhà lãnh đạo tốt" Daichi trả lời với nụ cười thông thường của mình, nhưng họ biết rằng nụ cười đã có một chút buồn trong đó
"Này, đừng như vậy Daichi!" Suga mắng, nhẹ vỗ lưng. "Haru-kun bổ nhiệm bạn đội trưởng vì cậu ta biết cậu có thể làm điều đó!"


Kiyoko thở dài, quay sang một nụ cười nhỏ. "Bất chấp mọi thứ họ nói, Haru-kun là tốt nhất . Cậu sẽ hiểu một khi bạn gặp anh ấy."
Nhưng câu hỏi phát sinh ở mọi người là ... khi nào?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro