Childhood memory

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Junghwa sao em tới đây?_Ahn Heeyeon tìm cách bắt chuyện

- Tới bắt gian, sao hả thời gian hẹn hò với người khác bị em phá hỏng nên giờ định mắng em chứ gì? Tôi còn tốt bụng sợ hôm qua ai kia còn mệt nên định cùng đi ăn trưa không ngờ...._Park Junghwa lãnh đạm tay mở điện thoại bấm bấm gì đấy nhưng giọng điệu băng lãnh pha chút khó chịu

- Làm gì có Hyerin chỉ là bạn thân của chị cơ mà sau đêm hôm qua em còn xuống giường được thì Ahn Heeyeon này có gì mà mệt

Cảm nhận được cái liếc xéo liền khiến Ahn Heeyeon sợ hãi co rúm người không dám hó hé thêm câu này. Cô sợ nếu nói nữa em sẽ giận Cô thật

- Thôi mà Park phó tổng à, kẻ hèn mọn này phải làm gì để em vui đây

- Tối nay về nhà đi, còn bây giờ đi ăn cơm với em

- Chắc có lẽ không được

- Tại sao? À phải hẹn hò với người ta chứ gì? Được rồi không phiền hai người tôi đi trước

- Khoan khoan, đã nói không hẹn hò gì mà

Heeyeon đuổi theo Junghwa ra đến cửa, chưa để em vặn tay nắm cửa cô đã dí sát em vào tường, hai tay đặt bên hông, hai thân thể dí sát vào nhau, tư thế hết sức hiểu lầm

- Ahn Heeyeon chỉ yêu Park Junghwa được chứ

Cô nhìn trực tiếp vào mắt em, ánh mắt thâm tình tựa như hồ nước không chút động tĩnh soi vào chỉ thấy phản chiếu là hình ảnh người đối diện. Hơi thở ấm nồng phả vào mặt em, đôi môi anh đào chỉ thốt ra lời đường mật

- Biết rồi, buông em ra

Ahn Heeyeon trước khi rời đi còn hôn lên chóp mũi của Junghwa nhẹ nhàng rời đi. Người em vì hành động của Heeyeon mà xao xuyến đến ngẩn ngơ, đến lúc sau trong khi Heeyeon thu dọn lại đống tài liệu lộn xộn trên bàn Junghwa mới trở về

- ĐI...ăn trưa đi, em đói rồi

- Được rồi

Hai người họ âu yếm tay trong tay cùng nhau di chuyển xuống bãi xe, trên một chiếc xe nào đó một người đàn ông kì lạ đang liên lạc to nhỏ với ai đó

- Báo cáo sếp, Ahn Hani và Park Junghwa trông rất tình tứ

- Mày làm tốt lắm, K. Park Junghwa xưa nay từ khi Ahn Heeyeon mất chẳng bao giờ thấy hẹn hò hay đi cùng ai hết, trong lòng con nhỏ đó chỉ mãi có hình bóng của Ahn Heeyeon nên suy cho cùng Ahn Hani và Ahn Heeyeon của 4 năm trước hoàn toàn là một người. Được rồi cứ tiếp tục bám sát hai đứa nó đợi đến thời điểm thích hợp cho chúng ta thì túm gọn cả vua và hoàng hậu xem như là chuộc sai lầm cho đám đàn em vô dụng của mày. Tạm biệt

Giọng điệu đầy gian trá của tên đàn ông lớn tuổi nhưng cũng đủ hiểu bản tính của hắn đáng sợ đến chừng nào. Đối với Kim tổng, chỉ cần ai đắc tội với hắn dù chỉ một lần, hắn sẽ cho người tàn sát kẻ đó đến trăm lần cho đến khi nào không còn bóng dáng của người đó trên trái đất này. Bản tính hoàn toàn khắc với cha của hắn, một người hiền lành lương thiện

Có thể nói tuổi thơ của Kim tổng vốn rất êm đềm, cha của hắn từng là người được Ahn gia tin tưởng, hay nói cách khác rất được ông nội của Heeyeon xem trọng. Ngày hắn còn bé lúc nào có dịp cũng được cha mình dẫn sang chơi tại dinh thự nhà họ Ahn, vốn mất mẹ từ khi còn quá nhỏ nên luôn được cha quan tâm và chiều chuộng

Tuy nhiên cứ tưởng rằng trong lòng cha của Kim tổng luôn tôn thờ hình ảnh người vợ quá cố nhưng một loại tình cảm không nên có được hình thành từ khi ông gặp Ahn phu nhân, vợ của Ahn lão gia. Ông say đắm bà ấy từ cái nhìn đầu tiên khi hai ánh mắt giao nhau trong buổi chiều muộn tại vườn hoa. Bà là một vị tiểu thư đài cát lại là bạn học của Ahn lão gia tất nhiên là khách quý, bản thân ông chỉ là một kẻ làm thuê lại đem lòng yêu bà ấy.

Mặc dù biết rõ khoảng cách của cả hai cách xa nhau cỡ nào nhưng càng cố quên đi ông càng rơi sâu thẫm vào mối tình với người. Bà xem ông như một người bạn tốt, còn vị trí của bà đối với ông từ lâu đã lấp đi vị trí của người vợ quá cố rồi một ngày đẹp trời bà mừng rỡ đến rơi nước mắt mà chạy đến ôm cổ ông

- Kim Seon Yong, anh biết gì chưa?

- Có chuyện gì sao tiểu thư?_ông lo lắng mỗi khi bà ấy khóc

- Hôm nay, người ấy đã cầu hôn, em sắp kết hôn với người em yêu rồi

Trong lòng ông chợt nhói buốt, cảm giác như bị gai nhọn đâm vào

- Seon Yong,Seon Yong à

- Hả..? À chúc mừng cô_giọng nói pha chút bi thương. Mà người ấy là ai vậy?

- Chính là ông chủ của anh đó. Em sắp thành Ahn phu nhân rồi

Biết làm sao đây? Tâm lí của ông ấy vẫn chưa được chuẩn bị ổn định, cả khoảng trời của ông sắp trở thành của người khác, tình yêu của ông đã vụt tắt. Kim Seon Yong đau đớn xém tí nữa bật khóc

Sau này mỗi buổi sáng ông sẽ được ngắm nhìn bà ấy, mỗi tối sẽ chúc nhau ngủ ngon nhưng bên cạnh đó có một người đàn ông khác. Phải chăng đây là điều ông mong đợi.

Cuối cùng không thể chấp nhận được điều đó, ông xin nghỉ việc và dẫn Kim tổng ra đi vậy mà định mệnh cứ như trêu đùa người khác khi mà dù cho ông có rời đi nhưng nụ cười hạnh phúc ngày hôm ấy cứ bám lấy tâm trí của ông ấy

Thấy cha mình ngày càng thay đổi, suốt ngày chỉ quanh quẩn bên bàn rượu, những đòn roi ngày càng gia tăng, ông ta hầu như bỏ mặc hết tất cả suốt ngày chỉ có bài bạc rượu chè đổ đốn đôi khi còn bắt hắn từ một thằng con trai phải ăn mặc như một thiếu nữ để ông ta thỏa mãn thú tính của mình lại còn đem bán cho người khác khiến hình ảnh người cha mẫu mực của hắn chỉ vì nhà họ Ahn liền bị đập vỡ. Có lẽ vì quá chán nản với cuộc sống này, Kim Seon Yong tự sát

Từ lúc cha mình mất, Kim tổng trở nên kì lạ, hắn ta chăm chỉ học nhờ vào công nuôi dưỡng của những bà sơ lấy danh nghĩa của chúa mà vung roi trong cô nhi viện khiến hắn càng căm hận nhà họ Ahn và rồi hắn trở nên giàu có. Cứ nghĩ rằng sau những ngày tháng chẳng mấy tốt đẹp mà hắn ta phải chịu, con người hắn sẽ hướng thiện nhưng càng có nhiều tiền tài vây lấy hắn càng trở nên độc ác và sa vào con đường mua bán ma túy

Có lẽ là do số phận sắp đặt cho hắn gặp được đứa con gái của Ahn phu nhân, người mà cha hắn từng say mê. Quả thật nhan sắc của Ahn Heeyeon 10 phần thì hết 8 phần y hệt người đó, quyết tâm trả thù càng cao, hắn căm phẫn khi nhớ lại những gì thuở ấu thơ phải chịu đựng càng giận khi Heeyeon từ chối giao dịch với hắn

Kim tổng cho đàn em trừ khử Heeyeon vậy mà lại thất bại

- Nhất định kì này mày không thể thoát được đâu Ahn Heeyeon cả chị mày Hyojin nữa

_______End chap______

Chap này nó kì cục quá, đừng có để ý nha :)

Thanks for reading my passionate❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro