Chương 1 [3]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Junghwa cứ ngỡ rằng qua sự kiện thang máy và nhầm lẫn khi xem mắt, Heeyeon chắc chắn sẽ tha thải nàng. Nào ngờ thứ Hai không động tĩnh gì, ôi, có rất nhiều cuộc họp, Đại boss rất bận mà; thứ Ba cũng không thấy gì, nghe nói hạng mục sáng chế của tổ Phỉ Long sắp ra thị trường, có thể Đại boss đang tiến hành marketing; thứ Tư im ắng, thứ Năm im lặng... Đến thứ Sáu thì Junghwa bắt đầu suy nghĩ:

Có lẽ, chắc là, Đại boss bận rộn không để tâm đến chuyện ấy, nói trắng ra là nhân viên quèn như nàng hoàn toàn không đáng để đầu não tinh anh giỏi giang của Heeyeon tiến hành phân tích, thế nên cô đã quên chuyện của nàng từ lâu rồi.

Junghwa một mặt mừng thầm cho mình, mặt khác trong lòng lại nảy sinh một cái gì đó rất lạ, nàng lại...hơi hơi thất vọng, bình thường, tiểu thuyết chẳng luôn viết như thế hay sao? Hai người chính gặp gỡ nhau vì nhầm lẫn, sau đó tiếp xúc va chạm nhau trong công việc, sau đó "nam" chính bắt đầu nhận ra nữ chính rất đáng yêu...

Junghwa nhe răng há miệng một lúc trong gương, thực ra vẻ bề ngoài của nàng cũng khá ổn, gương mặt thon gọn, lúm đồng tiền , dáng người cũng thon gọn. =.=

Chính xác, Junghwa nhìn tổng thể rất giống một con búp bê sứ, rất đáng yêu, rất non nớt. Gương mặt khiến người ta chỉ muốn véo mấy cái, một đôi mắt tròn vừa to vừa sáng, cơ thể cũng có nhiều đường cong. Nhưng Junghwa như thể nhìn giống một cô bé học sinh chưa trưởng thành, vẻ "đáng yêu" như thế nếu so với các người đẹp thân hình bốc lửa thì hoàn toàn không nổi bật.

Đại boss thích những cô gái trưởng thành gợi cảm quyến rũ chăng?

Junghwa buồn rầu cho dáng vẻ đáng yêu của mình hết ba giây, rồi sau đó quên hết về Heeyeon , dồn hết tâm trí vào công việc. Tóm lại thì Đại boss quên nàng còn tốt hơn là nhớ .Nàng nghĩ đến lời nói dối mình đã kết hôn chưa bị vạch trần, vẫn còn hy vọng, Junghwa lại thấy nhiệt huyết bừng bừng.

Thực ra là người mới, công việc của Junghwa cũng rất đơn giản, tức là làm quen với văn hoá, các hạng mục và cách làm việc trong công ty. Có lẽ ở những công ty khác, những công việc được huấn luyện bồi dưỡng như thế rất vô vị, nhưng ở công ty Ahn ấy mà, làm quen với công việc tức là chơi game.

Công việc mỗi ngày của Junghwa chính là làm theo bảng phân công nhiệm vụ của người hướng dẫn, chơi các loại game của chính công ty hoặc của đối thủ cạnh tranh, sau đó căn cứ vào tinh tiết và thiết kế nhân vật để phát biểu cảm tưởng.Thứ Sáu Junghwa cuối cùng đã hất được gánh nặng "bị đuổi việc", nên chơi game rất thuần thục, sắp xếp xong đã gửi đến hộp thư của người hướng dẫn (nhân viên phụ trách nhân viên mới của công ty), không lâu sau đã có thư trả lời.

<i>Hồi đáo: (23.6) Về phân tích game "Người của định mệnh" (nhiệm vụ thông qua):

Phân tích sâu, rất nhiều ý kiến khá chuyên nghiệp, hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của tôi. "Người của định mệnh" là đại tác phẩm mới của công ty chúng ta, trọng điểm chủ yếu nằm ở hệ thống cảnh vật và chiến đấu, nên vấn đề "kịch tính khá đơn giản" mà Junghwa đưa ra thực ra không cần lắm, nhưng phân tích nhắm vào phương diện tình cảm và kiến nghị đề ra thì khá sâu sắc, rất có kiến giải, rất tốt!

Ahn Hyojin </i>

Junghwa nhìn email trả lời, gần như đuôi cáo hếch thẳng lên trời, cô nàng hướng dẫn suốt ngày lạnh lùng, chỉ nói một từ tuyệt đối không nói từ thứ hai, người sáng chế đẳng cấp của công ty lại biểu dương nàng!!! Nghĩ đến đó, gò má Junghwa hơi đỏ lên, hê hê, kỳ thực nàng khôn ranh đó chứ!

Junghwa ngày đầu tiên đi làm đã bị Đại boss tàn nhẫn châm chích, từ hôm ấy nàng đã bắt đầu suy nghĩ, tại sao ở Ahn , nữ nhân viên phòng Kế hoạch, không ở lại được? Thực sự về phương diện game, độ nhạy cảm, thuần thục và thao tác của nữ giới đều không bằng nam giới, suy xét cho công ty thì Pass nhân viên nữ cũng là điều bình thường.

Thế thì cô khá hơn những nữ nhân viên trước đó được bao nhiêu? Junghwa không biết, nghĩ đi nghĩ lại nàng vẫn quyết định thuận theo ý kiến người ta.

Ông Park đã nói rõ, tuy công ty Ahn cho đến nay vẫn chưa có nhân viên nữ nào ở lại phòng Kế hoạch được, nhưng chỉ cần họ không nói rõ "chỉ tuyển nam" trong phần tuyển dụng thì nghĩa là phòng Kế hoạch vẫn có nhu cầu tuyển nhân viên nữ. Junghwa bắt đầu nghĩ ngợi, mình có sở trường nào khác biệt với các nhân viên nam? Chắc vẫn là chú trọng chi tiết, tình cảm tinh tế hơn thôi. Thế là, Junghwa có ý thêm vào ý kiến của game thủ nữ trong phần phân tích game, cả về phượng diện tình cảm.

Trò chơi "Người của định mệnh" có những tình tiết rất cãm động, nhưng chỉ riêng phần hỗ trợ tình cảm giữa nam nữ chính thì lại có phần thiếu sót, Junghwa làm nhiệm vụ đã có  đề xuất một số  ý tưởng về mặt đó, không ngờ lại được người hướng dẫn biểu dương!Junghwa đang hí hững thì email lại đến. Mở ra Xem thì thấy đó là email của lão đại tổ Phỉ Long đích thân gửi đến. Công ty quy định gửi email phải CC cho những nhân viên có liên quan, nhưng cũng chỉ là CC mà thôi, Junghwa chưa tưng nghĩ người chế tác của tổ  Phỉ Long lại đích thân trã lời email của nhân viên quèn là nàng, thế nên nàng mở ra xem với tâm trạng rất căng thẳng.

<i>Reply: Reply: (23. 6 ) Về phân tích game "Người của đinh mệnh" (nhiệm vụ thông qua).

“Người của đinh mệnh” la tác phẩm của tỗ Phỉ Long chúng tôi, đã xem kíến nghị của Park Junghwa, quả thực rất đáng suy ngẫm. Suy nghĩ trước đây của chúng tôi trước đây đa phần đứng ở góc độ game thủ nam, có thễ đã bỏ sót một  số yêu cầu trong phần hỗ trợ tình cảm của nam nữ chính trong game do các game thủ nữ đưa ra.

Xin thụ giáo !

                                                                                                 Kim Heechul </i>

Junghwa tròn mắt đọc một lúc lâu, rồi lại đọc kỹ nội dụng email thêm lần nữa mới xác định là đúng như vậy. Cô lại được hai vị chế tác tán đồng, hơn  nưa lão đại của tổ Phỉ Long còn dùng hai chữ "thụ giáo” nữa chứ, a…a….

Junghwa cảm giác cằm như rớt xuống bàn, hoàn toàn chìm đắm trong bong bóng màu hồng hạnh phúc. Hai vị chế tác siêu đẳng đều khen ngợi nàng, nàng chắc có thể là nhân viên chính thưc nhanh thôi nhi? Không chừng chưa đến hai tháng đã có thể...

Junghwa đang kiêu ngạo thì hộp thư lại vang lên một tiếng “đing”, Junghwa nín thở, không thể tưởng tượng được lại là ai, thế là nàng nhắm luôn mắt lại, mở email ra.

<i>Reply: Reply: Reply: (23.6) Về phân tích game “ Người của định mệnh” (nhiệm vụ thông qua).

"Người của định mệnh" là game PC được tạo ra để nhắm vào các game thủ sơ cấp, tính giản chi tiết để game dễ chơi hơn. Là nhà sáng chế, đầu tiên phải tôn trọng nguyên tắc kim tự tháp ngươc khi chế tạo game, căn cứ vào nguyên đố đỉnh kim tự tháp ngược để tạo game.

Nguyên tố chủ yếu của “ Người của định mệnh” nằm ở hệ thống chiến đấu và background, căn cứ đỉnh nhọn kim tự tháp đễ lựa chọn tình tiết cần thiết và bắt buộc. Park Junghwa là nhân viên kế hoạch mà chỉ nghĩ đến những chi tiết vụn vặt mà không tôn trọng nguyên tắc kim tự tháp ngược là hoàn toàn mất căn bản. Hyojin là người hướng dẫn mà chưa truyền thụ rõ ràng những kiến thức cơ bản này là thất chức; Phì Long là người chế tác game mà vì mấy câu kiến nghị đã phá bỏ nguyên tắc là thất sách.

Do đó, thứ bảy bắt đầu huấn luyện lại cho Park Junghwa từ đầu, Hyojin phụ trách, tổ công tác Phỉ Long tham dự.

                                                               Ahn Heeyeon</i>

Đọc đến doạn cuối, Junghwa hoàn toàn đần mặt.

Là đại boss quản lý mấy trăm người, Heeyeon lại đích thân trả lời email…Chết tiệt, nàng quả nhiên…bị cô ta ghét rồi!

Lúc Junghwa vừa bước vào công ty chế tác Ahn, đã cảm thấy rất quái lạ.

Người hướng dẫn lúc nào cũng gửi bảng nhiệm vụ đến qua hộp thư, trước khi tan sở cô bắt buộc phải reply lại tình hình làm việc, mà nội dung email phải CC cho cả các trưởng nhóm chế tác, trưởng phòng kế hoạch, các lãnh đạo cấp trên có liên quan và cả đại boss Ahn Heeyeon.

Junghwa lúc ấy đã nghĩ, Heeyeon là người tổng phụ trách công ty, mỗi ngày sẽ nhận được bao nhiêu email loại này đây? Đến nàng là nhân viên quèn thử việc trước khi tan sở cũng phải CC email cho cả đại boss, có lẽ hộp thư cò ngày nào cũng đầy ứ nhỉ?

Junghwa không hề biết rằng, thực ra hộp thư của đại boss ngày nào cũng có nhân viên chuyên trách xử lý, phân ra từng loại như cực kỳ gấp, quan trọng, không quan trọng, người quen và email công việc để xử lý từng cái sau đó căn cứ mức độ nặng nhẹ của nó mà báo cáo với Heeyeon.

Vậy nên đại boss thực sự rất bận, không rỗi để đích thân xem email của mình, nên Junghwa đúng là họa từ trên trời rơi xuống đâm vào đầu nàng, cực kỳ may mắn. Cuối tuần này Heeyeon xử lý xong một email gấp, trả lời khách hang xong vẫn chưa kịp tắt hộp thư, đing đang, bạn có email mới.

Thế là, cô tiện tay mở ra...

Chỉ bấm một cái, mà đã mở ra lớp huấn luyện cuối tuần, Junghwa tuy không rõ nội tình, nhưng cảm giác Đại boss ngàn năm hiếm có một ngày lại rút thời gian ra giáo dục nhân viên quèn là nàng, nếu không phãi do nàng quá tệ thì tức là đại boss quá nhàm chán.

Hiển nhiên tất cả mọi người bao gồm cả Junghwa, đêu muốn nghiêng về vế trước.

Có điều với tinh trạng bây giờ, Junghwa có phần không giữ vững chủ ý.

Trong phòng họp, người hướng dẫn Ahn Hyojin sắc mặt lạnh nhạt vừa viết trên bảng vừa giảng giải, thành viên tổ Phỉ Long ai cũng mở to mắt nhìn, vẻ rất tập trung, cầu gì được đó, ngược lại Junghwa là người cần được huấn luyện thì lại lơ đãng.

Ðúng lúc này, trước khi Đại boss Ahn Heeyeon vào phòng họp. thành viên tổ Phỉ Long còn đùa giỡn hi hi ha ha. hoặc ngủ gật, học chơi game di động điều chỉnh không âm thanh, Ahn Hyojin tuy vẫn nghiêm túc nhưng trong lúc giảng giải thỉnh thoảng cũng chen vào vài ví dụ nhỏ về game hoặc vài câu chuyện nhỏ.

Lão đại Heechul bèn kéo tay Junghwa, vẻ mặt hối hận. Nặc Nặc thấy thế thì tỏ ra ngượng ngùng, trước khi bắt đầu bồi dưỡng, cứ xin lỗi mọi người rối rít, vốn là thế mà, nếu không vì cái email chết tiệt của nàng, thì mọi người giờ đây đã có thể ngủ nướng, đi chơi hoặc ở nhà với bố mẹ chồng con gì gì đó... chứ không phải đến đây với nàng. Kết quả, người của tổ Phỉ Long nghe xong lại không phản ứng gì mấy, lão đại Heechul thở dài tổng kết, "Chuyện này à, không thể trách cô, có trách thì trách cô xui xẻo thôi.”

"?" Junghwa không hiểu, chớp mắt nhin người hướng dẫn của mình.

Ahn Hyojin gật đầu, nói khẽ: "Tổng chỉ huy kế hoạch của game “Người của định mệnh” là Ahn Heeyeon.”

!!!!!

Junghwa cằm như muốn rơi xuống đất, tất cả... chỉ trong thầm lặng.

Chẳng trách Đại boss phản ứng mạnh mẽ đến thể, ai lại chịu được khi nhân viên của mình cứ khăng khăng bảo tác phấm mình làm không được tốt?

Junghwa vẫn chưa hoàn hồn thì lão đại Heechul lại bổ sung, “Thực ra, với mạng hỗ trợ tình cảm nam nữ trong game, tổ chúng tôi lúc ấy thật sự  có làm một vài tình tiết có liên quan, có em phòng mỹ thuật còn giúp chúng tôi làm poster tuyên truyền game nũa, kết quả đều bị sếp gạt hết."

“Ù ừ." Một thành viên nào đó trong tổ Phỉ Long gật gù tán đồng,“Ahn tỷ rõ ràng là đàn áp người ta quá đáng! Ðúng là càng lúc càng cường quyền!"

“Ồ? Cường quyền? Vậy có cần làm một cuộc cách mạng?” Một giọng nói lạnh lùng bỗng rơi từ trên trời xuống, Junghwa giật mình quay đầu lại, thấy Heeyeon không biết đã đứng đó từ lúc nào, sắc mặt băng giá, nàng lại hóa đá lần nữa.

Cách mạng gì gì đó, tư nhiên sẽ bị vũ lưc đàn áp. Ahn Đại boss nghe thế đã ngồi xuống cạnh Junghwa để cùng nghe giảng bài, không khí trong phòng họp thoáng chốc hạ xuống dưới 0 độ. Junghwa lại bắt đầu nghi ngờ Đại boss thật sự rất rảnh rỗi rất nhàm chán, tự dưng trả lời email của nàng thì không nói rồi, còn chạy đến tham dự lớp bồi dưỡng trong ngày nghỉ nữa chứ.

Suốt cả buối sáng, cho dù là người bồi dưỡng hay kẻ được bồi dưỡng, đều cảm thấy cạn kiệt sức lực, mọi người khéo léo từ chối thỉnh cầu được mời mọi người đi ăn trưa, người thì về nhà, kẻ lại đưa vợ  đi xem phim. Heeyeon nghe một cuộc điện thoại trước khi buổi học kết thúc, rồi cũng biến mất không thấy bóng dáng đâu, Junghwa tự giác ở lại làm công việc dọn dẹp phòng hợp, đoán chừng có lẽ Đại boss cũng không quay lại, nên ra khỏi công ty định ngồi xe buýt về nhà.

Kết quả là, lúc đứng đợi xe buýt, một chuyện rất choáng, rất bực bội đã xảy ra với nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro